Từ chuyện ngày hôm đó, 2 người đã trở lại như bình thường, cuộc sống vẫn tiếp tục như trước.
"Lucy ơi! Ra mở cửa cho mẹ nào"- Một người phụ nữ trung niên vừa bấm chuông vừa nói
Ơ, mẹ Lucy nhanh chân chạy ra về phía cổng "Vâng! mẹ đợi con chút"- Dáng vẻ hấp ta hấp tấp, quần áo tóc tai bù xù, ngủ còn chưa tỉnh đây mà.
"Mẹ! Sao mẹ đến đây mà không báo trước với con?"
"Nếu báo trước thì có thấy được cái bộ dạng này của con không"
"Thôi! mẹ vào nhà đi, mẹ ăn sáng chưa con nấu cho mẹ ăn nhé"- Cô khoác tay mẹ rồi đi vào trong
Vào đến nhà, " Mẹ ngồi xuống đó đi, để con nấu đồ sáng cho"- Lucy chạy nhanh xuống bếp, ánh mắt tìm kiếm chiếc tủ lạnh dường như để đựng nước thì chẳng có gì. Mở tủ lạnh ra...* Tuyệt, uống nước thay bữa sáng thôi!. Lucy nhìn về phía mẹ, ánh mắt dường như nói: *Mẹ à! Con bất hiếu quá.
" Sao vậy, không biết nấu à"
" Chuyện là... nhà con không có thức ăn"
" Vậy rồi thường ngày con ăn gì, uống nước qua ngày à"
"Con còn có Sting mà mẹ, cậu ấy ngày nào cũng mời con ăn cơm hết trơn, con nói nói sao ăn mãi thế được... thì cậu ấy nói... ăn chung cho vui" - Để nói ra được câu này, Lucy dường như vắt sạch đầu óc, quả là một lời nói dối "chân thành"
" Con gái mà cái gì cũng không biết, chỉ được việc ăn là giỏi, rồi có cảm ơn hay làm gì giúp người ta chưa?"- Layla vỗ nhẹ đầu Lucy
"Ơ, cảm ơn gì mẹ, hì hì cậu ấy có con bảo vệ là một phước phần ấy"- Cô chống hông, cười sảng kɧօáϊ, hình như.. đắt ý lắm
" Lâu rồi, mẹ cũng nhớ nó quá, chúng ta sang nhà nó đi"
" Vâng để con thay quần áo, đợi con chút"
"Con gái con đứa"- Layla thở dài Cứ mãi không biết chăm sóc bản thân như này, sao không lo được chứ
" Mẹ đi thôi"
Trước cửa nhà Sting
"Đợi con chút con lấy chìa khóa mở, chắc cậu ấy chưa ngủ dậy đó, lúc nào cũng ngủ hết trơn"- Lucy vẫn đang loay hoay tìm chìa khóa trong túi xách "Đây rồi"
" Con có cả chìa khóa à, nó cho con hả?"- Layla ngạc nhiên vội hỏi
"Vâng!"
Layla mỉm cười,* thật tốt, một người tin tưởng con như vậy thực sự không có nhiều đâu Lucy*
"Mẹ ở đó đi, con vào kêu cậu ấy dậy"
Trong phòng Sting
"Này, dậy đi, Sting Sting"- Lucy vỗ vỗ vào mặt Sting, coi người ta chết rồi hay gì!
"Gì nữa?!"- Giọng nói khàn khàn, bàn tay huơ huơ, ý bảo về đi, còn ngủ thêm chút nữa.
"Mẹ tớ tới"- giọng Lucy nhỏ dần " Đến thăm cậu đấy"
"GÌ CƠ? BÁC GÁI ĐẾN À? ĐỘT NGỘT VẬY?!"- Sting hoảng hốt vội đánh răng rửa mặt, chỉnh quần áo đàng hoàng rồi ra.
"Chào cô ạ! Sao đến đột ngột vậy ạ?"- Sting vừa nói vừa đến ngồi cùng
"Cô lên thăm Lucy, nhớ con nên qua đây thăm luôn"
"Vâng, cảm ơn cô ạ"- Sting cười tươi rói
"Xì, thái độ khác 360 độ luôn, nhìn cái vẻ mặt ấy xem, còn mẹ nữa, con là con gái ruột cơ mà"- Lucy lẩm bẩm
"Cô ăn gì chưa, con nấu bữa sáng nhé"
"Thế có phiền con không?"
"Mẹ, mẹ yên tâm, cậu ấy nấu đảm bảo ngon, người con nuôi dưỡng cả đấy! Hahahhahah"- Lucy đi tới, khoác vai Sting vỗ vỗ, cách nhau có 5cm thôi đấy!!! Chừng mực đi cô nươngggg
"Hahha, vâng ạ"- Sting gượng cười, liếc mắt qua Lucy rồi nhìn qua cái bàn tay đang đặt trêи vai mình, gỡ tay Lucy ra, xuống bếp.
"Con không giúp Sting à"- Layla nhìn xuống phía Sting
"Không cần đâu ạ, chỉ việc phá thêm"- Lucy chưa kịp nói, Sting đã lên tiếng phản đối
"Hứ, nực cười, bản cô nương không biết nấu ăn? Chuyện cười mới à? Ha, khinh người"- Lucy nhếch mép, liếc về phía Sting
"Nấu xong con bảo Lucy phụ giúp bưng bữa sáng lên nhé! Để nó biết làm với, chứ nó...chậc chậc...quá tệ"- Layla than thở
Nấu xong..
"Con nhỏ kia! Xuống dọn cơm"- Sting gọi vọng lên
"Kêu đúng tên mới xuống, người ta không phải tên Con Nhỏ Kia nhá!"
"Vậy được, khỏi ăn"- Sting vờ không quan tâm, vẫn tiếp tục chuẩn bị bữa sáng
"Ôi! Bạn yêu, sao lại thế chứ, đương nhiên là làm rồi"- Lucy cười tươi, vào bếp nghe theo chỉ định của Sting. Sting nhìn cô hậu đậu mà bật cười trong lòng Đúng là không biết làm gì thật
Đang ăn, Lucy cứ đứng lên ngồi xuống gắp thức ăn, giống như bị bỏ đói vậy, thảm thương vô cùng.
"Con ngồi yên, con gái con đứa"- Layla đánh vào đũa của Lucy khi cô đang với để gắp
"Mẹ, hình như mẹ coi thằng kia là con thôi phải không? Còn đứa con gái đáng thương này mẹ không còn yêu con nữa!"- Lucy lấy tay quệt quệt trên mắt, hình như....là khóc giả! tỏ vẻ đáng thương, hờn dỗi. Sting thấy thế mà bật cười.
"Sting con năm nay 21 tuổi phải không?"- Layla bơ luôn Lucy quay qua hỏi Sting
"Vâng"
"Lucy, anh Sting lớn hơn con 2 tuổi đấy, thân thì thân, nhưng đừng có hỗn như thế, không chào thưa thì cũng phải xưng là anh chứ, sao lại tao mày, thằng kia được"- Layla thực sự nghiêm túc trong việc này, mặc dù chiều con gái nhưng trong khoản lễ nghĩa bà luôn chú trọng một cách kĩ càng.
"Ơ, sao sửa được mẹ, mười mấy năm gọi vậy rồi"- Lucy quay phắt qua, ngạc nhiên nói
"Lúc nhỏ con vẫn hay gọi anh Sting anh Sting hay gì"
Lúc nhỏ, Sting thấp bé nhẹ cân, nói vậy khịa nó thôi mà, sao mẹ tưởng thật vậy, rõ ràng là không thân thiết vậy
"Mẹ!"
"Anh chăm sóc con như vậy, con nghe lời mẹ đi"- Layla nói
"Con biết rồi"- Nói vậy thôi, chứ cũng giận, bởi vì đây là một mối quan hệ hơn 10 năm vẫn vậy, gọi anh làm sao quen thuộc được, cậu-tớ có phải thân mật hơn không
"Sting con cũng tập đi nhé, con ra dáng anh lắm đó"
"Vâng"- Chắc giờ anh đang vui như mở hội rồi! Rõ ràng rất vui mà nhìn như chả quan tâm, nghiện còn ngạiĂn xong
"Tụi con đến hội, mẹ ở đây cũng được, mà về nhà con cũng được, hoặc mẹ có thể dạo phố"-Lucy nói với mẹ trước khi đi
"Vậy đi, mẹ ở đây, khi tụi con về qua đây đón mẹ, chúng ta đi mua thức ăn, rồi tối về nhà con nấu ăn, Sting cùng đi nữa nhé!"- Layla đột nhiên nghĩ ra
"Không cần đâu ạ, cô với Lucy được rồi ạ, con sẽ về nhà sau khi về"
"Không, con giữ vai trò quan trọng, phụ giúp cô nấu ăn nhé!"- Layla nhất quyết muốn Sting cùng đi
"Nhưng.."-Sting muốn mẹ và Lucy có thể hàn huyên tâm sự, lâu lắm mới có dịp
"Nhiều người càng vui mà"- Lucy vỗ vỗ vai sting cười cười, Cô thấp hơn Sting nên một lần khoác vai hay vỗ, rồi đánh đầu gì đấy phải nhón chân lên mới được, hành động có từ khi còn nhỏ, Lucy coi mối quan hệ hai người như huynh đệ với nhau, nên là cứ không chừng mực vậy đó. Mà đặc biệt hơn, trong mối quan hệ Lucy coi là anh em đó, Lucy làm anh nhé! Ngược đời nhỉ. Đó cũng chính là điểm Sting đặc biệt thích ở Lucy, không câu nệ, làm màu, cũng không nhõng nhẽo, õng ẹo như mấy đứa con gái khác, RẤT NAM TÍNH!!!
"Vâng ạ"- Sting cười
Hết chương 4 rồi mọi người ơi, Ginn thật sự không biết có nên tiếp tục không đây, nhiều lúc ghi như vầy giống như để mình tự đọc vậy, nếu có người đọc, Ginn thật sự chân thành cảm ơn vì đã bỏ thời gian để đọc 1 câu chuyện như này