Chương 114: Giãi Bày Nỗi Lòng

Đã quá nửa đêm, trong một gian phòng ngủ lộng lẫy nhất của tòa lâu đài Lãnh gia

"Haizz" - Tô Ngọc Dung trằn trọc lăn qua lăn lại trên giường lớn, mắt mở thao láo

"Bà làm sao vậy ?? Lo lắng quá nên không ngủ được à ??" - Chồng bà ngồi ở bàn trà, buông cuốn sách đang đọc trên tay xuống hỏi

"Chẳng phải ông cũng vậy sao ?? Đã bao nhiêu năm rồi tôi mới thấy ông thức khuya đến giờ này đấy" - Tô Ngọc Dung đánh mắt nhìn về phía bàn trà, nhỏ giọng đáp

Thấy vợ mình vẫn mạnh miệng đáp trả, Lãnh Kiêu Hùng lắc nhẹ đầu đứng dậy bước tới giường

"Thôi nghe lời tôi, bà cố gắng nhắm mắt lại mà ngủ đi để còn giữ sức khỏe" - Ông ta nắm chặt lấy tay vợ mình

Bất quá Tô Ngọc Dung chỉ tiếp tục thở dài, cất giọng đầy cay đắng:

"Ông nó à, ông suy ngẫm lại thử xem. Vợ chồng chúng ta đã sống hơn nửa đời người rồi, chưa từng gây ra chuyện thương thiên hại lý gì cả. Tại sao ông trời lại chèn ép với chúng ta như thế này chứ ??"

Lãnh Kiêu Hùng ngẫm nghĩ một hồi, sau đó chậm rãi trả lời:

"Để leo lên được vị trí như hiện tại thì thủ đoạn nào chúng ta chưa từng làm ra cơ chứ ?? Tích tiểu thành đại mà thôi, haizz …”

Cả hai vợ chồng già chỉ có thể im lặng, trong đầu hồi tưởng lại những biến cố suýt nữa đã xảy ra dạo thời gian gần đây

Mọi thứ quá sức đáng sợ, từ vụ việc của đứa con gái út của họ suýt rơi vào hố lửa cho đến vụ Lãnh gia phu nhân bị đầu độc. Cứ như thể tất cả đều được sắp xếp bởi một bàn tay vô hình

"Cũng may là nhờ có Huy Vũ, nếu không … tôi thật không thể nào tưởng tượng nỗi con bé Ly nhà chúng ta sẽ thê thảm đến mức nào. Và cả tôi nữa" - Tô Ngọc Dung cất giọng nghẹn ngào, đưa tay lau khóe mắt đã ửng đỏ

"Gia đình chúng ta đã nợ thằng bé quá nhiều rồi. Hồi tưởng lại cái thái độ cư xử của chúng ta những năm qua với nó … !!" - Lãnh Kiêu Hùng lắc lắc đầu, thở dài hổ thẹn

Một lúc sau, ông ta từ giường đứng lên, chậm rãi bước về phía cửa ra vào

"Ông định đi đâu vậy ??" - Tô Ngọc Dung cau mày hỏi

"Tôi xuống bếp lấy chút đồ uống, sẵn tiện đi dạo dạo cho giãn gân giãn cốt một tí. Bà cũng đừng suy nghĩ nhiều nữa, cố gắng nhắm mắt mà ngủ đi"

"Vậy sẵn tiện ông pha cho tôi một ly bạc sỉu nóng nhé, uống vào có lẽ tôi sẽ ngủ ngon hơn"

"Ừm được rồi, chút nữa để tôi mang đến cho"

Nói xong, Lãnh Kiêu Hùng mở cửa rời khỏi phòng ngủ

"Cạch - Sầm"

...

Quãng đường từ phòng ngủ này đến nhà bếp cũng không quá xa

Lãnh Kiêu Hùng vừa chậm rãi bước xuống cầu thang, vừa châm cho mình một điếu xì gà Cohiba Behike hảo hạng

"Xoẹt !!"

"Lâu lắm rồi mới hút lại một điếu, cũng đã gần ba năm rồi nhỉ ??"

"Tối nay phá lệ một lần đi vậy. Dù gì thì dạo gần đây cũng toàn là những chuyện không vui" - Ông ta tự lẩm bẩm với chính mình

Hôm nay là một đêm trăng tròn nên bầu trời đêm sáng rực rỡ như ban ngày

"Gia chủ, đêm đã khuya lắm rồi mà ngài vẫn chưa ngủ ạ ??" - Một nữ hầu trực đêm cung kính hỏi

"Ta có chút khó ngủ nên xuống bếp lấy đồ uống, không cần để tâm đến ta. Cứ làm việc của ngươi đi" - Lãnh Kiêu Hùng phả ra một hơi khói xì gà, hờ hững trả lời

Nữ hầu đó không thắc mắc thêm gì nữa mà cúi đầu, sau đó lặng lẽ rời đi

"Cạch"

Vừa mở cửa bước vào phòng bếp, Lãnh Kiêu Hùng phát hiện ở phía bàn ăn có một bóng người nhỏ bé đang ngồi lẻ loi quay lưng về phía mình

Người đó dường như không hề để tâm tới mọi thứ xung quanh, ngay cả tiếng mở cửa vang lên cũng không hề đếm xỉa tới. Chỉ ngồi thẫn thờ trên ghế như người mất hồn, thi thoảng lại cầm cốc lên hớp một ngụm thứ chất lỏng màu đỏ thẫm

"Tiểu Ly, con đang làm gì ở đây vậy ?? Khuya lắm rồi sao vẫn chưa đi ngủ ??" - Lãnh Kiêu Hùng nhanh chóng dập tắt điếu xì gà còn đang hút dở, sau đó bước tới bàn ăn lớn

Lãnh Tuyết Ly nghe thấy giọng nói của bố gọi mình ở phía sau thì chậm rãi quay đầu lại, cất giọng nghẹn ngào như vừa mới khóc:

"Hửm ?? Là bố đó ạ ?? Dạ không có gì đâu, con chỉ là không ngủ được nên mới xuống đây ngồi thư giãn đầu óc thôi ạ"

Nhận ra tâm trạng bất thường của cô con gái út, Lãnh Kiêu Hùng kéo ghế ngồi xuống bên cạnh cô bé

Ở khoảng cách gần như thế này ông ta mới có thể thấy rõ được bộ dạng có chút tiều tụy của Lãnh Tuyết Ly. Đôi mắt vốn long lanh đầy ngây ngô bây giờ lại trở nên sưng húp, mái tóc đen dài rối bù xù, mặt mũi tèm lem

"Tiểu Ly, con vừa mới khóc đấy à ?? Xảy ra chuyện gì kể cho bố nghe xem nào"

Cô bé không trả lời bố ngay mà chỉ lặng lẽ cầm cốc lên, tiếp tục hớp một ngụm rượu vang đỏ. Nước mắt lại không kiềm nén được mà rơi xuống như những hạt trân châu

Một lúc sau, Lãnh Tuyết Ly mới thút thít lên tiếng:

"Bố ơi, bố có tin vào thuyết luân hồi, con người chúng ta còn có kiếp này và kiếp khác không ??"

Câu hỏi kỳ lạ này khiến đầu não của Lãnh Kiêu Hùng rơi vào trầm tư

Bản thân ông từ xưa đến nay vốn không hề tin vào mấy thứ chủ nghĩa mê tín dị đoan này. Tất cả mọi thứ trên thế gian đều có thể được chứng minh thông qua công nghệ hiện đại và khoa học tiên tiến

Đợi một hồi lâu mà vẫn chưa nhận được câu trả lời từ bố, Lãnh Tuyết Ly khẽ lắc đầu cười khổ, đành phải thay đổi chủ đề khác:

"Anh Tâm Hỏa đã nói cho con biết, thuốc trợ tim của mẹ thực sự có vấn đề đúng như những gì anh rể đã cảnh báo. Con rất hy vọng bố sẽ tin tưởng mà làm theo mọi sự phân phó của anh ấy, đừng nghi ngờ gì cả"

"Haizz ... con cứ yên tâm đi. Anh hai của con dưới sự hướng dẫn của Huy Vũ đã rời đi từ lúc sớm rồi. Cả anh ba của con nữa, chậm nhất là đến trưa mai mọi chuyện sẽ có kết quả thôi" - Lãnh Kiêu Hùng đưa tay vuốt nhẹ mái tóc rối bù của con gái

"Vâng ạ, nếu được vậy thì thật quá tốt rồi" - Lãnh Tuyết Ly nhẹ nhõm thở ra một hơi

Thế nhưng tâm trạng của cô bé vẫn còn rất tồi tệ, âm thanh thút thít như mắc kẹt nơi cổ họng

"Con gái à, có bố ở đây với con. Sẽ không có chuyện gì xảy ra hết" - Lãnh Kiêu Hùng càng nhìn càng đau lòng, choàng tay ôm chầm lấy cô bé

Lãnh Tuyết Ly như không thể kiềm nén được nữa mà rúc mặt vào lồng ngực rắn chắc của bố mình, òa khóc thật lớn

Trái tim của Lãnh Kiêu Hùng như bị xuyên thủng bởi hàng vạn mũi kim, không hiểu chuyện gì mà chỉ im lặng ôm chặt cô bé vào lòng. Mặc cho tiếng khóc thê lương ngày một lớn hơn

Tận mười phút sau, áo của ông ta đã ướt đẫm nước mắt. Lãnh Tuyết Ly tuy đã nín khóc nhưng vẫn còn run lẩy bẩy, ôm chặt lấy bố không rời

"Tiểu Ly, con đã bình tĩnh lại chưa ?? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, xin con hãy nói cho bố biết" - Lãnh Kiêu Hùng nhẹ nhàng vuốt vuốt lưng cô con gái cưng

"Sob ... bố ơi. Con không cần bố phải tin con nhưng ... nhưng con xin bố hãy lắng nghe câu chuyện này, được chứ ??" - Lãnh Tuyết Ly hơi ngẩng mặt lên, ánh mắt tràn ngập vẻ van nài

Lãnh Kiêu Hùng nở ra một nụ cười chua chát. Với tay chụp lấy chai rượu vang của con gái tự rót cho mình một ly:

"Sao con lại nói vậy ?? Con là con gái ngoan của bố, sao bố lại có thể không tin tưởng lời con được chứ ?? Nào con kể đi, hai bố con mình có rất nhiều thời gian"

Nghe vậy, Lãnh Tuyết Ly mới cố gắng trấn tỉnh bản thân, bắt đầu kể lại mọi chuyện một cách chậm rãi:

"Câu chuyện khá dài, mong bố đừng hỏi gì cả mà hãy giữ im lặng nghe cho hết từ đầu đến cuối"

"Đầu tiên, con xin được thú nhận tất cả với bố. Những đoạn video gớm ghiếc của Phong Liệt Minh, nhân vật ẩn danh đã gửi chúng cho anh rể và chị Thiên Băng ... chính là con ạ. Chưa hết, cũng chính con là người đã gài bẫy hắn để thu thập chứng cứ"

"!!!" - Lãnh Kiêu Hùng giật bắn mình, hai mắt trừng lớn nhìn cô con gái bé bỏng trước mặt

"Chắc hẳn bố rất thắc mắc lý do tại sao con lại điều tra ra được con người thật của hắn để hành động phải không ??"

"Thật ra cách đây không lâu, tại bữa tiệc mừng thọ của gia chủ Hàn gia, không hiểu sao con ... đột nhiên thức tỉnh được thuật Đọc Tâm. Hay nói chính xác hơn thì đó là … con có thể nghe được những suy nghĩ trong lòng của anh rể"

"!!!" - Đôi môi của Lãnh Kiêu Hùng điên cuồng mấp máy

Lãnh Tuyết Ly không để ý đến bộ dạng cuống quít của bố mà tiếp tục câu chuyện của mình

Ngoại trừ những thứ liên quan đến Lãnh Thiên Tâm, cô bé thuật lại gần như đầy đủ tất cả những gì mình đã vô tình nghe được từ tiếng lòng của Huy Vũ kể từ sau bữa tiệc đó: Sự sụp đổ của Lãnh gia, hậu quả khủng khiếp của việc không phát hiện kịp thời chất độc trong não của Tô Ngọc Dung khiến bà trở nên điên dại, cuộc sống thê thảm sau hôn nhân của chính cô bé

Càng nghe, tinh thần của Lãnh Kiêu Hùng càng chấn kinh tột độ, cảm giác kinh hãi cộng thêm bàng hoàng khiến toàn bộ các lỗ chân lông dựng đứng

Tuy rằng câu chuyện này nghe thật hoang đường nhưng khi xâu chuỗi các tình huống lại thì cực kì hợp lý

Sự thay đổi ngoạn mục và khả năng "tiên tri" kì lạ của Huy Vũ. Hóa ra, con rể của ông đã trùng sinh trở về quá khứ và mang theo ký ức từ tương lai

Khi câu chuyện gần đến hồi kết, Lãnh Tuyết Ly lại không kiềm chế được mà bật khóc nức nở:

"Sau khi kết hôn với tên khốn kiếp Phong Liệt Minh đó, c… con…con đã bị lão già khốn nạn Phong Liệt Hào kia cướp đoạt danh tiết ngay trong đêm tân hôn. Hắn ta thậm chí còn lưu lại video để ép buộc con phục tùng mọi mệnh lệnh của hắn, ép con bán đứng chính gia đình của mình cướp đi các bí mật kinh doanh của tập đoàn. Thậm chí còn phải "giúp" hắn đi bán dâm, mua vui cho các đối tác khách hàng của hắn"

"Cuối cùng ... cuối cùng khi con đã hết giá trị lợi dụng, khi bố mẹ và các anh chị đều đã qua đời. Chúng đã đá con ra khỏi nhà như một thứ rác rưởi, rồi tung những đoạn video nhạy cảm của con lên internet !! Huhuhu !!"

Đôi mắt của Lãnh Kiêu Hùng long lên sòng sọc đầy tơ máu, vòng tay đang siết chặt thân hình mảnh mai của cô con gái út cũng điên cuồng run rẩy vì phẫn nộ

Thế nhưng ông vẫn cố gắng đè nén cảm xúc, giữ lời hứa im lặng cho đến khi kết thúc câu chuyện bi thảm này

Mãi một lúc sau, Lãnh Tuyết Ly mới tiếp tục khó khăn nặn ra từng chữ một:

"Cuối cùng vì cảm thấy quá hổ thẹn với lòng mình, quá hổ thẹn vì đã hại chết gia đình, hại chết bố mẹ ... nê ... nên con đã quyết định nhảy lầu để tự tử. Thế mà ông trời nhẫn tâm không cho con chết ngay, ép buộc con phải nằm quằn quại trên nền đất cứng ngắc. Để mặc cho lũ người chứng kiến xung quanh chỉ trỏ đàm tiếu, không ngừng phỉ nhổ"

"A..anh rể ... anh ấy ... huhuhuh !!!" - Kể tới đây, cô bé dường như đã sắp đến giới hạn chịu đựng của bản thân

"Con gái à !! Huy Vũ nó làm sao ??" - Không thể nhịn thêm được nữa, Lãnh Kiêu Hùng gằn giọng hỏi gần như quát lớn

"A..anh ấy .. con không rõ anh ấy đã gặp phải biến cố gì m .. mà lại phải đi làm ăn xin rất khốn khổ. Khi biết chuyện con nhảy lầu, anh rể đã dùng hết tiền để bắt xe ôm đến hiện trường, còn gào khóc cầu xin đám người xung quanh đừng cản trở xe cứu thương !!"

"Gi ... gia đình chúng ta lúc đó đã đối xử với anh ấy tệ bạc như thế nào ?? V.. vậy mà .. anh ấy không hề tị nạnh ... vẫn ở bên cạnh con cho đến lúc cuối cùng !!"

"Rốt cuộc là tại sao ??? Rõ ràng là gia đình không hề xứng đáng cơ mà !!! Tại sao anh rể lại có thể cao thượng đến như vậy ??? Bố nói cho con biết đi mà !! Huhuhuhuuh !!" - Lãnh Tuyết Ly ôm bố khóc lớn, tiếng khóc thê lương của cô bé vang vọng khắp căn phòng ăn

Đôi lông mày cương nghị của Lãnh Kiêu Hùng nhíu chặt hết cỡ, cố gắng nhắm chặt mắt lại để ngăn cản vài giọt lệ nơi khoé mắt đỏ ửng đang chậc chờ rơi xuống

\\///

Chúc các đh một buổi tối vui vẻ <3

...

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: anhvu041195@gmail.com

~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~