Chương 31: Đặt chân đến Shinjuku

Tối ngày hôm đó, khả năng chữa trị mọi vết thương của Hinata được triển lộ trước mắt chị em nhà Kochou khiến cho họ vô cùng phấn khích như nhặt được một khối ngọc bảo.

Sáng ngày hôm sau, tất cả mọi chuyện liên quan đến Hinata đều được truyền đến bên tai Kagaya và các Trụ Cột khác.

Ai nấy đều lộ ra vẻ chấn kinh, rất khó để tin được một chuyện như vậy có thể xảy ra.

Nhưng khi nghe đến tin thiếu nữ này có quan hệ không bình thường với Seigi - một Trụ Cột mới nổi danh trong trận so tài vào tuần trước.

“Cậu ta… quả thực con mẹ nó hào nhoáng!” Tengen nhịn không được hô lên một tiếng khiến cho ba cô gái xinh đẹp đang vây quanh phải giật mình.

“Ngài Uzui đang nói đến ai thế ạ?” Một thiếu nữ tóc đen có tên Suma nhẹ giọng hỏi.

“Sớm muộn các nàng cũng sẽ gặp được cậu ta mà thôi. Người đã đánh bại ta cùng với Sanemi ngay trong một trận chiến hôm ấy… chậc chậc, cậu ta chưa bao giờ hết làm người khác ngạc nhiên cả.”

Nghe vậy, ba thiếu nữ xinh đẹp kia liền nổi lên sự hứng thú đối với thiếu niên ấy.

Vấn đề Hinata có năng lực chữa trị chỉ có các Kagaya, các Trụ Cột và vài thành viên biết được.

Bắt đầu từ ngày thứ hai sau khi để lộ ra năng lực đặc biệt này, Kagaya lập tức ủy quyền cho nàng ở lại trang viên Hồ Điệp để làm việc cùng hai chị em nhà Kochou.

Nàng có hỏi Seigi thì chỉ nghe hắn bảo một câu.

“Lựa chọn như thế nào là tùy ở em, nhưng nhận công việc này cũng sẽ chỉ được lợi mà không có hại.”

Thế là Hinata không suy nghĩ nhiều liền chấp nhận lời mời đó.

Buổi sáng ngày thứ ba - tại thời điểm mà nhóm người Seigi sắp phải đi làm nhiệm vụ ở khu vực Shinjuku.

Trong khuôn viên của nhà Ubuyashiki, nơi đã được tu sửa lại sau trận chiến giữa Seigi và các Trụ Cột.

Seigi, Kanae và Hinata đang chào tạm biệt mọi người để lên đường đi đến Shinjuku.

“Shinobu, em nhớ đừng quên tưới hoa mỗi ngày ở trong vườn đấy nhé.” Kanae dịu dàng ôm thiếu nữ nhỏ nhắn vào người, khẽ cọ mặt vào má của nàng.

Thấy mọi người mỉm cười nhìn mình trong tình cảnh ôm ấp này, gương mặt Shinobu liền đỏ lên.

“Em hiểu rồi, mồ… chị hai đừng làm như vậy với em trước mặt mọi người nữa.”

“Rồi rồi, nhớ lời chị dặn trước đó đấy nhé. Mà…” Nói đến đây, Kanae tiến lại gần Shinobu để nói thầm điều gì đó với nàng.

Chỉ thấy ánh mắt của hai người cùng liếc về phía Seigi.

Tuy không nghe thấy nhưng hắn cũng đoán ra được điều mà Kanae nói với Shinobu lúc này.

Chắc hẳn là vụ hắn chiếm tiện nghi nàng ngày hôm kia, chẳng những một lần mà đến tận hai lần ấy.

Sự việc ngày hôm đấy không thể nói là Seigi cố tình được. Suy cho cùng hắn cũng chỉ muốn dạy dỗ cho Shinobu một bài học nhớ đời vì cái tội dám đánh lén mình mà thôi.

Chính Seigi cũng không ngờ đến tính cách duyên dáng, dịu dàng của Trùng Trụ trong thế giới này lại khác biệt xa so với nguyên tác như vậy. Đúng ra là không duyên dáng với dịu dàng ở điểm nào luôn ấy…

Chẳng lẽ thứ làm nên tính cách của Shinobu trong nguyên tác có liên quan đến cái chết của Kanae? - Seigi thầm đoán.

Dù sao thì hắn cũng thích Shinobu trong nguyên tác hơn là Shinobu dở dở ương ương trong thế giới này.

Trước ánh mắt của đám người lúc này, chỉ thấy Shinobu lộ ra vẻ xấu hổ bước đến trước mặt Seigi.

“Tôi xin lỗi vì hôm đó đã hiểu lầm lòng tốt của anh… sự việc khi đấy không ai mong muốn nó xảy ra cả, vì thế nên mong anh bỏ qua cho sự thất lễ đó của tôi.” Shinobu chân thành nói.

Seigi có chút ngờ ngợ…

Hiện tại hắn đang nhìn Shinobu với một cặp mắt khác, những suy nghĩ tiêu cực vừa rồi đối với nàng đều bị hắn quẳng ra phía sau và thay đổi sang chiều hướng tích cực hơn.

Gì mà dở dở ương ương ấy.

Xem như hắn chưa từng nghĩ như vậy đi…

“Không sao đâu, lúc đó cô tức giận cũng là điều đương nhiên. Nhưng mà…” Seigi mỉm cười, ghé vào tai Shinobu và nói gì đó.

Những người khác ngoài Kanae ra thì chẳng hiểu họ đang nói đến vấn đề gì mà phải thì thầm to nhỏ các thứ.

Quả thực là làm màu.

“A-anh… sao anh có thể nói ra một điều như vậy với một cô gái như tôi chứ…” Nghe được điều gì đó từ Seigi khiến Shinobu ngượng đỏ cả mặt, đôi mắt tím màu hoa oải hương khẽ chạy loạn, thậm chí còn không dám ngước lên nhìn hắn.

Trông bộ dạng khá là đáng yêu.

Seigi thấy vậy cũng không muốn tiếp tục trêu cô nàng, đưa ánh mắt ôn hòa nhìn về phía ba người đồng môn của mình, hắn nhắc.

“Sabito, Giyuu, Makomo. Trong thời gian tôi đi thì các cậu nhớ chiếu cố tốt nhau đấy nhé.”

“Được, cậu nhớ bảo trọng.” Sabito giơ lên ngón cái.

“Cẩn thận đó Seigi.” Giyuu gật đầu

Về phía Makomo, chỉ thấy nàng chạy đến ôm chặt lấy eo hắn và nói với giọng nỉ non.

“Anh tuyệt đối đừng lơ là trong nhiệm vụ nhé, cũng đừng đặt mình vào những tình huống nguy hiểm đó.”

Nhận lấy sự quan tâm chân thành đến từ Makomo, trong nội tâm của Seigi cảm thấy ấm áp được phần nào đó.

Hắn nhẹ nhàng vuốt mái tóc của nàng, mỉm cười rồi từ tốn nói.

“Có bao giờ anh lơ là trong nhiệm vụ đâu? Nhưng cảm ơn em vì đã quan tâm đến anh nhé.”

Sau khi tạm biệt những người quen biết, ba người Seigi lập tức lên đường đi đến Shinjuku.

Dinh thự nhà Ubuyashiki là đầu não quan trọng của Sát Quỷ Đoàn, thế nên ba họ phải rời khỏi đây thật nhanh để tránh tai mắt của Chúa quỷ để ý đến.

Vì độ quan trọng của nhiệm vụ mà nhóm người Seigi phải đẩy nhanh quá trình di chuyển của mình với một tốc độ tối đa.

Việc này đối với họ cũng không có bao nhiêu khó khăn.

Chỉ riêng Hinata là không biết cách sử dụng hơi thở, nhưng điều đó không có nghĩa là nàng không thể theo kịp tốc độ di chuyển của hai người kia.

Đừng quên Hinata còn có Charka. Không những thế, nàng còn là nhẫn giả chuyên về thể thuật nên rất thành thục nhiều loại thân pháp di chuyển trên mọi địa hình khác nhau.

Mất hơn nửa ngày, cuối cùng thì họ cũng đến được vị trí được chỉ định trong nhiệm vụ lần này. Nơi đội thăm dò đã mất tích một cách bí ẩn - khu vực Shinjuku.

Mà vị trí hiện tại nhóm Seigi đang đặt chân đến là một khu phố cổ điển nằm tại trung tâm của khu vực Shinjuku.

Đây là một khu vực đã được đưa vào đô thị hóa vào những năm 1920. Nơi có những ngôi nhà được xây bằng gạch, xếp san sát nhau và nối thành một hàng dài ở hai bên lối đi.

Một ít ánh đèn trắng yếu ớt được treo lên trước cửa của mỗi ngôi nhà góp phần làm tăng thêm ánh sáng trên lối đi của khu phố.

Chỉ là…

Nơi này vắng vẻ đến lạ thường, hầu như chỉ có một vài bóng người thỉnh thoảng lấp ló trong các con hẻm nhỏ.

Ánh đèn cũng không được ổn định, thỉnh thoảng còn chập choạng gây nên một loại cảm giác bất an cho người. Kết hợp với mùi ẩm mốc thoang thoảng trong làn gió nhẹ không thể không làm người ta liên tưởng đến khu phố ma ám vào thời kỳ cơ khí hóa ở London vào thế kỷ 18, 19.

Nhưng như vậy sao đủ để gây nên hoang mang các thợ săn của Sát Quỷ Đoàn.

Chỉ thấy có ba thiếu niên nam nữ mặc trên mình trang phục tiêu chuẩn của Sát Quỷ Đoàn xuất hiện tại nơi đây. Họ bước đi trên khu phố vắng vẻ như đi vào nơi đông người vậy.

Hoàn toàn không để tâm đến nơi quỷ dị như thế này.

Trong đó có một thiếu nữ xinh đẹp để tóc mái bằng, gương mặt của nàng không hiểu sao luôn toát ra một loại khí chất nhu mì.

Ngoài bộ trang phục tiêu chuẩn của Sát Quỷ Đoàn được mặc bên trong, nàng còn khoác thêm một Haori màu trắng tinh. Làm nhấn mạnh thêm vẻ thuần khiết của thiếu nữ.

Phía bên phải nàng là một thiếu niên anh tuấn, trang phục bên trong của hắn cũng giống như vậy nhưng chỉ khác mỗi ở chiếc Haori có màu đen viền đỏ. Sau lưng còn dắt theo cặp song kiếm dạng Katana.

Bên phải hắn là một thiếu nữ có nhan sắc vô cùng mỹ mạo, tóc hai bím được buộc lại bởi hai cái nơ hình bươm bướm màu tím. Chiếc Haori mà nàng khoác trên người là hình cánh bướm màu hồng tím yêu mị, chính nó là thứ khiến cho vẻ đẹp yêu kiều của nàng càng thêm hoàn mỹ hơn.

Ba người này không ai khác chính là Hinata, Seigi và Kanae.

Vì trời đã tối, nhóm người Seigi đang bàn bạc với nhau xem chọn thời điểm nào để tuần tra là hợp lý.

“Khu phố trông khá rộng, không ngờ Shinjuku lại phát triển được đến mức này…” Từng là một thiếu nữ sống trong nông thôn nên Kanae không giấu được sự ngạc nhiên khi chứng kiến từng tòa kiến trúc cao cấp như vậy.

Vậy sao, nếu cô có thể thấy Thủ đô Tokyo vào một trăm năm sau thì càng kinh ngạc hơn ấy. - Seigi thầm nhủ.

“Quả thực khác với thế giới… ưm.” Hinata đang định cảm thán thì bị ngón tay của Seigi chặn lại giữa môi.

Lúc này nàng mới nhớ là không nên tiết lộ gì về thế giới trước đây mình từng sống.

Hinata hiểu ý Seigi, khẽ gật đầu với hắn.

“Trước khi vào nhiệm vụ, hãy để Hinata kiểm tra qua khu phố một lượt đã bằng Byakugan đã. Sau đó đi hỏi người dân sống quanh đây cũng không muộn. Biết đâu chúng ta sẽ có manh mối nào đó từ đội thăm dò.” Seigi thản nhiên nói.

Kanae gật đầu.

Nàng đã được chứng kiến toàn bộ năng lực siêu nhiên của Hinata nên không lấy làm lạ cho lắm, rất nhanh liền hiểu ý tứ trong lời nói của Seigi.

“Bắt đầu đi, Hinata.”

“Vâng.”

Nghe lời Seigi, Hinata lập tức điều động Byakugan.