"ẦM...ẦM" - Sấm sét vẫn liên tục đánh xuống, cơn mưa bên ngoài ngày một nặng hạt hơn
"Trời mưa lớn thật đó, vậy mà rõ ràng hôm qua dự báo thời tiết lại nói rằng hôm nay sẽ 100% không có mưa cơ. Tào lao thật" - Mạc Thu Hàn bĩu môi, cất giọng chế nhạo
"Hầy dà, thời tiết hôm nay vốn dĩ đã lạnh rồi mà còn gặp thêm trời mưa lớn thế này nữa. Lãnh phu nhân à, bà bảo chúng tôi gọi lẩu ăn quả đúng là cao kiến mà"
"Phải đó phải đó !! Món lẩu cá kèo này quả không hổ danh là món best seller ở nhà hàng của bà a, Sầm phu nhân. Còn cả món lẩu cháo cá và lẩu cua đồng này nữa"
"Hahaha các bà quá khen rồi. Đều là nhờ có công thức của đầu bếp nhà hàng tôi nghĩ ra" - Sầm phu nhân được khen thì vô cùng cao hứng, mũi vểnh lên tới trên trời
"..." - Các vị phu nhân trò chuyện rôm rả trên bàn ăn đang bốc khói nghi ngút. Vui đến quên trời quên đất
Mặc dù bên ngoài trời đang đổ mưa rất lớn nhưng nó chỉ càng làm tăng thêm không khí sôi động cho bữa ăn của họ
Dĩ nhiên để tăng thêm phần vui vẻ nhân dịp hiếm có thế này thì không thể thiếu bia và rượu. Những người ngồi ở đây đều có tửu lượng cực kỳ tốt nên chỉ vài ba sị rượu đế cũng chỉ đủ để làm ấm người cho họ
Hơn hết là, ngoài Phong Liệt Minh ra thì không ai trong số họ phải lái xe cả, cứ thế mà tới bến
"Đây tôi kính bà sui gia một ly nhé" - Phong Liệt Hào cầm một bình rượu trắng bằng hai tay, rót đầy vào ly của Tô Ngọc Dung
"Cảm ơn ông sui gia" - Bà ta không chút do dự, ngửa cổ nốc cạn ly rượu trong một hơi
"Phong gia chủ à, sao ngài lại xuất hiện ở đây tình cờ quá vậy ??" - Một vị phu nhân cao giọng hỏi Phong Liệt Hào
"Không dám giấu mọi người. Thực ra là bà xã nhà tôi muốn tạo một bất ngờ nho nhỏ cho chuyến đi này tăng thêm phần thú vị nên đã bảo tôi đến đây chờ sẵn trước. Cuối cùng mọi người lại tới trễ so với kế hoạch tận hơn một tiếng, là do trên đường có xảy ra trục trặc gì à ??"
Chưa kịp để Tô Ngọc Dung đáp lời, Phong Liệt Minh ngồi kế bên cha hắn đã cất giọng vô cùng bức xúc:
"Bố, bố có điều không biết đó thôi. Nguyên cả đoạn đường sáng nay chả hiểu trời xui đất khiến kiểu gì, đèn đỏ không là đèn đỏ. Ngồi ở ghế tài xế mà đầu não con cũng muốn khùng luôn ấy"
"Đúng rồi, Liệt Minh nói đúng đó. Dù xe có đầy đủ tiện nghi hay ghế ngồi có êm ái như thế nào đi nữa cũng chẳng khác gì tra tấn, ai cũng sốt ruột gần chết"
"Cũng may là có Lãnh phu nhân đây đã ra kiến nghị cho chúng ta đến khu nghĩ dưỡng này nghỉ ngơi, thư giãn gân cốt" - Sầm phu nhân lắc đầu bất lực khi nhắc lại quãng đường "đầy đèn đỏ" vừa rồi, không quên tâng bốc Tô Ngọc Dung một chút
"Ủa mà nhắc tới mới nhớ. Bà sui gia à, con bé Ly với con rể của bà đi đâu rồi ?? Hai đứa nó không đói bụng sao ??" - Mạc Thu Hàn lo lắng hỏi
Tô Ngọc Dung lắc lắc đầu. Vừa gắp một con cá kèo béo ú bỏ vào chén, vừa trầm giọng trả lời:
"À mới nãy trước khi vào phòng ăn thì tụi nhỏ nói với tôi là vẫn chưa đói, nên tôi đã để cho hai đứa nó được tự do đi dạo chơi xung quanh rồi"
"Vậy à ?? Trời mưa lớn thế này không biết con bé Ly có bị mắc mưa không" - Vị phu nhân ngồi đối diện Tô Ngọc Dung quan tâm hỏi
"Không sao, không sao đâu. Con bé đó rất rành rỏi khu nghỉ dưỡng này, gọi là thổ địa cũng chẳng ngoa. Nào, chúng ta dzô đi mọi người ơi !!" - Tô Ngọc Dung cười lớn trấn an, nâng cao chiếc ly đầy rượu ra hiệu
"1! 2! 3! DZÔ !!"
Trong căn phòng Vip rộng rãi này có đầy đủ mọi loại hình giải trí cho họ như karaoke, loto, bầu cua, cờ cá ngựa, ...
Các nhân viên đứng túc trực trong phòng sẵn sàng đáp ứng mọi loại nhu cầu của họ. Ví dụ như hát loto, làm trọng tài cho cá trận cá cược, hay thậm chí là hát karaoke và diễn xiếc mua vui cho các vị khách Vip
Bữa ăn cứ thế mà tiếp diễn trong không khí nô nức, phi thường náo nhiệt. Các chủ đề hài hước dù có nhắc đi nhắc lại bao nhiêu lần cũng khiến cho cả bàn cười không ngớt. Sắc mặt của mọi người cũng dần đỏ lên, hiển nhiên là đã ngà ngà say
Phong Liệt Hào là người nổi trội nhất, lão ta cầm micro mãi không chịu rời tay. Hát hơn cả chục bài liên tục dù trình ca hát của lão không có bao nhiêu
Nhìn ra ngoài cửa sổ, đã hơn một tiếng trôi qua rồi mà trời vẫn còn mưa khá lớn, Mạc Thu Hàn cất giọng sốt ruột:
"Mãi mà hai đứa nó vẫn chưa quay trở lại. Liệu có chuyện bất trắc gì xảy ra không ??"
"Để tôi gọi hỏi thăm tình hình của tụi nó xem sao" - Tô Ngọc Dung cũng có chút bất an rồi. Bà lập tức rút điện thoại ra bấm số gọi cho con gái
"Tút ...tút ...tút ... tút... hah♥..a..alo .. hah..hah♥ ??"
"Alo con yêu, hai đứa đi đâu rồi ?? Trời mưa lớn quá, hai đứa có bị trúng mưa không" - Tô Ngọc Dung hỏi thăm đầy lo lắng
(L..Ly ơi !! Kh..ng ổn đâ.. e..)
(Áha♥..anh m.à dừng l..lại ớh♥.. e..em .hah.hah♥ .. sẽ hét .. lên đó..ớh♥) - Đầu dây bên kia hình như vang những lên âm thanh thì thầm kì lạ, nhưng đa phần đã bị tiếng mưa át đi hết
"Alo Tuyết Ly ?? Con có nghe rõ mẹ nói gì không ??"
"C..con đ..đây ..ưh♥..ớhơ♥"
"Hai đứa đang ở đâu rồi ?? Có bị dính mưa không ??"
"Dạ tụ..tụi aha♥ con kh..không sao đâu♥. Ư..ưm♥ anh r..rể th..hah♥..thương con lắ..m mẹ ạ♥" - Giọng nói của cô bé ngắt quãng liên tục như đang vừa che miệng vừa hoạt động mạnh
Những âm thanh bạch bạch khá lớn vang lên dồn dập và vô cùng đều đặn trong điện thoại của Tô Ngọc Dung nhưng bà lại cho rằng đó là tiếng mưa va vào mái tôn. Một phần nữa là vì có chút men trong người nên bà cũng không để ý những tiếng thở gấp gáp vô cùng bất thường của cô con gái cưng
"Con đói bụng chưa ?? Bây giờ con quay về phòng ăn với mẹ được không ?? Hay để mẹ cho vệ sĩ đến đón hai đứa ??"
"Smooooch♥ D..dạ bọn con hah♥ ch..chưa đói nha ứm♥. M..ột lát n.ữa mưa tạn.h bọn c..con sẽ qu..q..quay lại ạ♥"
"Ừm mẹ cũng đoán được hai đứa sẽ không sao mà. Gửi lời cảm ơn cho Huy Vũ giúp mẹ nhé" - Tô Ngọc Dung nở nụ cười yên tâm
“V..vâ.g..ạ♥ !! Hah..hah♥.. Co..con cúp máy đâ..♥ (ớhớh♥sướ.ng ..em s..ướng♥!! Ưm♥…chụt..♥) Cụp !!"
"Sao rồi Lãnh phu nhân ?? Con bé nói sao ??" - Sầm phu nhân lập tức gặng hỏi
"Không sao cả. Con tôi nói là hai đứa nó đang núp mưa nên không quay về tham gia với chúng ta ngay được. Cũng may là có Huy Vũ đi cùng nên tôi cũng khá là yên tâm" - Tâm tình của Tô Ngọc Dung tốt lên trông thấy sau khi đã gọi điện thoại để xác nhận
Tất cả mọi người nhìn nhau đầy khó hiểu. Từ khi nào mà vị Lãnh phu nhân mắt cao hơn đầu này lại tin tưởng đứa con rể mà bà ta luôn xem thường đến mức này chứ ??
"Haizz, nhưng mà tôi vẫn thấy không yên tâm lắm. Biết vậy lúc nãy tôi cũng đi cùng với Tuyết Ly cho đảm bảo" - Giọng nói của Phong Liệt Hào đầy vẻ khẩn trương
Bất quá không phải là lo lắng, mà là do lão ta cảm thấy cực độ tiếc hận vì đã bỏ lỡ một cơ hội cực tốt để làm nhục Lãnh Tuyết Ly. Hắn đã gần như không thể kiềm chế nổi "máu yêu râu xanh" của mình cho đến ngày hai nhà làm đám cưới nữa rồi
Nhìn phản ứng của mọi người, Tô Ngọc Dung nhếch môi lên đầy vẻ kiêu ngạo. Lặng lẽ rút điện thoại ra mở một đoạn video:
"Đây mọi người xem cái này đi, con rể tôi đó. Đâu có phải ai cũng cam tâm làm phế vật mãi mãi đâu"
Cả bàn ăn túm tụm lại với nhau xem một cách chăm chú
"!!!" - Ai nấy cũng trợn tròn mắt đầy kinh ngạc
...
Hai tiếng đồng hồ trôi qua rất nhanh, cơn mưa bên ngoài cũng đã tạnh hẳn
"Cuối cùng cũng tạnh mưa rồi. Mưa gì mà mưa dai khiếp đảm tâm tinh !!" - Mạc Thu Hàn gằn giọng bực bội
"Mùa mưa mà, ông trời muốn khóc lúc nào thì ai mà cản cho được" - Phong Liệt Hào cười đầy bất lực trước sự khó ở của bà xã
"Haizz, bể hết kế hoạch đi bar và mát xa thư giãn của chúng ta rồi. Đành phải chuẩn bị lên đường tiếp thôi" - Tô Ngọc Dung nhíu mày liếc nhìn đồng hồ của mình. Đã hơn hai giờ chiều
Đúng lúc này từ đằng xa, Huy Vũ đang cõng Lãnh Tuyết Ly trên lưng chậm rãi đi đến nơi tụ tập của mọi người
Nhìn thấy hai người họ, mọi người lập tức lo lắng chạy đến
"Hai đứa đây rồi. Tuyết Ly, con bé bị làm sao vậy ??" - Tô Ngọc Dung hối hả chất vấn
"Mẹ yên tâm, em ấy chơi mệt quá nên ngủ quên thôi ạ" - Huy Vũ mỉm cười trấn an mẹ vợ
Lãnh Tuyết Ly đang say giấc nồng trên lưng anh rể của mình, tiếng thở phát ra đều đều. Gương mặt thơ ngây của cô bé trông vô cùng mệt mỏi
"Con bé này thật là, bao giờ mới có thể khiến cho mẹ nó bớt lo đây ??" - Tô Ngọc Dung cưng chiều véo véo gò má hồng hào của con gái cưng
Đôi mắt xinh xắn của Lãnh Tuyết Ly khẽ mở ra:
“Ưm ?? Ủa mẹ ?? Anh rể, em đã ngủ quên sao ??”
“Cháu đỡ mệt chưa ?? Chúng ta chuẩn bị tiếp tục lên đường nè” - Mạc Thu Hàn cất giọng hỏi thăm dịu dàng
“Vâng ạ, anh rể thả em xuống nào. Xấu hổ quá đi !!” - Cô bé phụng phịu, giãy dụa trên lưng Huy Vũ
Huy Vũ cười khổ, ngồi xổm xuống đất
Thế nhưng khi vừa tiếp đất, Lãnh Tuyết Ly đã loạng choạng đứng không vững, ngã vào lòng Huy Vũ. Hai tay ôm chặt bụng dưới
“Con gái, con sao vậy ??” - Tô Ngọc Dung vội vã đỡ lấy cô bé
“Dạ con không sao. Ban nãy con không cẩn thận nên hơi trẹo chân ấy mà, không có gì nghiêm trọng đâu ạ”
“Anh Liệt Minh, nãy giờ anh có nhớ em hông vậy ?? Ăn uống vui vẻ không ??” - Cô bé đá lông nheo với Phong Liệt Minh một cái
Không hiểu sao Phong Liệt Minh cảm thấy cái nháy mắt đó nhìn cứ như đang khiêu khích, trêu ngươi chọc tức mình vậy. Bất quá hắn vẫn nở nụ cười tươi rói để đáp lại:
“Vui lắm em, trời lạnh ăn lẩu đúng là số một”
“Khanh…khách !! Thế thì tốt rồi. Nãy giờ em cũng sướng ... à nhầm vui lắm ạ” - Ánh mắt và tiếng cười thánh thót của Lãnh Tuyết Ly đầy vẻ ẩn ý
Cố gắng đè nén cơn ngứa gan trong lòng, Phong Liệt Minh gấp gáp đề nghị:
“Chúng ta lên đường thôi, tiếp theo sẽ chuẩn bị vào đường cao tốc nên không có chuyện bị dính đèn đỏ liên miên như lúc sáng nữa đâu ạ. Bảo đảm khoảng chưa đầy một tiếng sau sẽ đến nơi rồi"
“Liệt Minh nói đúng lắm. Thôi, chúng ta đi mau lên cho kịp" - Các vị phu nhân tán thành, cùng nhau bước lên xe
Chỉ có Phong Liệt Hào đi đến chỗ Huy Vũ, mặt dày đề nghị:
"Cậu Vũ à, cậu cũng vất vả quá rồi. Để tôi thay cậu giúp chăm sóc Tuyết Ly cho"
Bất quá còn chưa kịp để Huy Vũ từ chối
"Không sao đâu chú Hào, cháu ổn rồi ạ. Anh rể “chăm sóc” cháu rất tốt. Em cảm ơn anh rể nhiều lắm, em lên xe trước nha♥” - Lãnh Tuyết Ly lén liếc mắt đưa tình với Huy Vũ một cái. Sau đó được mẹ dìu lên chiếc Solati, bỏ lại Phong Liệt Hào đang đứng chưng hửng
Cô bé rất thông minh, biết rằng chuẩn bị vào đường cao tốc rồi nên rất khó để có thể tán tĩnh nhau. Thế nên quyết định lần này sẽ ngồi chung xe với mẹ để tránh bị nghi ngờ
"Cạch - Sầm"
Cánh cửa xe vừa đóng lại, Lãnh Tuyết Ly đã xin phép xuống chiếc ghế tựa sau cùng để tiếp tục nghỉ ngơi
“Tuyết Ly, cháu uống đi cho lại sức này” - Sầm phu nhân đưa một cốc cam ép cho cô bé
“Cảm ơn dì Sầm ạ”
“Ban nãy con và Huy Vũ đã đi đâu vậy ??” - Tô Ngọc Dung xoay người ra sau xoa đầu con gái
“Con dắt anh ấy đến tham quan vườn cây ăn quả sau đó định đi câu cá thì trời mưa nên tụi con đã ghé vào một cái láng trại để trú mưa tạm ạ” - Lãnh Tuyết Ly vừa uống nước cam, vừa lươn lẹo không chớp mắt
“Tội nghiệp chưa. Rồi hai đứa trú mưa miết trong láng như vậy suốt gần ba tiếng đồng hồ chán nản như vậy luôn đó hả ??” - Mạc Thu Hàn cũng ngoái đầu xuống tham gia náo nhiệt
“Dạ không hề nha, con đã rủ anh rể chơi trò “xếp hình” nên hông chán chút nào hết á. Anh rể “chơi trò đó” rất giỏi, “ăn cháu tận sáu lần” liên tiếp không nghỉ luôn đó. Cháu còn thấy hơi chán là trời tạnh mưa sớm quá, chứ không là được “chơi” lâu hơn nữa rồi” - Giọng điệu của cô bé có chút tiếc nuối, môi nhếch lên một nét cười thoả mãn. Bàn tay nhỏ nhắn xoa xoa bụng dưới
Không một ai nhận ra hàm ý sâu xa trong câu trả lời đầy ngây thơ và hồn nhiên đó cả. Họ còn hỏi thăm thêm vài câu nữa thì tiếp tục xem phim và trò chuyện vui vẻ với nhau
Lãnh Tuyết Ly có chút buồn chán, đành lấy điện thoại ra truy cập vào album ảnh. Vừa mở album ra, hàng trăm tấm ảnh bỏng mắt đến tột độ lập tức đập vào mắt cô bé
Ngón tay nhỏ nhắn nhấp vào một tấm ảnh selfie mà hai người ở trong đó đang trần truồng không một mảnh vải che thân. Biểu cảm trên gương mặt của Huy Vũ có chút gượng gạo và ngại ngùng rất hài hước, hai tay đang bấu mạnh vào cặp mông núng nính
Còn Lãnh Tuyết Ly thì há to miệng thè lưỡi ra ngoài trông cực kỳ đĩ thỏa, tay kia với ra phía sau quấn lấy cổ người tình điển trai
Nhìn thanh nhục côn khổng lồ đang bị huyệt động non nớt của bản thân mình thôn phệ trong bức ảnh, lại nghĩ đến “những chất lỏng đó” đang ngập ngụa bên trong, cô bé khẽ liếm môi đầy thích thú, hai đầu gối cọ cọ vào nhau
Chiếc Solati xa xỉ tiếp tục lao vun vút trên đường trong tiếng cười nói rôm rả. Không một ai nhận ra, nàng công chúa loli đáng yêu của họ ở ghế sau cùng đang chăm chú ngắm nghía cái album ảnh vô cùng mờ ám
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: anhvu041195@gmail.com
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~