Chương 18: Đọ sức với ba Trụ cột (Mở đầu)

“Cậu có vấn đề gì sao?” Điềm đạm nhìn người thiếu niên trước mắt, Seigi thờ ơ hỏi.

Thấy hắn vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, gương mặt của Sanemi càng trở nên khó nhìn.

“Xin lỗi ngài Oyakata, nhưng tôi không phục khi một người chưa rõ thực lực ra sao đã nhảy lên làm Trụ Cột.” Y lập tức nói ra bất mãn ở trong lòng.

Nghe vậy, Seigi bình tĩnh quay lại nhìn Kagaya thì thấy y đang ngồi suy nghĩ.

Chắc hẳn là đang tìm cách giải quyết cho hắn cái vấn đề nhỏ nhặt này.

Ở bên ngoài.

“Tên đó đang định làm trò gì vậy? Không phục thì làm sao chứ, chẳng lẽ còn muốn chống đối cách làm của Oyakata? Đúng là ngu ngốc…”

Shinobu nhíu mày, không đồng tình với thái độ của Tân Trụ Cột.

Kanae thì lại nói một ý khác.

“Không đâu, có vẻ như một vài người trong Sát Quỷ Đoàn cũng khá đồng tình với cách làm của cậu ta. Chắc hẳn ngài Oyakata sẽ tìm cách để giải quyết sao cho mọi chuyện không xảy ra quá lớn.”

Shinobu cảm thấy hợp lý, liền gật đầu.

Từ khi Seigi nhìn thấy thái độ của Phong Trụ từ lần đầu tiên chạm mặt thì hắn đã sớm biết thời điểm sẽ đến, nên cũng không bất ngờ lắm.

Một lát sau, giọng nói của Kagaya mới vọng ra từ đằng sau.

“Vậy cậu muốn ta giải quyết thế nào thì mới vừa lòng đây, Shinazugawa?”

Gặp Kagaya không giận, ngược lại còn mỉm cười giống như đang xem chuyện thú vị một dạng. Sanemi lập tức đáp.

“Tôi nghĩ nên để cho người này lộ ra vài phần thực lực, xem xem có thật sự đủ tư cách để trở thành Trụ Cột hay không? Chứ chúng tôi chưa từng thấy hắn chiến đấu bao giờ, nên lần này muốn mở mang tầm mắt cái gọi là thiếu niên thiên tài là như thế nào.”

Nói xong, y nhìn Seigi, hung hăng nói.

“Muốn trở thành Trụ Cột đúng không? Nhưng trước tiên phải thể hiện ra vài bản lĩnh của mình cho chúng ta thấy một chút chứ nhỉ?”

“Thế à, vậy nói xem, cậu muốn làm gì để thử tôi?” Seigi cười mỉm, hỏi.

Vẻ được đà lấn tới của y khiến cho hắn phát ngán, lúc này Seigi chỉ muốn đá tên này bay ra khỏi đây ngay và luôn.

Thấy vẻ trêu tức hiện rõ trên mặt hắn, từng gân xanh nổi lên trên mặt, Sanemi tức giận nói.

“Hừ, cứ giữ vẻ tự tin đó đi!”

Sau đó y lại nhìn Kagaya và nói.

“Ngài Oyakata, mong ngài hãy chọn một Trụ Cột có kinh nghiệm và sức khỏe tốt để thử sức với hắn, kiểm tra xem thực lực của Trụ Cột mới như thế nào ạ.”

Thấy vẻ mặt khó coi của Sanemi cùng với sự không cam lòng của một vài thành viên trong Sát Quỷ Đoàn, Kagaya thầm thở dài ở trong lòng một hơi.

“Ừm… cậu thấy thế nào, Seigi?” Y nhìn lại bóng lưng của Seigi - người bị khiêu khích từ đầu tới cuối nhưng vẫn giữ nguyên vẻ điềm tĩnh.

Nghe được câu hỏi của Kagaya, Seigi rơi vào suy tư.

Biết chuyện này sẽ không đầu xuôi đuôi lọt nếu không triệt để giải quyết ngay tại đây, hắn đành phải chiều theo ý muốn của đối phương.

Dù sao thì hắn cũng đang muốn khám phá các hơi thở khác xem có gì đặc biệt, nên tiện thể làm luôn một công đôi việc.

“Ngài cứ theo lời cậu ta mà làm đi.”

Seigi lạnh nhạt đáp. Sau đó bước về phía Sanemi, không… nói đúng hơn là hắn trở về hướng mà các Trụ Cột đang đứng.

Seigi không biết liệu Kagaya sẽ cho mình đấu với ai. Nhưng một điều hiển nhiên là, trong Trụ Cột toàn những người sống trước hắn vài năm hay thậm chí là chục năm. Thế nên bản thân hắn cũng phải dành sự tôn trọng cho họ.

Hắn không thể nào mà đứng chôn chân ở một chỗ để chờ người ta đi đến chỗ mình được… vì thế nên hắn mới hạ thấp cái tôi của mình xuống.

Nhưng trước khi bước qua tên tóc trắng này để đi đến đó, chỉ thấy Seigi nhấc lên cánh tay, đẩy nhẹ năm đầu ngón tay vào ngực của Sanemi.

Cái!… - Một lực lượng vô hình không biết từ đâu ra vồ lấy Sanemi khiến y suýt nữa ngã nhào về phía sau. May là đã kịp sử dụng hơi thở để ngăn lại nên chỉ bị kéo đi một đoạn dài trên mặt đất.

“Hộc hộc… mày đã làm cái gì vậy?” Nhìn hai cái rãnh sâu bị bàn chân kéo dài tới hai mét, Sanemi vừa thở dốc vừa trừng mắt nhìn hắn như muốn lao vào ăn thịt.

Thấy vậy, Seigi cũng lười để ý, liền bỏ lại y ở phía sau theo dõi bóng lưng của mình.

Vừa rồi là cái gì chứ??? - Sanemi cắn răng, ngẩng đầu nhìn về phía Seigi. Trên trán lồi đầy gân xanh.

Vừa rồi nếu y không chủ động cảnh giác để sử dụng hơi thở ngay khi hắn chạm ngón tay vào người, thì đảm bảo khả năng ngã cắm đầu về phía sau là rất cao.

Nhưng điều mà y không hiểu là…

Dựa vào cái gì mà năm đầu ngón tay của tên đó lại mạnh như vậy? Y còn chưa thấy hắn sử dụng hơi thở, nếu có thì y đã phản đòn luôn ngay từ khi đấy.

Nhưng nói gì thì nói, một phen hồi nãy đã để cho Sanemi vô cùng mất mặt. Lúc này y chỉ có thể nuốt cục tức trôi xuống bụng mà thôi.

Các thành viên khác chứng kiến Sanemi gặp ủy khuất, liền nghi hoặc.

“Tôi thấy cậu ta chỉ mới đẩy nhẹ Sanemi thôi đấy nhé, thế mà hắn đã suýt ngã chổng vó rồi.”

“Điều đó chứng tỏ cậu ấy mạnh hơn người được ngài Oyakata phong làm Trụ Cột rồi còn gì?”

“Còn chưa biết rõ thế nào nên đừng vội kết luận, vừa rồi biết đâu là do tên kia dùng lực mạnh cùng với hơi thở để cố tình khiến Tân Trụ Cột mất mặt thì sao.”

“Hừ…”

Gặp một tên miệng lưỡi khá lợi hại đang đứng gần đó mà hai cậu thiếu niên kia mới không làm gì được, chỉ hừ một tiếng rồi quay lại tiếp tục theo dõi Seigi. Trong ánh mắt thoáng qua vài vẻ sùng bái.

“Vậy thì…”

“Âm Trụ Uzui Tengen, cậu hãy đi thử sức với một thành viên sắp tới sẽ trở thành Trụ Cột đi.”

Lúc này, giọng nói của Kagaya chợt vang lên, đánh tan sự chú ý của đám người trên Seigi.

“Hả? Là ngài Âm Trụ!”

“Không thể nào, liệu cậu ta làm sao để thắng đấy?”

“Tuy cậu ta giết được tám mươi mấy con quỷ từ hồi còn là thiếu niên, nhưng hiện tại thì ngài Âm Trụ lại có kinh nghiệm và lớn hơn hai tuổi a.” Một thiếu niên có hơi lo lắng cho Seigi, nói.

Nghe thế, một thiếu niên vừa bênh hắn lập tức phản bác: “Tuy ngài Âm Trụ lớn hơn và có kinh nghiệm nhiều hơn nhưng không có nghĩa là cậu ta không thể thắng nha, biết đâu còn có thể lật bàn?”

Cảm thấy hợp lý, cả đám cũng im lặng.

“Cẩn thận, sở trường của Âm Trụ chính là tốc độ.”

Một giọng nói trong trẻo khẽ vang lên. Gây nên sự chú ý của Seigi.

Cô ta… là ai? - Ánh mắt ngờ ngợ nhìn qua thiếu nữ tóc vàng kim có vẻ ngoài vô cùng xinh đẹp đang đứng ngay phía bên phải, Seigi không biết vì cái gì mà nàng lại quan tâm đến mình.

hắn nhẹ gật đầu như dành một lời cảm ơn để trả cho thiếu nữ tóc vàng kim.

Thấy trong ánh mắt của thiếu niên là lạ như không nhận ra mình, Vân Trụ Ichibana Marika lộ ra vẻ thất vọng…

“Aizz, không ngờ lại là tôi a. Nhưng thôi cũng được… để tôi thử xem cậu ta hào nhoáng đến đâu…” Khẽ lắc đầu với vẻ bất đắc dĩ, khóe miệng của Âm Trụ cong lên một cách yêu dị.

“Soạt.” Y biến mất ngay tại vị trí vừa rồi.

Chỉ trong chớp mắt, một người thanh niên cao lớn đã bất ngờ đứng ngay trước mặt Seigi.

Ánh mắt lãnh đạm của Tengen nhìn xuống cậu thiếu niên thấp hơn một cái đầu, thấy hắn vẫn điềm nhiên nhìn mình, y mới cảm thấy thú vị và mỉm cười.

“Tôi chính là Âm Trụ Uzui Tengen, người sẽ thử sức với cậu ngay bây giờ.”

“Không đủ.” Seigi lạnh nhạt nói.

“! Hửm?”

“Một mình anh không đủ để tôi sử dụng một phần ba thực lực…” Lời nói của hắn vừa dứt, đã khiến cho tất cả các thành viên khác phải giật mình.

Chính tai bọn họ vừa nghe thấy cái gì?

Một mình Âm Trụ không đủ để thiếu niên này sử xuất ra một phần ba thực lực?!

Chỉ thấy thần sắc của Tengen lúc này đã trở nên cực kỳ khó nhìn.

”Hừ, nếu mày đã nói thế thì thêm tao vào nữa đi. Xem có đáng để mày sử dụng toàn lực hay không?”

Sanemi - Phong Trụ đi tới với vẻ mặt âm trầm. Có vẻ như y muốn lợi dụng câu nói vừa rồi của Seigi để hợp sức với Âm Trụ giã cho hắn một trận tơi bời.

Seigi lắc đầu, bình tĩnh đáp.

“Thêm ngươi vào cũng không chịu nổi một đòn.”

“Mày…” Sanemi tức muốn ói máu, đang chuẩn bị lao đến bổ cho Seigi một nhát kiếm thì một giọng nói mềm mại chen ngang.

“Xin phép cho tôi được tham gia.” Một bóng hình thanh thoát lướt đến đến, cách Seigi năm mét ở phía sau.

“Liệu cậu có nắm chắc muốn thử sức với ba Trụ Cột cùng một lúc không?” Thiếu nữ xinh đẹp có mái tóc dài rẽ ngôi giữa khẽ mỉm cười, nói.

Seigi không đáp, đứng quan sát ba người đang vây quanh mình thành một cái hình tam giác.

Lúc này Kagaya, Sakonji và đám người Sabito có hơi lo cho sự tự tin thái quá của hắn

Nhưng Seigi nào có bận tâm, chỉ thấy hắn trả lời.

“Nắm chắc hay không… chẳng phải các người lao lên cùng một lúc thì sẽ rõ…”

Lời còn chưa nói hết, một cặp song đao to lớn đã bất ngờ chém về phía hai bả vai của hắn.

“... Sao?”

Seigi bình tĩnh ngửa người ra đằng sau, nhẹ nhàng tránh được hai lưỡi đao cắt qua. Chân phải nhấc lên sau đó đạp nhẹ về phía ngực của thân ảnh cao lớn trước mắt.

Nhưng khá khen cho người này, y đã nhanh chóng sử dụng hơi thở toàn phần để tăng tốc độ phản xạ của cơ thể, cặp song đao lập tức chặn ở trước người.

“Hự!”

Một lực lượng lớn đến không tưởng chạy xuyên qua song đao, đâm thẳng vào người Tengen, đánh y bắn ngược về phía sau, đâm sầm vào một vách đá gần đó.

Chỉ thấy vách đá bị lõm vào một cái hố khá sâu, từng vết nứt lan ra khắp bề mặt như mạng nhện.

Ngay khi Seigi vừa phản đòn thì một tiếng xé gió đã truyền đến bên tai hắn.

Lưỡi kiếm bạc có một luồng năng lượng uy áp quấn quanh trong nháy mắt quét ngang về phía Seigi.

Ngu ngục. - Sanemi cười lạnh.

Tuy không sử dụng hơi thở, nhưng y tin chỉ cần một kiếm này đã đủ khiến cho Seigi không thể tránh được.

Nếu đối phương không kịp tránh thì y sẽ tự khắc xử lý, sao cho để hắn chịu vài thương chứ không chết dưới kiếm của mình.

Nhưng bằng một cách nào đó, thân ảnh của đối phương đột nhiên biến mất trước khi lưỡi kiếm của y chạm đến.

“CÁI G…!!!”

Chưa kịp hiểu vấn đề thì cả người Sanemi đã bị một cái chân đạp bay ra bên ngoài.