Chương 96: Tin Tức Chấn Động

Sáng sớm hôm sau, trên tất cả các mặt báo và thời sự buổi sáng đồng loạt xuất hiện một tin tức chấn động

Phong gia, một trong ngũ đại gia tộc nổi danh cả nước có liên quan trực tiếp đến hàng loạt các vụ bê bối bao gồm: Xuất nhập khẩu trái phép các dụng cụ y tế không rõ nguồn gốc, buôn bán người, buôn lậu, trốn thuế, tổ chức đánh bạc quy mô lớn, ...

Cả ba thành viên trong gia đình đều đã bị bắt giữ, phiên tòa xét xử sẽ được tổ chức ngay trong ngày. Chỉ cần nghe qua thôi, ai cũng có thể lờ mờ đoán được có một thế lực bí ẩn vô cùng hùng hậu đã nhúng tay vào, đẩy nhanh quá trình tuyên án

Ngoài ra, còn có rất nhiều các quan chức cấp cao thuộc cục phòng chống buôn lậu xuyên biên giới, các bệnh viện lớn nghi ngờ có hợp tác với Phong gia, cũng đang bị điều tra gắt gao

Có thể nói đây là một cơn đại địa chấn trong giới hào môn. Hàng loạt những gia tộc có giao tình tốt đẹp với Phong gia đều ngoảnh mặt làm ngơ, phủi sạch mọi quan hệ

Bởi vì tin tức được tung ra quá bất ngờ khiến không ai kịp trở tay. Tuy nhiên thà muộn còn hơn là không, các gia tộc hào môn khác đã cố gắng vận dụng tối đa những mối quan hệ mà mình có được trong bồi thẩm đoàn điều tra, với hy vọng có thể lùi ngày niêm phong khối tài sản khổng lồ của Phong gia càng lâu càng tốt

Đùa sao, đây là một trong ngũ đại gia tộc đại danh đỉnh đỉnh. Bất cứ ai cũng muốn lao vào tranh giành, dù cuối cùng chỉ hớp được một chút canh cặn cũng vô cùng đáng giá

...

Tại tư dinh Vĩnh gia

"Đúng vậy, làm ơn ông hãy giúp tôi trong đợt này. Sau khi xong việc Vĩnh gia chúng tôi nhất định sẽ toàn lực hậu tạ"

"Ừm .. ừm ... vậy nhé. Tất cả nhờ vào ông đấy. Cụp !!" - Vĩnh Đạt Tân nâng khuỷu tay lau mồ hôi trên trán sau khi cúp điện thoại

Khi nhận được tin tình báo vào lúc sáng sớm, hắn đã choáng váng đến nỗi ngã từ trên giường xuống dưới đất

Sau đó thậm chí còn không thèm đánh răng rửa mặt, gấp gáp tập hợp toàn bộ nhân lực để triệu tập một cuộc họp khẩn cấp

"Khốn kiếp, còn ai để gọi nữa không nhỉ ??"

Vĩnh Đạt Tân hắn đã gọi tổng cộng hai mươi hai cuộc điện thoại đến các mối quan hệ trong tòa án mà hắn có, không cần biết chức vụ của người đó lớn hay nhỏ. Hắn muốn tranh thủ tất cả cơ hội dù là mong manh nhất

"Cạch" - Đúng lúc này, thư ký thân cận của hắn lao vào phòng

"Báo cáo gia chủ, kết quả bên chỗ chúng tôi không khả quan lắm. Hầu hết các thẩm phán có thẩm quyền cao nhất đều đã bị các gia tộc khác mua chuộc rồi ạ" - Trên gương mặt của hắn vẫn còn dính kem đánh răng

"Khốn kiếp !! Bằng bất cứ giá nào cũng phải lôi kéo bọn hắn về phe chúng ta cho bằng được. Nâng mức phần trăm hoa hồng lên đi"

"Còn nữa, phía bên đám chuột mà chúng ta hối lộ đang nằm vùng Phong gia thì thế nào rồi ?? Bọn chúng có đưa thông tin gì hữu ích không ??" - Vĩnh Đạt Tân vỗ bàn gào lên

"Lúc nãy bọn chúng báo vẫn chưa thu thập được gì. Đ..để tôi gọi lại lần nữa" - Tên thư ký hối hả móc điện thoại ra bấm số

Nhìn bộ dạng không chắc chắn của tên thư ký, Vĩnh Đạt Tân vốn đã như ngồi trên đống lửa bây giờ lại càng thêm sốt ruột hơn

Hắn không muốn rảnh rỗi ngồi yên, tiếp tục gọi lại những số điện thoại vừa nãy để đảm bảo chắn chắn rằng không có ai trở mặt với mình

...

Tại Diệp gia

Trong một căn phòng tối đầy những màn hình và các thiết bị tối tân nhất

Có hơn hai mươi người đang túc trực trong căn phòng này. Người thì tập trung cao độ làm việc trên máy tính, người thì điên cuồng bấm số trên điện thoại bàn

Gia chủ Diệp gia - Diệp Thiên cũng có mặt tại đây. Hắn đang đứng chống hai tay lên cây gậy gỗ đen, nhắm mắt dưỡng thần. Bộ dạng cứ như tất cả mọi thứ đều đang nằm trong tầm kiểm soát của hắn

"Báo cáo gia chủ !! Chúng ta vừa nhận được tin tức từ tay trong, những phần sản nghiệp mà hắn theo dõi của Phong gia đã không còn là của chúng nữa rồi. Có vẻ như có một bên khác đã nhanh tay hơn chúng ta" - Một nhóm người gấp gáp lên tiếng

Lông mày của Diệp Thiên có chút co giật, hắn lạnh giọng ra lệnh:

"Cứ việc tiếp tục cho đến khi đạt được kết quả. Còn nữa, những thứ mè nheo đó không cần phải báo cáo lại với tao, không được phần này thì chuyển qua phần khác ngay tức khắc"

"Tuân lệnh thưa gia chủ !!" - Cả đám nhao nhao trở lại vị trí

Đáy lòng của Diệp Thiên nóng như lửa, hoàn toàn ngược lại với vẻ điềm tĩnh của hắn

"Tin tức chỉ vừa được tung ra mà bọn chúng đã nhanh đến như vậy rồi, dù là Lãnh gia cũng không thể hành động chớp nhoáng như vậy được. Chẳng lẽ là lão cẩu họ Phong đó đã kịp thời tẩu tán tài sản sao ??"

...

Và dĩ nhiên Diệp Thiên đã đoán đúng nhưng bất quá cũng chỉ được có một nửa

Tại trang viên Lãnh gia lúc này

Trong phòng khách lớn, Lãnh Kiêu Hùng và Tô Ngọc Dung đang ngồi trên ghế sofa, biểu hiện trên gương mặt của cả hai người âm trầm như nhỏ máu

"Ông nó này, chẳng lẽ tôi và ông đã suýt đẩy con gái út của chúng ta vào hang sói sao ??" - Giọng điệu của Tô Ngọc Dung tràn đầy sự tự trách

Nghe câu hỏi của vợ mình, Lãnh Kiêu Hùng không trả lời nhưng sát khí trong ánh mắt ông ta lại ngày càng đậm hơn

Một lúc sau, ông ta mới chậm rãi gằn từng chữ:

"Tôi đã cho tiểu Hỏa dẫn theo một đội đi điều tra rồi. Chúng ta phải kiên nhẫn, tốt nhất khoan hãy để cho tiểu Ly biết chuyện"

Bất quá ông ta vừa dứt lời, từ trên lầu bỗng vang xuống âm thanh nức nở:

"Bố !! Mẹ !! Chuyện này là thế nào ?? T..tại sao chú Hào và dì Hàn lại bị bắt ?? Cả anh Liệt Minh nữa ?? Huhuhu !!" - Lãnh Tuyết Ly vẫn còn đang mặc đồ ngủ, chạy nhanh xuống lao vào lòng mẹ, òa khóc nức nở

"Con gái ngoan, đừng khóc ... chuyện này bố mẹ vẫn chưa rõ ràng. Hai người chúng ta cũng chỉ mới nhận được tin này lúc sáng sớm nay mà thôi" - Tô Ngọc Dung đau lòng vỗ vỗ lưng con gái cưng

"Nh..nhưng mà ... huhu !! Con.. con sắp được làm cô dâu rồi mà, sao anh Liệt Minh lạ .. lại"- Lãnh Tuyết Ly vẫn không ngẩng mặt lên, nước mắt dần dần thấm ướt đẫm ngực áo của mẹ cô bé

Cả hai vợ chồng chỉ nhìn nhau, đồng loạt thở dài

"Tiểu Ly, con bình tĩnh lại đi đã. Vụ việc này cũng sẽ làm ảnh hưởng tới gia đình chúng ta không nhỏ đâu nên bố đã phái anh Tâm Hoả của con đi tìm hiểu rồi. Rất nhanh thôi, mọi việc sẽ được làm sáng tỏ" - Lãnh Kiêu Hùng cũng bước tới vỗ vỗ vai an ủi cô bé

"Bố con nói phải đó, mọi chuyện vẫn chưa ... reng...reng...reng" - Điện thoại của Tô Ngọc Dung đổ chuông trước khi bà kịp dứt lời

Nhìn thấy tên người gọi, Tô Ngọc Dung lập tức bắt máy:

"Píp !! Alo con rể ??"

"Alo, con chào mẹ buổi sáng. Hôm nay con gọi cho mẹ là để giải thích chuyện gì đã xảy ra trong chuyến từ thiện vừa rồi" - Đầu dây bên kia vang lên giọng nói trầm thấp của Huy Vũ

"Anh rể ơi !!"

"Nó có liên quan đến các bản tin sáng nay không ??" - Lãnh Kiêu Hùng và Lãnh Tuyết Ly chen miệng vào

"Chào Lãnh gia chủ, chào buổi sáng nha Tuyết Ly. Nếu mọi người đang có mặt đầy đủ thì dễ giải thích hơn rồi. Đợi con một lát"

"Ding" - Hai phút sau, điện thoại của Lãnh Tuyết Ly đã nhận được vài video từ Huy Vũ

Đầu tiên là hai video về Phong Liệt Minh

Nội dung của chúng vô cùng kinh tởm khiến cho Tô Ngọc Dung nôn khan liên tục

Gương mặt của Lãnh Tuyết Ly tái mét, cả cơ thể run rẩy. Nước mắt như những hạt trân châu liên tục rơi xuống

"Tuyết Ly !!" - Tô Ngọc Dung đau lòng, lấy tay che mắt cô con gái cưng

"KHỐN NẠN !!!" - Lãnh Kiêu Hùng cũng phẫn nộ quát lớn

"Lãnh gia .. bố vợ, mẹ. Xin hãy bình tĩnh lại và xem cho hết đi ạ. Tuyết Ly, em không cần thiết phải xem tiếp đâu" - Huy Vũ trầm giọng nhắc nhở mọi người

"Hức..hức... không .. em muốn xem" - Lãnh Tuyết Ly nhẹ nhàng gỡ bàn tay của mẹ mình ra

Đoạn video tiếp theo chính là khi Phong Liệt Hào bàn bạc kế hoạch bắt cóc trong buổi đi từ thiện mới đây

Tuy thời lượng của nó không quá dài, nhưng cũng đủ khiến cho cảm xúc của cả gia đình ba người trải qua đủ mọi loại cung bậc

Nhất là ở đoạn gần cuối, khi tên súc sinh đó đã ví Tô Ngọc Dung như một gái điếm và là một món hàng hóa. Trên hết, ý định muốn làm nhục Lãnh Tuyết Ly của hắn

"Tiểu Ly !! Bố mẹ xin lỗi con !!" - Cả hai vợ chồng ôm chặt lấy đứa con gái út bảo bối vào lòng

Họ không dám tưởng tượng. Nếu như đứa con gái bé bỏng này của họ thực sự bị gả vào nhà của lũ lòng lang dạ sói đó, kết cục sẽ thê thảm đến mức nào

Lãnh Tuyết Ly như bị chết đứng, gương mặt không chút biểu cảm nhìn chằm chằm vào gương mặt đang cười khoái trá của Phong Liệt Hào trên màn hình điện thoại:

"A..anh rể. Buổi đi từ thiện ngày hôm đó, là anh đã cứu hai mẹ con em và các dì khác. Có đúng không ??"

Nghe vậy, Tô Ngọc Dung cũng đã rõ ràng đầu đuôi mọi chuyện

"Con rể tốt, cả gia đình chúng ta nợ ơn cứu mạng với con rồi. Cảm ơn con nhiều lắm" - Giọng nói của bà tràn ngập sự biết ơn

"Mẹ và Tuyết Ly đừng nói vậy. Là việc mà con và các vệ sĩ đội một nên làm thôi ạ" - Huy Vũ chỉ thở dài trước sự khách sáo của họ

Duy chỉ có Lãnh Kiêu Hùng là vẫn còn nghi ngờ, ông ta nhíu chặt chân mày chất vấn:

"Hoàng Huy Vũ, chúng tôi cũng cần một lời giải thích. Làm sao cậu có được những bằng chứng này ?? Và cậu đã làm cách nào để cứu giúp vợ con tôi ??"

Đứng ở bên cạnh, Tô Ngọc Dung và Lãnh Tuyết Ly dù rất khó chịu trước giọng điệu chất vấn của ông ta nhưng chính bản thân họ cũng rất tò mò

"Thiên Băng có nhắn lại cho con là tranh thủ thời gian về nhà để họp gia đình. Đến lúc đó con sẽ giải thích cặn kẽ ạ"

Vừa nói dứt câu, Huy Vũ đã liền trực tiếp cúp máy

"..."

Cả phòng khách chìm trong sự im lặng, chỉ còn tiếng thút thít đứt quãng của Lãnh Tuyết Ly

"Dù sao thằng bé cũng đã cứu mạng hai mẹ con tôi, ông không thể nhẹ nhàng hơn được sao ??" - Tô Ngọc Dung vừa dịu dàng an ủi con gái, vừa cao giọng trách móc chồng

"Hừ !! Tầm nhìn của bà quá phiến diện rồi. Tôi không tin chỉ trong một thời gian ngắn mà thằng phế vật vô dụng đó lại có thể thay đổi chóng mặt đến như vậy" - Giọng nói của Lãnh Kiêu Hùng đầy vẻ bất mãn

Trước thái độ ương ngạnh của lão chồng gia trưởng này, Tô Ngọc Dung thở dài chán nản:

"Đâu phải ai cũng cam tâm làm phế vật mãi mãi. Con rể tốt của chúng ta đã không chấp nhặt quá khứ rồi mà coi ông kìa, cứ cay nghiệt để bụng mãi chuyện cũ. Cái tính nết gia trưởng đó của ông, mấy chục năm nay mà vẫn không chịu thay đổi"

"Bố, mẹ, con xin phép về phòng ạ" - Lãnh Tuyết Ly không đợi bố mẹ đồng ý, cúi gằm mặt bước trở về phòng

"Con gái à, để mẹ ..."

"Con muốn ở một mình, con xin lỗi"

"..."

Nhìn theo bóng lưng buồn bã của cô con gái cưng, ánh mắt của hai vợ chồng tràn ngập sự hối hận

"Tạm thời bỏ qua chuyện của con rể chúng ta sang một bên đi"

"Dám vuốt râu hùng của Lãnh gia, lại còn dám tính kế trên đầu trên cổ con gái chúng ta như vậy. Không từ bất cứ giá nào, tôi muốn đám súc sinh đó phải dành cả phần đời còn lại để trả giá" - Tô Ngọc Dung nghiến răng ken két, lạnh giọng nói với chồng

Hai bàn tay của Lãnh Kiêu Hùng siết chặt thành nắm đấm, móng tay đâm vào da thịt đến rướm máu

\\///

Chúc các đh một buổi tối vui vẻ <3

...

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: anhvu041195@gmail.com

~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~