Chương 23: Chương 23: Vậy người sờ sờ nó

Chửi bậy thì chửi bậy, Tà Lam cũng không muốn nhìn thấy một thân thể hoàn mỹ như thế cùng mặt đất tiếp xúc thân mật.

Cảm giác đau đớn cũng không có phát sinh, ngược lại một cảm giác ấm áp truyền tới, cùng với bờ mông của mình đang bị một bàn tay ôm lấy.

Kim Lan Lan đầu tiên là may mắn không bị sao, ngay sao đó là một cảm giác khác lạ.

Nhìn mình lúc này đang bị một nhân loại cho bế lên, Kim Lan Lan lúc này mới có thời gian nhìn rõ khuôn mặt của người này.

Tà Lam khuôn mặt đã khôi phục lại như củ, cho dù hắn cũng không thôi động Mặt Nạ Da Người.

Tà Lam cũng không biết, nơi đây chỉ là một cái không gian Giới Linh mà thôi chỉ có tinh thân tiến vào.

Nhìn rõ khuôn mặt của hắn một khắc này, Kim Lan Lan nhìn liền hai mắt tỏa sáng, soái, quả thực soái không biên giới nha, sống 900 năm đây cũng là lần đầu nhìn thấy nam nhân soái đến như thế.

"Ngươi không sao chứ."

Tà Lam nhìn trong ngực hợp pháp loli mở miệng hỏi, 1m60 thân hình, quả thực là hợp pháp loli.

Hơi thở đánh vào trên mặt làm Kim Lan Lan lấy lại tinh thân, nàng hoảng hốt từ trong ngực hắn leo xuống, hai đại bạnh thỏ vì chấn động mà run lên run lên, tới áo ngực cũng không chịu nổi kích cỡ lộ ra khe rảnh to lớn.

"Ta..ta không sao, cảm ơn ngươi nhân loại."

Kim Lan Lan khuôn mặt chợt đỏ mở miệng trả lời, nàng giống như không biết mình bây giờ đối với Tà Lam sức hấp dẫn có bao nhiêu lớn, hắn hai mắt không chớp nhìn khe rảnh của nàng.

"Ngươi không sao là tốt rồi."

Tà Lam nuốt một ngụm nước bọt mở miệng nói rằng, Kim Lan Lan lúc này nhìn hắn hai mắt cứ nhìn vào hai đại bạch thỏ của mình thì có chút ảm đạm, nàng âm thanh ủy khuất vang lên," Ngươi..ngươi có phải nhìn ta rất xấu."

Tà Lam chợt ngay ngẩn cả người, nàng vừa nói gì, xấu nha...

Nàng xấu vậy trên đời cái gì mới gọi là đẹp.

Tà Lam có chút không hiểu nhìn nàng mở miệng hỏi," ngươi nói cái gì, xấu là sao."

Kim Lan Lan hai mắt ướt ác, trong mắt sóng nước lưu chuyển mở miệng nói rằng," Vì ngươi cứ nhìn sự vật trước người ta, Kim Sư Hổ nhất tộc trên thân nếu ai mộc sự vật này quá lớn đều bị xem là xấu."

Tà Lam giống như biết một cái tin dữ, hắn không ngờ trên đời này ngực to vậy mà có nơi được cho là xấu nha.

"Không phải, không phải, ta chỉ là bị nó hấp dẫn mà thôi, ta không có ý nói ngươi xấu, ngược lại nó rất đẹp."

Tà Lam ngay lập tức sử dụng phủ nhận tam liên, hắn một mặt thành thật nhìn nàng mở miệng nói.

Kim Lan Lan có chút không tin mở miệng hỏi" Thật sao."

"Thật mà."

"Vậy ngươi sờ sờ nó."

Câu nói này làm cho Tà Lam đầu óc có chút quá tải.

"Cái gì."

Tà Lam không xác định hỏi lại.

"Sờ nó nha, Kim Sư Hổ nhất tộc chúng ta chỉ có người nói ai đó đẹp phải sờ vào nó nha."

Kim Lan Lan một mặt ngay thơ mở miệng giải thích, vậy mà có loại chuyện tốt như thế.

"Nhanh lên, nếu ngươi không sờ, chứng tỏ ngươi đang nói dối."

Kim Lan Lan lên tiếng thúc dục, hai đại bạch thỏ lắc a lắc tiến lên hai bước, miếng ăn đã đưa tới trước miệng, Tà Lam nếu không ăn hắn không sứng đáng làm người.

"Ta sờ như thế được không."

"Đúng nha, ta quả nhiên là rất xinh đẹp, vậy mà mọi người nói ta rất xấu, tiếp tục, ngươi sờ ta rất dễ chịu."

Tà Lam cảm giác mình giống như quái thúc thúc dụ dỗ nữ hài từ, hai đại bạch thỏ trong tay hắn liên tục bị hắn tạo ra các hình dạng, rất là sóng động.

Kim Lan Lan híp hai mắt hưởng thụ, nàng đây là lần đầu tiên hưởng thụ loại cảm giác như vậy, so ăn mỹ thực còn muốn sung sướng.

Nơi đây tĩnh lượt 1000 chữ.

...

"Tà Lam ngươi làm sao nha."

Tạ Trọng Băng đánh đánh lòng ngực của Tà Lam mở miệng hỏi, Tà Lam ngay lập tức lấy lại tinh thần, nhìn khuôn mặt đỏ ửng nghi hoặc nhìn mình, hắn liền phản ứng lại, hai ngón tay tiếp tục hoạt động.

"Không có gì, chỉ là Băng Băng ngươi làm ta thất thần."

"Xấu chết được."

Tạ Trọng Băng nằm trong ngực hắn nũng nịu, Tà Lam chỉ là cười cười, hắn nhìn xung quanh liền phát hiện, hắn ở nơi đó thời gian giống như rất lâu, nhưng ở bên ngoài vậy mà mới trôi qua hai, ba giây mà thôi.

Tâm thần của hắn tập trung, trong không gian Giới Linh, chỉ thấy Kim Lan Lan đang nằm trên mặt đất ngủ say.

Cái này không trách nàng, lần đầu tiên tiếp xúc, nàng một con thỏ bạch trắng làm sao có thể chống cự tay nghề đại sư của hắn, bị hắn làm cho cả thân thể mềm nhũng, rồi ngủ thiếp đi.

"Hệ thống, ngươi qua nhiên là tri kỷ của ta."

Tà Lam trong lòng không ngừng khen ngợi hệ thống, hắn phát hiện mình ở trong đó cùng Kim Lan Lan tiếp xúc thân mật điểm Mị Lực cũng có gia tăng.

"Đinh: Túc chủ Tà Lam

Tuổi 21

Nhan trị 98 (max trị số 100)

Chiều cao 1m86b

Tu vi Kim đan Cảnh Tầng 3

Công pháp Tà Âm chân kinh(tinh thông)

Kỹ năng Bức Tường Thôi Miên level 5, Ánh Sáng Phản Chiếu level 6, Mị Lực Ấn Ký Trị Liệu, Cướp Thi Level 3, Tòa Mô Phỏng Hắc Ám,...

Pháp bảo Khống Thần Châu thượng phẩm pháp bảo...

Điểm Mị Lực 18500

Buổi tiệc sau khi kết thúc, Tà Lam ôm thanh thể bất lực của Tạ Trọng Băng đi về phòng, nàng chỉ là không muốn đi đường chứ không phải bị tên nào đó dầy vò, đúng chính là như thế.

Tạ Trọng Băng trong lòng tự an ủi mình.

Có Bức Tường Thôi Miên che đậy, người bên ngoài cũng không thấy hai người không biết xấu hổ thân mật.

Tà Lam đúng là một cái xúc sinh nha, hắn vậy mà bên ngoài đè Tạ Trọng Băng vào tường, liên tục trùng kích làm Tạ Trọng Băng như muốn ngất đi, lâu lâu có người đi qua giống như mắt bị mù không nhìn thấy gì.

"Xấu hổ chết được, nhưng cũng rất kích thích nha."

Tạ Trọng Băng hơi thở khó khắn nhìn phía sau trong lòng tự nói, cuối cùng Mị Lực Ấn Ký cũng bị hắn đánh vào trong cơ thể của Tạ Trọng Băng, làm nàng thể lực chống đỡ không nổi.

Tà Lam cũng không có ý định cùng Tạ Trọng Băng ngay lập tức tiến hành truyền đạo, nhưng trong không gian giới linh bị Kim Lan Lan nói ra những từ mà nàng cho là bình thường để kích thích hắn, mà Tà Lam lại không muốn lấy loại trạng thái không hoàn chỉnh cùng Kim Lan Lan truyền đạo, cho nên chỉ khổ Tạ Trọng Băng roài.

Hắn phát hiện mình thân thể cũng có thể tiến vào không gian giới linh, nhưng thời gian bên trong cùng bên ngoài đều sẽ thống nhất, chỉ có tâm thần tiến vào mới có thể ở thời gian rất lâu, đến khi tinh thần lực chịu hết nổi mới thôi, mà bên ngoài chỉ trôi qua hai, ba giây.

Tà Lam ôm thân thể không xương của Tạ Trọng Băng vào trong phòng, nàng lúc này như con gấu túi treo trên người hắn, đi tẩy rửa thân thể cũng không chịu buông xuống, hắn chỉ có thể ở trong tư thế khó khăn giúp nàng tẩy rửa thán thể.

Tạ Trọng Băng còn không có buông tha cho hắn, hai bàn tay ở trên thân thể của hắn sờ loạn, làm Tà Lam khó mà nhẫn nhịn.

Cả hai ngồi trong bồng tắm, Tạ Trọng Băng tìm cho mình một vị trí thoải mái ngồi vào trong ngực hắn, hai ngón tay đặt trên ngực hắn vẽ vòng tròn.

Hắn phát hiện nữ nhân đều rất thích làm loại động tác này, Đường Trinh, Hoa Nguyệt hay Tố Lãnh Sương đều như thế, chắc có lẽ là nữ nhân điểm chung.

"Tà Lam, ngươi cho vào trong người của ta, rồi lỡ ta có thai thì làm sao nha."

Tạ Trọng Băng khuôn mặt cùng hắn dán dán mở miệng hỏi.

"Thì sinh ra chứ sao."

Tà Lam không nghị ngợi mở miệng đáp, Tạ Trọng Băng được câu trả lời hài lòng, bàn tay ở trong nước tìm kiếm, khuôn mặt nở nụ cười mở miệng nói," Vậy chúng ta phải mau sớm sinh ra một đứa mới được."

Tà Lam trừng mắt nhìn Tạ Trọng Băng tự tiện hành động, quả thực làm chuyện này trong nước có một cảm giác khác, hắn cũng không có ngăn cản.

Mặt nước liên tục bị hai người hành động cho không yên ổn.

Nơi đây tĩnh lược 2000 chữ.

Một trận truyền đạo xong, Tạ Trọng Băng thể lực lúc này thật sự đã cạn kiệt, Tà Lam ôm thân thể Tạ Trọng Băng đi ra nhà tắm, hắn cũng cảm thấy có chút buồn ngủ, liền nằm xuồng giường ôm Tạ Trọng Băng vào ngực nhắm mắt lại.