Chương 62: Chương 62: Thải Thanh vụng về biểu diễn

Chương 62: Thải Thanh vụng về biểu diễn

Tà Lam trong lòng có chút buồn cười, một nữ nhân 30 gọi hắn 21 tuổi nam nhân là ca ca, trong lòng Tà Lam lại dân lên một chút ý nghĩ.

Một nữ nhân thanh tịnh ngu xuẩn như thế đi ra ngoài rất không an toàn, chi bằng để cho hắn Tà Lam đến bảo hộ.

"Hệ thống, cho ta sử dụng 22 điểm Mị Lực vào trên người của Thải Thanh."

Tà Lam trong lòng ngay lập tức hướng hệ thống ra lệnh, âm thanh của hệ thống không không có chậm trễ ngay lập tức vang lên.

"Đinh: Ký chủ đối với Thái Thanh sử dụng 22 điểm Mị Lực, sử dụng thành công."

"Đinh: Thải Thanh

Tuổi 30

Nhan trị 90

Chiều cao 1m69

Tu vi Kim đan Cảnh tầng 5

Hảo cảm 90

Thải Thanh trong lòng đột nhiên cảm thấy một cổ cảm giác khác thương, nàng còn đang nghi hoặc đâu, lúc này nhìn lại xem Tà Lam một lần nữa, trái tim nàng đột nhiên nhảy rất nhanh, khuôn mặt cũng theo đó đỏ lên.

Sự biến hóa này đứng kế bên Mộ Lam đương nhiên là chú ý tới, nàng lo lắng nhìn xem Thải Thanh mở miệng hỏi" Thải Thanh sư muội, ngươi bị làm sao."

Bị đánh gẫy mơ màng trong lòng, Thải Thanh ngay lập tức phục hồi như củ, nàng hơi bối rối nhìn xem Tà Lam, trong miệng mở miệng nói," Ta không sao, chỉ là cảm thấy có chút mệt mà thôi."

Quả nhiên nữ nhân này rất là đơn thuần, lời nói này của nàng liền bị Mộ Lam nhìn ra, nàng đưa mắt nhìn xem sư muội của mình lén lút nhìn xem Tà Lam.

"Sư muội vậy mà nói một hai câu đã ngưỡng mộ nam nhân trước mắt này, quá khoa trương nha, nhưng không thể không nói, nam nhân này tướng mạo so bất luận nam nhân nào mình nhìn thấy đều soái khí rất nhiều, kể cả đại sư huynh."

Mộ Lam trong lòng suy nghĩ, Tà Lam vì sao không hướng Mộ Lam phát động hệ thống công năng nha, cái này là hắn muốn dùng mị lực của mình đi trinh phục nữ nhân thành thục này, hắn cảm giác nữ nhân này rất là đặc biệt.

"Trực giác sao."

Tà Lam nở nụ cười, nụ cười này làm cho Thải Thanh hai mắt si mê, Mộ Lam cũng trong lúc nhất thời cũng thất thần.

"Không được không được, nam nhân này độc mạnh quá."

Mộ Lam trong lòng ôm đầu hò hét, nhưng mặt ngoài cũng không tỏ vẻ bất thường gì.

"Được, Ta sẽ giúp các ngươi rời đi Tà Hồn Cốc..."

Tà Lam nói tới đây mỉm cười nhìn Mộ Lam, Mộ Lam bị đôi mắt nóng rực của Tà Lam làm cho cả người không được tự nhiên.

"Không biết Tà Lam công tử có điều kiện gì, xin mời nói."

Tà Lam đứng lên đi tới trước mặt hai nữ, mỗi bước đi của hắn làm cho tấm lòng hai nàng không tự chủ được căn thẳng.

Mặc dù tu vi của các nàng cao hơn rất nhiều, nhưng đối mặt với nam nhân trước mắt này, một tia ý chí phản kháng cũng không nhấc lên nổi.

Đi tới hai nữ không đến một mét, hắn mỉm cười mở miệng nói," Bây giờ ta vẫn không nghĩ ra, đợi khi nào ra nghĩ ra, sẽ tìm ngươi nói."

Vì có sự xuất hiện của hai nữ, cho nên kế hoạch ban đầu của hắn coi như hủy bỏ.

Tà Lam đi tới một sân đất trống, dưới trân hắn một màu vàng pháp trận ngay lập tức dân lên.

"Là giới linh sư, Tà Lam ca ca là một tên giới linh sư."

Nhìn xem Tà Lam pháp trận dưới chân, Thải Thanh kinh ngạc che môi đỏ của mình kinh hô, Mộ Lam trong mắt lập lóe tia sáng kỳ dị.

Kết giới chi lực từ trong cơ thể hắn tuông trào ra, một cột sáng từ chỗ hắn bắn lên, trước mặt hắn một con mập mạp con hổ ngay lập tức xuất hiện.

Kim Lan Lan Kim Sư Hổ nhất tộc.

"Đó là Linh thú mà Tà Lam công tử khế ước hay sao."

Nhìn thấy con hổ trắng xuất hiện trước mắt, Mộ Lam nhìn không ra lai lịch của nó nhưng nàng cảm giác được, Kim Lan Lan rất mạnh.

Vì đã dặn dò từ trước, cho nên Kim Lan Lan cũng không có mở miệng nói tiếng người.

Hắn phát hiện, trong thư tịch có ghi Linh thú không thể nào mở miệng nói chuyện, bọn chúng chỉ có thể dùng giới linh sư của mình tâm linh câu thông.

Vì không muốn bại lộ Kim Lan Lan bất phàm, cho nên Tà Lam mới dặn dò nàng ở bên ngoài đừng mở miệng nói chuyện.

"Tiểu Bạch, giúp ra tìm kiếm lôi ra."

Kim Lan Lan cái mũi hơi hơi co lại, nàng có thể từ trong không khí đáng hơi được hương vị, trong đầu nàng một đường đi kết nối kéo dài ra, nhìn thấy quang minh sau, nàng liền mở hai mắt ra, một bàn chân ra hiệu cho Tà Lam là nó tìm ra được.

Thế là Kim Lan Lan ở phía trước dẫn đường, ba người Tà Lam cùng hai nữ ở phía sau chậm rãi đi theo.

Trên đường đi, Tà Lam chú ý tới tiểu nha đầu Thải Thanh cói tình hay cố ý dựa sát vào người hắn, làm ra động tác rất là sợ hãi, là chính hiệu của trà xanh.

Mộ Lam trong lòng rất không thoải mái, nhìn xem Thải Thanh ôm cánh tay của Tà Lam, nàng giống như tâm tình rất là không yên.

Tà Lam cũng không hưởng ứng hay đẩy ra nàng, cứ mặt cho nàng muốn làm gì thì làm.

Nhìn xem Tà Lam ca ca cũng không đẩy ra mình, Thải Thanh trong long vô cùng ngày cẩn, nàng được nước lần tới, trên đường đi liên tục dùng các loại thủ đoạn cùng Tà Lam tiếp túc thân mật.

Tà Lam nhìn xem Thải Thanh bố trí những trò vặt này thì chỉ muốn cười, nhưng hắn biết nàng làm như thế là vì hấp dẫn sự chú ý của hắn, cho nên hắn cũng đi theo cùng nàng càng ngày càng thân mật, âm thanh, động tác cũng ôn nhu rất nhiều.

"Thải Thanh muội muội, cẩn thận, dưới chân có cục đá."

Tà Lam ấm giọng nhắc nhở, Thải Thanh cũng rất là phối hợp làm ra bộ dán rất là sợ hãi, không biết nên đi đường nào.

Tà Lam tiền lên cầm tay nàng mở miệng nói," Thải Thanh sư muội, hay là ta cổng muội đi nha."

Đứng ở một bên Mộ Lam cảm thấy rất là lúng túng, hai người này thả thức ăn cho chó làm nàng ngượng ngùng muốn chết.

Thải Thanh trên khuôn mặt ngay lập tức tràn ngập cảm giác vui sướng, nàng gật đầu leo lên lưng hắn.

"Hô, cuối cùng cũng ra ngoài."

Mộ Lam sau khi nhìn thấy quang minh liền thở phào một hơi, mọi người không biếu trên đường đi nàng nhận biết bao giầy vò, còn Kim Lan Lan cũng không hiểu nam nữ tác động qua lại, nàng chỉ là một con hổ mà thôi.

Sau khi ra ngoài, Kim Lan Lan cũng trở về giới linh không gian của mình, Tà Lam hứa sẽ vào giúp nàng làm dễ chịu.

Nói ra gần một tuần hắn cũng không vào bối Kim Lan Lan, cho nên khi về Bạch Nhật tông sẽ vào bên trong bồ nàng.

"Tà Lam ca ca, hai tuần nữa ta sẽ đến Bạch Nhật tông vì ngươi cổ vũ."

Thải Thanh ngọt ngào nhìn hắn nở nụ cười, Tà Lam trên đường đi cũng đem mình là đệ tử của Bạch Nhật tông nói cho hai nàng nghe, cũng nói việc hai tuần sau hắn sẽ tham gia tỷ thí gia nhập nội môn tư cách.

"Ừm, ca ca ở Bạch Nhật tông chờ Thải Thanh muội muội."

Tà Lam mỉm cười sờ đầu Thải Thanh mở miệng nói, đứng ở một bên khó chịu rất lâu Mộ Lam mở miệng đáng gẫy," được rồi, Thải Thanh sư muội, chúng ta cũng phải mau trở về Liên Hoa tông hồi báo."

Thế là Thải Thanh có chút không bỏ nhìn xem Tà Lam theo Mộ Lam rời đi, trước khi rời đi, Tà Lam nhìn Mộ Lam mở miệng nói," Mộ tiên tử, trên đường đi cẩn thân."

Mộ Lam nhìn hắn một cái, trong lòng không hiểu nổi lên cảm giác khác thường, giọng điều này là quan tâm ta sao.

Mộ Lam không suy nghĩ vấn đề này, nàng liền cùng Thải Thanh tế ra phi kiếm, hướng một phương hướng bay đi.

Bạch Nhật tông cùng Liên Hoa tông khác hướng cho nên Tà Lam cũng không có ý định bồi hai nữ, nhìn xem hai nữ rời đi bóng lưng, hắn cũng cấp tốc rời đi nơi đây.