"Tuyết Ly"
Ngồi trên chiếc G63 đang lao vun vút trên đường cao tốc, tâm trí của tôi vẫn cực kỳ mông lung. Thật không thể ngờ nổi tôi đã không thể kiềm chế được dục vọng và ham muốn của bản thân mình, làm ra những chuyện không bằng cầm thú đó với Tuyết Ly
Bất quá tôi lại không có một chút hối hận nào, tự phát lời thề sẽ chịu trách nhiệm tất cả và chăm sóc thật tốt cho em ấy cả đời này
"Sao Tuyết Ly lại không ngồi cùng xe với mình nữa ?? Lẽ nào em ấy đã giận mình rồi sao ?? Không !! Nhất định không phải đâu !! Chắc chỉ là do Tuyết Ly chưa kịp thích ứng với những chuyện vừa xảy ra mà thôi" - Đầu óc tôi không nhịn được mà suy nghĩ lung ta lung tung
Cái cảm giác bứt rứt này có thể nói là khó chịu đến cùng cực, nội tâm của tôi lúc này vô cùng bức bối
Những biểu cảm dâm dục và âm thanh rên rỉ đầy kích thích của Tuyết Ly trong căn nhà gỗ nhỏ kia vẫn cứ liên tục vang vọng mãi trong đầu tôi như những thước phim quay chậm. Thanh nhục côn giữa hai chân tôi vẫn còn đang gào rống inh ỏi
"Reng...reng...reng" - Tiếng chuông điện thoại khiến tôi giật thót, là của Thiên Băng gọi đến
Cố gắng trấn tỉnh bản thân hết mức có thể, tôi nhấn nút trên vô-lăng để nhận cuộc gọi
"Alo anh yêu, anh đi tới đâu rồi ??" - Đầu dây bên kia vang lên giọng nói đầy phấn khích của Lãnh Thiên Băng
"Hello em yêu, bọn anh sắp tới nơi rồi. Em gọi anh chắc là có chuyện tốt rồi đúng không nè ??" -
"Hứ !! Nhớ anh đó, gọi không được sao ??"
"Hả ?? Đâu có ... ý anh là .."
"Khanh...khách !! Em đùa đó, thực sự là có chuyện vui nha" - Lãnh Thiên Băng cười nắc nẻ trước sự bối rối của chồng mình
"Haha, rồi vậy chuyện vui là chuyện gì nào ??"
"Chuyện đầu tiên, em đã hoàn tất sắp xếp xong toàn bộ bằng chứng của bè lũ Phong gia rồi. Thành quả của nguyên một đêm thức trắng đó"
"Bó tay em luôn, anh đã bảo là ..."
"Đừng có ngắt lời em chứ, còn nữa này. Chuyện thứ hai, chính là em đã thu hồi xong số cổ phần mà Lý Gia Hà sở hữu rồi, không tốn một xu một cắc. Dù chỉ có 3% nhưng nó y hệt cái gai trong mắt em vậy, nhổ được nó đi làm em dễ chịu hẳn ra"
"Con khốn đó cũng to gan lắm. Cổ phần của tập đoàn lớn nhất cả nước mà dám chuyển giao cho gia đình nắm giữ, thực sự là muốn đi ăn cơm tù mà. Em sẽ không bỏ qua chuyện đó đâu, còn cả đống tiền và quà em đã đui mù tặng cho ả nữa" - Giọng nói của Lãnh Thiên Băng vô cùng lãnh khốc
Đây chính là bộ mặt bá đạo của vị nữ tổng tài lạnh lùng và băng lãnh khét tiếng của tập đoàn Thời Đại
Tuy ở trước mặt chồng, Lãnh Thiên Băng chỉ là một người phụ nữ, một người vợ ôn nhu bình thường nhưng đó chính là đặc quyền của riêng một mình Huy Vũ mà thôi. Đối với những người khác và nhất là liên quan đến chuyện trong thương trường, sự tàn nhẫn của cô không hề thua kém so với bất cứ một nhân vật độc tài nào khác
"Vợ yêu của anh đã quá vất vả rồi. Em nghỉ ngơi cho tốt đi, anh sẽ cố gắng tranh thủ về sớm với em" - Nhìn Thiên Băng vất vả như vậy, lòng tôi tràn đầy sự tự trách. Nhất là sau sự kiện vừa rồi nữa
"Không vất vả chút nào đâu, bấy nhiêu đây chỉ là chút việc vặt vãnh mà thôi" - Giọng nói của Lãnh Thiên Băng vô cùng kiên định
Cô không hề nói đùa hay khiêm tốn gì cả, mà đó chính là sự thật
Tất cả số thông tin và bằng chứng này đều là của Huy Vũ một tay dâng tặng cho gia đình cô mà chẳng cần báo đáp. Có thể nói, công đầu trong kế hoạch lật đổ Phong gia này đều là thuộc về chồng cô hết
"Bỏ qua chuyện của em một bên đi. Chỗ anh thì sao ?? Không có gì bất trắc xảy ra chứ ??" - Lãnh Thiên Băng chuyển chủ đề
"Vẫn chưa nhưng anh không thể buông lỏng cảnh giác được. Phong Liệt Hào đang đi cùng bọn anh" - Hai mắt tôi híp lại, nhìn chiếc Rolls Royce dát vàng đầy vẻ nghi ngờ
"Gì cơ ?? Lão ta cũng đi cùng á ??"
Tôi bắt đầu kể lại chi tiết mọi chuyện cho Thiên Băng, dĩ nhiên là lượt bỏ toàn bộ mấy việc "tày trời"
"Em yên tâm đi. Chúng mà dám giở trò, anh sẽ vặt cổ hết ngay lập tức"
"Vâng !! Nhờ cả vào anh đấy. À mà thật ra em cũng mệt mỏi lắm, tối nay em rất cần anh “an ủi” đó nha♥" - Giọng nói của Lãnh Thiên Băng dần trở nên mờ ám
"O..Ok em. Anh cũng mong chờ lắm" - Tôi nuốt nước bọt cái ực
"Ufufu♥, thôi em nghe lời anh cúp máy đi ngủ đây. Bái bai anh yêu, muar♥"
"Cụp !!"
Cúp điện thoại với Huy Vũ, Lãnh Thiên Băng vươn vai hết cỡ một cái. Tinh thần của cô thực sự đã phấn chấn rất nhiều hơn sau khi nghe giọng nói của chồng
"Kiếp trước và cả kiếp này nữa, anh ấy vẫn luôn đứng về phía mình và Lãnh gia" - Lãnh Thiên Băng lẩm bẩm với chiếc khung ảnh trên bàn làm việc của mình
Nghe lời chồng, cô đứng dậy cầm bộ váy ngủ mà tối qua Huy Vũ đã mang đến chuẩn bị bước vào phòng tắm
Bước ngang qua bàn trà, Kim Linh đang nằm chợp mắt nghỉ ngơi trên ghế sofa sau một đêm đầy căng thẳng. Lãnh Thiên Băng cởi chiếc áo vest màu nâu đang mặc ra và đắp cho cô ấy
"Đi ngủ một chút thôi, để tối nay còn có sức hợp thể với anh ấy. Ufufu♥"
...
Đúng như lời Phong Liệt Minh nói, đoàn xe một đường thuận lợi đến nơi mà không bị dính một cái đèn đỏ nào
Tuy nhiên do ban nãy mọi người đã uống rượu, cho nên không ai vào viếng chùa cả. Chỉ đến khu nhà cô nhi viện để thăm và phát quà cho các em nhỏ
Huy Vũ bận luôn tay luôn chân cùng các vệ sĩ mang quà và bánh kẹo vào cho các vị phu nhân phân phát, anh cũng nhân cơ hội muốn bắt chuyện với Lãnh Tuyết Ly. Thế nhưng cô bé luôn bám sát lấy mẹ mình không rời, biểu hiện cứ như sự kiện vừa rồi giữa hai người chưa từng xảy ra vậy
"Tên khốn bán nam bán nữ kia đi đâu rồi không biết, thấy có việc là bỏ trốn. Hừ !!" - Huy Vũ khinh thường hừ lạnh một tiếng trong lòng nhưng vẻ mặt luôn nở nụ cười trên môi
Đúng như Huy Vũ dự đoán, Phong Liệt Minh lúc này đang lén lút trốn vào một góc nhắn tin với người tình mới của mình
"Thằng cha Đái Viêm kia chẳng thèm liên lạc với mình cả mấy hôm nay luôn"
"Hừ, mặc kệ hắn. Mình cắm sừng hắn cho bỏ ghét. Cùng lắm thì chia tay thôi" - Phong Liệt Minh vừa bĩu môi, vừa hí hoáy liên tục trên màn hình điện thoại
...
"Bắc kim thang cà lang bí rợ♫Cột qua kèo là kèo qua cột♫ ..." - Các vị phu nhân đang hăng hái tham gia các trò chơi đáng yêu với các bé mồ côi trong sân
Lãnh Tuyết Ly cũng tham gia cùng mẹ. Ngoài mặt thì cười tươi như hoa nhưng trong lòng lại vô cùng phiền nhiễu
| Tuyết Ly, sao em lại ngó lơ anh ?? |
Cảm nhận được ánh mắt khổ sở đầy gấp gáp của người tình đang dán chặt vào mình, trong lòng cô bé rất muốn chạy đến làm nũng với anh ngay lập tức nhưng vẫn tự kiềm chế bản thân
"Tội nghiệp anh yêu của em quá nhưng anh cố chịu đựng thêm chút xíu nha. Em phải tỏ vẻ lạnh nhạt một thời gian ngắn để khiến anh không có cơ hội suy nghĩ thấu đáo cái đã. Có như vậy mới bảo đảm 100% anh không thể chạy thoát khỏi ma trảo của em được♥"
"Đừng trách em nha anh yêu, cũng khó cho em lắm♥. Nhưng em làm tất cả đều là vì mối quan hệ sai trái cực độ kích thích này của hai ta mà thôi. Hihi♥" - Lãnh Tuyết Ly sợ rằng, nếu để Huy Vũ tiếp xúc với mình ngay bây giờ, không chừng anh ấy sẽ điên cuồng tự trách bản thân và tìm đủ mọi lý do để bù đắp lại cho "lỗi lầm" mình đã gây ra
Nếu chuyện đó thực sự xảy ra, vậy thì tất cả những công sức quyến rũ và câu dẫn anh rể của cô bé coi như biến thành công cốc, mối quan hệ của cả hai sẽ lại trở về vạch xuất phát ban đầu hoặc thậm chí trở mặt với nhau. Chỉ tưởng tượng đến thôi cũng đủ khiến cô bé không thiết sống nữa rồi
Không thể không công nhận, đầu não "non nớt" của Lãnh Tuyết Ly vô cùng nham hiểm và xảo quyệt đến cực độ, tính toán kỹ lưỡng từng bước một rất hoàn hảo. Dù cô bé đã chắc chắn rằng Huy Vũ sẽ không phản bội mình, nhưng đề phòng vẫn là tốt nhất
Thế là Lãnh Tuyết Ly cố gắng đè nén cơn dục hỏa đang cháy dữ dội trong lòng, dính chặt lấy bên mẹ mình như hình với bóng, mặc kệ người tình yêu quý đang tìm đủ mọi cách tiếp cận
Chứng kiến Lãnh Tuyết Ly và mẹ vợ đang vui vẻ cười nói bên nhau mãi mà không chịu tách rời ra, dù là có cho vàng bạc châu báu đi nữa Huy Vũ cũng không dám bén mảng lại gần
Giữa lúc anh đang lúng ta lúng túng không biết nên làm thế nào, mũi tên trên đầu Phong Liệt Hào đột ngột chuyển hướng đi ra phía sau khuôn viên chùa trông vô cùng khả nghi
Đè nén nội tâm đang rối như tơ vò của mình, Huy Vũ lập tức bắt chuyện với nhân viên vệ sĩ đang đứng canh gác bên cạnh:
"Xin lỗi, điện thoại của tôi vừa hết pin. Làm ơn cho tôi mượn của anh một lát nhé"
"Không thành vấn đề thưa ngài. Mật mã là 14 15 16" - Anh ta móc điện thoại ra cho Huy Vũ mượn ngay, không chút do dự
Nhận lấy chiếc điện thoại của nhân viên vệ sĩ đó, Huy Vũ không dám có chút chậm trễ, chạy thẳng vào một góc khuất và đặt nó cách xa mình một chút
"Sử dụng kỹ năng Tàng Hình"
...
Phía sau cô nhi viện
"Chào ngài, ngài gọi tôi có việc gì ạ ??" - Một nam vệ sĩ mặc đồng phục và đeo huy hiệu Lãnh gia cung kính khom người với Phong Liệt Hào
"Kế hoạch thế nào rồi ??" - Phong Liệt Hào hờ hững như đang nói chuyện với một con chó
"Khặc..khặc !! Theo lệnh của ngài, toàn bộ người trong đội của tôi đều là tay trong của chúng ta"
"Chưa hết, đạn trong súng của đám còn lại đều đã bị đánh tráo hết cả rồi. Tùy ý để cho chúng ta xử lý bất cứ lúc nào" - Hắn ta cười đầy gian xảo
"Còn phía bên kia thì sao ?? Bọn nó đều đang chờ sẵn chứ hả ?? Mày không làm lộ mặt tao ra chứ ??"
"Xin ngài yên tâm, tôi đã lấy danh nghĩa đội trưởng đội hai để đàm phán. Đúng như ngài dự đoán, bọn chúng nhận lời rất nhiệt tình, vụ hợp tác béo bở thế này chúng đâu có ngu mà bỏ qua. Sơ sơ tổng cộng có khoảng năm mươi tên đang mai phục sẵn, nhưng chỉ có khoảng mười tên là có súng thôi ạ"
"Làm tốt lắm. Xong việc nhất định sẽ có thưởng hậu hĩnh cho mày" - Phong Liệt Hào gật đầu hài lòng
"Đa tạ gia chủ !! Nhưng mà thứ cho sự ngu dốt của tôi, chỉ cần chúng ta chớp thời cơ ra tay ngay lúc này là đủ rồi mà ạ. Sao phải hợp tác với bọn lâm tặc và buôn lậu đó nữa ??" - Tên vệ sĩ có chút khó hiểu
Phong Liệt Hào cẩn thận nhìn ngó xung quanh, sau đó mới trầm giọng trả lời:
"Để kế hoạch diễn ra được suôn sẻ thì bây giờ nói cho mày biết cũng không sao"
"Kịch bản là thế này: Các phu nhân hào môn bị cướp mai phục và bắt cóc. Vệ sĩ của Lãnh gia, những kẻ được huấn luyện bài bản chịu trách nhiệm an ninh chính đã không hoàn thành tốt nhiệm vụ. Lãnh gia phu nhân, người đứng ra khởi xướng chuyến đi này lại biến mất không một dấu vết"
"Mày nghĩ xem, dù Lãnh gia là đệ nhất gia tộc liệu có hứng chịu nỗi cơn phẫn nộ của các gia tộc hào môn khác hay không ?? Chúng ta chỉ việc yên lặng theo dõi mọi diễn biến, tranh thủ ngư ông đắc lợi" - Hai mắt tên gián điệp ngày càng mở lớn hơn khi nghe cái "kịch bản" quá mức hoàn hảo của gia chủ của mình. Chính bản thân Phong Liệt Hào là người kể cũng phải tự khâm phục bản thân
"Vậy ngài định thủ tiêu mụ già đó sao ạ ?? Thế thì hơi tiếc quá" - Ngoài mặt nói vậy nhưng trong đầu tên gián điệp này đã có dự định đào thi thể Tô Ngọc Dung lên để giở trò đồi bại
"Mày nghĩ tao sẽ độc ác vậy à ?? Mụ ta sẽ được bán ra nước ngoài theo đường dây gái điếm của tao, với thân phận và nhan sắc đó của mụ, chắc chắn sẽ là một món hàng không tồi. Hahaha !!" - Phong Liệt Hào cười lớn
Cả hai tên cặn bã không hề nhận ra trong một góc khuất không ai để ý, một chiếc điện thoại đang quay lại toàn bộ cuộc đối thoại khốn nạn này vô cùng chi tiết
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: anhvu041195@gmail.com
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~