Ở giữa trung tâm cuộc chiến, trước ánh mắt kiêng kỵ của ba Thượng huyền, Seigi vẫn mang theo thần sắc điềm tĩnh đứng đó.
Hắn đang lưu ý đến căn phòng mà Thượng huyền nhất Yoriichi đang tại, vừa hay nhìn thấy Muzan phóng tới vị trí của Akaza, liền biết gã định làm gì.
Dù sao hiện tại Muzan cũng không có lá gan đối chiến với hắn một trận, vậy nên gã đương nhiên không thể ngồi đây chờ chết.
Akaza chính là phương án duy nhất để gã có thể rời khỏi đây vào lúc này!
Vì Akaza nắm giữ khả năng kháng ánh sáng mặt trời, tương đương với việc Muzan sẽ kế thừa khả năng đó khi hấp thụ y.
Nhưng không sao, Seigi đã muốn kết thúc sớm chuyến thăm hỏi lần này, cho dù Muzan có hấp thụ được Akaza thì cũng đừng hòng rời khỏi đây.
Còn về tính mạng của Akaza, Seigi không quan tâm lắm.
Dù sao hắn không có bao nhiêu là giao tình với người này, cũng không muốn mất thời gian vào mấy chuyện không đâu, mục đích của hắn đến đây là diệt sạch lũ quỷ, sau đó trở về với gia đình.
Không giết y đã là may, còn đòi hắn ra tay cứu?
Kia nghĩ cũng đừng nghĩ.
Chưa nói đến việc nếu bản thân Seigi không có thực lực như ngày hôm nay, bản thân không chừng sẽ bị Akaza giết chết cũng nên.
Chính vì thực lực đã trưởng thành như hiện tại, thế nên hắn mới có tự tin đối mặt với tất cả mà không cần phải nhờ sự giúp sức của Tamayo hay Sát Quỷ Đoàn.
Không giống như thời gian trước đó, Seigi còn phải tính toán làm sao để tránh né sự để ý Chúa quỷ Muzan và những Thượng huyền cấp cao, nhưng bây giờ đã không cần thiết.
Trước sức mạnh tuyệt đối, mọi thứ chẳng phải đều sẽ dễ dàng giải quyết?
- Tam Mạch Chuyển Tử - Nhất Mạch.
Seigi vừa dứt đi ý niệm, xung quanh thân hắn lập tức phun trào huyết khí và hắc khí. Đôi mắt màu xanh lam như đại dương bao la chuyển thành màu đỏ tươi như quỷ nhãn, tròng mắt đã biến thành màu đen, nhìn từ xa nổi bật như hai viên huyết ngọc.
Hai bên khóe mắt dần nứt ra những vết máu đỏ rực như lửa.
Mái tóc đen nháy giờ đây đã hóa thành màu đỏ sẫm, có phần dựng ngược ra phía sau.
Đặc biệt là cái sừng trên trán của Seigi đã dài ra, trông có phần đỏ tươi cùng với các vết nứt màu đen lan ra đến đỉnh sừng.
Từng thớ cơ rắn chắc trên thân có điểm săn lại, những vết sẹo dần được thay thế thành những dấu ấn màu đỏ hình tia lửa. Đồng thời dấu ấn cũng xuất hiện tại vị trí của chiếc sừng, lan tràn qua mắt trái của Seigi.
Nếu có thể tận mắt nhìn vẻ ngoài của chính mình của hiện tại, hắn sẽ cảm thấy trạng thái biến đổi lần này so với khi trước có khác biệt rất lớn.
Rõ ràng là do sự cộng hưởng đến từ huyết mạch la sát nên Seigi mới có được hình thái như vậy, không chỉ đến từ vẻ ngoài của hắn.
Khả năng thiêu đốt kẻ địch trên kỹ năng và đón đánh được bổ sung. Còn có năng lực hồi phục được tăng lên rất nhiều.
Mọi phương diện như sát thương, tốc độ và phòng ngự ở cảnh giới tầng hai hậu kỳ trực tiếp vượt qua đỉnh phong, tuy chưa đạt đến cảnh giới tầng ba do khác biệt về khoảng cách nhưng lại đạt tới cấp độ bất bại.
Cấp độ bất bại, một cấp độ không chính thức có trong hệ thống nhưng lại đại diện cho thực lực vô địch tại cảnh giới đó, mang ý nghĩa thực lực của Seigi hiện tại là vô địch tại cảnh giới tầng hai.
- Hắn… ?!
Hình thái biến đổi của hắn khiến cho tam đại Thượng huyền kinh ngạc không thôi, nhưng Seigi nào có để ý đến suy nghĩ của chúng, chỉ bình thản đạp xuống một bước.
Thân ảnh của hắn bất ngờ biến mất trước ánh mắt của ba thượng huyền.
Mà tại vị trí của Kokushibo lúc này, không biết Seigi đã xuất hiện từ khi nào.
Kokushibo chỉ cảm thấy vô tận uy áp từ thân ảnh trước mắt đè xuống cơ thể, khiến cho đôi tay gã không ngừng run rẩy, khó nâng lên được thanh kiếm trong tay.
Chưa bao giờ gã có một loại cảm giác vô lực như hiện tại.
“Ngươi còn nhớ vài năm về trước từng giết chết một cậu thiếu niên tóc cam cùng với một người đàn ông tóc bạc không?”
Một câu hỏi mang theo sự lãnh đạm truyền vào trong tai Kokushibo. Lúc này, gã phải đối mặt với một đôi mắt đỏ tươi đang lóe lên nồng đậm sát ý, nhàn nhạt nhìn chăm chú bản thân.
“T-ta… ta nhớ rõ…”
Đối với câu hỏi của Seigi, Kokushibo sực người nhớ lại vài năm trước, chính gã có ra tay với hai người như vậy tại một ngọn núi phủ đầy tuyết.
Nhưng còn chưa để Kokushibo làm rõ quan hệ của kẻ đáng sợ trước mắt với hai người đó, hào quang của một đường kiếm chợt lóe lên, mang theo vô số các lưỡi kiếm nhỏ hình trăng lưỡi liềm chém xuyên qua cơ thể gã.
- Đây là…
Kokushibo sững người nhìn chăm chú Seigi, một thức kiếm mà hắn vừa tung ra đối với gã không thể quen thuộc hơn.
“Sao ngươi có thể...”
Gã đang muốn làm rõ nghi hoặc trong lòng, chợt cảm nhận được cơ thể của bản thân bỗng dưng nhẹ tênh.
“Ta đã định giữ nguyên mạng sống của ngươi để đem về cho Giyu xử lý, nhưng…”
Phốc!
“Ta đành phải thất hứa mất rồi.”
Seigi nhàn nhạt nói ra một câu.
Trước vẻ mặt chấn kinh của Douma và Zouhakuten, chỉ thấy thân thể của Kokushibo bị cắt thành nhiều khúc nhỏ, máu đen bắn ra xung quanh nhiều vô cùng.
Duy nhất một quả nhãn cầu không có bị chém nát, nằm lăn lóc trên bãi thịt nhầy nhụa huyết dịch. Sâu trong đáy mắt gã, phản chiếu thân ảnh mặc hắc y sao mà đáng sợ vô cùng.
Đến chết, gã vẫn không lý giải được vì sao trên đời lại xuất hiện một con quái vật như vậy.
Bởi vì…
Một kiếm vừa giết chết Kokushibo lại chính là thức kiếm mạnh và khó luyện đến mức độ thành thạo nhất, thuộc về Hơi Thở của Mặt Trăng.
Là một thức kiếm mà gã đã khó khăn sáng chế vào thời điểm một trăm năm trước.
Vậy mà đối phương chỉ cần nhìn qua, đã có thể thành thục được như vậy.
Quả thực bất công cho một kiếm sĩ như gã!!!
Một thứ mà gã đánh đổi nhiều như thế chỉ để dành lấy, ấy vậy mà kẻ này lại có thể dễ dàng đạt được.
Làm sao có thể…
Nhãn cầu lộ ra vẻ không cam lòng, dần hóa thành tro bụi cùng với những miếng thịt trên đất, vĩnh viễn mang theo uất hận biến mất.
Nhưng trước khi chết, toàn bộ tà tính và khí huyết của gã đã đi vào trong cơ thể Seigi, trở thành chất dinh dưỡng cho hắn.
Cái chết của Thượng huyền nhị.
Cũng kéo theo khuất mắc ở trong long Seigi tan biến.
Thù của sư phụ và Sabito, cuối cùng hắn cũng đòi lại được.
Giết xong kẻ cần giết, Seigi cũng không liếc mắt nhìn về phía Douma và Zouhakuten một lần, hắn nhấc lên thanh hắc huyết kiếm, chém ra vô số đạo kiếm mang hình trăng lưỡi liềm màu đỏ.
Phốc! Phốc!
Tuy Douma, Zouhakuten đã phản ứng lại, nhưng còn chưa kịp tung ra tuyệt kỹ huyết quỷ để chống trả, đã bị vô số đạo nguyệt mang cắt qua thân thể, trực tiếp hóa thành hai bãi thịt máu.
Do nội tại Hắc Hóa của Tam Mạch Chuyển Tử đem đến 30% giảm hồi phục, thế nên chúng muốn tái tạo thân thể trong một khoảng thời gian ngắn là chuyện không thể nào.
Mà đã không thể tái tạo, lại còn bị Hắc Hóa thiêu đốt, kết cục của hai kẻ này so với Thượng huyền nhị Kokushibo không khác là bao.
Toàn bộ đều trở thành chất dinh dưỡng của Seigi.
Thấy một màn này từ đầu đến cuối, Thượng huyền nhất Yoriichi cũng không tiếp tục ngồi nhìn, bởi vì không đoán cũng biết người mà kẻ này nhắm đến tiếp theo chính là mình.
Y lập tức rút kiếm, chỉ trong chớp mắt đã hóa thành một đạo tàn ảnh, phóng về phía hắn.
Seigi cũng nhận ra một đạo kiếm ý mãnh liệt như muốn thiêu đốt da thịt này đến từ kẻ nào.
Chân chính đại địch cuối cùng đã ra mặt!