Chương 165: Vòng thứ nhất, vòng tuyển chọn.
Tiên Tông hô to: "Vòng thứ nhất, vòng tuyển chọn, trận thứ nhất bắt đầu tỷ thí."
Hắn dứt lời bên dưới đệ tử, dùng linh khí một quyền đánh mạnh chuông đồng lớn, lại đánh thêm ba chuông, chuông thứ nhất.
Đại biểu tỷ thí bắt đầu, tiếng chuông thứ hai, trận thứ nhất bắt đầu, Gia Phong trên cao quảng trường bình phẳng tấm gỗ dài: "Trận thứ nhất đệ tử giao thủ cùng đệ tử."
Hắn dứt lời hai vị đệ tử nhảy lên khán đài, Tiên Tông hắn ngồi xuống, xung quanh hai ghế là Đại Trưởng Lão ghế ngồi.
Hai vị đại chưởng lão ngồi xuống, nhìn bên dưới khán dài.
Hai vị đệ tử chấp tay: "Tại hạ, cảnh giới Trúc Cơ cảnh trung kỳ, tại hạ cảnh giới Trúc Cơ cảnh hậu kỳ."
Hai người chấp tay giới thiệu nói, bản thân tên cùng cảnh giới. Nam đệ tử cầm trên chính mình kiếm nhảy lên cao: "Tiên Đạo Tông, Kiếm Pháp, Lưu Vạn Kiếm."
Sau lưng nam đệ tử cầm kiếm xuất hiện một trăm đạo kiếm, công kích như mưa rơi xuống, nam đệ tử nắm trên tay một thanh đại đao
Hừ nhẹ: "Tiên Đạo Tông, Đại Đao Trảm." hắn đưa đại đạo xuống đất, một màu linh khí từ thân thể hắn, bộc lộ ra ngoài.
Nam đệ tử cầm đại đao đứng dậy, chém lên cao một đạo kiếm khí. Một trăm thanh kiếm xuyên đến, bị một đại đao kiếm khí xuyên qua.
Nam đệ tử cầm kiếm, ngăn cản lấy. Hắn chỉ là Trúc Cơ cảnh trung kỳ, một đạo kiếm khí này xuyên phá qua hắn kiếm.
Đạo kiếm khí, mạnh mẽ chém xuyên qua kiếm hắn. Thân thể hắn ngã xuống nhanh chóng.
Nam đệ tử cầm kiếm, kiếm khí chém xuyên qua, thân thể ngã về sau rơi xuống dưới khán đài.
Gia Phong: "Trận thứ nhất, Đệ tử cầm đại đao thắng." xung quanh đệ tử bàn tán gật đầu, nam đệ tử cầm đại đao mạnh mẽ không tồi một kiếm xuyên qua vòng thứ nhất.
Tiên Tông nhìn thầm gật đầu, không tồi kiếm khí. Như vậy đánh bại đối thủ đã không tồi.
Tiên Tông gật đầu, hắn bây giờ chỉ cần nhìn xem là hảo. Không cần mất thời gian mà nói như Trư Bát từng làm.
Vân Phàm bên cạnh gật đầu, không tồi, một kiếm xuyên phá qua đệ tử. Trận tiếp theo hình như là hắn.
Quả nhiên như hắn nghĩ: "Vân Phàm giao thủ cùng đệ tử...." hắc hắc đoán không có sai, đến hắn hắn tỷ thí.
Vân Phàm một tay chống đỡ lấy hàng rào gỗ, nghiêng người nhảy qua hàng rào gỗ.
Đáp xuống khán đài, phía bên kia nam đệ tử cũng bước lên.
Hắn chắp tay: "Tại hạ Cẩu Thả, cảnh giới Trúc Cơ cảnh viên mãn." Vân Phàm chắp tay: "Tại hạ, Vân Phàm Kết Đan cảnh nhất giai."
Hắn cũng không thể nói ra, bản thân chân chính thục lực tứ giai. Cẩu Thả nghe vậy giật nhẹ mình, nhanh chóng ẩn dấu bình ổn lại tâm tình.
Cẩu Thả hắn biết, trận này hắn đã thua, Kết Đan cảnh nhất giai, so với Trúc Cơ mà nói một trời một vực, không thể nào thắng được.
Vân Phàm phất tay, Trích Tiên Kiếm hiện ra, nắm lấy, làm xung quanh đệ tử ánh mắt kinh ngạc: "Đây là vũ khí gì ta chưa nhìn qua bao giờ."
Xung quanh đệ tử gật đầu, chưa nhìn qua Trích Tiên Kiếm, Vân Phàm đưa kiếm ra: "Thanh Vân Kiếm." trích tiên kiếm được bao quanh lấy một lớp linh khí.
Hắn thuấn di, đến trước mắt Cẩu Thả, Cẩu Thả giật mình, tay mang ra một đôi đao dài. Hắn mang song đao, đỡ lấy.
Vân Phàm cười nhẹ, một tay cầm kiếm chém qua, song đao bị đẩy lùi ra sau. Vân Phàm chân trái đưa lên một cước đá Cẩu Thả lui ra sau.
Hắn hai tay lung lay, lui ra sau: "Tiên Đạo Tông, Song Đao Liên Kích." hắn tay nắm chặt song đao, chạy qua một đường thẳng sân tỷ thí.
Vân Phàm nhìn thây rõ ràng, thân ảnh Cẩu Thả một đường, ngang chéo chạy tới. Vân Phàm cười nhẹ: "Hừ, một mánh khóe trước, thực lực tuyệt đối mà thôi."
"Tà Ma Long Kiếm." sau lưng hắn một đầu long, từ khán đài nhô lên, hai chân trước đầu long đặt chân lên khán đài, hai cánh mọc ra.
Sau lưng hắn, đầu ma long xuất hiện, cuối cùng là chân sau: "Tà Ma Long Kiếm tấn công." trên khán đài là một đầu long, chui từ khán dài lên.
Khán đài nứt vỡ, đầu ma long bốn chân hai cánh thân thể không có dài như long bình thường.
Nội môn đệ tử tê, đầu long tiếp tục công kích. Tàng Thư Các thế nhưng không có xuyết hiện qua.
Tiên Tông gật đầu, không hổ là Vân gia hoàng tử, công pháp thật mạnh.
Vân Phàm gắn tà long ma kiếm khí chém đến, một kiếm mạnh kẽ chém qua, Cẩu Thả tê dại. Hắn vừa bị đầu ma long chém qua.
Còn bị Vân Phàm cho một ma long kiếm khí, thân ảnh bị chém qua. Thân thể bay ra ngoai đệ tử trị liệu xung quanh khán dài nhảy ra bắt lấy hắn.
Vân Phàm quay người, thu hồi kiếm kỹ đầu Ma Long sau lưng biến mất, hắn nhảy lên cao, xuất hiện bên trong nhà gỗ.
Gia Phong trên cao: "Trận thứ hai, Vân Phàm thắng."
Xung quanh đệ tử khinh ngạc, Gia Phong không nói nhiều tiếp tục trận đấu, tiếp theo, cứ như vậy các trận là thiên khiêu thắng.
Cũng là, may mắn mà như vậy. Vân Phàm hắn nhanh chóng rời khỏi quảng trường, một thời gian nữa mới tiến đến vòng thứ hai.
Vòng tăng tiến, đây chính là thiên kiêu gặp thiên kiêu. May mắn không xuất hiện ở đây chân chính thực lực mới là, hắn rời đi nhanh chóng.
Bởi Vô Ngạn gọi hắn, Vân Phàm nhanh chóng đi đến, thấy được Vô Ngạn. Nàng lao tới ôm lấy hắn.
"Vân Phàm ta có việc muốn nói với ngươi." Vân Phàm ôm lấy nàng: "Ngạn nhi ngươi nói."
Vô Ngạn gật đầu ngồi xuống: "Ngươi biết hồ ly nữ." Vân Phàm gật đầu, nàng nói tiếp: "Hồ Ly Nữ sắp xuất hiện bảo vật, nghe nói rằng chín ngàn năm mới xuất hiện một lần.".
Vân Phàm ngạc nhiên: "Nói như vậy, bảo vật đó là thiên giai pháp bảo?"
Vô Ngạn gật đầu: "Thiên giai pháp bảo, đây chính là ta muốn nói với ngươi, ta điều tra qua. Bây giờ hồ ly nữ."
"Là chúng ta Tiên Đạo Tông khu vực, cho nên lần này muốn nói với ngươi là, mau chóng đi a."
"Đây là thiên gai pháp bảo, cầu chứ khó có thể có được." Vân Phàm lông mày nhíu nhẹ, nếu như cầu chứ, không thể có được mà nói
Thần dễ dàng có a, Hắn truyền âm Băng Kiếm Thần :" Vân huynh, ngươi nói xem ngươi có hay không có thiên giai pháp bảo, vũ khí?"
Băng Kiếm Thần: "Hừ ngươi tưởng ta là ai, Băng Kiếm Thần thiên giai pháp bảo dễ dàng có a."
"Đáng tiếc rằng, ta đã mất đi, pháp bảo thiên giai hay vũ khí, ngươi cảnh giới một khi nắm chắc mới có thể, nhận cửu khảo mà nhận lấy."
Vân Phàm gật đầu, Vân Phàm nhìn Vô Ngạn: "Vô Ngạn, nàng không cần lo lắng, về sau ta có thiên giai pháp bảo vũ khí, dễ dàng."
"Ngươi muốn ta có thể cho ngươi." Vô Ngạn gật đầu, Vân Phàm ôm nàng trong ngực, xoa xoa đầu nhỏ nàng, Vô Ngạn nàng suy nghĩ rồi nói thêm.
"Ngươi nói có hay không thật nha, ta thế nhưng không tin ngươi lời nói?"
Vân Phàm cười khẽ: "Ta làm sao lừa qua nàng đây."
"Hừ, hỗn đản."
Vô Ngạn hừ nhẹ, Vân Phàm nhìn xa xa có một đạo thân ảnh, Kết Đan cảnh nhất giai.
Cũng muốn giám tập kích bổn thiếu gia, hắn thân ảnh biến mất. Vô Ngạn giật mình nhìn xung quanh không có nhìn thấy Vân Phàm.