Chương 69: Chương 69: Cổ Nhược Ca

"Tiền bối mới để hai người ra ngoài dạo chơi". Lăng Thần nghe vậy hiếu kỳ: "Vậy sẽ không bảo vệ hai người?"

Sư tôn Lăng Thần cười hắc hắc: "Ngươi nghĩ vị cao nhân, không để một thứ đồ trên người hai người làm dẫn vật sao?"

Lăng Thần nghe có lý, tùy tiện vứt món đồ đều cao thâm phẩm chất, vậy chỗ bị cướp thì sao. Chắc chắn là tiền bối ra tay, hắn thầm minh bạch nhìn sư tôn.

"Vậy có nghĩa là ta, không cần lo lắng cho sư tỷ, sư muội?" Sư tôn Lăng Thần lắc đầu: "Ngươi vẫn nên giúp hai nàng, sẽ thu được hảo cảm từ tiền bối."

Lăng Thần gật đầu, hắn cũng không hỏi nhiều. Mà bắt đầu ngồi xuống hấp thu linh khí, muốn nắm giữ cảnh giới Trúc Cơ cảnh sơ kỳ nắm chắc, không thể để linh khí rối loạn.

Cứ như vậy một ngày trôi qua, hôm sau.

Lăng Thần hắn mở mắt. Hôm nay phải đi học viện, hắn thức dậy đưa tay lên cao ưỡn lưng vệ sinh bản thân. Đứng dậy mở cửa ra khỏi phòng, hướng học viện mà đi.

Hôm nay tâm trạng hắn rất tốt, biết được sư tỷ, sư muội được tiền bối cao nhân cứu giúp. Còn giúp nàng làm một thể với thân thể thứ nhất, vậy là tốt rồi.

Lăng Thần hắn miệng ríu rít đi trên đường, đang đi trên đường hắn đi qua khán đài lớn nhất quảng trường tông môn. Liền gặp đuốc thiết Ngưu thân hình vạm vỡ vẫy tay chào hắn.

Lăng Thần cũng đưa tay lên cao: "Thiết Ngưu đại ca." Thiết Ngưu cũng cười cười: "Lăng Thần sư đệ, ngươi tốt." Lăng Thần gật đầu, hai người bắt đầu nói chuyện phiếm đi đến học viện.

Bên này Lăng Thanh cùng Lăng Liên hai người cũng ra khỏi nhà, hướng con đường nhỏ qua núi mà đi đến quảng trường.

Xung quanh đông đệ tử mặc áo tông môn không khác nhau là bao.

Lăng Liên cõng Lăng Thanh trên thân, vừa đi vừa cười: "Sư muội ngươi cảm thấy sáng hôm nay ta nấu ăn thế nào?" Lăng Thanh được Lăng Liên cõng trên lưng.

"Ân, sư tỷ ăn rất ngon." bởi vì thức ăn cùng đồ đạc liên quan có thể tiến hành nhận ở nhận nhiệm vụ nhà. Nơi đó thế nhưng cũng nhận được đồ ăn thức uống.

Cần gì cứ nói với chấp sự là được, hai nàng vừa đi vừa cười không chú ý tới có một nữ nhân đang hướng hai nàng mà đi đến.

Nữ nhân vừa đi đến, chặn hai nàng: "Hai người các ngươi? Tại sao lại phải cõng nhau đi?"

Lăng Liên hiếu kỳ nhìn nữ nhân trước mắt: "Vị sư tỷ này, nếu chúng ta không vừa mắt sư tỷ, lần sau chúng ta sẽ không xuất hiện trước mắt sư tỷ." nữ nhân không hề rời đi.

Vẻ mặt vẫn nghiêng đầu ra nhìn.

"Các ngươi vì sao lại cõng nhau trên lưng, làm ta chướng mắt." nàng nói to, làm xung quanh đệ tử, xung quanh đệ tử nhìn hai người. Thấy Lăng Thanh trên lưng đều toát lòng thương hại.

Nhưng cũng không giám tới gần, sợ nàng lây bệnh, vẫn thương hại nàng tuy không giám lại gần, nhưng vẫn thương hại cũng không sao. Lăng Thanh giọng nhỏ nhẹ vạn người mê vang lên.

"Sư tỷ khục khục, ta bị bệnh không thể chữa khỏi nên mới vào tông môn, mong có thể chữa khỏi bệnh của ta. Nếu ngươi nhìn chúng ta không vừa ý ta có thể đi ngay."

Xung quanh đám đệ tử cũng bàn tán: "Đúng đó từ khi hai vị sư tỷ sư muội này tiến vào tông môn, ai cũng biết đến sư muộn nàng là bị bệnh. Không muốn lại gần nhưng cũng không sinh ý gì hai người."

"Vị cô nương này vậy mà lại muốn cùng hai người gây thù oán? Hai vị cô nương, số mệnh đã khổ còn gặp phải người như vậy."

Xung quanh đệ tử cũng lần lượt nói, làm nữ nhân trước mắt cảm thấy bản thân sai điều gì sao? Không nàng không sai, nàng nhìn hai người này suốt ngày đã cảm thấy ghen ghét.

Sư huynh của nàng không muốn gần nàng, không bảo vệ nàng. Nàng không muốn thấy cảnh như vậy, rút kiếm ra hướng Lăng Nhi, Lăng Liên.

Quát to: "Các ngươi im miệng, không hôm nay ta sẽ giết các ngươi." xung quanh nghe vậy im miệng.

Bỗng một vị đệ tử lên tiếng: "Các ngươi đừng nên nói ra, nàng thế nhưng là đại sư huynh sư muội."

"Cổ Nhược Ca." nghe vậy xung quanh đám đệ tử im miệng, đại sư huynh sư muội Cổ gia nhị tiểu thư, không ai giám động vào nàng. Cổ Nhược Ca nàng nhìn thấy vậy tâm tình ha hả.

"Sư tỷ, chúng ta chỉ là Luyện Khí nhị giai, cùng nhất giai sao có thể đánh thắng được ngươi."

Cổ Nhược Ca mặc kệ Lăng Liên lời nói, nhanh nhanh hướng nàng mà chém, Lăng Liên cõng theo Lăng Thanh trên lưng rùi ra xa, Cổ Nhược Ca nàng cầm theo kiếm mà chém loạn xạ.

Lăng Thần bên này, hắn cùng Thiết Ngưu đang đi đến học viên. Thấy xung quanh đệ tử náo loạn: "Các ngươi biết gì chưa?"

"Ngang ngược Cổ Nhược Ca lại ra tay với hai vị cô nương bị bệnh, thật đáng thương."

"Nếu không phải đại sư huynh sư muội ta cũng muốn giúp hai nàng, bị bệnh đã khổ còn phải bị Cổ Nhược Ca nữ oa này đánh."

"Nhưng mà tại sao nàng học viên năm thứ ba phải phi hành chứ, tại sao lại xuất hiện bước đi như chúng ta?"

Nam đệ tử không hiểu rõ mặc kệ đi xem, Lăng Thần nghe vật mắt tỏa ra sát ý, Sư muội, sư tỷ ngươi cũng giám làm hại?

Lăng Thần hướng nơi đông đúc người mà lao đến, Thiết Ngưu thấy Lăng Thần sư đệ như vậy thở dài. Lăng Thần huynh đệ có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu.

Hắn cũng hướng nhanh đến, bên này Lăng Liên vừa cõng trên lưng Lăng Thanh né được hướng chém Cổ Nhược Ca. Cổ Nhược Ca thế nhưng lại thu kiếm, phát động công kích.

Quảng trường ngoại môn, gần khán đài một đám đệ tử vây xưng nhìn một nữ hài tử, dùng kiếm tấn công một nữ hài khác cõng trên lưng bản thân sư muội.

Nữ tử hướng Lăng Liên chạy đến chém xuống, Lăng Liên ngước nhìn lên. Không thể bộc lộ cảnh giới thật sự, bây giờ cho dù là tình thế nguy hiểm, nàng cũng sẽ không giết ta.

Nàng nhắm lại ánh mắt, xa xa truyền đến giọng nói tức giận.

"Ngươi giám động đến hai nàng, ta nhất định sẽ giết ngươi." Lăng Thần từ trên cao nhảy xuống, một kiếm chém bay kiếm của Cổ Nhược Ca ra xa.

Chỉ thấy Cổ Nhược Ca vừa đưa kiếm ra, chém trước mắt thân ảnh nữ tử, không ngờ tới từ trên cao một kiếm đem nàng kiếm bay ra xa.

Lăng Thần quay người, nhìn sư tỷ cõng trên lưng sư muội cười tươi. Vẻ mặt tức giận cũng biến mất: "Sư tỷ ta tới muộn." Lăng Liên nhìn thấy Lăng Thần gật đầu, vẻ mặt tươi cười.

Hắn lại nhìn sang Cổ Nhược Ca quát to: "Tuy ta biết ngươi là Đại Sư huynh sư muội, nhưng động đến hai nàng, ta dù chết cũng phải giết chết các ngươi." Lăng Thần ánh mắt kiên định.

Xung quanh đệ tử cảm thán: "Vị huynh đệ ngươi thật ngưu bức, ra mặt bảo vệ hai vị cô nương."

Thiết Ngưu từ xa cũng nhanh chóng tới, Cổ Nhược Ca nhìn thấy Lăng Thần ra bảo vệ hai nàng, cực kỳ phẫn nộ.

Nàng cảnh giới Luyện Khí cảnh tứ giai, bộc lộ ra ngoài: "Ta nhất định sẽ đánh giết ngươi." nàng vừa dứt lời.

Trên cao Thiết Ngưu thân hình vạm vỡ nhảy xuống: "Ngươi muốn giết chết Lăng Thần huynh đệ, vậy bước qua xác của ta."

Một khí tức mạnh mẽ xung kích ra ngoài, cảnh giới Luyện Khí tam uy áp hiện ra trước mắt mấy người.