Bạch Nhật tông có bốn phong: Bạch Phong, Nhật Phong là hai phong chủ yếu cũng là mạnh nhất của Bạch Nhật tông.
Luyện đan phong, Luyện khí phong là hai phong tuyển chọn đệ tử có thiên phú về lĩnh vực gia nhập.
Liêm thúc ngồi ở kế bên giống như một con kỳ đà, hắn hai mắt như muốn phun lửa nhìn xem Tà Lam.
Lúc này Tần Thanh Nhã cả thân thể đã dựa sát vào Tà Lam, kém một chút là muốn chui vào trong ngực hắn ngồi mà nàng cũng không hay biết, vẫn còn đang hăng hái nói chuyện của mình.
Ngửi ngửi hương thơm từ thân thể của thiếu nữ, trong lòng Tà Lam chập chờn, nhưng hắn lại phải gia bộ như không có việc gì, giống như cùng hảo huynh đệ tốt trò chuyện.
Lúc này Tần Thanh Nhã cũng đã kể xong, nàng bây giờ mới phản ứng tới hiện trạng của mình, khuôn mặt ngay lập tức đỏ lên, vội vàng từ trong người hắn lùi về phía sau.
"Đã không còn sớm..tà..Tà Lam ngươi nghĩ ngơi sớm đi."
Nói xong liền như tàn ảnh chui vào trong liều trại, Tần Thanh Nhã đống lại liều trại liền ngồi trên tấm thảm, khuôn mặt lúc này mới hơi bình phục lại.
"Nam nhân này sức hút quá mạnh, ta vậy mà không tự chủ bị hắn thu hút rồi."
Nghĩ tới lúc mình không để ý cùng Tà Lam chung đụng, Tần Thanh Nhã bình tĩnh nội tâm lúc này lại nổi lên, khuôn mặt cũng lại đỏ lên.
"Không được, không được, Tà Lam là ta kiếm cho tỷ tỷ, nàng bận như thế sẽ không quan tâm, ta làm muội muội phải vì tỷ tỷ phân ưu.
Nói tới đây ánh mắt nàng trở nên kiên định, nhưng hình ảnh của Tà Lam vẫn ở trong đầu nàng quanh đi trong đầu, nàng trong giấc mơ có một giấc mơ đẹp.
Liêm thúc lúc này nhìn Tà Lam một ánh mắt, hắn bị quái thúc thúc nhìn rất là không dễ chịu, Liêm thúc cũng không nói gì thêm mà quay người nằm xuống dưới đất.
Tà Lam khẽ lắc đầu, Mị Lực quá lớn cũng không phải là chuyện tốt, chỉ khi nào cùng Tố Lãnh Sương gặp mặt hắn mới có thể chuyển đổi khuôn mặt trở thành Tố Lãnh Huyết, còn lúc ra ngoài hắn biến trở về khuôn mặt của mình.
Tìm một gốc cây thoải mái dựa vào, ở đây nhiều người hắn cũng không tiến vào Khống Thần Châu cùng các nàng, cũng không dùng tinh thần vào Tòa Mô Phỏng Hắc Ám, nơi đây sẽ không biết có chuyện gì phát sinh, giữ trạng thái tốt nhất mới là quyết định chính xác.
Tà Lam cho dù như thế cũng bỏ lỡ thời gian, trong đầu hắn Cực Cảnh đã có bước tiến mới, hắn đang không ngừng tìm hiểu về loại cảnh giới thần bí này.
Ngao ô
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, đột nhiên một tiếng sói chu làm cho Tà Lam mở hai mắt ra.
Lúc này mặt đất phát ra âm thanh cùng xung quanh vang lên tiếng xào xạc làm hắn mở hai mắt ra, một cảm giác ác ý từ bốn phương tám hướng nhìn tới.
Đây chính là thứ hắn lo nghĩ, cho nên hắn cũng không có ngủ, quả nhiên cái gì tới cũng sẽ tới.
"Mọi người cảnh giác, có yêu thú tập kích."
Liêm thúc lúc này cũng từ dưới đất đứng lên, ngay sau đó đi vào trước cửa liều trại canh giữ nhìn bốn phía.
Tần Thanh Nhã cũng từ trong liều trại đi ra, nàng cũng nghe được âm thanh sói chu.
"Liêm thúc, xảy ra chuyện gì."
"Công tử ngươi đứng sau lưng ta."
Liêm thúc ngưng trọng mở miệng nói.
"Á."
Đột nhiên một âm thanh kêu thảm thiết vang lên, chỉ thấy một con sói dùng tốc độ khó mà hình dung nhào vào một tên nữ nhân trên thân, ngay lập tức nữ nhân cánh tay liền con sói to lớn cho cắn đứt.
"Là Đại Hùng Yêu Lang."
Nhìn thấy hình thể khoa trương của con sói, ngay lập tức mọi người hoảng sợ la lên danh tự của nó.
Đại Hùng Yêu Lang là yêu thú rất là hung bạo, nó tốc độ không chỉ nhanh mà thực lực cũng không hề yếu, mà con trước mắt này là Yêu thú cấp 2 không thể nghi ngờ.
Tà Lam cũng đứng lên, lúc này từ trong bóng tối đi ra vô số hình thể to lớn Đại Hùng Yêu Lang, bọn chúng hai mắt khát máu nhìn mọi người xung quanh.
"Không ngờ xung quanh đây lại có Đại Hùng Yêu Lang sinh sống, không phải bọn chúng thường tụ tập ở trên vách núi sao."
Một tên nam nhân hai mắt hoảng sợ nhìn khắp bốn phía, Tà Lam hai mắt lật bạch nhãn, nói nhảm, Lang là loài động vật săn mồi vào ban đêm, đương nhiên là bọn chúng xuống núi săn mồi rồi.
"Mọi người cảnh giới, đừng tự ý tách ra."
Cũng may chỉ có một con Đại Hùng Yêu Lang cấp 2 mà thôi, sức chiến đấy cũng chỉ từ Trúc cơ Cảnh tầng 7, 8 trở xuống.
Những con còn lại chỉ là Đại Hùng Yêu Lang cấp 1, nhưng hình thể của bọn chúng quá lớn, phải từ 2 tới 3 người mới có thể lôi kéo một con.
"Đại tiểu thư đừng đi lung tung, ta đi giải quyết đầu Đại Hùng Yêu Lang cấp 2."
Tần Thanh Nhã nhẹ gật đầu, nàng cũng không có nữ hài tử yếu ớt, sợ hãi, một thanh kiếm từ túi trữ vật xuất hiện ở trong tay, nàng nhìn xung quanh phòng bị.
Liêm thúc lúc này đã cùng Đại Hùng Yêu Lang chiến đấu cùng một chỗ, Liêm thúc sử dụng là một thanh đại đao linh khí hạ phẩm, một người một yêu đều dùng man lực hướng đối phương công tới.
Tà Lam ở phía xa nhìn xem nhẹ gật đầu, Liêm thúc giải quyết Đại Hùng Yêu Lang đó chỉ là vấn đề thời gian, nhưng Tà Lam lại cảm giác được một cổ ác ý vẫn không có biến mất, những con Đại Hùng Yêu Lang này không có tư cách để hắn cảm nhận được ác ý.
"Có kẻ phía sau giở trò."
Tà Lam trong lòng nghĩ thầm, hắn đã đoán ra thân phận của Tần Thanh Nhã rất không đơn giản, kẻ đó chắt hẳn nhắm vào là Tần Thanh Nhã.
Không bao lâu, trận chiến của một người một lang cũng đã kết thúc, Liêm thúc mang theo thân thể đầy vét thương trở về, mà thi thể của yêu lang thì bị hắn chém đứt một cái chân, hốc mắt bị đâm cho mù.
Dần dần nhưng Đại Hùng Yêu Lang còn lại cũng bị Liêm thúc cùng tất cả mọi người giết chết, trên thân ai cũng mang theo vét thương ngã trên mặt đất.
"Liêm thúc ngươi không sao chứ."
Tần Thanh Nhã lúc này khuôn mặt lo lắng đi tới nhìn Liêm thúc nằm trên mặt đất thở dốc, Tà Lam cùng rút thanh kiếm từ trong người một con yêu lang ra đi tới bên cạnh hai người.
"Công tử không cần lo lắng, lão nô không có việc gì."
Liêm thúc cố làm ra khuôn mặt tươi cười mở miệng nói, nhưng hắn thà rằng không cười còn hơn, cười lên nhìn rất quái dị.
Ba ba ba
Đột nhiên âm thanh vỗ tay phát ra tiếng vang từ trong bóng tối truyền ra, Tà Lam khóe miệng hơi giương lên.
Mọi người bị tiếng vỗ tay làm cho giật mình, đều đưa mắt nhìn về phía âm thanh nơi phát ra.
Từ trong bóng tối đi ra một nhóm người, mà chính giữa là một thanh niên mặc trường nào màu xanh, tay cầm quạt xếp phe phẩy.
Nhìn thanh niên trong nháy mắt, Tần Thanh Nhã hai mắt trừng lớn chỉ thanh niên mở miệng hỏi," Là ngươi, Trương Hổ, tại sao ngươi ở đây."
Trương Hổ khóe miệng mỉm cười nhìn Tần Thanh Nhã mở miệng nói," Thanh Nhã, tâm ý của ta ngươi không cảm nhận được sao, ta đương nhiên là đến đây trợ giúp."
Nhìn nụ cười dối trá của Trương Hổ, Tần Thanh Nhã tới bây giờ đương nhiên biết là có chuyện gì, Tần gia cùng Trương gia đều là đại gia tộc ở Thất Công thành, mà Trương gia cùng Tần gia quan hệ rất là không tốt, dạo gần đây Trương gia có dấu hiệu thâu tóm Tần gia.
Mà nàng Tần Thanh Nhã là đối tượng tốt nhất.
"Bây giờ ta đã không gặp nguy hiểm, mời Trương công tử rời đi chỗ này."