Thiên Thanh Mạn Chi biến mất.
Tô Hạo, Hạ Cơ đi vào, hắn nghi ngờ: "Mạn Chi sư muội, nàng làm sao rời đi gấp gáp như vậy?" Vân Phàm thở dài: "Nàng rời đi, ắt hẳn không quay về."
Tô Hạo ngồi xuống ghế, kéo ra ghế để Hạ Cơ ngồi xuống, Vân Phàm cũng được Tô Hạo nói cho biết Hạ Cơ sự việc. Vân Phàm cảm thán, nếu như là kiếp trước.
Có nam nhân như vậy thật tốt, nhớ đến Tô Hạo dẫn theo Hạ Cơ bước vào, còn có Huyết Thổ Long con nhỏ.
Vân Phàm lắc đầu.
Nói chuyện hồi lâu, quyết định ngày mai trở về Vân Thiên Quốc.
Hôm sau.
Vân Phàm hắn phải đi qua phòng Thiên Uyên tỷ tỷ, mở ra hư không, Tiểu Hoa ôm nàng trở về.
Tô Hạo, Hạ Cơ cũng như nàng nữ nhi, ở đây trông coi Rừng Thanh Lang, Tô Hạo không từ chối. Hắn ở đây, cũng như ở cùng hài tử.
Hắn lão bà, muốn sinh vài tiểu bảo bảo.
Vân Phàm, Vô Ngạn, Thiên Uyên, Tiểu Hoa trở về mà thôi.
Vân Phàm bước tới phòng Thiên Uyên, thấy nàng nằm trên giường, thở dài đầu hắn suy nghĩ: "Tiểu Hoa chẳng lẽ mang luôn giường đi a?"
Vân Phàm suy nghĩ chính xác, chỉ thấy Tiểu Hoa tâm niệm khẽ động, Thiên Uyên nằm trên giường, dùng chăn che lại đầu.
Đi vào trong hư không, Vân Phàm thở dài, Vô Ngạn theo sau hắn.
Vân Phàm quay đầu nhìn lại: "Yên Yên ta phải đi, đợi ngày ta thống nhất thiên hạ. Ắt hẳn sẽ tìm nàng."
Vân Phàm cúi đầu, Vô Ngạn nàng cúi đầu, lau nhẹ nước mắt: "Yên Yên sư tỷ, Tiểu Nhạn đi đây."
Hai người đi vào trong hư không, lúc đi còn quay đầu nhìn lại.
Vân Thiên Quốc.
Bên trong Thiên gia phủ đệ, Thiên Lung thấy hư không mở ra, Tiểu Hoa bên cạnh là là to lớn giường, mang bầu nữ tử. Thiên Lung thở dài.
"Thiên Thanh Nhi, Thiên Thanh Mạn Chi hai nữ nhi của ta, đều đi rồi. Lung a di rất buồn chán đây, Uyên nhi lại đây a di giúp ngươi, chăm sóc hài tử."
Thiên Uyên giờ mới bỏ chăn ra, nàng ánh mắt nhìn Thiên Lung a di: "Ta đều biết chuyện của ngươi, không cần sợ, ngươi nữ nhi là chúng ta Thiên gia tiền thân. Mạn Chi sư muội ngươi, Thanh Nhi sư muội ngươi."
"Đều đi rồi, các nàng căn bản không quay lại, mấy năm rồi ta không thấy Thanh Nhi, nó lớn ra sao, ta còn không rõ."
Thiên Lung lắc đầu, Tiểu Hoa nhìn màu đỏ tóc, đỏ vàng y phục, khuynh nước khuynh thành giai nhân, quả nhiên là chủ nhân mẫu thân. Ta thắc mắc? Chủ nhân đều là màu trắng?
Mẫu thân người màu đỏ, phụ thân người đều không giống chủ nhân. Chủ nhân chẳng lẽ ngươi không phải? Mấy người thân sinh?
Tiểu Hoa không nói nhiều, mang theo giường vào trong phòng, đi vào phòng Thiên Lung a di, nàng đặt xuống giường, Thiên Uyên nhẹ nhàng nhô đầu ra.
"A di, nhờ ngươi chăm sóc ta."
Thiên Lung cười nhẹ, khuynh nước khuynh thành vẻ mặt, tươi cười làm Thiên Uyên vui theo. Bởi nàng lớn lên, a di hay chăm sóc nàng, giờ đây a di lại chăm sóc nàng tiếp.
Bên ngoài hư không, Vân Phàm đi ra, Vô Ngạn theo sau hắn, nhìn mấy người quay đầu, tìm kiếm Vân Chiến.
Thiên Thanh Mạn Chi một bên khác, nàng bên trong một tòa cung điện to lớn, nàng bước vào trong, thấy lần trước Tuyết Đông, còn có tất cả tỷ muội sư tỷ. Thất ma ảnh, lại không đủ quân số.
Thiên Thanh Mạn Chi nàng tìm kiếm một nơi đứng thẳng, xung quanh đều là nữ tử. Đứng trên cao, một ghế to lớn uy trang, Thiên Thanh Nhi nàng cởi ra áo bào mũ, hiện ra một tóc trắng dài.
Nàng quay đầu, ngồi xuống ghế uy áp tỏa ra: "Các ngươi theo kế hoạch mà làm, chiếm đóng tất cả khu vực ma tông, chúng ta uy vong muốn trở lại."
Tuyết Liên, Cổ Nhược Ca, Na Na, Băng Huyền, Thiên Thanh Mạn Chi, tay phải nàng, đồng loạt gật, đầu tay trái nàng là Cổ Thần, Liễu Long bí ẩn mấy thân ảnh nữa.
Đồng loạt gật đầu, biết bản thân nhiệm vụ ra sao. Thiên Thanh Mạn Chi cùng mấy người bay đi, vẻ mặt còn dương lên cao, sư tỷ đi một năm vẻ mặt đều đẹp đẽ hơn trước.
Còn có nàng vậy mà là Ma Nữ Tông đứng đầu người, Thiên Thanh Mạn Chi ý định bay đi lòng sợ hãi.
Bên cạnh nàng Cổ Nhược Ca, Na Na, Băng Huyền, Tuyết Liên cười nhẹ: "Mạn Chi sư muội, ngươi mới gặp nàng uy vũ lần đầu."
"Đáng sợ là điều đương nhiên, ta còn gặp nàng uy vũ dọa sợ người khác nha."
"Mục tiêu đầu tiên chúng ta, là đánh bại diệt sạch ba ma tông còn lại, không quản cầu xin tha thứ, nhị sư tỷ nàng tính từ trước."
"Không diệt sạch, khả năng đối phương sẽ theo Vân Thiên Quốc, trước tiên diệt sạch."
Cư nhiên như vậy.
Cổ Nhược Ca, uy lực bá đạo phá hoại hủy ma tông thứ nhất, chính là gần Ma Nữ Tông, khu vực liền mở rộng, Thiên Thanh Mạn Chi càng là mạnh, nàng mở ra Thiên Sứ Thánh Kiếm, Trảm Yêu Trừ Ma.
Trên cao vô số thánh kiếm rơi xuống, trực tiếp diệt hết gần khu vực ma tông, Thanh Thanh Mạn Chi lúc đầu, nàng còn hơi bình tĩnh, lại không ngờ.
Đều hòa nhập vào mấy tỷ muội, điên cuồng đồ sát, Thiên Sứ Thần, chỉ đành vỗ mặt, lại xét về việc tiêu diệt ma tông, nàng lại là tăng cao cảnh giới.
Bởi thiên sứ sinh ra là diệt trừ cái ác, mà nàng đồ sát ma tông đương nhiên cảnh giới tăng cao, cứ như vậy mấy người đồ sát tam đại ma tông.
Không còn vết tích.
Hai năm sau.
Vân Thiên Quốc, Vân Phàm hắn tình trạng bây giờ, chỉ còn có Diệp gia, không đồng ý sát lập hắn Vân Thiên Quốc mà thôi.
Vân Phàm hắn đang ngồi xử lý, công việc, một năm trước, hắn tu luyện đạt tới Luyện Hư cảnh nhất giai, cuối cùng hoàn thành ngũ khảo, đặt đến Hợp Thể cảnh.
Hợp Thể cảnh, không có gì đặc sặc là hấp thu từ ngoài thiên địa linh khí, nồng đậm hơn.
Vô Ngạn bên cạnh hắn, cảnh giới không hề thấp Luyện Hư cảnh lục giai, nàng ôm chặt lấy hắn: "Vân Phàm, ta đều gần ngươi mấy năm, ngươi đều chạm qua ta thân thể."
"Không có kết hôn sao?' Vân Phàm thở dài: "Đợi ta thống nhất thiên hạ, ngày đó ta sẽ cưới nàng, cũng như Mộng Liễu." Vô Ngạn bĩu môi.
Bỗng một người chạy vào trong, là một tiểu hài tử, nàng vừa hai tuổi. Lại có khả năng chạy nhảy, như bình thường người lớn, nàng chạy vào thấy hai người đang ôm chặt nhau.
Không nói gì.
Vân Thiên Quốc, trong hoàng cung, bên trong đại điện, một tiểu nữ hài chạy vào trong, nàng mặc trên mình.
Màu vàng y phục, mắt trái là màu đỏ, mắt phải tím, tóc màu vàng tím, nhảy tung tăng chạy vào, nàng là Thiên Tiểu Nguyệt, hai năm trước tháng tám.
Thiên Uyên sư tỷ sinh ra nàng, vừa sinh ra nàng liền thức tỉnh thiên sứ tám cánh, cảnh giới là Luyện Khí cảnh nhị giai. Còn nắm giữ cực hạn chữa trị.
Tiểu nữ hài nhảy đến, bước lên cầu thang: "Vân Phàm thúc thúc, mẫu hậu nói ngươi đi Diệp gia, Ma Nữ Tông lại tấn công Diệp gia."
"Lần trước, là cúng tài nguyên, Ma Nữ Tông mới không tấn công, lại không ngờ tới. Ma Nữ Tông lần này lại giám." nàng khoanh tay bĩu môi.
Vô Ngạn bước tới, xoa xoa đầu nàng: "Tiểu Nguyệt ngoan, còn nhỏ không nên suy nghĩ quá nhiều."
Thiên Tiểu Nguyệt vẫn là không nói gì, Vân Phàm càng là nở nụ cười.
Vân Phàm thúc thúc? Ta già đến vậy sao?
Vân Phàm cười khổ.