Chương 85: Chạm mặt Akaza

Tối đến, tại một nhà ga có tiếng ở một thị trấn nhỏ. Nơi này chính là bến đỗ từ chuyến tàu ở miền quê đi lên thành phố.

Một nhóm người mặc trang phục Sát Quỷ Đoàn xuất hiện, không giống như những người dân ở xung quanh đang đợi tàu để đi lên thành phố.

Họ cũng có nhiệm vụ của riêng mình trong đêm nay, đó là truy tìm con quỷ đã gây ra vụ án "bốn mươi người mất tích một cách bí ẩn" trên chuyến xe lửa lần này.

"Qu-quái quái vật?!"

Một tiếng hét thất thanh chợt vang lên, thu hút sự chú ý của người dân quanh đó.

Chỉ thấy một người thiếu niên chừng mười sáu tuổi nhưng lại có một thân thể cơ bắp, đầu đội đầu heo rừng đang chỉ tay về phía thân xe lửa.

"Nói điên nói khùng gì vậy? Người ta gọi nó là tàu hoả đó, cậu không biết ư?"

Thấy nhiều ánh mắt xem xét nhìn về phía mình, thiếu niên tóc vàng đứng cạnh bên hơi xấu hổ, lập tức đấm vào đầu lợn của thiếu niên kia một cái.

Đến hai thành viên còn lại trong đội phải im lặng, không biết nói gì hơn.

"Tàu hoả?! Thứ gì???"

"Nhưng có ngăn được thiết đầu công của ông đây không a!"

Thiếu niên đội đầu lợn không phục, lập tức đẩy ra thiếu niên tóc vàng sau đó lao đầu về phía thân tàu, đâm tới.

Coong!

"Ưuuu aaa... đầu ta!!!"

"Ngu ngốc..."

Zenitsu thấy Inosuke ôm đầu kêu đau, vừa chán ngấy vừa lắc đầu.

Dù y có ghét bỏ tên đồng đội não cơ bắp này nhưng suy cho cùng cũng thông cảm được một vài phần, ai bảo Inosuke được lợn rừng nuôi lớn lên đâu?

Ngoài sức khoẻ đặc biệt để bù cho sự thông minh ra, tên này không còn cái gì có thể nhờ vả.

"Thân tàu làm từ kim loại, đầu cậu tất nhiên không đọ nổi với kim loại nên đau là đúng rồi."

Nezuko giải thích.

Lúc này, thiếu nữ bên cạnh nàng là người bước lên toa xe lửa trước tiên, sau đó quay đầu với thần sắc nhẹ nhàng.

"Lên thôi mấy đứa, dù sao hôm nay chúng ta sẽ có một chuyến đi thú vị đấy."

Nàng khoác một chiếc Haori màu xám có hoạ tiết hình cánh bướm, lộ ra mười phần mỹ lệ.

Bộ tóc đen láy có phần đuôi pha tím được một chiếc trâm cài tóc hình bươm bướm búi gọn phía sau, phần mái đằng trước rẽ ngôi ra hai bên có chút tương tự như Seigi. Đôi mày rõ nét như tranh hoạ, chiếc mũi cao tinh xảo, đặc biệt là cặp mắt to tròn màu tím tựa như búp bê khiến nhiều người phải chú ý tới.

Nét đẹp của nàng có thể nói là vô cùng hiếm thấy trong giới trẻ hiện nay, là kiểu thanh thuần và yếu ớt khiến cho nhiều nam giới muốn chiều chuộng nàng một phen.

Tuy thiếu nữ này có thân hình nhỏ nhắn, nhưng bộ ngực của nàng lại không ăn nhập một chút nào, ngược lại là khá lớn...

Nàng chính là Kocho Shinobu, một trong tám vị mỹ nhân của Sát Quỷ Đoàn.

Nghe theo lời Shinobu - người dẫn đầu của nhóm Nezuko ngày hôm nay, họ nhanh chóng đi lên tàu.

Rất nhanh họ đã gặp mặt một vị Trụ cột trên toa tàu đó, không ai khác chính là Viêm trụ Rengoku Kyojuro.

Sau khi chuyến tàu khởi hành, một con quạ đang đậu trên cái cột đèn gần đó khẽ đóng mở con mắt miêu nhãn đỏ như máu, nó lập tức cất cánh bay theo đoàn tàu kia.

Thời gian trôi qua được vài giờ, trên một toa tàu đột nhiên xuất hiện liên tiếp nhiều động tĩnh lớn, sau đó lan rộng ra những toa khác.

Con quạ vẫn dửng dưng vỗ cánh trên không trung, dùng con mắt đỏ như máu quan sát hết thảy từ đầu đến cuối.

Không bao lâu, con tàu gặp một chấn động vô cùng mạnh khiến cho bánh xe trật khỏi đường ray, cả thân tàu nghiêng ngả, mất đi thăng bằng, nó đổ ra khỏi đường ray theo lực quán tính.

Ầm!

Một cái đầu lâu bắn ra từ thân tàu, lăn lông lốc trên mặt đất, sau đó dừng lại, lộ ra một khuôn mặt của một người thanh niên.

Kẻ này chính là Thượng huyền cửu Enmu, là con quỷ đã từng gây ra vụ mất tích của bốn mươi hành khách trên con tàu này.

Không may cho y, chuyến tàu lần này cũng không thuận lợi như vậy do sự có mặt của hai Trụ cột.

Dù vậy thì Enmu cũng đánh cho có qua có lại, nhiều lần đáp trả thành công, nhưng càng về sau y càng mất đi lợi thế của mình chỉ vì lượng lớn độc tố đã ngấm vào cơ thể từ nữ Trụ cột kia, theo đó sức mạnh của y cũng tụt dần cho đến khi bị tên Trụ cột còn lại chặt đứt đầu.

Trước khi tan biến vào hư vô, ánh mắt của Enmu toát lên vẻ oán hận nhìn chằm chằm nhóm kiếm sĩ kia.

"Chỉ tại các ngươi làm hỏng chuyện làm ăn của ta..."

"Còn có đám nhóc kia, nếu không có chúng thì ta đã có thể ăn sạch lũ con người kia rồi!"

"Sao chuyện này lại theo cách này xảy ra chứ! Ta không cam lòng!!!"

Enmu không cam lòng.

Chỉ có thể trách y quá yếu. Sự thật là kết quả sẽ thay đổi nếu y đủ mạnh như những Thượng huyền cấp cao kia.

Hình ảnh sáu tên Thượng huyền toả ra khí tức dày đặc dần che đậy ý thức của Enmu, cuối cùng vẫn là tan thành cát bụi.

Nezuko cảm nhận được nỗi lòng của y qua khứu giác, nàng không khỏi lắc đầu.

"Anh Kyojuro, chị Shinobu!"

"Mọi người đã vất vả rồi, thật tốt khi tất cả đều ổn."

Nhóm người Nezuko chạy về phía Kyojuro cùng với Shinobu.

Trong cuộc chiến trên chuyến tàu lần này, nhờ sự có mặt của họ mà các hành khách trên tàu đều bảo toàn được tính mạng và thành công tiêu diệt một con quỷ Thượng huyền.

Dấu tích lấm lem, xước xát và vết máu dính ở khoé miệng của mỗi người là minh chứng cho trận chiến khốc liệt đó.

Chính Kyojuro và Shinobu cũng không thể tránh khỏi một vài thương thế nhỏ khi giao chiến với Enmu.

May là nhờ có Nezuko, Zenitsu và Inosuke bảo vệ các hành khách khác trên tàu nên hai người mới rảnh tay để đối phó con quỷ này.

Nếu không, chỉ sợ một trong hai người đã vẫn lạc, mà kết quả cũng sẽ không yên bình như trước mắt.

Trải qua một trận chiến vừa rồi thay vì bản thân cảm thấy uể oải hay nghiêm túc, nó ngược lại khiến cho Kyojuro vô cùng phấn khích.

Vì đây là lần đầu tiên y được chạm trán với một con quỷ Thượng huyền mạnh như vậy, so với Hạ huyền khác biệt một trời một vực.

Ngày hôm nay nếu không có Trùng trụ Shinobu, sợ rằng một mình y sẽ gặp nhiều khó khăn khi đối đầu với kẻ này.

Thậm chí chết cũng là có thể!

Còn Shinobu vẫn là bộ dáng nhẹ nhàng như trước, tuy trang phục có vài vết xước để lộ ra da thịt trắng như mỡ đông nhưng lại không ảnh hưởng đến sự bình thản trên khuôn mặt nàng.

Có thể thấy từ lúc Seigi biến mất trên thế gian, tính cách của nàng đã thay đổi đi rất nhiều.

Nàng đã trưởng thành hơn, biết bao dung đối với mọi vật, biết đúng sai mà xử trí.

Tuy không còn là cô gái bé bỏng luôn nhiễu sự trong quá khứ.

Nhưng có một điều mà Shinobu vẫn trói chặt ở trong lòng.

Đó là tình cảm của bản thân dành cho người thanh niên kia mãi mãi không hề thay đổi.

Nàng khoan thai đi đến bên cạnh Nezuko, bàn tay nhỏ khẽ vuốt đi vết máu bên khoé môi của cô.

"Các em đã làm rất tốt, cảm ơn ba đứa."

"So với chị và anh Kyojuro thì chúng em còn kém nhiều lắm."

Nezuko nhè nhẹ lắc đầu, lập tức xem nhẹ đi một phần công lao của bản thân.

Thấy cô khiêm tốn thật thà, Shinobu khó có lúc nở một nụ cười ấm áp.

Shinobu chợt nhận ra.

Tính cách của người thanh niên đó cũng không khác mấy so với thiếu nữ này.

Điều đó làm nàng càng yêu quý Nezuko nhiều hơn.

"Yo hai đứa, sau chuyến này có muốn trở thành đệ tử của anh không?"

Kyojuro thoải mái vỗ tay lên lưng Inosuke và Zenitsu, ánh mắt lộ ra vẻ phấn chấn.

Đáp lại y là vẻ mặt đau đớn của hai thiếu niên này.

"Ai da! Lưng em đang có vết thương a!"

"Em cũng vậy, anh đúng là cái tên điên mà!"

Những người khác thấy thế, nhịn không được cười ra tiếng. Ngay khi họ nghĩ chuyến đi lần này đến đây là kết thúc.

Một bóng đen từ trên trời giáng xuống, mạnh mẽ đập ra một cái hố lớn, cuốn lên cát bụi mù mịt.

Đám người Kyojuro giật mình nhìn lại thì thấy tại vị trí cách đó không xa, trong một cái hố lớn, thân ảnh kia dần hiển hiện.

"Đó là... !!!"

Nhận ra kẻ đến là một người thanh niên cao có mái tóc hồng đậm, cặp mắt kim sắc được khắc hai chữ Thượng tứ. Quanh thân thể săn chắc của gã còn có rất nhiều hắc ấn, thậm chí còn tản mản ra một loại khí tức màu lam nhạt vô cùng mạnh, khiến cho những người đang có mặt ở đây đều hít thở không thông.

Nhìn thấy hai chữ trên đôi mắt của người thanh niên này, sắc mặt của Kyojuro và Shinobu lập tức đông cứng.

"Thượng huyền tứ?!!!"

"Hắn làm sao lại xuất hiện ở đây?"

Nhóm người Nezuko cảm nhận được một loại nguy hiểm đến từ sâu trong giác quan, ánh mắt thoáng chốc lộ ra vẻ nghiêm trọng.

Người thanh niên này chính là Thượng huyền tứ Akaza, chỉ thấy gã khẽ híp cặp mắt nhìn chằm chằm từng người trong số họ.

"Một hai ba bốn năm, năm tên kiếm sĩ."

"Trong số các ngươi ai là Trụ cột?"

Nghe được câu hỏi của gã, Viêm trụ Kyojuro và Trùng trụ Shinobu không trả lời mà trực tiếp đứng ra, sắc mặt ai nấy đều nghiêm túc.

Vì họ đều cảm nhận được một loại khí tức kinh khủng toát lên từ kẻ này, mạnh hơn so với con quỷ mà hai người vừa giết nhiều lắm.

Nếu không nghiêm túc, kia chỉ khi hai người nắm cho mình tự tin có thể đánh bại được kẻ này.

Nhưng Thượng huyền nào có dễ đánh bại?

Thượng huyền cửu đã chật vật, vậy con quỷ mạnh hơn sáu cấp trong Thượng huyền lại mạnh đến mức độ nào đâu?

Đừng nói là gây khó khăn cho đối phương, họ chỉ sợ bản thân còn khó sống sót qua đêm nay.

"Hai ngươi?"

"Còn lại ba đứa nhóc kia cũng chỉ kém hai ngươi một cấp đi."

"Cỡ một tên yếu kém mới đặt chân vào hàng Thượng huyền hạ cấp như Enmu bị năm người các ngươi giết cũng không sai."

Thấy vậy, Akaza cười lạnh, sau đó buông lời khinh bỉ.

"Đấu với ta, dù có đến năm tên Trụ cột còn khó chứ đừng nói là năm người các ngươi."

Bị xem thường, Kyojuro lập tức phản bác.

"Nguơi chưa thử, đã cảm thấy bọn ta yếu sao? Nếu vậy chỉ sợ ngươi lầm."

Bốn người còn lại hơi sững sờ, sau đó nhìn y với cặp mắt kính nể.

Không thể không nói rơi vào trong trường hợp này, vì sĩ diện của một Trụ cột không phải ai cũng sẽ nhịn nhục.

"Ồ? Vậy để ta đến xem Trụ cột của thời đại này có bao nhiêu lợi hại."

"Nhưng, dùng một phần ba thực lực của ta đến để đánh một trận với các ngươi cũng không tính là chuyện gì đáng mất mặt đi?"

Dứt lời, Akaza dậm xuống một bước chân sau đó thủ thế, lập tức sử dụng Huyết Quỷ Thuật "Thuật Thức Triển Khai", chỉ thấy hàng loạt đường vẽ bắt đầu từ bàn chân gã lập tức phân bố ra xung quanh, phát ra hào quang màu lam nhạt.

- Phá Hoại Sát: La Châm!

Akaza vừa dứt đi ý niệm, một hoa văn hình bông tuyết liền xuất hiện dưới chân, hào quang màu lam nhạt càng thêm rực rỡ.

Gã đạp mạnh xuống mặt đất, trong nháy mắt đã gần tiếp cận hai người Kyojuro và Shinobu, hai tay siết thành nắm đấm, gã lập tức xuất ra song quyền, tốc độ có thể nói là nhanh vượt xa đôi mắt mà con người có thể bắt kịp.

Cảm nhận được một loại khí thế ngộp thở đè nén đang ép tới, Viêm trụ và Trùng trụ cũng không đứng yên chịu chết, hai người lập tức sử dụng hơi thở thuộc tính của riêng mình.

- Thăng Viêm Thiên!

Kyojuro nắm theo thanh kiếm đang thiêu cháy trực tiếp lao đến, tung ra một nhát chém từ dưới lên. Tựa như móng vuốt của viêm long, nó nhắm thẳng vào vị trí cằm Akaza quét tới như muốn xé nát cái đầu gã ra làm đôi.

- Phong Nha Chi Vũ - Chân Mĩ!

Shinobu cũng xông đến, nàng siết chặt thanh kiếm có lưỡi mảnh mai trong tay, bằng một tốc độ đáng kinh ngạc, đâm thẳng mũi kiếm về phía yết hầu Akaza.

Chỉ cần trúng một chiêu này, chất độc cực mạnh được tẩm trong lưỡi kiếm của nàng có thể giết bất kỳ một con quỷ nào, riêng Thượng huyền thì sẽ gặp khó khăn trong việc hồi phục và dần bị suy yếu.

Thế nhưng đối mặt với sát chiêu này của hai Trụ cột, khóe miệng Akaza hơi cong, dần cảm thấy có hứng thú với thực lực của họ, gã lập tức thay đổi thái độ khinh bỉ trước đó.

“Tốc độ của hai ngươi không tệ…”

“Nhưng sức mạnh thì vẫn chưa đủ!”