Chương 141: Chương 141: Đường Gia Ngày Tàn (1)

Chương 141: Đường Gia Ngày Tàn (1)

Cửu trưởng lão không cam lòng, lúc chết ta bán đứng các huynh đệ vì mạng sống, cuối cùng vẫn không thoát. Các vị ca ca đệ đệ xin lỗi.

Đa tạ hảo hữu các ca ca đã mang ta đây, hắn ngã xuống đất. Mắt mở không cam lòng nhìn mặc trên mình giáp Mộng liễu thu hồi thương bước rời đi.

Hắn không cam lòng, Mộng liễu vừa rời đi không lâu, một thân hình nữ tử mặc sườn xám từ dưới nhảy xuống, tay đưa nhẹ lên thân thể Đường gia cửu trưởng lão.

"Khống Chế Khôi Lỗi." thân thể tàn tạ vết thương, đường gia cửu trưởng lão đứng dậy, vết thương trên người lạnh lặn, quỳ xuống: "Tham kiến chủ nhân."

Nữ nhân nhẹ giọng nói: "Ngươi quay trở vệ thám thính cho ta tình hình." đường gia cửu trưởng lão gật đầu, hắn biến mất.

Nữ nhân mặc sườn xám quay người rời đi, chủ thượng, ngươi khi nào mới mở phong ấn cho chúng ta nha.

Nàng quay người biến mất, Mộng Liễu hướng này cũng không chú ý tới đằng sau cửu trưởng lão thân thể trên cành cây.

Hắn thân thể sắc mặt không còn như lúc trước, màu đen ma khí bao quanh cảnh giới trên người là kết đan cảnh viên mãn.

Hắn nhìn nàng rời khỏi, hắn chỉ là một khôi lỗi thi quỷ rời đi, hắn ý thức đã không còn chỉ còn lại thân thể. Do nữ nhân thần bí điều khiển.

Mộng Liễu quay về hồ nước, cảnh trước mắt làm nàng mặt càng hớn hở, đệ tử đường gia đồng loạt bị giết chết hoặc đầu hàng.

Năm trăm binb lính, không một ai bị thương, nàng tươi cười bay lên cao: "Các ngươi một nửa giam chúng lại, phong bế cảnh giới."

"Nhốt lại." năm trăm binh lính gật đầu, Mộng Liễu nhìn vê phái trước xa xa núi rừng cây xanh. Đệ tử tiếp viện à, ta đã đoán ra.

Hắn nói ra cũng đúng chính xác ta dự đoán, Đường gia a đường gia các ngươi ngày tàn sắp đến.

Một bên khác, Thiên Uyên nàng phái năm trăm binh lính tấn công từ phía đông sang phía tây, ngăn cản tiếp viện từ đường gia đệ tử.

Còn lại nàng mang theo năm trăm vị binh lính còn lại, đi đến trên núi.

Trên vách núi nàng nhìn xem bên dưới, rộng bằng phẳng rừng, thảo nguyên. Thiên uyên mặc trên mình chiến giáp màu vàng.

Sau lưng binh lính có nam nữ, mang theo vũ khí. Thuyên Uyên nàng đứng trên vách đá, đợi thời cơ đệ tử từ đường gia xuất hiện.

Bỗng nhiên trên trời có một đạo vàng linh khí bao quanh một bầu trời, bên dưới rừng cây thảo nguyên.

Hơn hai ngàn đệ tử đường gia cầm theo chùy xuất hiện bên dưới, đứng đầu là bát trưởng lão cùng thất trưởng lão.

Cảnh giới Kết đan cảnh lục giai, hai người cũng cảm nhận được trên cao có người nhìn. Bát trưởng lão liền hô to: "Chỉ với năm trăm người các ngươi cũng nghĩ cản đường hơn hai ngàn chúng ta đệ tử."

Hai ngàn đệ tử đều bộc lộ ra cảnh giới của mình, bên dưới cánh rừng chính giữa thảo nguyên đều là một màu linh khí xanh đỏ, tím. Bao quanh lấy Đường gia chùy, hay chính là đường gia, gia tộc.

Đều là trúc cơ cảnh sơ kỳ trở lên, cao nhất là trúc cơ viên mãn, sau lưng binh lính Thiên Uyên, hai trăm năm mươi là luyện kí cảnh viên mãn, còn lại là Trúc Cơ cảnh.

Thiên Uyên đưa thánh kiếm màu vàng lên cao: "Thiên Sứ Chân Thân." một màu linh khí màu vàng nữ nhân thân ảnh xuất hiện sau lưng nàng, bốn cánh từ nữ nhân mọc ra sau lưng.

Đưa tay ra trước mắt, Đường gia tộc nhân bên dưới nuốt nước miếng: "Chân Thân chỉ có thể kim đan cảnh mới có, đây chính là truyền thừa thiên sứ đã có."

"Người trước mắt chúng ta là Thiên gia người, không nên đắc tội. Nhưng chúng ta vì tính mạng có thể giết chết nàng không ai biết là hảo hắc hắc."

Sau lưng hắn hai ngàn đệ tử gật đầu, nhìn lên cao thiên sứ bốn cánh chân thân, mang theo quang minh nguyên tố. Làm chúng đệ tử có một loại cảm giác nguyền ép. Chính là huyết mạch bên trên.

Năm trăm binh lính trên vách đá, cảm nhận được thiên sứ quang minh, cảnh giới cũng từ luyện khí cảnh tăng đến Trúc Cơ cảnh sơ kỳ.

Thiên Uyên hét to: "Các ngươi ai sợ hãi đối phương cao thâm cảnh giới, có thể rút lui." sau lưng nàng năm trăm vị đệ tử hét to: "Chúng ta không sợ, chúng ta không sợ vì thiên sứ người."

Năm trăm đệ tử đồng loạt hô to, Thiên Uyên cũng cười nhẹ, chân đạp hư không. Nhảy lên cao: "Thiên Sứ Xung Kích." nàng hướng chém xuống bên dưới vách đá hai ngàn đệ tử.

Bát trưởng lão thấy chân thân, thân thể Thiên Uyên đồng loạt kiếm chém xuống: "Ngăn Cản nàng uy lực này tương đương với Kết Đan Cảnh Viên Mãn thực lực."

Hai ngàn đệ tử đường gia, nhanh chóng dùng linh khí, pháp bảo cố gắng đỡ lấy, thiên sứ xung kích một nhát mạnh mẽ chém xuống.

Thánh kiếm màu vàng chém ngang qua, hai ngàn đệ tử dùng đến pháp bảo, kết giới ngăn cản đều bị một kiếm chém xuyên qua.

Hai vị bát trưởng lão, thất trưởng lão, kết giới màu xanh có thể đỡ lấy. Sau lưng hai ngàn đẹ tử đều vị thiên sứ xung kích chém xuyên qua.

Đường gia đệ tử ngã xuống hơn ngàn vị, Trúc cơ cảnh trung kỳ trở xuống đều ngã xuống, còn lại đều bị thương.

Năm trăm binh lính sau lưng nàng thấy vậy, càng hưng phấn nhảy lên cao hoá thành một đạo linh khí nhanh chóng lao xuống dưới.

Năm trăm binh lính thuấn di qua sau lưng ngàn đệ tử, dùng kiếm chém giết, hơn trăm vị đệ tử chưa kịp đứng dậy không kiếm đâm qua.

Cũng là nguyên tố các loại chưởng khống, hơn tám trăm vị đệ tử còn lại cay đắng, cầm đường gia chùy, hay phá thương lên cùng nhau xuyên phá.

"Đườnh Gia Chùy, Nhất Chùy."

"Phá Thương Kích."

Đệ tử nhanh chóng dùng đến công pháp, binh lính không sợ hãi: "Thiên gia kiếm pháp."

"Băng kích."

"Hoả kích."

"....."

Bát trưởng lão trầm trọng, vừa đến hai ngàn đệ tử đều là tinh anh đệ tử. Vậy mà đều chết đi hơn ngàn đệ tử công pháp quá mạnh, không hổ là huyết mạch cao cấp.

Hắn không thể tin nổi, thất trưởng lão cũng giống như vậy, quay đầu muốn giết chết đối phương: "Các ngươi chết, đường gia chùy xuất hiện trên tay."

Thiên Uyên trên cao: "Hai người các ngươi là ta đối thủ." bát trưởng lão, thất trưởng lão thấy nàng thân hình biến mất. Thiên Sứ bốn cánh chân thân xuất hiện sau lưng hai người hắn.

Thiên Sứ bốn cánh chém ra, Thiên Uyên cũng dùng thiên sứ kiếm chém về phía hai người.

Bát trưởng lão, thất trưởng lão hừ nhẹ: "Đường Tâm sáng lập lão tổ sáng lập ra công pháp, Đường Tinh Cực Hạn Ba Mươi Sáu Chùy."

Hai người nắm trên tay chùy lớn, xoay xoay người chân nhanh chóng đạp hư không, thất trưởng lão cùng bát trưởng lão.

Đưa chùy công kích nhanh chóng: "Nhất Chùy, Nhị Chùy." với ba mươi sáu chùy uy lực mạnh mẽ đánh ra.

Thiên Uyên không yếu thế, dùng chân thân nhanh chóng đỡ lấy. Nàng nguyên bản thân phải cùng chân thân động tác.

Chân thân mới theo nàng động tác mà làm, Thiên Sứ bốn cánh chém mạnh phía trước.

"Thiên Sứ Ẩn Tàng." nàng thân hình biến mất, chân thân cũng không còn. Đệ tử bên dưới còn tưởng rằng bát trưởng lão cùng thất trưởng lão đánh thắng nàng.

Nội tâm vui mừng, xông lên phía trước. Chỉ có năm trăm đệ tử đã chết hơn năm mươi binh linh hiểu rõ Thiên Uyên công kích bí kỹ.