Chương 94: Một chiêu trấn sát

Dưới hàng chục đạo công kích như thiên lôi bổ xuống, Seigi vẫn không hề nao núng, ánh mắt lãnh đạm, mặc cho tất cả giáng xuống thân thể.

Ầm!

Một âm thanh bạo nổ vang rền!

Như là lực lượng của thiên phạt, chúng lập tức nhấn chìm Seigi cùng với mặt sàn lớn dưới chân hắn vào biển lửa. Một đạo sóng xung kích mạnh mẽ khuếch tán, đẩy lui năm Thượng huyền ra phía xa.

Nhìn đám khói đang cuồn cuộn bốc lên trước mắt, Thượng huyền tam Douma không khỏi chậc chậc cái miệng.

"Ai da, trúng toàn chiêu của chúng ta như vậy... hắn e là thành cát bụi rồi a."

"Hừ, tên khốn này đáng chết lắm! Dám xuất thủ với ngài Muzan, kia hắn chết mười cái mạng cũng không hết tội!"

Zouhakuten vốn là bản thể thù hận, đối với hành động xâm nhập vào đây rồi tấn công Chúa quỷ Muzan của Seigi, gã xem đó là một sự xúc phạm và rất tức giận.

Trong khi Thượng huyền tam Douma cùng với Zouhakuten và hai Thượng huyền dưới cấp cảm thấy Seigi đã tan xương nát thịt dưới một chiêu này.

Thế nhưng ở phía Kokushibo, chỉ thấy gã cũng không có bất kỳ thái độ xem nhẹ hay buông lỏng cảnh giác như họ.

"Tại sao ta lại xuất hiện một cảm giác bất an như vậy..."

Nhìn chăm chú đám khói không có một chút động tĩnh, Kokushibo cảm thấy có điểm gì đó không đúng, gã lẩm bẩm một câu mà chỉ mình mới nghe thấy.

Do Thế giới giác ngộ chỉ có thể nhìn thấu cơ thể của vật sống, thế nên Kokushibo không cách nào nhìn xuyên qua được đám khói đen đang bốc lên mù mịt kia.

Mà gã cũng là Thượng huyền duy nhất không nắm chắc Seigi có thật sự chết sau một chừng ấy lực công kích, là con quỷ mạnh chỉ kém so với Muzan một chút, nhưng không vì thế mà gã xem nhẹ kẻ thù của mình, chính giác quan đã mách bảo Kokushibo rằng kẻ này tuyệt đối không dễ giết như vậy.

Gã vẫn nắm chặt thanh Mục Ngọc Kiếm trong tay, chờ bất cứ động tĩnh nào phát ra từ trong đám khói kia, gã sẽ lập tức động thủ.

Tại căn phòng của Thượng huyền nhất, Muzan tận mắt nhìn thấy Seigi đã bị nhấn chìm dưới từng ấy sát chiêu của năm Thượng huyền, thần sắc lạnh lùng lộ ra vẻ thoả mãn.

Không thể không nói Seigi chính là nỗi ám ảnh đã in sâu ở trong lòng gã suốt mấy năm qua, nay cuối cùng cũng gỡ ra được.

Mặc dù không phải do bản thân tự tay giết chết, nhưng chỉ cần hắn chết là đã đủ...

Mà Yoriichi quan sát tình huống ở dưới đó một lúc, đột nhiên nói ra một câu.

"Hắn... chưa chết."

Một lời này nói ra, lập tức chấn trụ tâm tình của tất cả những kẻ đang có mặt tại đây.

Muzan nghe được một câu này của Yoriichi giống như sắp gặp tận thế, sắc mặt dương dương tự đắc lập tức chìm xuống.

Mà ngay tại trung tâm của vụ nổ, khói đen dày đặc đang dần tản đi theo thời gian. Dưới tầm mắt của những kẻ đang có mặt tại đây, ngay khi đám khói phai mờ, để lộ ra một nửa phần hạ thân bọc trong hắc y vẫn còn nguyên vẹn đứng trên mặt sàn gỗ nhỏ đã bị phá huỷ chỉ còn một mảnh.

Từ phần hông trở lên của nó đã bị xé nát, máu thịt lồ lộ ra ngoài, thấy được cả phần xương cột sống bị đứt.

"Hử?"

Ai cũng lộ ra vẻ ngoài ý muốn khi thấy nửa phần thân dưới của đối phương vẫn còn tồn tại, không mảy may chịu một chút vết tích nhỏ nào gây nên.

Theo lý mà nói, một chiêu vừa rồi đã đủ để giết chết hàng trăm tên Trụ cột Sát Quỷ Đoàn, hẳn là cũng đủ để đem Seigi biến thành một bãi thịt nát.

Nhưng trước mắt họ là gì?

Thân thể của hắn hoàn toàn không bị huỷ diệt dưới một chiêu kia!

Duy nhất chỉ có phần thân trên là biến mất, còn phần thân dưới vẫn nguyên vẹn như cũ.

Nói thế nào cũng có chỗ không hợp lý.

Nếu quả thực như lời của ngài Yoriichi vừa nói, vậy tên này so với loài quỷ còn khủng bố hơn!

Kokushibo nhận thấy chỗ quỷ dị, lập tức sử dụng Thế giới giác ngộ, nhìn chăm chú phần hạ thân vẫn đang đứng sừng sững kia.

Xuyên qua lớp da thịt rắn chắc và hoàn mỹ, khác hoàn toàn với những kiếm sĩ mà bản thân gặp qua trước đây. Thứ mà gã nhìn thấy ở bên trong lúc này là các hạt thuỷ tinh nhỏ như các tế bào đỏ như máu cùng với màu đỏ sẫm đang phân bố rải rác ở toàn bộ phần hạ thân.

Mỗi một tế bào đều toả ra một loại năng lượng vô cùng kỳ lạ mà gã chưa từng gặp qua, thậm chí có phần khủng bố!

"Hắn quả thực chưa chết."

Gã run rẩy phun ra một câu, khiến cho ánh mắt của tất cả những kẻ đang có mặt tại đây đều phải co rụt lại.

"Sao có thể?!"

Douma dùng thiết phiến che miệng, chấn kinh thốt lên một câu.

...

Trong không gian đen tối, một màn hình điện tử màu xanh lam đột ngột hiện giữa trung tâm.

Trên đó là những nội dung có thể đọc được.

"Chủ nhân đã bị tổn hao 50% máu, lượng máu hiện tại còn 1000, xin vui lòng cẩn trọng. Nếu máu của chủ nhân tụt dưới 0% trước khi lượng máu kịp hồi phục, ngài sẽ tử vong."

"Nội tại Tái Tạo của huyết mạch La Sát đã được kích phát!"

"Dựa vào thương thế nghiêm trọng cùng với hoàn cảnh nguy cấp đang đe doạ đến tính mạng của chủ nhân hiện tại, thời gian tái tạo sẽ được rút ngắn trong năm giây."

"Một..."

"Haizzz..."

Một tiếng thở dài thườn thượt vang lên trong không gian đen tối vô tận.

Không ai khác chính là Seigi.

Sau khi hứng chịu một chiêu kia của kẻ địch chỉ để thử năng lực hồi phục của bản thân, không nói cũng biết phần thân trên mang theo cái não của hắn tan biến vào hư vô.

Đó cũng là thời điểm Seigi mất đi ý thức.

Ngay khi tỉnh dậy, hắn mới nhận thức được xung quanh mình là không gian tối đen trông có chút quen thuộc.

Có chút ngoài ý muốn vì nơi này chính là nơi lần đầu tiên hắn xuất hiện trước khi bước vào thế giới Kimetsu No Yaiba.

Nơi này trước và sau cũng chẳng khác nhau là mấy, đều một mảng tối đen như mực khiến cho người ta có một loại cảm giác vô cùng căng thẳng và lo lắng, nhờ có ánh sáng của màn hình điện tử nên cũng đỡ được một phần nào đấy.

Mà nhắc đến vấn đề của năng lực hồi phục, sau khi Seigi tu luyện Cực Thể Quyển, hắn chưa từng trải nghiệm qua cảm giác bị người khác gây thương tích bao giờ.

Vì thực tế không ai sở hữu lực công kích mạnh mẽ có thể đả thương hắn cả, đừng nói là để Gyutaro và Daki gây tổn thương lên người bản thân, nên nhớ Nô ấn từ huyết mạch La Sát sẽ phong ấn toàn bộ sức mạnh của kẻ có ý định gây bất lợi cho vật chủ.

Nói thật, hiện tại ngoài các Thượng huyền cấp cao từ Akaza trở lên mới làm cho hắn có chút hứng thú.

Seigi cũng không bất ngờ khi năm mươi viên tà tinh phụ tại phần thân trên bị thổi bay, cũng may hắn đã vận dụng toàn lượng tà tinh và huyết tinh còn lại phụ tại phần thân dưới, thậm chí còn vận dụng tà lực ám trên hắc y.

Thế nên một chiêu kia có khủng bố hơn nữa cũng vô pháp diệt được hạ thân của hắn khi có ba loại năng lượng này cùng bảo vệ.

Nếu không, dù cho có tái tạo lại như lúc ban đầu, hắn cũng không muốn bản thân mình rơi vào hoàn cảnh trần chuồng trước mặt kẻ địch.

Ngay khi chữ số năm trên màn hình hệ thống nhảy lên, không gian đen tối xung quanh ý thức của Seigi lập tức sụp đổ.

Một loại hào quang hiện ra ở phần cuối!

Ở bên ngoài thần thức của Seigi trước đó vài giây.

Ngồi trên phòng quan sát, Yoriichi sắc mặt bình thản như không hề để tâm đến tràng diện phía dưới.

Nhưng Chúa quỷ Muzan đứng bên cạnh y đang lộ ra vẻ gấp rút không thôi.

"Hắn vậy mà chưa chết..."

Nhìn một nửa phần thân thể của Seigi vẫn còn nguyên vẹn.

Muzan nhịn không được thì thào một câu. Ký ức vài năm trước hiện về, khj thân ảnh kia khởi tử hoàn sinh, cũng là lúc gã suýt bị giết chết.

Lần này chẳng lẽ sẽ lặp lại tình huống như lần đó?!

"Ngài Muzan, ta nghĩ nếu chần chừ thì ngài sẽ không còn cơ hội được thấy ánh sáng mặt trời nữa đâu."

Thượng huyền thập nhị lên tiếng, so với Yoriichi thì y trông có vẻ thoải mái hơn nhiều lắm.

"Ngươi tại sao vẫn ung dung như vậy? Chẳng lẽ ngươi có cách giết hắn?"

Muzan sốt sắng hỏi.

Thấy dáng vẻ mất bình tĩnh của gã như gặp đại địch, Genku cười nhạt một tiếng.

"Ngài nghĩ nhiều, chính ta còn không rõ thực lực của hắn mạnh đến đâu đây."

"Vậy ngươi vui vẻ gì cái gì?"

Nhận thấy thái độ khác với thường ngày hay nghiêm túc của Genku, Muzan mới sửng sốt.

Con mẹ nó đang trong hoàn cảnh nguy cấp mà vẫn còn cười được!

Tuy có bất mãn đối với thái độ thất lễ của Genku, nhưng Muzan cũng là nhịn xuống được ý định đập chết kẻ này, chỉ vì y mang đến một cái tác dụng kéo dài thời gian cho gã bỏ chạy mà thôi.

Muzan không suy nghĩ nhiều, lập tức phóng về phía vị trí của Akaza.

Cũng tại thời điểm này, ngay khi Thượng huyền nhất Kokushibo phát giác được khí tức ở phần hạ thân kia đột ngột tăng vọt, gã vội vàng hạ lệnh.

"Mau chóng dùng toàn bộ khả năng diệt phần hạ thể kia!"

Vì gã là con quỷ có trực giác vô cùng tốt, thế nên bốn Thượng huyền còn lại không nghi ngờ gì mà tuân mệnh, lập tức giết tới.

Biết sự tình kẻ địch lần này khó giải quyết, bọn chúng quyết định tung hết toàn lực, xem như vượt mức giới hạn so với khi nãy.

Hàng loạt chiêu thức Huyết Quỷ Thuật thay phiên nhau xuất hiện, hướng về phía một nửa thân thể kia mà nghiền ép xuống.

Trong một khắc này, những huyết nhục bị rách trên phần hạ thể kia đột nhiên cấp tốc mọc ra mô thịt, gân cốt cùng với mạch máu.

Chúng theo khuôn đúc của thân thể, nhanh chóng liên kết rồi tái tạo với nhau.

Gân nối liền với xương, mạch máu và các mô thịt bù đắp lên.

Chỉ trong thoáng chốc, một cơ thể nam tính rắn chắc mang theo đầy vết sẹo quanh thân lập tức xuất hiện.

Ngay khi những công kích như vũ bão ấy lại thêm một lần nữa giáng xuống thân thể kia, một cái đầu lâu cuối cùng cũng hình thành.

Dung nhan của hắn vẫn hoàn mỹ mà không thay đổi.

Seigi mở ra đôi mắt, dưới áp lực của hàng loạt công kích đang giáng xuống, hắn thản nhiên đảo qua một vòng, sau đó nhẹ nhàng mở ra lòng bàn tay rồi nâng lên.

Quanh thân hắn lập tức xuất hiện vô số tia máu, long lanh như những viên kim cương đỏ. Chúng chính là máu trong cơ thể Seigi, chỉ trong một ý niệm đã hóa thành hàng trăm đạo huyết liềm.

“Huyết Nhận Bách Trảm.”

Một lời nói như mang theo ý chỉ của tử thần, khiến cho hàng trăm đạo lưỡi liềm màu máu tỏa ra sát khí chết chóc, ngay khi nhận được mệnh lệnh, chúng lập tức bắn ra xung quanh.

Ầm! Ầm! Ầm!

Những đợt công kích đến từ các Thượng huyền trong thoáng chốc bị vô số đạo huyết liềm chặn lại.

Riêng Thượng huyền quỷ Rui và Kaigaku là hai kẻ yếu nhất, tuyệt kỹ tung ra cũng không có bao nhiêu uy lực, chỉ thấy chúng bị huyết liềm dễ dàng xuyên thủng, nhắm về phía hai người phóng tới đoạt mạng.

“Không!”

Nhận thấy mười mấy đạo huyết liềm xé nát dây tơ đỏ lao đến, Thượng huyền quỷ Rui hoảng hốt lui về, nhưng y chưa kịp lùi đến bước thứ ba thì cơ thể đã bị cắt thành nhiều mảnh.

Một Thượng huyền chết!

Bên phía Kaigaku cũng tương tự, ngay khi tử vong cận thân, y quyết liệt chống trả nhưng cuối cùng chỉ sống lâu hơn hai giây, kết quả là hóa thành mấy lát thịt nằm vương vãi trên mặt đất.

Xong!

Seigi chỉ xuất một chiêu đã lần lượt tước đoạt hai cái mạng trong đội ngũ Thượng huyền, xem như hai kẻ này ở trước mắt hắn so với sâu kiến chết quả thực không hơn nhau là bao…

Tận mắt chứng kiến một thức kiếm mạnh nhất của mình bị một chiêu của đối phương đánh tan, cùng với cái chết chóng vánh của hai Thượng huyền, Kokushibo nhất thời biến sắc.

Nhưng chưa để gã phục hồi lại tinh thần, một loạt huyết liềm từ phía Seigi lại xuất hiện, nhắm thẳng về phía gã chém tới.

Kokushibo không thể làm gì khác ngoài khó khăn chống đỡ.

Về phía Douma và Zouhakuten, tuy có phá được Huyết Nhận Bách Trảm của Seigi, nhưng tình trạng của chúng chỉ so với hai Thượng huyền đã chết tốt hơn một chút.

Nhưng chào đón hai kẻ này lại là hàng loạt huyết liêm tiếp tục phóng đến.

Cũng tương tự với lựa chọn của Kokushibo, chúng bắt buộc phải dùng hết tất cả tuyệt kỹ huyết quỷ mà mình có để chống trả.

Thế nhưng rất nhanh.

Bốn phân thân của Douma không biết lúc nào đã biến mất, giờ chỉ còn lại mình gã.

Mười con mộc long do Zouhakuten triệu hồi đã hóa thành cát bụi dưới huyết liềm, đến nỗi mặt trống sau lưng gã đã hoàn toàn bị vỡ nát do bị kích phát đến cực hạn.

Mục Ngọc Kiếm trong tay Kokushibo thì liên tục tái tạo lại ngay khi bị đánh nát.

Mà gây ra những thứ này lại là thân ảnh vẫn một mực đứng yên đó, nét mặt hắn luôn giữ vẻ điềm tĩnh, tựa như không đem trận tử chiến này đặt ở trong mắt.

- Tên này… thật mạnh!!!

Duy nhất một suy nghĩ cùng xuất hiện trên cả ba Thượng huyền, đối mặt với Seigi lúc này, bọn chúng chỉ cảm thấy vô tận áp lực.

Một chiêu này của Seigi đơn giản là trấn áp toàn bộ hàng ngũ Thượng huyền, khiến chúng nhận ra sự cách biệt giữa đôi bên.