Chương 39: Chương 39: Trong liều Play

Tần Thanh Nhã lờ mờ mở hai mắt ra, nàng lúc này cảm giác một bàn tay đang đặt chỗ thần bí của mình, lúc này nàng mới nhớ tới, tối hôm qua cùng mình ngủ là Tà Lam.

Tần Thanh Nhã ánh mắt lúc này nhìn xuống phía dưới, quả nhiên bàn tay của Tà Lam không biết lúc vào đã chui vào.

Nàng hai mắt ngay lập tức ẩm ướt, nhưng lại không có phát ra âm thanh, không biết vì cái gì, nhưng nàng lại không muốn rút bàn tay của hắn ra ngoài.

Thân thể nàng càng thêm đè ép vào Tà Lam, cảm nhận được ngón tay của hắn, Tần Thanh Nhã cắn răng không dám phát ra tiếng.

Nàng bàn tay đặt lên cơ bụng vì y phục bị vén lên của hắn, cảm nhận được xúc cảm từ đầu ngón tay truyền tới, Tần Thanh Nhã không nhịn được nhắm mắt lại.

Mới sáng sớm đã tè dầm làm nàng xấu hổ không thôi, cùng theo đó là một tia kích thích chưa từng có.

Tà Lam cảm nhận được bàn tay ướt át liền ngón tay khẽ động, hắn động một cái liền làm Tần Thanh Nhã cả người run lên, nàng có tật giật mình liền nằm yên nhắm mắt lại, bàn tay cũng rút khỏi người hắn.

Tà Lam mở hai mắt ra, phát hiện mình bệnh cũ lại tái phát, hắn cúi đầu nhìn Tần Thanh Nhã vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại liền yên lòng.

Rút tay ra, Tà Lam nhìn nước dính trên tay, nội tâm vô cùng kích động, mùi hương từ nước phát tán ra làm hắn lòng kiềm nén không được.

Nghĩ sao liền làm, Tà Lam ánh mắt liền nhìn về phía vẫn còn nhắm mắt ngủ Tần Thanh Nhã, bàn tay nhẹ nhàn đặt lên người nàng, làn da mịn màng của thiếu nữ làm cho hắn không tự chủ bóp nhẹ một cái, quả nhiên xúc xảm rất không tệ.

Tần Thanh Nhã trấn định không cho cơ thể mình phát ra dị thường, nhưng trong lòng lại không ngừng kêu rên.

"Tà ..Tà Lam hắn thật xấu nha, vậy mà dám đụng vào chỗ đó, hai nơi đều bị hắn chiếm hết rồi...tỷ tỷ ta không thể nhường nam nhân này cho ngươi."

Tà Lam càng chơi càng hăng say, hai đại bạch thỏ bị hắn điều khiển sinh động như thật.

Tà Lam cảm giác mình dục hỏa sắp không nhịn được.

Nơi đây tĩnh lược 2000 chữ.

"Tà Lam ngươi sao có thể làm chuyện này với ta."

Tần Thanh Nhã nằm trong ngực Tà Lam nức nở đánh vào ngực hắn, hắn cũng không phản kháng mà nhẹ nhàn vuốt lương của thiếu nữ.

"Thanh Nhã, đừng khóc, khóc sẽ làm nét nhăn trên mặt xuất hiện."

Nhưng Tần Thanh Nhã lại khóc càng thêm lợi hại, vì sợ tiếng khóc của nàng sẽ làm kinh động người khác, cho nên Tà Lam chỉ có thể ngậm chặt lại miệng của nàng.

Tần Thanh Nhã ngay lập tức nín khóc, hai mắt trừng lớn, nàng muốn tránh thoát, nhưng khí lực lại không lây động được hắn.

Kỹ thuật hôn phát động, không bao lâu Tần Thanh Nhã cũng từ từ từ bỏ phản kháng, hai tay vòng qua người ôm hắn, nàng lúc này đã đấm chìm vào nụ hôn ngọt ngào.

Rời môi, Tần Thanh Nhã ngay lập tức bổ nhào ôm hắn, ngay lập tức Tà Lam cảm thấy cả vài truyền tới cảm giác đau đớn, cô nàng này cắn rất dùng sức, làm hắn cũng cảm thấy có chút đau.

Cắn xong, Tần Thanh Nhã tâm tình bình phục một chút, nàng cứ như thế ôm hắn không chịu xuống.

Tà Lam nhỏ giọng mở miệng nói," Thanh Nhã, ta sẽ phụ trách, ngươi cũng đừng không quan tâm ta à."

Hắn dùng ngữ khí biết lỗi mở miệng nói, Tần Thanh Nhã nhìn hắn mở miệng khiển trách," Tà Lam, ngươi tại sao có thể vụng trộm như thế, ngươi nói ra ta cũng sẽ không từ trối."

Càng nói giọng nói càng nhỏ, toàn bộ quá trình nàng đều ở trạng thái thanh tĩnh, nhưng nàng lại không có phản kháng, mặc cho hắn tự động chủ trương, chỉ khi truyền đạo sắp kết thúc này mới giả vờ tỉnh lại, sau đó phối hợp với hắn tiếp tục truyền đạo.

Lần truyền đạo thứ nhất trong hoàng cảnh như thế làm Tần Thanh Nhã vô cùng kích thích, nếu không phải cắn cái chăn kế bên sợ là đã nhịn không được.

Tà Lam nở nụ cười nhìn Tần Thanh Nhã, hắn khuôn mặt áp sát tới khuôn mặt nàng dán dán mở miệng hỏi," Vậy Thanh Nhã ngươi tha thứ cho ta sao."

"Bại hoại, biết người ta tâm ý còn hỏi."

Tần Thanh Nhã đỏ mặt mở miệng nói, nàng không ngờ Tà Lam một bên cầu sinh tha thứ, hai tay vậy mà không thành thật khắp nơi tác quái.

"Đừng, nếu không đi ra trước, mọi người nhìn thấy sẽ không tốt."

Tần Thanh Nhã cố đè ép nội tâm bị Tà Lam khơi dậy lửa nóng đuổi hắn ra ngoài.

Tà Lam cũng thành thật chui ra ngoài liều, bên ngoài sắc trời vẫn còn tối, hôm qua hắn chui vào liều của Tần Thanh Nhã không có ai để ý tới, kể cả Liêm thúc cũng vậy, cho nên hắn mới mở mắt muốn chui ra ngoài sớm, nhưng giữa đường phát sinh ngoài ý muốn, làm chậm trễ không ít thời gian.

Cũng may mọi người buổi tối rất vất vả bây giờ vẫn còn ngủ, ngươi canh gác cũng dựa cây mà ngủ roài.

Hai người cái gì không nên làm đều làm, cho nên khoảng cách của hai người đều càng thêm sát gần, mọi người trong đội ngũ đều cho là tiểu thư nhà mình muốn lôi kéo vị thiếu niên thiên tài này..chính xác là nàng lôi kéo được, thân thể đều dân ra ngoài roài.

Mặt trời vừa mộc, đội ngũ cũng thúc Mã lao nhanh, đội ngũ hơn 50 người bây giờ chỉ còn không tới 20 người, điều này làm cho mọi người thổn thức không thôi.

Những con yêu Mã không có người cởi thì chỉ có thể thả bọn chúng rời đi, cũng không thể một bên cởi một bên dẫn theo một con yêu Mã a, làm vậy rất mất thời gian.

Đi qua nữa ngày, cuối cùng cũng rời khỏi phạm vi của Tử Vân sơn mạch, chỉ cần đi thêm một đoạn đường là có thể đến Bạch Nhật tông.

Nữa đường đương nhiên là phải dừng lại nghĩ ngơi, yêu Mã cũng cần phải dừng lại lấy thể lực cùng uống nước.

Nhân cơ hội không ai để ý, Tà Lam meo meo đi vào sau lưng Tần Thanh Nhã, Bức Tường Thôi Miên level 5 ngay lập tức được thi triển đi ra, Tà Lam lúc này yên tầm đối với Tần Thanh Nhã giở trò.

"Dừng lại...Tà Lam, bị người phát hiện bây giờ...đừng đụng..'

Tần Thanh Nhã bị hắn bàn tay to gan làm cho mặt đỏ bừng lên, nàng nhỏ giọng muốn hắn từ bỏ ý định.

Tà Lam thổi khí tức vào trong tai nàng, mùi hương nam nhân làm nàng hô hấp cũng dồn dập rất nhiều, mới được nếm chỗ tốt của việc truyền đạo, Tần Thanh Nhã ăn trong tủy mới biết nó cũng ngon, cho nên bàn tay nàng cùng mò xuống dưới thâm dò đi vào.

"Thanh Nhã, yên tâm, sẽ không ai để ý đến chúng ta."

Tần Thanh Nhã hai mắt hơi nước nhìn xung quanh, quả thật không ai nhìn về phía hai người bọn họ.

Mà trong mắt mọi người, chỉ có Tần Thanh Nhã cùng Tà Lam nói cười vui vẻ, cho nên bọn họ cũng không lại để ý tới, riêng phần mình nghĩ ngơi, cho yêu Mã ăn thì cho yêu Mã ăn.

Bốn phương tám hướng đều bị Bức Tường Thôi Miên level 5 cho bao phủ, lúc này bên trong trung tâm đang diễn ra một trận truyền đạo vô cùng mấu chốt, Tà Lam đang dạy cho nàng cách đứng bằng một chân sau cho thời gian kéo dài.

Ở tư thế này, Tần Thanh Nhã có thể cảm nhận được trong cơ thể truyền ra cảm giác trùng kích, thân thể cùng tâm thần đều đạt được cảm giác thăng hoa.

...

Cuối cùng một đoàn người Tần Thanh Nhã cũng thành công đi tới phạm vi của Bạch Nhật tông, Tà Lam có thể nhìn thấy hoàn cảnh hùng vĩ của nó, nhìn từng tòa núi lớn hùng vĩ đem xung quanh cho bao phủ lại.

Tà Lam mặt không đổi sắc nhìn tình hình xung quanh, đến đây đã xuất hiện rất nhiều tu sĩ, có đi bộ có, ngự kiếm phi hành điều có.

Thậm chí trên trời đều có phi chu chậm chạp bay qua.