Chương 142: Chương 142:Đường Gia Ngày Tàn (2)

Chương 142:Đường Gia Ngày Tàn (2)

Thiên Sứ Ẩn Tàng, nàng xuất hiện sau lưng bát trưởng lão một kiếm chém ra, Bát Trưởng Lão không ý thức được, thiên sứ kiếm chém qua sau lưng hắn ngã xuống đất.

Thất trưởng lão nhanh chóng lao đến: "Mười một chùy."

"Mười hai chùy."

Thiên Uyên sắc mặt bình tĩnh đỡ lấy, Thất trưởng lão sắc mặt cứng đọng nhìn nàng, vẻ mặt tức giận hét to: "Thiên sứ nhất tộc các ngươi chết."

Thiên Uyên cười nhẹ, thất trưởng lão càng tức giận, hắn gầm thét: "Sáng lập lão tổ chúng ta đã từng giết qua một vị thiên sứ, ta hôm nay cũng sẽ giết chết ngươi."

Thiên Uyên cười nhẹ: "Ngươi sáng lập lão tổ Đường Tâm cũng chỉ là chín ngàn năm trước bởi vì thiên gia lão tổ vẫn lạc mới có thể truy sát mà thôi."

"Các ngươi là nhờ ma nữ tông trợ giúp mới có thể giết chết chúng ta Thiên Bỉ Đông lão tổ, không thì các ngươi có uy vang này, nàng nếu như không phải yêu sâu đậm các ngươi lão tổ mà nói."

"Nàng cũng sẽ không bị chính các ngươi lão tổ hại chết." nàng ánh mắt cay độc nhìn hắn, thất trưởng lão cười: "Các ngươi Thiên Bỉ Đông nữ nhân ngu ngốc mới như vậy."

"Không ngờ tới Thiên Bỉ Đông đều không giao ra cách đột phá cảnh giới cao thâm, nữ nhân đó thà chết chứ không giao ra."

Thiên Uyên hừ lạnh, chém mạnh về phía trước, Thất trưởng lão bị nàng đánb mạnh bay ra ngoài.

Thất trưởng lão lại trâm trọc: "Các ngươi Thiên Bỉ Đông lão tổ không tồi, yêu chúng ta Đường Tâm sáng lập lão tổ."

"Nhưng trao thân cho thiên gia các ngươi, đường tâm lão tổ cũng bởi vậy không thấy tăm hơi, các ngươi nam nhân Thiên Bỉ Đông rốt cuộc đã làm gì."

Hắn cay đắng nhìn nàng, Thiên Uyên nhếch miệnh: "Các ngươi Đường Tâm lão tổ đáng chết."

"Chúng ta thiên sư nhất tộc dù bị các ngươi Đường Tâm lão tổ lừa. Nhưng cuối cùng vẫn minh bạch ý nghĩ."

Nàng nhếch miệng, Thiên Bỉ Đông lão tổ, mối nhục này chín ngàn năm sau hậu bối Thiên Uyên giúp người giải quyết, nàng đưa thánh kiếm lên cao.

Chém mạnh về phía trước, Bát trưởng lão lao nhanh đến: Đường Gia chùy Đường hạo lão tổ công pháp liên tục chùy."

Hắn đưa chùy lên, đánh nhanh chóng về phía trước. Thiên Uyên cắn chặt răng: "Thiên Sứ Chân Thân, tiểu thành viên mãn quang minh nguyên tố chém."

Nàng đưa kiếm lên cao tụ lực quang minh nguyên tố, bát trưởng lão cười nhẹ. Thất trưởng lão xuất hiện sau lưng nàng: "Đường Gia Chùy, Nhị Chùy."

Hắn đưa chùy lên cao, chùy xuất hiện một màu xanh linh khí: "Thiên gia tộc nhân chết."

Thiên Uyên thiên sứ chân thân, bị hắn một chùy đánh ngã xuống. Thiên Uyên quay đầu thánh kiếm chém ngang qua. Thất trưởng lão nhảy lên cao.

Nàng thở mệt nhọc: "Các ngươi chết." nàng nhảy lên cao: "Thiên Sứ Thánh Kiếm Trảm Yêu Trừ Ma."

Nàng vừa dứt lời, trên trời cao mây xanh. Xuất hiện vô số thánh kiếm giống như tay nàng kiếm đang nắm, màu vàng kiếm từ trên cao dần dần nhô ra lưỡi kiếm.

Thất trưởng lão, bát trưởng lão hét to ngăn cản nàng liền nhanh chóng hai bên từ xung quanh mênh mông cỏ, chạy nhanh đến.

Cỏ cây thấp, bởi tốc độ của hắn cùng thất trưởng lão bị gió đẩy ngã nhào trên đất. Thiên Uyên đang bay trên cao cười khẽ: "Các ngươi tốc độ như vậy không thể kịp ta dùng đến công pháp thiên giai."

Thất trưởng lão: "Thiên gia các ngươi có thiên gia công pháp, cũng là bởi vì các ngươi sáng lập lão tổ độ kiếp cảnh mà có. Chúng ta nếu không bởi vì đường tâm lão tổ biến mất."

"Không có như vậy ít công pháp thiên giai." Thiên Uyên nhếch nhẹ miệng: "Các ngươi đường gia đồng loạt là vô sỉ người, thiên giai công pháp các ngươi nghĩ ai tìm ra?"

"Chính là chúng ta Thiên gia nhất tộc tìm kiếm trong hư không, mới phát hiện. Các ngươi lão tổ cũng chỉ là học trộm."

Thất trưởng lão, bát trưởng lão bị nói chúng tim đen. Bát trưởng lão: "Thất huynh, ta đánh ngươi lên ngăn cản nàng." Thất trưởng lão gật đầu.

Hắn nhảy lên cao, bắt trưởng lão xoay xoay chùy một chùy đánh mạnh về thất trưởng lão.

Thất trưởng lão bị đánh trúng tốc độ bay lên cao, nhanh chóng tiếp cận Thiên Uyên, Thiên Uyên nhíu mày nếu như tốc độ như vậy, nàng không đỡ nổi.

Muốn hủy công pháp hay không, Thánh Sứ Kiếm Trảm Yêu Trừ Ma, công pháp tấn công diện rộng, một khi dùng đến.

Nàng ngước nhìn binh linh cùng đệ tử Đường gia, cứ như vậy không tốt. Thà bị chùy đánh cũng không hủy công pháp.

Thất trưởng lão tiến nhanh đến: "Thiên gia hậu bối chết." hắn đưa chùy lên cao, linh khí xung quanh cũng bị hắn tụ tập lên trên Đường gia chùy.

Hắn đưa chùy gần đến, Thiên Uyên mặc chiến giáp màu vàng, Thiên Uyên nhìn chùy gần đến trước mắt.

Không một vẻ sợ hãi từ nàng toát ra, Đường gia cũng không vẻn vẹn như vậy. Không một vị lão tổ cũng giám mạnh miệng.

Từ xa lại truyền đến giọng nói: "Thiên Sứ Âm Vang." sau lưng Mạn Chi mọc ra sáu cánh thiên sứ, Tô Hạo cùng Vân Phàm bay bên cạnh mới thở dài.

Quay lại vài phút trước, Thiên Thanh Mạn Chi cùng Vân Phàm dịch chuyển phù đến ngay tông môn khu vực, ba người không ngừng nghỉ mà tiếp tục bay đến.

Tông môn đại điện, một nử tử ngồi khoanh chân nhìn xem hắn: "Băng Thần thánh thể thức tỉnh người, lại xuất hiện ở đây."

Nàng lại nhắm mắt, không quan hệ. Hắn chỉ xuất hiện ở đây rời đi không quan hệ của nàng. Vân Phàm nhìn bên dưới rừng núi mênh mông.

Còn có vài căn nhà, đây là phụ thuộc thôn làng vào tông môn này đi. Hắn nhanh chóng bay đến trước khu vực Đường gia, vừa bay đến khu vực.

Trên trời, vô số đạo thánh kiếm xuất hiện. Thiên Thanh Mạn Chi liền mắt to: "Thiên Uyên tỷ tỷ, đây là linh khí của nàng." Thiên Uyên tỷ tỷ, Vân Phàm tê.

Thiên Thanh Mạn Chi nhìn xa xa: "Hai vị Kết Đan cảnh cao giai, các ngươi nhanh chóng lên, nàng gặp chuyện."

Hai người gật đầu, tăng tốc linh khí bay vụt nhanh chóng về phía trước. Thiên Thanh Mạn Chi thấy được.

Hai vị cầm chùy nhanh chóng chạy đến, Thiên Uyên tỷ tỷ bay trên cao, thánh kiếm chỉ lên trời.

Một nam nhân cầm chùy nhanh chóng nhờ nam nhân khác, đánh mạnh bản thân về phía trước đưa chùy. Muốn đánh nàng tỷ tỷ, thiên gia người, ta không cho phép ngươi đánh nàng.

Nàng lấy ra Đàn Thiết Xanh vẩy nhẹ: "Thiên Sứ Âm Vang." tiếng đàn truyền sau đó đến giọng nói, bên cạnh Thiên Uyên.

Quang minh linh khí hội tụ, một thân ảnh thiên sứ sáu cánh xuất hiện bên cạnh nàng, kiếm đưa ra đẩy mạnh thất trưởng lão ra xa.

Hắn ngã xuống lăn trên thảo nguyên mênh mông cỏ, Thiên Uyên nhìn lại hướng tiếng đàn truyền đến.

Một thân ảnh sáu cảnh ngồi trên hư không, đánh đàn. Bên cạnh nàng còn có hai nam nhân: "Vân Phàm, Tô Hạo, Mạn Chi Sư muội."

Nàng đưa thánh kiếm xuống, vô số thánh kiếm trên cao liền đồng loạt đâm xuống như mưa. Bên dưới thảo nguyên đệ tử Đường gia không thể tránh né thiên sứ thánh kiếm rơi xuống.

Đều chết đắc bắt đắc kỳ từ, còn sót cảnh giới Trúc Cơ cảnh viên mãn chống đỡ được, hơn hai trăm binh lính còn sót lại nhanh chóng tiến lên.

"Vì chúng ta huynh đệ, tỷ muội báo thù rửa hận."

"Vì chúng ta huynh đệ, tỷ muội báo thù rửa hận." x200