Chương 83: Làm ác nhân
Người dịch PrimeK Tohabong
Người này rất không an phận, từ sau khi xảy ra chuyện kia, vẫn tiếp tục gây ra động tĩnh, hơn nữa với tình hình của hắn, mặc kệ nghĩ như thế nào, cũng chỉ có một kết cục không được chết tử tế, cho nên La Minh cũng hy vọng Hoa Triều có thể cùng Doanh Vô Kỵ phân rõ giới hạn.
Cũng không biết hắn dùng lời ngon tiếng ngọt gì, lại lừa Hoa Triều trở về, lần này Thư cục Thượng Mặc cắt băng khánh thành càng làm cho toàn thành đều biết.
Đây rốt cục là đang làm trò gì?
Cơ Túc vẫn còn đắm chìm trong lửa giận, chọc chọc bả vai La Minh: "La huynh! Huynh nói xem ai ngồi trên ghế khách quý kia, bọn họ dựa vào cái gì có thể ngồi ở chỗ đó?"
La Minh nhướng mí mắt: "Người mặc trường bào kia là thiên tài pháp gia Càn Quốc phái tới, họ Cơ Công Tôn Thị, tên là Công Tôn Lệ, nghe đồn là hậu nhân của Thương Quân Công Tôn Ưởng. Luyện tinh tầng 11, ngưng khí tầng 12, tụ thần tầng 11, tuổi còn trẻ liền lĩnh ngộ pháp thuật “Pháp độ chi ngục” địa cấp, nghe nói chuyến đi này chính là vì “Bách gia vận khí”, thử lần cuối cùng trùng kích nhị phẩm linh thai, bất luận thành bại đều sẽ ngưng tụ linh thai."
“Phù...... Tầng 12!
Cơ Túc hít sâu một hơi khí lạnh, chênh lệch giữa thiên tài và người bình thường trước Cảnh giới Thai Thuế cũng không lớn như trong tưởng tượng, nhưng sau khi đến Cảnh giới Thai Thuế, sẽ khác nhau như trời và đất.
Tầng 11, đối với người xuất thân bình thường khó hơn lên trời, nhưng đối với người có thiên phú có bối cảnh, lại có thể thông qua vận khí cùng nghị lực đạt tới.
Nhưng tầng 12, không chỉ cần gấp 10 gấp trăm lần nghị lực, còn cực kỳ dựa vào thiên phú cùng cơ duyên, cho nên nói ba tầng 11 tạo nên tứ phẩm linh thai, là chỉ dựa vào cố gắng là đạt đến kịch trần.
Tứ phẩm là một ranh giới cực lớn, dưới tứ phẩm chỉ có thể nói là người bình thường có nội tình nghị lực không đồng nhất, tứ phẩm trở lên lại là quái vật thật sự!
Mà Công Tôn Lệ này, không chỉ có giữ gốc tam phẩm linh thai, còn lĩnh ngộ pháp độ chi ngục, đây là quái vật gì?
Cơ Túc nghẹn một chút: "Vậy mấy người khác thì sao?"
La Minh nheo mắt: "Binh giả kia là Hạng Đỉnh của Sở quốc, luyện tinh tầng 12, lần này cũng là tới đây trùng kích nhị phẩm linh thai. Còn có Địch Vân của Mặc gia, ba năm trước trùng kích nhị phẩm linh thai thất bại, sớm đột phá thai thoái cảnh. Đạo sĩ vành mắt thâm quầng cùng cái tên mặt trắng kia ta không rõ lắm, bất quá chắc cũng không kém, hiện tại ngươi còn muốn đi ghế khách quý sao?"
Cơ Túc: "......’
Mình xứng sao?
Đây là ý nghĩ duy nhất trong lòng Cơ Túc, những người đó tuổi tác không lớn hơn mình bao nhiêu, cũng đã bắt đầu trùng kích nhị phẩm linh thai, chính mình cũng chỉ có ngưng khí đột phá tầng 11, nếu tuổi tác đến còn không cách nào đột phá, cũng chỉ có thể ngưng tụ lục phẩm linh thai.
Những người này chỉ cần không chết non, chắc chắn trở thành nhân vật hết sức quan trọng trong thiên hạ, chính mình e là chỉ có thể nhìn lên.
Doanh Vô Kỵ tên này, còn rất biết nịnh bợ người.
Hắn miễn cưỡng cười cười: "Bất quá ngoại trừ tên mặt trắng kia, hình như cũng không có ai có ý phản ứng Doanh Vô Kỵ.
La Minh nheo mắt: "Ai đem tinh lực đặt ở trên người một con tin nghèo túng? Doanh Vô Kỵ rất cuồng, nhưng sớm muộn có một ngày, hắn gặp được sự tàn khốc của thế giới này. Phỏng chừng không bao lâu nữa, Công Tôn Lệ sẽ dạy cho hắn một bài học_.
*"Hả?"
Ánh mắt Cơ Túc sáng lên, vừa rồi La Minh nói, Công Tôn Lệ này là pháp tu Càn quốc.
Hiện tại nội bộ Càn quốc gần như rung chuyển, Doanh Càn năm đó sở dĩ có thể thượng vị, công lao mẫu tộc của Doanh Vô Kỵ không thể bỏ qua, hiện tại Doanh Vô Khuyết xuất hiện, hơn nữa còn thức tỉnh huyết mạch viễn cổ có hi vọng trùng kích nhất phẩm linh thai, vô số người muốn ủng hộ hắn làm Thái tử, chính là thời điểm hai bên tranh giành đến ngươi chết ta sống.
Nghe ý La Minh, Công Tôn Lệ này là người bên Doanh Vô Khuyết?
Bởi vậy, e là có trò hay để xem.
Nhưng hắn rất nhanh lại cảm giác có chút không ổn: "Ta đương nhiên hy vọng nhìn thấy Doanh Vô Kỵ có kết cục thê thảm, nhưng Công Tôn Lệ dù sao cũng là người Càn quốc, Thư cục một miếng thịt lớn như vậy không thể nào mà không ăn, lần cắt băng khánh thành này, hắn..."
La Minh cười cười: "Ngươi cũng nói, hắn là người Càn quốc, mặc kệ hắn là binh tu pháp tu, đến Lê quốc chúng ta đều phải tuân thủ quy củ Lê quốc, mọi người buôn bán đứng đắn, Doanh Vô Kỵ không ký được đơn hàng, hắn treo đầu những thương gia buôn sách chắc?"
Cơ Túc không khỏi bật cười, cảm giác mình có chút buồn lo vô cớ.
Tâm tình La Minh có chút trầm trọng, nói thật hắn không rõ Doanh Vô Kỵ là ai, nhưng hắn biết Doanh Vô Kỵ nhất định là người có dã tâm, bằng không không có khả năng làm ra nhiều động tác lớn như vậy.
Hoa Triều đi theo Doanh Vô Kỵ, kết cục nhất định thê thảm vô cùng.
Đã như vậy, cũng chỉ có thể bức Doanh Vô Kỵ trước, để cho hắn chủ động đuổi Hoa Triều đi.
Thủ đoạn này rất ti tiện, có thể cả đời cũng không được Hoa Triều tha thứ, nhưng La Minh phải làm ác nhân này.
……
Nghi thức cắt băng khánh thành này, chỉ có thể là lần giãy dụa cuối cùng của Doanh Vô Kỵ.
Bách gia kinh điển bất kỳ Thư cục nào cũng có thể in ấn, thu tiền chính là nho viện, đạo quán, Mặc gia công hội...... Điểm ấy ai cũng sẽ không đi ngăn cản Thư cục Thượng Mặc.
Nhưng xu thế vài ngày trước đã đủ để chứng minh, khi giá cả sách trở nên bình dân, vẫn là các loại sách giải trí bán chạy, kiếm được lợi nhuận.
Doanh Vô Kỵ muốn xoay người, trừ phi đột phá ra khỏi sự phong tỏa của tám đại Thư cục, lung lạc một làn sóng lớn tác giả có học thức có tài hoa, sau đó tự mình xuất bản sách.
Nếu không hắn sẽ phải mình viết.
Xì......
La Minh nghĩ tới đây, chính mình cũng nở nụ cười, cái này cũng quá thái quá.
Bỗng nhiên, những tiếng hò hét vang rền cắt đứt suy nghĩ của La Minh.
*