Gần nửa đêm, tại tòa nhà tập đoàn Thời Đại
Phòng họp vẫn còn sáng đèn, những âm thanh gõ bàn phím vẫn vang lên liên tiếp không dứt
"Băng tỷ, chị nghỉ tay một lát đi ạ" - Phạm Thanh Ngọc vừa nói nhỏ vừa bưng đến một tách trà gừng cho Lãnh Thiên Băng
"Haizz, em nói phải. Là chị đã quá gắng gượng rồi. Mọi người, giải lao một lát thôi nào" - Lãnh Thiên Băng nhận lấy tách trà, đưa tay xoa xoa thái dương
Tuy nhiên không một ai dừng tay lại, họ vẫn đang chăm chú dán chặt mắt vào màn hình laptop
"Tiểu thư cứ yên tâm nghỉ ngơi đi ạ, để đó cho chúng tôi" - Vài người trong số họ lên tiếng
Đúng lúc này, Kim Linh không nhịn được nữa. Cô cau mày nói ra suy nghĩ của mình:
"Mọi người có cảm thấy lạ lùng không ?? Tại sao chúng ta đã xâm nhập rất sâu vào cơ sở dữ liệu của chúng rồi, ngay cả tiền trong vài số tài khoản cũng đã bị rút sạch. Thế mà chúng vẫn không có động tĩnh gì cả"
Câu hỏi này khiến cho những đôi tay đang liếng thoắng trên bàn phím đồng loạt dừng lại
Lãnh Thiên Băng nhếch môi, hớp một ngụm trà. Thản nhiên giải đáp thắc mắc cho họ:
"Tài khoản ngân hàng nước ngoài nếu số dư có biến động, thì app ngân hàng của nó sẽ báo tin nhắn cho chủ tài khoản. Đúng không nào ??"
Tất cả mọi người chỉ nhìn nhau trước câu hỏi quá mức hiển nhiên này
"Đương nhiên là vậy rồi thưa tiểu thư. Vì vậy cho nên tôi mới .."
Không để Kim Linh nói hết câu, Lãnh Thiên Băng lại tiếp tục:
"Nhưng ... nếu như chủ tài khoản đó không biết hay nói đúng hơn là không thể biết, thì sao nào ??"
"..."
"Ý .. ý của Băng tỷ chính là .. ??" - Phạm Thanh Ngọc như đã đoán ra được gì đó
"Đúng vậy đấy. Phong gia tộc, một trong ngũ gia đã sắp sửa trở thành lịch sử rồi. Và đến khi đám kền kền khác nhận được tin tình báo, toàn bộ tài sản và cơ nghiệp khổng lồ của Phong gia đã nằm gọn trong tay chúng ta, ngay cả chút canh cặn cũng không còn sót lại tí ti nào" - Giọng nói của Lãnh Thiên Băng ngập sự kiêu ngạo
"!!!" - Câu trả lời đầy tự tin của cô khiến cho những người trong phòng chấn động
"Tiểu thư, chuyện đó là thật sao ??"
"Phong gia thực sự sẽ sụp đổ chóng vánh như vậy ??"
"..." - Cả căn phòng họp tràn ngập những câu hỏi dồn dập và âm thanh hít thở không thông
Trong sự chờ mong của mọi người, Lãnh Thiên Băng đảo mắt quanh phòng họp một lượt. Sau cô chỉ nhún nhún vai, đặt tách trà của mình xuống:
"Chẳng phải chúng ta nên tăng tốc độ rồi sao ?? Nếu kịp thì chỉ cần đến sáng ngày mai thôi, toàn bộ thắc mắc của mọi người đều sẽ được giải đáp"
Thế là như vừa được lên hàng trăm vòng dây cót, tất cả mọi người lập tức trở lại vị trí của mình. Tốc độ làm việc cũng trở nên năng suất hơn
Lãnh Thiên Băng ngả lưng ra sau duỗi người một cái, rồi nhìn thẳng vào khung ảnh màu bạch kim đặt trên bàn
Cô đang định gọi điện thoại cho Huy Vũ nhưng tự kiềm nén lại, sợ rằng bản thân mình sẽ trở nên xao nhãng nếu nghe những câu dặn dò ngọt ngào đầy quan tâm của anh
Nghĩ đến đây, Lãnh Thiên Băng ném hết mấy suy nghĩ bâng quơ ra ngoài cửa sổ. Dồn hết toàn bộ sự tập trung vào màn hình laptop trước mặt
“Chủ nhân, chờ em nhé. Vợ chồng tụi mình sắp được ăn chơi thả cửa rồi♥"
...
Cùng lúc đó, tại một khách sạn ba sao nằm ở ngoại ô thành phố
Trên tầng thứ mười tám, tầng cao nhất của tòa nhà, chỉ có duy nhất một căn phòng đang sáng đèn. Chính là căn phòng sang trọng nhất của khách sạn ba sao này
Nàng tiểu thư út của Lãnh gia, viên ngọc quý giá nhất của cả gia tộc đang đứng dạng háng rất rộng, chân kiểng lên gần như hết cỡ, phần thân trên chúi về phía trước. Hai tay chống lên cửa sổ kính trong suốt đã mờ đi khá nhiều
"Bạch...bạch...bạch...♥" - Ở phía sau của cô bé, một gã đàn ông với thể hình cao to đang bấu chặt vào cặp mông núng nính như hai quả đào. Điên cuồng hì hục thúc toàn lực về phía trước những phát lút cán
"Ớh .. ahha♥... hức.. n..nữa đi ..anh.. yêu ớhơ♥" - Lãnh Tuyết Ly hẩy mông ra sau phối hợp vô cùng nhuần nhuyễn, kỹ thuật điêu luyện của cô bé không hề thua kém bất cứ gái cave đứng đường chuyên nghiệp nào
Âm thanh thở hổn hển pha lẫn tiếng rên rỉ đầy gợi dục gần như chưa từng dừng lại bất cứ một khắc nào
"Tuyết Ly !! Anh sắp ra ... hãy nhận lấy đi này" - Huy Vũ ghé sát vào tai người tình bé nhỏ, hôn nhẹ lên vành tai cô bé một cái
"Ahha♥ ... b..bên trong... ớhhơ♥ ...ch..cho em đi ạ♥" - Lãnh Tuyết Ly vừa trả lời, vừa hẩy mông ra sau mạnh hơn
Rất nhanh, cơn cực khoái không rõ là lần thứ bao nhiêu của cả hai đã tới
Huy Vũ dời hai bàn tay ra khỏi cặp mông núng nính, choàng tay ôm chặt lấy ngọc thể mảnh mai, trực tiếp bế thốc Lãnh Tuyết Ly lên. Ấn mạnh huyệt động non nớt của cô bé xuống hết cỡ:
"UGH ... Tuyết Ly !!"
"AAAAHHH♥ !! NHIỀU QUÁ♥ !! NÓNG QUÁ♥ !! EM YÊU ANHHHH♥ !!" - Lãnh Tuyết Ly ngửa cổ hét lớn, đôi mắt đẹp trợn trắng, nước dãi chảy đầy hai bên khoé miệng. Cặp chân thon dài và hai cánh tay mảnh khảnh của cô bé quắp chặt lấy cơ thể lực lưỡng của người tình ở phía sau
Cơn cực khoái lần này của hai người kéo dài hơn hẳn những lần trước, cả hai cứ giữ nguyên tư thế đến tận hơn năm phút mới chịu buông nhau ra
"..."
- Hai mươi phút sau -
"Anh yêu, kiểm tra xem tụi mình có bỏ quên gì không ??" - Lãnh Tuyết Ly cất giọng hỏi trong khi đang soi gương chỉnh trang lại tóc tai và quần áo
"Ban nãy mấy thứ tụi mình mua anh để hết dưới xe, không mang gì lên đâu em" - Huy Vũ vừa cài nút áo, vừa trả lời cô bé
Mặc lại y phục xong, tinh thần của cả hai vô cùng khoan khoái sau cuộc làm tình hơn bốn tiếng đồng hồ. Cùng tay trong tay bước xuống sảnh khách sạn để trả phòng
...
Bây giờ đã là hơn nửa đêm, ngoài đường vô cùng vắng vẻ và im ắng
"Em về trễ thế này, liệu có sao không ??" - Giọng nói của Huy Vũ có chút lo lắng
"Anh yên tâm, hồi trưa em lấy lí do là bận ôn thi nên sẽ về trễ" - Lãnh Tuyết Ly vừa soi gương tô son bóng, vừa trả lời
"Hèn chi, bảo sao tên nhóc Tâm Hoả chỉ gọi em có đúng một cuộc a" - Huy Vũ lắc đầu cười khổ
Chủ đề trò chuyện của hai người chủ yếu liên quan đến buổi đi chơi Disney Land hôm nay, cùng nhau xem lại những bức ảnh chung giữa hai người
Một lúc sau khi cảm thấy thời điểm đã thích hợp, Lãnh Tuyết Ly buột miệng hỏi:
"Anh yêu, chuyến đi từ thiện lần trước anh thấy các dì có vui vẻ không ??"
"Anh thấy bình thường thôi. có gì không em ??" - Huy Vũ nghiêng đầu khó hiểu
"Vậy anh có biết các dì ấy là ai và là phu nhân thuộc gia tộc nào không ?? Đố anh đó" - Cô bé hất cằm đầy khiêu khích
Trước câu đố vui này, trong lòng Huy Vũ tràn đầy sự tự mãn
Đừng nói chỉ là biết, ngay cả những bí mật mờ ám của họ anh cũng thuộc nằm lòng
Và đó chính là thứ mà Lãnh Tuyết Ly muốn
Trong lúc trả lời câu hỏi, những thông tin đó đều vô tình được Huy Vũ hồi tưởng lại. Tất cả đều được cô bé ghi nhớ rõ từng chi tiết dù chỉ là nhỏ nhất
"Không ngờ ngoài hai con tiện nhân họ Phong và họ Sầm đó ra thì vẫn còn hai kẻ khác nữa, uổng công cho mẹ luôn xem chúng là bạn thân như tỷ muội ruột thịt. Sắp tới lại phải tiếp tục bận rộn kiếm tiền rồi đây" - Đôi môi của Lãnh Tuyết Ly nhếch lên một nụ cười cực độ xảo trá
Bất quá cô bé rất nhanh đã thu liễm lại mặt đen tối đó của mình, âm thầm thở phào nhẹ nhõm vì Huy Vũ đã không nhìn thấy:
"Cũng tạm được đó, hông ngờ anh không tiếp xúc nhiều với người ta nhưng lại hiểu biết rất tường tận đó nha"
"Hắc hắc !! Này chỉ là chuyện bình thường thôi mà" - Huy Vũ cười tự mãn, đặt tay lên đầu Lãnh Tuyết Ly xoa nhẹ
Đột nhiên, cô bé lại chuyển chủ đề. Đưa tay bóp mạnh vào háng anh, nhỏ giọng thủ thỉ:
"Sau khi em kết hôn về nhà chồng rồi, mối quan hệ vi diệu này của tụi mình vẫn sẽ không thay đổi. Anh và em vẫn sẽ gặp nhau để đi chơi mỗi ngày, làm tình bất cứ lúc nào anh muốn. Cơ thể của em chỉ để phục vụ cho một mình anh mà thôi, về sau vẫn vậy. Tên họ Phong kia đừng hòng mơ tưởng được chạm vào em"
Dù đã biết hết tất cả nhưng cô bé vẫn giả bộ thăm dò, muốn xem thử phản ứng của người tình
Câu thổ lộ hư hỏng này của Lãnh Tuyết Ly khiến cho Huy Vũ có chút bất ngờ
Thế nhưng, anh cũng không quá bối rối, trả lời lại bằng giọng kiên định:
"Anh không quan tâm em có kết hôn hay không, hay là với ai. Em mãi mãi là của anh, chỉ có vậy mà thôi"
"Hihi♥" - Nghe được câu trả lời này, trong lòng Lãnh Tuyết Ly ngọt ngào như được nếm mật. Vô cùng mãn nguyện
Chứng kiến nụ cười hồn nhiên của cô bé, đầu não của Huy Vũ thầm nghĩ:
| Thiên Băng đã nói với mình đến ngày mai là sẽ hoàn thành chiếm đoạt tất cả tài sản của Phong gia. Sau đó, em ấy cũng sẽ đem toàn bộ bằng chứng phạm pháp của chúng phanh phui ra ngoài ánh sáng. Bảo đảm dư luận sẽ được một phen nổi sóng trong thời gian rất dài con mẹ nó luôn |
| Cuộc hôn nhân giữa hai gia tộc Lãnh Phong coi như chim cút, tương lai thê thảm của Tuyết Ly chính thức trở thành dĩ vãng, chỉ còn một mình mình biết đến nó mà thôi |
| Vụ việc này giải quyết xong, Thiên Băng sẽ từ chức tổng giám đốc tập đoàn để dành nhiều thời gian hơn cho mình. Mong chờ thật đấy |
"..."
"Coi bộ ngày mai sẽ rất thú vị cho mà xem. Nhưng mà nói nào ngay, cũng nhờ có vụ này mà mình và anh Huy Vũ mới đến được với nhau, chắc có lẽ mình phải đi đa tạ "nhà chồng tương lai" một tiếng mới phải phép chứ nhỉ ?? Sẵn tiện xem thử, họ diện đồ tù nhân có ăn ảnh không nữa nha♥" - Lãnh Tuyết Ly âm thầm cười khẩy
Trong đầu cô bé bắt đầu tính toán các kế hoạch cho các vở kịch sắp tới của mình
- Nửa tiếng sau -
Trước cổng trang viên Lãnh gia
"Ưm...chụt..chụt..slurp♥"
"Puhaa ... em về đây, đi đường cẩn thận nhé anh yêu♥"
"Chúc em ngủ ngon, cần gì thì cứ gọi cho anh nhé"
Cả hai tình tứ ôm nhau thêm một cái thật chặt, sau đó Lãnh Tuyết Ly mở cửa xe bước xuống và leo lên một chiếc xe khác để đi vào trong trang viên
Lần này Huy Vũ không dám nán lại quá lâu, trực tiếp nổ máy xe rời đi
...
"Thưa mẹ con mới về ạ. Anh Tâm Hỏa và bố đâu rồi ạ ??" - Vừa bước vào nhà, Lãnh Tuyết Ly lập tức khoanh tay, khom người chào rất lễ phép
Tô Ngọc Dung đang ngồi trên sofa xem TV, ngoảnh mặt lại cười nói dịu dàng:
"Bố với anh con đã đi ngủ trước rồi. Ôn thi mệt lắm phải không con gái ??"
"Hihi, mẹ yên tâm. Kết quả vẫn sẽ như mọi lần thôi nha" - Cô bé bước nhanh tới ôm cổ mẹ mình
"Con gái của mẹ giỏi thật đó. Con thích gì không ?? Để mẹ thưởng cho nè ??"
"Hồi chiều bố đã thưởng cho con rồi nên không cần nữa đâu ạ. Mấy kì thi này đối với con chỉ như ăn cơm uống nước mà thôi"
"Yawn … Con xin phép về phòng tắm rửa nghỉ ngơi đây, chúc mẹ ngủ ngon" - Lãnh Tuyết Ly nũng nịu cọ cọ gò má của mình
"Ừm, đi nghỉ ngơi đi con. Sáng mai mẹ con mình cùng trò chuyện tiếp nhé" - Tô Ngọc Dung cưng chiều, hôn nhẹ lên trán con gái cưng một cái
Nói chuyện với mẹ xong, cô bé chạy thật nhanh về phòng. Khóa cửa cẩn thận
"Cạch - Sầm"
"Thi với chả cử. Mắc mệt" - Chiếc mặt nạ ngoan ngoãn ngay lập tức bị tháo bỏ
Lãnh Tuyết Ly quăng chiếc cặp sách vào một góc đầy vẻ chán ghét, bắt đầu cởi hết quần áo trên người ra
Ngọc thể lồi lõm hình chữ "S" trắng muốt hiện ra trong tấm gương lớn, giữa hai chân vẫn đang chảy xuống những dòng chất lỏng trắng đục
Sau đó cô bé không thèm mặc đồ ngủ, cũng mặc kệ huyệt động đang nhầy nhụa tinh dịch mà bước tới mở tủ lạnh lấy ra một chai Scotch Balvenie và ngồi vắt chân lên bàn học. Tiện tay mở ngăn kéo lấy ra thêm một bao thuốc lá và gạt tàn
"Xoẹt ... Rít ... Phù … Anh yêu lúc nào cũng sung sức như vậy, hôm nay lại phun đầy ngập tử cung của mình nữa rồi. Thật sảng khoái nha♥ !!”
“Mỗi ngày trôi qua cứ kích thích như thế này thực sự quá tuyệt vời. Chìm đắm trong mùi vị ngất ngây của tình dục với người mình yêu, ở nhà nhớ anh ấy thì đốt tiền mua sắm để xả stress. Cũng chẳng cần phải đi học hay làm việc mà hàng tháng ngồi không chơi chơi cũng kiếm được vài tỷ"
“Có tiền, có quyền nhưng trên hết tất cả là có anh♥. Đây mới gọi là hưởng thụ cuộc sống nhàn hạ chứ, đúng không anh yêu♥ ??" - Cô bé đá lông nheo với bức ảnh của Huy Vũ trên màn hình laptop, đôi mắt đẹp lấp lóe hai hình trái tim
Lãnh Tuyết Ly ngửa cổ thở dài ra một hơi khói thuốc dày, cầm ly rượu lên hớp một ngụm lớn:
"Haizz cứ bồn chồn ngứa ngáy như thế này thì làm sao mà ngủ được đây. Hi vọng ngày mai tới sớm hơn một chút"
Xuyên suốt cả đêm, cô bé vừa hút thuốc, uống rượu và xem phim 18+. Vừa hồi tưởng lại buổi "ôn thi trụy lạc" cả ngày hôm nay của mình cùng Huy Vũ, mãi cho đến gần sáng mới chịu chợp mắt
\\///
Chúc các đh một buổi tối vui vẻ <3
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: anhvu041195@gmail.com
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~