Thiên Tiểu Nguyệt bĩu môi hồi lâu, nàng quay đầu nhảy xuống cầu thang.
Trong đại điện, một thân ảnh màu vàng y phục, cũng ngư hai màu mắt, nhảy xuống cầu thang.
"Ta đi tìm hai vị mẫu hậu chơi a, hai nàng đều dạy ta tu luyện."
Vô Ngạn đi theo nàng: "Tiểu Nguyệt, để tỷ tỷ đi cùng ngươi." Thiên Tiểu Nguyệt không từ chối, để Vô Ngạn ôm đi, nàng ánh mắt nhìn Vân Phàm.
Còn thè lưỡi: "Vân Phàm thúc thúc thật xấu." Vân Phàm đơ người, rốt cuộc là Thiên Uyên tỷ tỷ, hay là Tiểu Hoa dạy nàng tính cách như vậy.
Hắn cao thâm cảnh giới, không nói gì nhiều, nhìn xuống bản đồ. Trên bàn là một tấm bản đồ rộng lớn, Long Hạ Quốc là Ma Nư tông phụ thuộc thế lực.
Tiên Đạo Tông càng là bị nàng chiếm mất phía bắc, Vân Phàm thở dài, hắn đi ra cứu giúp Mộng Liễu nàng, ngăn chặn Na Na, Băng Huyền, một bí ẩn nữ tử.
Lại có quang minh kiếm kỹ, thiên sứ thánh kiếm trảm yêu trừ ma, hồ ly chín đuôi, trước đó là tám đuôi gặp ở Rừng Thanh Lang.
Chính là Na Na, không sai vào đâu được, còn về phần bên cạnh băng tinh giống như hắn tóc. Là Băng Huyền, còn không những như trước.
Các thế lực lớn, Tiên Đạo Tông phía bắc, cư nhiên bị một đầu Nhân ngư, Chu Trúc, Cổ Nhược Ca, Lăng Liên phá hủy.
Long Hạ quốc, còn phái ra binh lính uy hiếp tông môn, bên cạnh. Tông môn đồng ý, hay không đồng ý đều bị các nàng diệt sạch, Lăng Thanh ngươi thật là.
Tài trí cao hơn ta rất nhiều, phía bắc khu vực, toàn bộ đều xuống tay nàng, chỉ còn diệp gia là ngán nàng đường đi, Mộng Quốc sát nhập hắn Vân Thiên Quốc.
Vân Phàm trầm tư, không biết đang suy nghĩ cái gì, Diệp gia rất quan trọng với nàng, khả năng nàng đem quân số tấn công nơi đó là nhiều nhất.
Vân Phàm trầm tư, hắn nhanh chóng truyền âm: "Tô Hạo, ngươi tới Đại Điện." Tô Hạo đang định cùng Hạ Cơ ân ái, giật mình.
Nhanh chóng quay người, mở ra một đạo hư không rời đi, Hạ Cơ ánh mắt nhìn hắn?
"Vân Phàm, hắn gọi ngươi?" Tô Hạo gật đầu, Hạ Cơ bĩu môi: "Hừ, ta muốn cùng ngươi sinh thêm một tiểu bảo bảo, cư nhiên hắn lại gọi ngươi."
Hạ Cơ bĩu môi, nàng đứng dậy, đi ra khỏi phòng chỉnh sửa lại quần áo, đi ra khỏi phòng. Qua bên cạnh phòng, dỗ dành Tô Ngọc Trân.
Hắn đặt tên Tô Ngọc Trân, là vì Ngọc Trân chính là chân quý như ngọc, còn hắn Tô họ là Tô gia.
Hạ Cơ bĩu môi, hắn luôn đáp ứng nàng dục vọng, làm nàng ngày nào cũng vui vẻ, đang cho Ngọc Trân bú sữa nàng cười nhẹ.
Tô Hạo ta yêu ngươi.
Tô Hạo mở ra hư không, xuất hiện tại bên trong đại điện: "Vân Phàm huynh đệ, ngươi gọi ta cái rắm. Ta đang định cùng nàng ân ái? Ngươi cư nhiên gọi ta?"
Vân Phàm cười ha ha: "Huynh đé thứ lỗi, Diệp gia sợ gặp phiền phức, ta đang định cùng ngươi đi ra ngoài."
Tô Hạo không nói gì, đứng trong đại điện hai thân ảnh nam nhân, Vân Phàm nói tới hắn cũng minh bạch. Nếu muốn Hạ Cơ sống tốt, bắt buộc theo lao phải đi tới cùng.
Thở dài: "Hảo hai huynh đệ chúng ta đi." Vân Phàm cười nhẹ: "Phải như vậy."
Hai người nhanh chóng biến mất trong đại điện.
Một bên khác Diệp gia, trong phủ.
Diệp gia, gia chủ đang rất lo lắng, bởi trên Tây Vực, có hai thế lực.
Một là ma tông, hai là Vân Thiên Quốc.
Hắn Diệp gia chưa có gia nhập thế lực nào, rất chi là bất lực.
Ánh mắt nhìn xung quanh, đi đi lại lại bỗng một đạo hư không mở ra, ánh mắt hắn nhìn lại, đạo hư không màu xanh băng. Bước ra hai đạo thân ảnh.
Vân Phàm tới, Tô Hạo theo sau.
Diệp gia, gia chủ nhanh chóng cùng mấy người ngồi xuống. Vân Phàm không muốn kéo dài thời gian, đi vào việc chính.
Nhìn trên bàn bản đồ: "Gia chủ, như ngươi cũng biết, Ma Nữ Tông, tấn công ba ma tông còn lại đồ sát không còn bao nhiêu."
"Còn về phần đường gia, từng là chúng ta khu vực, Ma Nữ Tông cũng muốn chiếm đóng lại, ta lúc đó ra tay. Có thể để mấy người rút lui, nhưng lại mất phía bắc Tiên Đạo Tông.
Chính là chúng ta Vân Thiên Quốc, phía đông bắc khu vực."
Diệp gia, gia chủ gật đầu.
Ánh mắt hắn nhìn qua Vân Phàm: "Tiền bối, ngươi muốn nói chính là? Ma Nữ Tông tấn công Diệp gia ta lần nữa."
Tô Hạo ngồi bên cạnh, không nói gì.
Bên trong phòng nhỏ, trước mắt là một bàn gỗ, xung quanh là ba người ngồi, bên cạnh còn có một chén trà.
Diệp gia, gia chủ rót cho hai người.
Vân Phàm gật đầu nhận lấy.
"Chính là, các ngươi khu vực là ưu tiên nhất, tấn công Vân Thiên Quốc." Vì Mộng Quốc đều thành Vân Thiên Quốc, cho nên không còn là Mộng Quốc.
Diệp gia gia chủ cũng minh bạch ý này.
"Chẳng lẽ, chúng ta thật sự không còn cách nào sao?" Vân Phàm thở dài: "Có ta ở đây, nếu như ngươi không nhắc nhở, ta cũng nhất định giúp ngươi."
"Đối phương đều là cao thâm cảnh giới, dù cho có địa hình khó khăn, nhất định bay trên cao, không có đi dưới đất, rất dễ dàng tấn công."
Diệp gia, gia chủ gật đầu.
Vân Phàm lại nói thêm: "Lần trước lão tổ các ngươi, là bị các nàng giết hại, ám toán?"
Diệp gia, gia chủ không nói gì.
"Với Lăng Thanh tài trí, nàng ta không độc chiếm được Diệp gia, ắt hẳn rất tức giận."
"Diệp gia khả năng gặp phải thứ hai trận chiến, đính thân nàng ra tay tỷ lệ rất cao."
Diệp gia chủ, run nhẹ không thể tin được, hắn từng suy nghĩ đến điều này, lại không ngờ. Đối phương nuốt hắn tài nguyên, vẫn có ý định xâm chiếm hắn diệp gia bao đời, khó giữ.
Diệp gia bây giờ căn bản, không còn cao cấp cảnh giới.
Vân Phàm, Tô Hạo nhìn hắn: "Không ổn, Hồ Ly nữ nhân kia lại xuất hiện."
Vân Phàm trầm mặc, Diệp gia chủ, Diệp Dương, ánh mắt trầm mặc. Ba người nhanh chóng bay lên cao, Vân Phàm nhìn phía bắc, bên dưới là vô số màu đen.
Thi quỷ, cảnh giới đều là Hóa Thần cảnh, nếu là hai năm trước, hắn đều sợ nhưng không. Nhân Yên nàng xem ta, muốn thống nhất thiên hạ, vì nàng.
Ánh mắt hắn sắc bén, uy áp đánh ra, vô số thi quỷ dừng lại, Vân Phàm ánh mắt sắc bén, tỏa ra linh khí.
Dương Diệp Thành, quân lính đều có. Đáng tiếc cảnh giới cao nhất chỉ là Kim Đan cảnh, Nguyên Anh Cảnh. Muốn đối đầu với thi quỷ căn bản không hiệu quả.
Phía bắc Dương Diệp Thành, bên phía đông là một con sông chảy qua phía đông thành, có mấy ngọn núi không cao, cây xanh rất ít.
Đều là đồng bằng cỏ xanh, Vân Phàm bay trên cao Dương Diệp Thành, linh khí màu xanh băng toát ra, Tô Hạo màu nâu đất, Diệp Dương vẫn là bình thường linh khí.
Cách đó không xa, từ Ma Nữ Tông đi ra, một thân ảnh chín đuôi hồ ly, băng tinh mạnh mẽ. Cảnh giới không khác hắn là bao.
Hợp Thể đỉnh phong, Hợp Thể thất giai.
Bên dưới đều là thi quỷ do hai nàng khống chế, Vân Phàm ánh mắt nhìn chín đuôi hồng trắng hồ ly. Nàng ta đuôi đã đạt đến cực hạn một đuôi.
Một đuôi đó, đánh hắn thương tích vẫn còn, Na Na cười nhẹ: "Vân Phàm a Vân Phàm, bị một đuôi ta đánh ngươi vẫn còn tốt chứ?"
Nàng cười khinh bỉ, toát lên vẻ chế nhạo, coi Vân Phàm như rác rưởi đồng dạng mà nói, chín đuôi không ngừng lắc lư.