Chương 166: Vòng thứ hai, vòng giao thủ.
Vân Phàm bên này, thân ảnh nam nhân nhìn trước mắt, hừ Vân Phàm đối thủ tiếp theo của ta, lần này ngươi chết.
Hắn ý nghĩ muốn ám sát Vân Phàm, nhưng nhìn thấy là Vân Phàm cùng thánh nữ ân ái, Thánh nữ vậy mà thích Vân Phàm hắn ngạc nhiên.
Hắn còn đang định ám sát đối phương, còn là thánh nữ nhân tình? Ngươi giám ám sát sao?
Hắn đang suy nghĩ, sau lưng bị một đôi tay chụp lấy, Vân Phàm một quyền đánh hắn ngã xuống đất.
Vân phàm: "Ngươi muốn ám sát ta, quả nhiên quá non nớt, thời gian sửa sang lại khán đàn cùng ăn trưa, tuyển chọn tiếp theo giao thủ."
"Ngươi có thể biết ta, đối thủ tiếp theo của ngươi, không tồi." Vân Phàm hừ nhẹ, hắn nhìn qua hiểu tiểu thuyết văn học mạng, nhiều nên nắm rõ.
Hắn không có đắc tội qua nam nhân nào, hay nữ nhân nào trừ phi tỷ thí đối thủ muốn ám sát hắn, quả nhiên không thể cùng hắn so.
Vân Phàm hừ nhẹ, một quyền đánh hắn ngã ra vài vòng trên đất, Vô Ngạn đang thất thần, thấy xa xa động tĩnh.
Chạy nhanh tới, nàng vừa đi đến cánh rừng trước mắt, Vân Phàm đứng một nơi nhìn trước mắt nam tử hừ nhẹ.
"Ám sát ta ngươi không có khả năng." Vân Phàm, hắn cười nhẹ nhảy lên cao, hai chân đưa về phía trước, xuyên phá.
Một cước này đem đối phương tất sát, Vô Ngạn nhìn thấy tình cảnh như vật giật mình, đây là chân truyền đệ tử a, Vân Phàm ngươi làm gì.
Nàng hét to: "Vân Phàm, hắn là chân truyền đệ tử không thể giết hắn." nam đệ tử nghe vậy, thân thể trọng thương, một tay ôm ngực.
Nhếch nhẹ miệng: "Hừ bổn đại gia ta thân là, chân truyền đệ tử ngươi giám giết ta?" Vân Phàm thu hồi cước xuyên phá.
Nhìn hắn, chân truyền đệ tử làm sao, khán đài ta cho ngươi biết. Ta không đắc tội qua ngươi, ngươi muốn ám sát ta.
Vậy cũng nên biết, từ chết viết như thế nào. Hắn tính cách cũng không muốn giết người, nhưng thân là cao thâm chân truyền đệ tử.
Hắn nhìn ta cũng như nhìn cỏ rác, cao thâm tầng nhìn dưới chướng mà thôi. Ngươi có Tiên Đạo Tông sau lưng, ta Vân Quốc, Băng Kiếm Thần ?
Ngươi có? Vân Phàm cười nhẹ, khinh bỉ, nếu như hắn không muốn giết ta, ta cũng không muốn giết hắn. Hai người đều khinh bỉ đối phương, Vân Phàm thu hồi kiếm kỹ.
Hắn thu hồi kiếm kỹ, quay người rời đi. Vô Ngạn đi theo sau hắn, nam nhân Kết Đan cảnh nhất giai, thụ thương nhìn thân ảnh hắn rời đi cay đắng.
Hắn gọi Cửu Bạc, chân truyền một trong sáu vị đệ tử, không cam lòng. Bỗng nhiên giọng nói truyền đến: "Tiểu tử."
Cửu Bạc quay đầu lại, một thân ảnh màu tóc trắng. Nữ tử này khuynh nước khuynh thành như vậy, hắn chỉ nhìn qua nàng màu tóc đã thốt lên.
Bởi hắn thấy được, thân ảnh mặc trên mình y phục váy dài trắng, tóc màu trắng lộ ra ngoài, trước mắt một tấm khăn đen ngăn cản nàng khuôn mặt.
Lộ ra đôi mắt màu trắng, lông mày màu trắng nhìn hắn. Không sai nàng chính là Ma Nữ Tông.
"Tiểu tử, ngươi có hay không muốn mạnh thêm?" Cửu Bạc không tin lời nàng nói: "Ngươi là ai, mà giám hỗn lão như vậy, vừa đến đã nói muốn ta cảnh giới cao tăng cao không?"
Tóc trắng nữ nhân cười nhẹ: "Ha Ha ta chính là Ma Nữ Tông, một trong thất ma ảnh, ngươi đáng tiếc rằng không biết đến a."
Nàng thật sự, không phải Thất Ma Ảnh một trong bảy người, mà là giả trang: "Hừ Ma Nữ Tông, ngươi cũng giám, ta đã giết qua vô số ma nữ tông phái tới ám sát."
Tóc trắng thiếu nữ, ngươi giết chỉ là chúng ta thi quỷ, khống chế khôi lỗi người. Ngươi gặp một vị Ma Nữ Tông chân chính mà nói.
Nguyền ép cảnh giới, đến nỗi quên mất bản thân từng là cao thâm cảnh giới. Cửu Bạc hắn thân thể dựa trên gốc cây, suýt bị Vân Phàm xuyên phá qua.
Cửa Bạc ngay trước mắt, hắn vẫn kiêu ngạo: "Hừ Ma Nữ Tông chịu chết, hắn đứng dậy." tay nắm lấy thanh kiếm.
Chém nhẹ đến nàng, Tóc trắng thiếu nữ cười nhẹ, nàng tay áo dài màu trắng đánh xuống, Cửu Bạc thân thể bị đánh bay ra xa.
Ngã lăn vài vòng, hắn kiếm rơi xuống, thân thể vẫn ngã theo sau. Cửu Bạc hắn dừng lại, một vết tích trên đất kéo dài.
"Hừ vô vị, ngươi nếu như đầu hàng ta Ma Nữ Tông mà nói, ta có thể giúp ngươi một bước lên mây, giúp ngươi giết chết Vân phàm tên kia."
Chửa Bạc nghe đến Vân Phàm, ánh mắt sắc bén, khinh thường, mang theo phần tức giận. Hắn gần như bị Vân Phàm sát chiêu, muốn phản kháng không có.
Đây là mỗi nhục lớn nhất, hắn tuổi cũng hai mươi bảy tuổi, gặp như vậy việc rất tức giận. Cửu Bạc cắn chặt răng: "Ngươi có gì chứng minh ta tin ngươi?"
Tóc trắng thiếu nữ, nàng thân ảnh màu trắng váy một chân đạp hư không, thân thể bay cao vài mét.
Tay đưa nhẹ, từ tay nàng một màu đen linh khí bay đến: "Ngươi cảm nhận tự thân thực lực, ngươi làm tốt ta còn có thể giúp ngươi, tăng cao thêm một bước."
Màu đen linh khí, từ trên cao bay đến, xuyên qua một cành cây, bay thẳng đến. Cửu Bạc hắn nằm trên đất, màu đen linh khí bay đến xung nhập thân thể.
Thể nội đan điền hắn, cảm nhận được một màu hắc ám thuộc tính mới linh khí, cảnh giới nhanh chóng tăng cao.
Kết Đan cảnh nhị giai.
Kết Đan cảnh tam giai.
Kết Đan cảnh tứ giai.
Kết Đan cảnh...
Một bước đi đến cửu giai, viên mãn dừng lại. Cửu Bạc thân thể vết thương bình phục nhanh chóng, hắn đứng dậy cảm nhận trên mình thực lực.
Một màu đen linh khí bao quanh người hắn, Tóc trắng nữ nhân, thấy kế hoạch đã thành công quay người, thân hình biến mất. Để lại vài cánh hoa màu hồng.
Cửu Bạc quỳ xuống một chân: "Thuộc hạ vì Ma Nữ Tông người, thề chết không thôi." hắn cảm nhận trên thân thực lực cười nhẹ.
Vân Hoàn, kỳ tử ngươi đến. Hắn quay người rời khỏi, quảng trường lúc này, thân ảnh Lăng Thanh từ dưới bước xuống.
Na Na thấy nàng hiếu kỳ: "Tỷ tỷ, ngươi đi đâu nha? Ngươi không thể bước nhanh chóng, không nên đi lại quá nhiều."
Lăng Thanh gật đầu: "Ta có việc cần phải đi làm, nên rời đi một ít." Na Na nàng không hỏi nhiều mà ngồi xuống.
Vòng thứ hai đến, vòng giao thủ, Tiên Tông trên cao: "Vòng thứ hai, Vòng Giao Thủ bắt đầu."
Hắn đứng đậy, dứt lời ngồi xuống, hai vị đại trưởng lại bên cạnh gật đầu. Gia Phong trưởng lão.
"Trận thứ nhất, Vân Phàm giao thủ chân truyền đệ tử Cửu Bạc." Vân Phàm hắn từ trong nhà gỗ nhảy xuống dưới.
Cửu Bạc hắn, thân ảnh đã khác, một màu đen linh khí bay quanh hắn, Cửu Bạc hắn kéo lê thanh kiếm.
Vô Ngạn trên nhà gỗ, nhìn ra chỗ không đúng, Vô Nhạn bên cạnh nàng cũng nhìn ra.
Vô Nhạn: "Hắn đã ma hóa, chúng ta lôi thuộc tính có mẫn cảm hắc ám thuộc tính, ma hóa, một từ là hắc ám thuộc tính nghiền ép chúng ta."
"Chỉ cần hắc ám thuộc tính quanh quẩn, chúng ta đã run nhẹ người." Vô Ngạn lại nói thêm: "Với tính cách của hắn, biết được Vân Phàm đối thủ đã đi ám sát."
"Kết quả bị hắn treo đánh ngược lại, ta nếu như không đến kịp Cửu Bạc bây giờ, chỉ còn lại cái một cái xác."