Chương 3: Cảm giác này!!! Chết tiệt

Khi về đến hội thì trời đã xế chiều, những ánh nắng của một ngày dài yếu ớt chiếu qua những khe lá, chúng tựa như đang gắng giượng muốn tồn tại thêm một chút, cố gắng hết sức mình để không nhường chỗ cho mặt trăng kia. Những tia nắng đó, dường như chẳng cam chịu và chấp nhận khi bản thân đã tồn tại qua một ngày dài và đến lúc phải biến mất. Trêи con đường dài đó, 3 người họ sau khi hoàn thành nhiệm vụ chẳng nói với nhau câu nào, Lector đã mệt lữ nằm trêи tay Lucy mà ngủ thϊế͙p͙ đi. Chiều cao của 2 người họ rất chênh lệch, những bước chân của Sting phải ngắn lại để cùng tốc độ của Lucy. Thật ra 2 người họ thân nhau, tri kỷ đến mức, những hành động nhỏ nhặt này cũng khiến người khác phải ngưỡng mộ.

"Này, Lucy"- Cái không khí này ai mà chịu nổi chứ, Sting dần mất kiên nhân nên đã cất lời đầu tiên.

Lucy giật mình quay phắt lên nhìn Sting, có lẽ cô không ngờ Sting lại bắt chuyện trước tiên, nãy giờ cô cũng đang nghĩ làm sao mới có thể phá vỡ cái không khí u ám này. Hai mắt Lucy mở tròn xoa "Hửm".

"Cậu lơ tớ đấy à? Cả chiều nay rồi đấy, cậu cũng không thèm nhìn tớ lấy một lần"- Sting chất vấn, một lòng muốn biết suy nghĩ của Lucy, một cái hôn nhẹ khiến cô ấy phải thấp thỏm đến thế sao

"Không, Không.... Không phải vậy mà, tớ... tớ... chỉ làm nhiệm vụ thôi"- Lucy thật sự bối rối, từ trước đến nay chưa bao giờ nói dối trước mặt Sting cả, đúng là..nói dối rất khó!

"Làm nhiệm vụ xong rồi tại sao cậu vẫn im lặng thế, thường ngày cậu đâu phải như vậy"- sting thừa biết rằng Lucy nói dối nhưng vẫn không muốn vạch trần, cứ hỏi thêm coi sao

"Cậu..Cậu biết mà...Lector đang ngủ"- Nói dối như vậy khó chịu lắm đấy! Đường về nhà sao dài vậy chứ, thường ngày đi có chút à

"Cậu nói dối tệ thật đấy, được cậu cứ xem như cái chuyện hồi trưa là tớ mơ ngủ đi, chẳng phải bận tâm đâu, lần sau tớ sẽ chú ý hơn"- Rõ ràng Sting không mong muốn một câu trả lời như vậy.

"Tớ..."

"Tớ đưa cậu về"- Sting bước nhanh tới trước.

Suốt cả chặng đường, chẳng ai mở miệng nói câu nào,cứ thế mà về đến nhà.

Lucy tắm " Mình sao vậy nhỉ? tự nhiên lại cảm thấy có lỗi vậy, rõ ràng lỗi ở cậu ta, sao mình lại bận tâm đến vậy, chẳng qua có chạm chút chút, ba mẹ cũng thường làm thế với con cái mà. Đúng rồi Lucy mày phải thế "

Tối đó, Lucy ngủ rất ngon, còn chàng trai kia không biết nguyên do gì mà lại trằn trọc cả đêm.

Buổi sáng, Lucy đến tìm Sting, hình như là rủ cậu đi mua chút thức ăn rồi đến hội

"Sting, dậy thôi, nắng đến mông rồi, ngủ gì nữa, dậy thôi dậy thôi"- Lucy nói lớn, còn kinh khủng hơn cái đồng hồ hẹn giờ.

"Để tớ ngủ thêm chút đã, Lector, tối qua tớ có ngủ được đâu"- Giọng nói khàn khàn, mắt vẫn nhắm nghiền

Lucy cuối xuống sát mặt Sting, thủ thỉ " Sting dậy thôi, sáng rồi". Hơi nóng phả vào mặt của Sting làm anh tỉnh giấc, chớp chớp mắt rồi " Ơ, con bé này!" Sting đột nhiên ngồi dậy, lùi về phía góc giường.

"Con bé này?? Sting à, nói lại TỚ NGHE XEM"- Lucy đột nhiên la lớn, mới hôm qua rụt rụt rè rè, hôm nay... bà nội thiên hạ hả?

" Thực ra, hôm qua tớ chỉ hơi bối rối thôi, tớ không biết xử sự và nói chuyện với cậu sao hết...nên là...nên là.."

" Ừm, tớ hiểu rồi, hòa nhé"- Sting đưa tay xoa đầu Lucy, một giây sau Lucy thất thần trước hành động ấm áp đó, lại rồi cái cảm giác đó, cái cảm giác hôm Sting hôn mình, cái gì vậy chứ... Lucy hơi hoảng hốt, rồi ngẩng mặt lên cười tươi với Sting. Sting sững người, quay mặt đi . Cái nụ cười này, chết tiệt, mình điên thật rồi

" Đến hội thôi Sting"

"Ừ"

Đến hội, cả cái sảnh mới sáng sớm đã rộn hét cả lên, tiếng chửi nhau âm sầm, bàn ghế bay qua bay lại

"Ôi, sáng sớm mọi người sung sức dữ, có tinh thần đấy"- Lucy nháy mắt, đưa ngón tay cái lên, ra hiệu: mọi người tốt lắm đấy.

"Cái hội này loạn thật rồi"- Lector than thở

"Thế mới giống hội mình chứ"- Sting cười tươi, rồi bước đến chỗ Rogue.

" Này hôm qua mày đi đâu đấy, cả ngày chả thấy mày"- Sting vừa khoác vai vừa hỏi.

"Rogue đi với...Yukino...Fro"- Frosh nói

Mặt Rogue cứ đỏ tía cả lên," Chú em được đấy, không hổ là bạn anh"-Sting liếc mắt.

"Mày với Lucy sao? tao cá mày thích em ấy"- Anh không thua chú đâu, trả lời xem nào

"Còn lâu, ai đời lại ưa cái tính nóng nảy đó"- Sting mặt hơi ửng đỏ, trúng tim đen rồi chứ gì, thế mà vẫn lấp ɭϊếʍ được, hay đấy.

"Nhớ nha"- Lucy lên tiếng

"Ặc"- Đang uống nước, Sting bất ngờ nhìn về Lucy

"Hahaha...Chết mày"- Sting lườm Rogue Chú em sảng kɧօáϊ đấy

.....

Hết chương 3 rồi, chương này chỉ trọng tâm vào 2 người họ làm hòa thôi, tìm mãi vẫn không thấy người đọc truyện của Ginn, tiếp tục được không đây