Vân Phàm thân ảnh màu xanh băng, bay đi va chạm với vết nứt đá, đá sau lưng hắn không si nhê, mà Vân Phàm lưng đau.
Vân Phàm đáp xuống, đứng trên cây xanh, nhìn Lộ Xà đôi mắt mang đầy chướng khí nhìn Vân Phàm, gầm thét.
Vân Phàm lau vết máu trên miệng: "Không tồi, Lộ Xà ta giúp ngươi thoát khỏi thống khổ."
Bên dưới hồ nước cách cây Vân Phàm đứng không xa.
Vô Ngạn bên dưới hồ đã được mười phút, linh khí ngăn cách lại không thể tiếp tục dùng đến, dưới hồ quá nhiều linh thảo tích tụ, cho nên cảnh giới hợp lại cao hơn nàng.
Vô Ngạn ánh mắt rưng rưng nhìn lên cao, bỗng một đầu xanh biếc tóc nữ tử, áo váy dài đến đuôi cá, chỉ lộ ra phần cuối đuôi cá vẫy đuôi cá lao nhanh xuống.
Vô Ngạn đưa tay lên, vẻ mặt thân quen này, trên mặt vảy cá, ánh mắt xanh nhạt lấp lánh ánh sao không sai vào đâu được, Nhân Yên tỷ tỷ.
Nhân Yên bơi xuống, một tay ôm nàng dừng lại, không chìm xuống dưới, bởi vì bên dưới quá sâu, Nhân Yên nhìn xuống dưới đều là thảo dược linh thảo.
Lộ Xà cùng nàng hay ném xuống, một tay ôm lấy Vô Ngạn tay còn lại đưa ra trước mắt nàng, một đạo Thủy Nguyên tố thuộc tính, hình thành xung quanh đầu Vô Ngạn.
Vô Ngạn mới dễ dàng thở, nhanh chóng đứng thẳng người nhìn Nhân Yên nàng mở miệng không có nước tràn vào: "Nhân Yên tỷ tỷ, ngươi khôi phục?"
Nhân Yên cười: "Ta hồi phục, Lộ Xà thế nào nàng ấy đã bị ngươi phong ấn sao?" Vô Ngạn nhìn nghiêng đầu đáng yêu nhân ngư, không kìm nổi lòng thẹn thùng.
Nhưng lại nhớ tới bản thân vừa đáp xuống, thân thể đã rơi xuống không cách nào phong ấn bằng hữu thân thiết Nhân Yên tỷ tỷ.
"Vân Phàm vừa nói tới, đưa Yên Nhi sư tỷ xuống dưới, ta bước xuống đã bị hồ nước kéo xuống dưới, bây giờ cũng hơn hai nén nhang, sợ rằng Lộ Xà."
Nhân Yên ánh mắt rưng rưng: "Lộ Xà, khả năng đã bị chướng khí bao phủ thân thể." Nàng không trách Vô Ngạn mà nhìn Vô Ngạn: "Chúng ta lên, ta muốn tự thân nhìn thấy Lộ Xà chết."
Vô Ngạn biết, bản thân, thân thiết tỷ muội chết đi sẽ đau lòng, đau khổ cỡ nào. Nếu như là tỷ tỷ nàng chết đi. Nàng hẳn sẽ đau khổ, khóc không thành tiếng.
Nhắc tới tỷ tỷ. Sư tỷ ngươi cảnh giới bây giờ là bao nhiêu nha? Ta rất mong chờ ngươi, cảnh giới bao nhiêu cao thâm. Vô Ngạn chưa kịp suy nghĩ, Nhân Yên đã nắm lấy nàng thân thể.
Đuôi không ngừng vẫy đuôi cá nhô lên cao, vừa nhô lên đảo mắt nhìn cảnh vật hoang tàn, dây leo từ trước đều bị nứt đoạn, xung quanh cây xanh đều bị đánh đổ.
Dưới đất là linh thảo, đều bị đánh nát. Nhân Yên đưa tay che miêng ánh mắt rưng rưng, nhìn đầu lớn xà bị chướng khí bao phủ cơ thể.
Tấn công Vân Phàm, Vân Phàm khống chế băng nguyên tố trên cao còn có hình tròn to lớn công pháp, rơi xuống băng tinh, Vân Phàm thân ảnh biến mất.
Xuất hiện tại mỗi lần băng tinh, mà băng tinh rơi xuống Lộ Xà chướng khí, lại không ngừng lắc lắc cơ thể, dù cơ thể không bị băng tinh rơi xuống không gây sát thương.
Lộ Xà vẫn không ngừng tấn công, Vân Phàm kiếm đánh xuống, từng đạo linh khí bao quanh, mà vừa từ dưới nước đi lên ướt đẫm y phục Vô Ngạn.
Lại nhìn Xanh biếc y phục Nhân Yên sư tỷ, nghi ngờ: "Sư tỷ y phục ngươi làm sao không có bị ướt?' Nhân Yên vẻ mặt cố gắng dương cao cười nhẹ.
"Là so ta vảy mà làm nên y phục, không có khả năng bị ướt." Nhân Yên nhìn khuynh nước khuynh thành thiếu nữ, y phục bị ướt đều hiện ra khe núi ngực.
Còn có từ trước tím ướt sũng do rơi xuống hồ nước, nàng thở dài, đối phương từ lúc gặp nàng còn không hở ra khe núi ngực, là che kín trước ngực áo như nàng.
Giờ đây như vậy, là nàng có lỗi đưa tay lên che lấy ngực đối phương, mà y phục khôi phục ban đầu, cơ thể không còn ướt sũng cũng được nàng mang lên gần hồ.
Vô Ngạn cản nhận trên mình, không còn ướt sũng lộ ra khe ngực, cũng như áo lớn che đậy, vui mừng, đôi tay hiện ra lôi nguyên tố thuộc tính.
Nhìn hướng Vân Phàm cùng to lớn đại xà giao thủ.
"Lôi Đạo Diệt Chân." đây chính là nàng chân thân, mà đáng tiếc chân thân nàng thức tỉnh lại là trực tiếp tấn công, không phải trở thành hình dạng to lớn.
Phụ trợ tấn công, một thanh kiếm do vô số nguyên tố lôi hình thành, nàng nắm chặt lấy thanh kiếm, nhanh chóng bay tới, trên kiếm số lôi nguyên tố thuộc tính.
Vân Phàm đang giao thủ cùng Lộ Xà, Lộ Xà đột nhiên bị một kiếm chém đánh bay lên cao, gần sương mù nơi.
Vân Phàm nắm chặt nắm đấm hắn đang định bay tới: "Cực Hạn Lôi Đạo." là Vô Ngạn gióng nói, quay lại nhìn xuống dưới cây xanh cỏ, bay lên cao xung quanh nàng tỏa ra lôi thuộc tính.
Sóng xung kích từ nàng bay ra đủ để nghiền ép người khác, Vô Ngạn bay tới gần Lộ Xà, xoay người một kiếm lôi nguyên tố chém ra.
Lộ Xà thân thể bị chướng khí bao phủ, lại bị lôi nguyên tố tấn công, cho nên chướng khí gần như bị đánh bay xuống dưới nàng tâm trí.
Lộ Xà mới mở miệng: "Nhanh chóng giết ta, ta không giống lâu được nữa. Lôi nguyên tố thuộc tính có thể để chướng khí hạ thấp xuống, nhưng nếu như không có mãi lôi điện."
"Ta khả năng không giữ vững được tâm trí." Nhân Yên từ hồ nước nhảy lên, hai chân trần nhanh chóng bay tới, đứng trước mắt vô số vết thương trên vảy rắn.
Nàng lo lắng: "Tiểu Xà, ngươi có thể dùng lôi nguyên tố thuộc tính đè ép giảm xuống chướng khí, ta có thể giúp ngươi liên tục chu cấp lôi nguyên tố thuộc tính."
Lộ Xà hơi lo lắng Nhân Yên sinh mệnh: "Yên Yên, không thể, ngươi không có lôi nguyên tố thuộc tính, không cách nào chuyên tâm xua đuổi chướng khí."
"Một khí phát tác, là tích trữ lâu năm chướng khí, khả năng cao ta giết đầu tiên người chính là ngươi Yên Yên."
Nhân Yên lắc đầu: "Tiểu Xà ta đã hứa, sẽ không để ngươi chết." Tiểu Xà ánh mắt cay đắng nhìn nàng, tuy bây giờ nàng thân xà có thể bám trên vách đá.
Nhưng muốn rơi xuống, cho nên bò xuống dưới trước tiên, to lớn đạo xà như nàng khả năng muốn thoát khỏi đây rất khó khăn.
Nàng đáp xuống, Nhân Yên hai người nhanh chóng đáp xuống: "Tiểu Xà, ngươi nghe lời ta quay về dạng hóa hình, ta giúp ngươi tạo ra lôi nguyên thạch."
Chỉ thấy to lớn Lộ Xà lắc đầu: "Ta có thể hóa nhỏ, lại không cách nào trở thành hóa hình." Nhân Yên rưng rưng ánh mắt: "Tiểu Xà, ngươi nghe ta, không nên chết."
"Dù cho mội khi ngươi chướng khí tích tụ, phát tác giết chết ta đầu tiên, cũng muốn duy trì ngươi sống sót."
Lộ Xà lắc đầu: "Yên Yên, nhanh giết ta ngươi không nên trả giá hay tạo ra lôi nguyên thạch giết ta, ta chết không hối hận vì đã chết dưới tay đồng bạn."
Nhân Yên cúi thấp đầu: "Lộ Xà sợ rằng không thể, ta sẽ không bao giờ giết chết bản thân hảo hữu."
Lộ Xà thấy đồng bạn hảo hữu lâu năm, lại không hề nghe lời nàng.
Tức giận mà nói.