Chương 93: Đi Chơi Cả Ngày

Tại trang viên Lãnh gia

"Thưa bố, thưa mẹ. Con chuẩn bị đi học đây ạ" - Âm thanh chào hỏi của Lãnh Tuyết Ly vang khắp phòng khách lớn

"Ồ hôm nay con chỉ có mỗi tiết học buổi chiều thôi sao ??" - Lãnh Kiêu Hùng bỏ cuốn sách đang đọc dở xuống, cười nói với cô con gái cưng

"Vâng ạ, nhưng sắp đến kì thi rồi nên chắc tối nay con sẽ ở lại thư viện để ôn thi nhóm cùng các bạn. Họ cứ mè nheo năn nỉ con kèm cặp miết thôi" - Lãnh Tuyết Ly lao vào lòng bố, hôn lên má ông một cái

Lãnh Kiêu Hùng cưng chiều xoa nhẹ đầu cô bé

"Biết làm sao được đây ?? Ai bảo con gái ngoan của bố là sinh viên ưu tú từng đoạt giải nhất thành phố cơ chứ. Con thích gì nữa không ?? Ba mẹ sẽ thưởng cho" - Giọng nói của ông ta tràn ngập sự tự hào

"Hihi, cứ cho con tiền tiêu vặt đều đặn là được ạ" - Lãnh Tuyết Ly làm nũng thêm một lát nữa lại chạy sang chỗ ngồi của mẹ mình

"Con gái ngoan, hôm nay Huy Vũ sẽ lại đến chở con đi học chứ ??" - Tô Ngọc Dung véo véo hai gò má núng nính của con gái mình

Nghe câu hỏi đó, cô bé chu môi đầy vẻ ủy khuất:

"UUUU, anh rể nói hôm nay bận việc quá nên không ghé chở con đi được. Chán thiệt luôn"

"Haizz ... nó định tránh mặt chúng ta đến lúc nào đây chứ. Thôi con đừng buồn, tối nay mẹ sẽ cho người mang bữa tối đến thư viện trường cho con"

"Dạ không cần đâu ạ, tụi con đã quyết định sẽ đi ăn nhà hàng. Lâu lắm rồi con chưa được đi ăn sushi nha"

"Ừm thôi được rồi tùy con đấy. Con đi học đi kẻo trễ" - Tô Ngọc Dung vừa cười nói vừa dịu dàng chỉnh trang lại quần áo cho con gái yêu

"Vâng con đi học đây ạ. Thưa bố thưa mẹ con đi. Bố nhớ phải chuyển tiền tiêu vặt cho con đấy nhé !!" - Lãnh Tuyết Ly chạy nhanh ra khỏi cửa, không quên nói vọng vào

Vợ chồng hai người chỉ biết lắc đầu trước sự ngây ngô và trẻ con của cô bé

"Tiểu Tâm đâu rồi, cả ngày hôm qua đến hôm nay tôi chẳng thấy nó đâu hết ?? Lại bỏ nhà đi chơi nữa rồi à ??" - Lãnh Kiêu Hùng cầm điện thoại lên bấm vào app ngân hàng, vừa hỏi vợ

"Con bé đi du lịch với Diệp Thần rồi, nghe nói là thằng nhóc đó trúng giải đi du lịch nước ngoài gì gì đó. Phải vài ngày nữa mới về" - Tô Ngọc Dung tiếp tục xem chương trình game show đang chiếu trên TV

"Hừ !! Cũng là do tôi và bà chiều nó quá, không biết uốn nắn nó cho kĩ càng ngay từ đầu"

"Thôi ông để cho con nó được tự do đi, dù gì thì nó cũng bị bệnh nặng từ nhỏ rồi. Mãi mới có chàng trai lọt vào mắt nó thì chúng ta cứ tán thành là được. Gia thế của thằng nhóc họ Diệp kia cũng đâu có tầm thường"

"Chỉ là một cái họ Diệp mà thôi. Nhớ lại năm đó, cũng là nhờ có Điền gia rời đi nên bọn chúng mới có một chỗ đứng trong ngũ gia. Lớn lối với ai chứ" - Giọng nói của Lãnh Kiêu Hùng đầy vẻ mỉa mai

"Hạ hỏa đi, ông vừa mới đi công tác xa về thì suy nghĩ nhiều làm gì cho nặng đầu" - Tô Ngọc Dung có chút buồn cười, không nhịn được mà lắc lắc đầu

Nhìn thấy vợ mình dửng dưng như vậy, Lãnh Kiêu Hùng bất lực thở dài. Chuyển khoản tiền cho con gái xong, ông ta lại tiếp tục nằm xuống ghế sofa cầm cuốn sách lên và đọc tiếp

...

- Mười phút sau -

"Tới đây được rồi, mọi người về trước đi. Lát nữa tôi sẽ cùng bạn đến trường, đừng nói năng gì với ba mẹ tôi nhé" - Lãnh Tuyết Ly ra hiệu dừng xe trước cổng một nhà sách

"Vâng thưa tiểu thư út. Chúc cô một ngày tốt lành" - Các vệ sĩ không dám có thắc mắc gì, lập tức lái xe rời đi

Đợi cho đến khi chiếc xe của vệ sĩ khuất bóng, một chiếc G63 màu xám chậm rãi chạy đến

Cô bé không do dự, mở cửa bước lên xe

"Cạch - Sầm"

"Anh yêu♥, em nhớ anh quá !!" - Cánh cửa xe vừa đóng lại, Lãnh Tuyết Ly đã lao vào lồng ngực rắn chắc của Huy Vũ điên cuồng hôn hít

"Tuyết Ly, anh cũng nhớ em lắm" - Huy Vũ cũng ôm chầm lấy cơ thể mảnh mai đang làm nũng vào lòng, nhân tiện quan sát cô bé từ trên xuống dưới

Hôm nay Lãnh Tuyết Ly lại trở về kiểu tóc thắt bím một bên như thường ngày, chiếc mũ nồi màu đỏ sậm được đội hơi lệch sang một bên trông rất cá tính. Trên người cô đang diện một chiếc khoác áo lông thú màu đen tuyền dài đến đầu gối trông vô cùng sang trọng và quý phái, chân mang một đôi giày boot cao gót cũng màu đỏ sậm giống hệt chiếc mũ

| Khịt...khịt ... Tuyết Ly đã đổi loại nước hoa khác rồi à ?? Mùi này cứ như .. cứ như mùi thảo dược ấy. Thơm thật |

| Cái áo lông thú này nhìn hơi giống với cái màu trắng lần trước. Chắc là cùng hãng rồi |

Hai người ôm nhau được một lát thì Huy Vũ nhẹ giọng đề nghị, phá vỡ không khí im lặng:

"Tuyết Ly này, em đói bụng chưa ?? Muốn đi ăn trưa ở đâu nào ??"

"Em thèm ăn món Nhật quá, đã đặt sẵn nhà hàng cho tụi mình rồi. Đi thôi anh yêu, muar♥" - Lãnh Tuyết Ly cao hứng hôn lên môi Huy Vũ một cái rồi ngồi ngay ngắn vào ghế phụ

"OK em. Cũng lâu lắm rồi anh chưa ăn món Nhật nữa, đưa anh địa chỉ đi" - Huy Vũ vui vẻ đồng ý

Lãnh Tuyết Ly cười hì hì, rút điện thoại của mình ra mở bản đồ:

"Để em chỉ đường cho nè. Bây giờ mình đi thẳng rồi quẹo trái ngay đường Nguyễn Duy Dương đó anh. Đi hết đường rồi rẽ trái"

Nghe đến tên con đường đó, Huy Vũ không nhịn được hồi tưởng lại bản tin thời sự buổi tối hôm kia:

| Nguyễn Duy Dương sao ?? Căn nhà số 18 Nguyễn Duy Dương của đám súc sinh buôn bán người kia chắc vẫn còn đang được điều tra tìm manh mối nhỉ ?? |

| Cũng may là mình đã nhanh tay thó sạch tất cả bằng chứng có liên quan đến lão cẩu Phong Liệt Hào đó một cách êm xuôi. Nếu không, chắc giờ này cảnh sát đã tìm đến Phong gia rồi |

"!!!"

Nghe thấy tiếng lòng của Huy Vũ, Lãnh Tuyết Ly giật bắn mình. Hơi thở vô thức trở nên dồn dập hơn

"Lẽ nào anh Huy Vũ có liên quan sao ??? Đừng nói với mình anh ấy chính là ..."

Không kiềm nén được sự hiếu kỳ, cô bé quyết định tra hỏi:

"Anh ơi, anh còn nhớ bản tin thời sự tối hôm trước không ??"

"Hửm ?? Có gì không em ??" - Huy Vũ đang lái xe, nghiêng đầu khó hiểu

"Lúc đó có cuộc phỏng vấn với ba nạn nhân may mắn được giải cứu khỏi hang ổ tội phạm buôn người bởi một soái ca giấu mặt ấy. Giờ nhớ lại em vẫn còn thấy run nè, thực sự là gay cấn như phim hành động luôn♫"

"À anh cũng có xem qua, tội nghiệp ba cô bé đó. Cũng may là có người tốt ra tay giúp đỡ" - Huy Vũ ngoài mặt thì gật gù nhưng trong lòng lại cảm thấy lâng lâng khó tả:

| Giả dụ như bây giờ mình nói với Tuyết Ly mình chính là soái ca giấu mặt đó thì sao nhỉ ?? Bảo đảm em ấy sẽ cười chọc quê mình cho coi |

| Haizz, kệ đi. Dù sao mình cũng đang nghe mà, cứ tự ngẫm là Tuyết Ly đang khen mình đi vậy |

"..."

Đôi mắt long lanh của Lãnh Tuyết Ly như lóe lên hình trái tim. Người đàn ông mà cô bé yêu thực sự là quá ngầu, quá bí ẩn

"Phi !! Sao ngay từ đầu mình không nhận ra chính là anh ấy chứ. Soái ca giấu mặt là anh yêu của mình, thích quá đi♫" - Lãnh Tuyết Ly cười thầm trong lòng

Lúc đi ngang qua căn nhà số 18 đó, Huy Vũ ngước mắt nhìn thoáng qua một chút. Chỉ nhìn thấy căn nhà lúc này đã kín cổng cao tường, trước cánh cổng sắt đã bị niêm phong còn có vài cảnh sát đứng canh gác

"!!!" - Đột nhiên Huy Vũ cảm thấy có một bàn tay nhỏ nhắn bất ngờ bóp mạnh vào háng mình

Quay mặt qua ghế phụ, anh thấy Lãnh Tuyết Ly đang nhìn mình nở nụ cười đầy mị hoặc

Chiếc áo khoác lông thú màu đen đã bị vứt ra ghế sau từ lúc nào, bên dưới lớp áo khoác vẫn là một bộ cánh hở hang siêu gợi cảm

Không muốn chịu thua kém, Huy Vũ trực tiếp luồn tay vào bên trong quần chíp của cô bé nhẹ nhàng khều móc

...

Không bao lâu sau, chiếc G63 màu xám đã đến một nhà hàng sang trọng mang phong cách Nhật Bản

"Cạch - Sầm" - Nhìn quanh bãi đổ xe vắng tanh không có chiếc xe nào khác

"Anh yêu, anh đã từng đến ăn ở nhà hàng này chưa ??" - Lãnh Tuyết Ly vừa cười hỏi, vừa dựa sát rạt vào cơ thể Huy Vũ

"Chưa, nhưng nếu là em giới thiệu thì chắc chắn phải ngon rồi" - Huy Vũ hôn nhẹ lên đôi môi xinh xắn của cô bé, choàng tay ôm chặt lấy chiếc eo thon

Hai người cùng tay trong tay bước vào nhà hàng

"Rất hân hạnh được đón tiếp quý khách. Xin mời đi theo tôi" - Vừa bước vào bên trong đã có vài nữ nhân viên mặc kimono tiếp đón

"Yên ắng quá, sao chẳng có khách khứa gì thế này ??" - Huy Vũ cau mày khó hiểu

"Dạ thưa anh, là Lãnh tiểu thư hôm qua đã bao trọn nhà hàng chúng tôi ạ. Cô ấy không có nói với anh sao ??" - Một nữ nhân viên che miệng cười khúc khích

"Hihi♥, tại em vui quá nên quên nói với anh" - Lãnh Tuyết Ly nũng nịu lắc lắc qua lại

Huy Vũ có chút cười khổ, đi theo các nhân viên đang dẫn đường

Rất nhanh, hai người đã được đưa đến một gian phòng riêng được trang trí xa hoa, bắt mắt

Trên chiếc bàn ăn lớn hình chữ nhật đã được bày biện sẵn đầy ắp những món ăn truyền thống của Nhật Bản

"Chúc quý khách ngon miệng. Cần gì xin hãy cứ nhấn chuông gọi cho chúng tôi"

"Xoạch" - Vừa dứt câu, họ đã đóng cửa lại. Trả lại sự riêng tư cho hai vị khách Vip

"Hây ... lần đầu tiên anh được thưởng thức tiệc món Nhật hoành tráng như thế này luôn đó"

"Em biết mà. Vậy nên em mới chuẩn bị trước cho anh" - Huy Vũ cùng Lãnh Tuyết Ly khoanh chân ngồi bệt xuống chiếu

Những đĩa sushi và sashimi trên bàn nhanh chóng được dọn sạch

"Anh yêu♥, aahh ..."

"Ừm .. ngon lắm, cảm ơn em"

Bữa trưa xa xỉ này luôn đầy ắp những tiếng cười đùa vô cùng vui vẻ. Dĩ nhiên không thiếu những màn đụng chạm cơ thể đầy ám muội với nhau

- Gần hai tiếng sau -

"Phù anh no quá rồi. Không ăn nổi thêm được miếng nào nữa" - Huy Vũ nằm ngửa ra, đưa tay xoa xoa cái bụng đã căng tròn đầy thỏa mãn

"Công nhận anh ăn nhiều thiệt đó nha, bảo sao lại mạnh như vậy" - Lãnh Tuyết Ly ngồi ở bên cạnh cười tủm tỉm trêu chọc

"Mấy giờ rồi nhỉ ?? Thôi chết !! Đã một giờ hơn rồi, từ đây tới trường em xa lắm. Tụi mình phải nhanh lên thôi !!" - Huy Vũ hoảng hốt đứng bật dậy sau khi nhìn đồng hồ

Bất quá Lãnh Tuyết Ly lại vô cùng bình tĩnh, nhún nhún vai giải thích:

"Anh yên tâm đi, hôm nay em chẳng có tiết học nào hết. Em chỉ kiếm cớ để ra ngoài đi chơi với anh thôi"

Nghe cô bé giải thích, Huy Vũ mới thở phào nhẹ nhõm. Cũng do bản thân anh nãy giờ ăn uống vui vẻ quá nên thậm chí còn không để ý đến giờ giấc

"Phù !! Hú hồn anh rồi. Vậy tiếp theo em muốn đi đâu tiếp nào ??"

"Em có thẻ Vip của công viên Disney Land nữa này. Tụi mình đến đó chơi cho tiêu bớt anh nhỉ ??"

"Ý kiến hay lắm, chúng ta đi thôi" - Huy Vũ lập tức tán thành

Thế là hai người lập tức lên xe, tiếp tục lên đường

...

Người ta nói thời gian vui vẻ thường trôi qua mau

Rất nhanh, sắc trời đã chuyển sang màu đỏ rực dưới ánh hoàng hôn

Trước cổng Disney Land, một cặp tình nhân đang tay trong ra về trông vô cùng mùi mẩn. Khí chất và thần thái đỉnh cao của họ thu hút vô số ánh nhìn

"Đã rất lâu rồi anh mới được đi chơi thỏa thích như thế này luôn đó. Cảm ơn em nhiều lắm" - Huy Vũ đưa tay véo véo gò má đáng yêu cuả Lãnh Tuyết Ly

Trong lòng anh đang cảm thấy vô cùng áy náy. Bởi vì toàn bộ chi phí của cuộc hẹn hò và mua sắm cả ngày hôm nay đều là do Lãnh Tuyết Ly chi trả, bản thân anh không hề ra một đồng một cắc nào

"Anh thích là tốt rồi. Mà trời tối nhanh ghê luôn anh ha ??" - Giọng nói của cô bé có chút buồn bã

"Đúng vậy, nhưng chúng ta biết làm sao được đây" - Huy Vũ cũng lắc lắc đầu bất lực

Trên đường trở về trang viên Lãnh gia, không khí trong xe vô cùng im lặng. Lãnh Tuyết Ly đưa mặt ra ngoài cửa sổ, ngắm nhìn cảnh sắc đường phố buổi chiều tà

Đúng lúc xe đang dừng đèn đỏ, Huy Vũ không nhịn nỗi nữa. Anh cất giọng hỏi:

"Tuyết Ly, em về trễ được không ??"

Như chỉ đang đợi câu hỏi này của người tình, đôi mắt đẹp của Lãnh Tuyết Ly sáng rỡ lên:

"Được chứ anh !! Trễ cỡ nào cũng được hết nha♫"

Cả hai nhìn thẳng vào mắt nhau, đều thấy được sự ham muốn mãnh liệt của đối phương dành cho mình

Tranh thủ vẫn còn vài chục giây đèn đỏ, không ai bảo ai, hai cặp môi lập tức lao mạnh vào nhau, điên cuồng quấn quít

\\///

Chúc các đh một buổi tối vui vẻ <3

...

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: anhvu041195@gmail.com

~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~