Chương 77: Ngưng tụ tà tinh

Seigi tập trung cảm nhận nguồn tà lực chảy xuôi bên trong thân thể, dựa theo giai đoạn tiền kỳ của bí pháp Cực Thể Quyển, hắn chia nhỏ tà lực thành nhiều nhóm ở trong cơ thể.

Mỗi nhóm tà lực đều phải trải qua lực lượng của bí pháp Cực Thể Quyển, sau đó mới có thể ngưng tụ ra riêng biệt thành mỗi hạt máu nhỏ.

Seigi mới lần đầu tiếp xúc với loại bí pháp này nên hơi bỡ ngỡ, nhưng có được năng lực thích nghi và học tập, hắn đã nắm bắt được cách vận hành rất nhanh.

Ngày đầu tiên hắn ngưng tụ được một viên tinh.

Sang ngày thứ hai ngưng được hai viên tinh.

Ngày thứ ba ngưng được ba viên tinh.

Theo thời gian trôi qua, năng lực thích nghi của Seigi được phát triển đến mức tối đa, giúp cho việc ngưng tụ tinh dễ dàng hơn bao giờ hết.

Vì tinh được tạo ra từ tà lực, nên Seigi gọi nó là tà tinh.

Đến ngày thứ sáu, hắn ngưng tụ được sáu viên tà tinh, số lượng của nó tổng cộng lại là hai mươi mốt viên tà tinh.

Những viên tinh này do nhiều nhóm tà lực ngưng tụ thành trông có mấy phần sáng bóng, nhìn tựa như một viên huyết ngọc.

Tới đây, Seigi không có tiếp tục ngưng luyện, vì toàn bộ tà lực trong cơ thể hắn đã đem đi ngưng tụ hết thành tà tinh không sót một tia.

Nên nhớ tà lực là năng lượng chưởng khống, còn tà tinh có thể hiểu là năng lượng của thân thể.

Nếu Seigi muốn ngưng luyện thêm tà tinh, bắt buộc phải bổ sung thêm tà lực thì mới có thể tiếp tục.

Bản chất của tà thần tộc chính là tự sản sinh ra tà lực trong cơ thể. Hấp thụ tà tính đương nhiên cũng được tính là bổ sung, quan trọng là nó còn mở thêm khoang chứa tà lực trong cơ thể Seigi.

Cảnh giới cũng từ đó mà tăng vọt.

- Không biết thân thể của ta hiện tại mạnh đến mức nào đâu.

Seigi vuốt cằm, sau đó đứng dậy rời khỏi căn phòng.

Đi trên hành lang, Seigi bắt gặp Tamayo đang trên đường bước đến.

"Cuối cùng cũng thấy cậu ra khỏi phòng, làm tôi cứ tưởng xảy ra vấn đề gì đâu."

Tamayo dùng một loại ngữ khí cẩn thận, trước đó nghe Seigi nói không muốn người khác quấy rầy khi chưa có sự cho phép của hắn, tuy nàng lo lắng nhưng cũng không tự ý chạy vào xem xét.

Đối với sự để ý của nàng, Seigi tất nhiên sẽ nhìn nhận ở trong mắt, hắn ung dung đáp.

"Cảm ơn cô Tamayo đã quan tâm."

Tamayo đột nhiên nhận ra trên người Seigi thoang thoảng một loại khí tức mà trước kia bản thân chưa từng gặp, không đến nỗi khủng bố khiến cho nàng nghẹt thở.

Nhưng lại nặng nề làm cho người đứng gần bị choáng váng.

Đương nhiên là Tamayo không biết khí tức uy áp này do năng lượng tà tinh tỏa ra, đa phần là vì Seigi chưa biết khống chế chúng nên mới dẫn đến rò rỉ như vậy.

Tamayo là quỷ nên còn tốt, đổi lại là người thường khi gặp Seigi tại thời điểm này hẳn là đã ngã phịch xuống đất mà không hiểu lý do.

Khí tức này mang đến uy áp rõ ràng vượt xa cả Chúa quỷ!

Tựa như so sánh một quả đồi và một ngọn núi vậy, hoàn toàn không cân bằng!

Làm cho Tamayo không hiểu, đó là Seigi đã làm những gì trong bảy ngày qua mà lại thay đổi nhiều đến vậy.

Nghĩ trong thoáng chốc, Tamayo vẫn là không hỏi.

Nàng liền bỏ đi tính hiếu kỳ, bởi vì nàng biết, có hỏi thì người thanh niên này chưa chắc đã trả lời.

"Sắp tới tôi sẽ đi ra ngoài dạo chơi một chút, không biết cô có chuyện gì khúc mắc muốn tôi trả lời không?"

Seigi bình thản nói.

Tuy nói là dạo chơi, thế nhưng Seigi cũng không rảnh đến mức độ kia.

Mục tiêu của hắn tự nhiên là thu thập đám Chúa quỷ và thuộc hạ của gã càng sớm càng tốt, song song với đó là ngưng tụ ra thật nhiều tà tinh để mạnh hơn.

Tamayo nghe vậy, tựa như nhớ ra chuyện gì trước đó mấy ngày, sắc mặt nàng liền chấn kinh.

"Giyu... cậu ta vậy mà có thể đi lại được dưới ánh nắng mặt trời, không riêng gì cậu ta."

"Đám sói của cậu cũng..."

Trước đó vài ngày, vào một buổi sáng, nàng tận mắt nhìn thấy Giyu luyện kiếm ở ngoài sân, mặc cho từng tia nắng bình minh chiếu rọi lên thân thể, mặt y vẫn y nguyên không biến sắc.

Còn có đám sói tự động chạy ra khỏi nhà kho rượt nhau, sau đó còn thoả mãn hưởng thụ ánh nắng tắm lên cơ thể nữa chứ!

Lúc đó Tamayo tưởng mình bị hoa mắt, những rụi qua chục lần vẫn là một cảnh tưởng như vậy.

Nàng thử thò một ngón tay ra ngoài cửa sổ để tiếp xúc với tia nắng kia một chút, ấy vậy mà nàng lại chỉ cảm thấy một trận đau rát truyền đến từ đầu ngón tay.

Sợ hãi thu tay vào, Tamayo ôm cho mình một loại nghi hoặc cực lớn.

Giyu và đám sói hoá quỷ không chịu ảnh hưởng của ánh nắng mặt trời!

Nàng liền nghĩ đến Seigi, người đã ban máu cho Giyu và đám sói.

Giọng nói của Seigi kéo Tamayo từ hồi ức trở lại hiện thực.

"Không sai, Giyu và chúng có thể tiếp xúc với ánh nắng mặt trời là do tôi."

Seigi gật đầu nhàn nhạt, không có cái gì giấu diếm.

Nghe vậy, vẻ mặt chấn kinh của Tamayo dần nguôi lại.

"Làm thế nào mà..."

"Có lẽ là do một vài thứ đã tác động đến đi."

Seigi không muốn giải thích nhiều nên trả lời qua loa, hắn nhận ra ánh mắt của Tamayo ngạc nhiên nhìn mình, tiếp đó là vẻ mặt biến hoá của nàng.

Là nam nhân có hai mặt nội và ngoại tâm hài hòa, sao Seigi không đoán được suy nghĩ của Tamayo lúc này đâu, hắn thở dài một hơi.

"Cô muốn thử máu của tôi?"

"Kia..."

Bị Seigi đoán trúng tim đen, Tamayo cúi mặt, nàng đang có ý định này nhưng chưa biết nói thế nào.

Sống gần năm trăm năm trong cái cảnh tránh né mặt trời như tránh tà quả thực khiến cho Tamayo vô cùng chán chường.

"Kia cậu có thể trao đổi sao?"

Seigi im lặng.

Nói thật, Tamayo không có đồ vật gì có ích đối với hắn để trao đổi.

Hắn tính toán một chút, thôi thì đưa cho nàng vài giọt huyết không phải là vấn đề gì quá to tát. Dù sao nàng cũng giúp Giyu không ít.

"Xem như tặng cô một món quà kết giao đi."

Seigi lưu lại một lọ máu nhỏ cho Tamayo, một ít để nàng phục dụng, còn lại để chế biến ra loại thuốc áp chế Muzan.

Sau đó hắn không có việc gì nói với nàng nữa nên rời đi.

Tamayo nhìn chăm chú bóng lưng mang trên người hắc phục đang dần đi xa, trong lòng như có điều muốn nói nhưng lại không thể bày tỏ, cuối cùng nàng nhìn xuống bình thuỷ tinh nhỏ đựng huyết thuỷ nằm trong tay.

"Xem như là món quà kết giao sao..."

Tamayo trong lòng suy nghĩ một thoáng.

Nàng với Seigi không có tiếp xúc cái gì quá nhiều, chưa nói chính nàng cũng không phải loại thiếu nữ ngây thơ kia làm cho hắn để mắt đến.

Tamayo căn bản đã từng có một vị hôn phu, thế nên nàng cũng không có cái gì mơ tưởng đối với quan hệ giữa mình với Seigi, chỉ là đối với dung mạo và thần thái của hắn có loại cảm xúc tán thán mà thôi.

Nhưng nàng đâu biết rằng, tên của mình đã nằm trong danh sách kia của Seigi đâu.

Tamayo lắc nhẹ đầu, đánh tan đi suy nghĩ vẩn vơ, sau đó quay lưng rời đi

Cũng giống như Tamayo, Seigi cũng không có suy nghĩ gì quá phận đối với một người phụ nữ lớn tuổi như nàng.

Dẫu vậy, để tên Tamayo trong danh sách cũng không ảnh hưởng gì quá nhiều ngoài trừ việc phải bảo đảm cho sự an toàn của nàng.

Nếu là trước kia thì Seigi sẽ trải qua tính toán và suy nghĩ một phen, nhưng hiện tại không cần.

Thực lực của hắn trước đó đã không thể so sánh được với hiện tại.

Thu hậu cung tuy là thêm việc vào người, nhưng hắn có thể nhẹ nhàng giải quyết được, đổi lại được mấy trăm điểm tích luỹ cũng xem như hoà vốn.

Vài ngày sau.

Cũng đến thời điểm mà Seigi và Giyu phải rời đi, hai người phân biệt ngồi trên lưng một con sói, họ không quên bày tỏ sự cảm kích và biết ơn đối với Tamayo trước khi tạm biệt.

Nếu nàng không có lòng tốt kia, chắc hẳn bây giờ họ đã không có cơ hội được gặp lại đồng bạn của mình.

“Chúng ta đi đâu đây?”

Nhìn về phía chân trời xa xăm, Giyu hỏi Seigi một câu, nét mặt y khó giấu được vẻ vô sầu vô cảm.

“Săn Thượng huyền, cậu thấy thế nào?”

Seigi lạnh nhạt mở miệng.

Hắn thấy cái chết của sư phụ và Sabito cũng ảnh hưởng không ít đến Giyu, khiến y hiện tại chỉ có thể tự trách lúc đấy mình quá yếu.

Hắn cũng được nghe.

Trong quá khứ, y cũng có một người chị gái một mực yêu thương và quan tâm mình, nhưng lũ quỷ đã cướp cô khỏi y mãi mãi.

Thật trớ trêu…

Seigi cảm thấy số phận của Giyu so với hắn không thua kém là bao nhiêu, đều có mở đầu bi thương khốc liệt.

Ánh mắt của Giyu chợt lộ ra vẻ tàn nhẫn.

“Tốt, tớ sẽ khiến chúng sống không bằng chết.”

Nhận thấy biểu cảm khác thường so với Giyu thường ngày của trước kia có phần cay nghiệt hơn, Seigi cũng chỉ âm thầm lắc đầu.

Hắn biết tính cách của y xảy ra biến hóa như vậy là do huyết mạch tà thần bị nhiễm tà tính.

Ngoài Seigi ra, không ai có thể làm chủ được lượng lớn tà tính đến vậy chứ đừng nói là một phần nhỏ không đáng nhắc tới đang tồn tại ở trong người Giyu.

Chưa kể huyết mạch tà thần tộc mà Seigi kế thừa thuộc về Tà Thần, một tồn tại không bị tà tính ảnh hưởng, ngược lại còn làm chủ chúng.

Nhưng không có nghĩa là làm chủ hoàn toàn.

Ví dụ như cái lần hắn bị hớp hồn bởi đôi mắt yêu mị của Iguri, hay bị hai quả bưởi của Mitsuri câu dẫn, cơ thể Seigi khi đó tự kích phát ra tính dục đến ngưỡng cao nhất khiến hắn khó có thể giữ được vẻ bình tĩnh.

Nếu Seigi khi đó không vác giáo lên quật khởi mà còn chần chừ, khẳng định hắn không phải là nam nhân.