Chương 128: Chương 128: Thiên Sứ Thần Điện

Chương 128: Thiên Sứ Thần Điện

Vân Phàm gật đầu, hắn xoay người liền thấy bên trái có một tòa cung điện, Vân Phàm nhìn bao quát biết ra được.

Mạn chi thiên sứ điện, một cầu thang bằng vàng cùng màu nâu, bước lên là thấy được hai tượng thiên sứ sáu cánh.

Đang đưa tay ra, như ban phúc. Đi vào thêm là một tượng thần cũng như sáu cánh, trước mắt cũng có một cây trụ cột bằng đá.

Hắn biết đây là thiên sứ khảo hạch, Vân Phàm liền kéo tay nàng đi.

Mạn Chi liền lên tiếng nói: "Vân Phàm ca ca đừng lại gần tòa cung điện đó!" nàng vừa bị kéo tay, Vân Phàm hắn định bước lên cầu thanh cũng dừng lại.

Ngước đầu nhìn nàng rồi nghi hoặc? "Mạn Chi sư muội làm sao nha?" Mạn Chi liền nói: "Lần đầu ta bước lên cũng không có gặp truyện gì, về sau lần thứ hai ta đến không thể bước lên."

"Nếu như bước lên, sẽ bị uy áp đánh xuống nên ta đã nói không nhận được truyền thừa." Vân Phàm tê, nhìn lên chỉ thấy hơn một trăm bậc thang liền hỏi: "Mạn chi vậy ngươi bước đến bậc thứ mấy nha?"

Mạn Chi gật đầu đáp: "Vân Phàm Ca Ca, ta đã bước tới bậc thứ ba mươi là dừng lại."

"Cũng không thể tiến thêm." Vân Phàm suy nghĩ chắc chắn nàng đã nhận được truyền thừa, đây chính là khảo hạch đầu tiên đi.

"Mạn Chi sư muội ngươi có thể kể lại lần trước ngươi gặp hay không hảo?"

Mạn Chi gật đầu: "Từ lần trước gặp hai vị sư tỷ ngoại môn, ta đã quay về cố tu luyện. Cũng muốn xem bên trong truyền thừa."

"Hôm đó, ta cũng đưa ra ngọc bội. Không biết cách sử dụng, liền bị cỗ năng lượng nào đó kéo vào trong."

"Ta rất sợ hãi, nhưng mà nhìn xung quanh thấy được toà cung điện này."

Mạn chi nàng đã hiếu kỳ bước dần đến, nhìn thấy cầu thang một trăm bậc trước mắt.

Mắt to mà nhìn, suy nghĩ có nên bước tiếp hay không. Lại nhìn ra sau lưng mênh mông hư không, bước lên coi như gặp nguy hiểm.

Cũng sẽ không bị lạc trong mênh mông vô hạn hư không này. Nàng dần dần bước lên bậc thang, lúc đó nàng bước lên thật dễ dàng không như bây giờ.

Bị cảnh giới uy áp a, nàng bước lên cũng không gặp qua ai, xung quanh chỉ là thiên sứ điện.

Mạn Chi bước lên cũng giống như Vân Phàm đều là ba bậc thang bước lên nàng vừa đặt tay. Cũng một màu vàng óng xuất hiện trên người nàng.

Một âm thanh âm nữ tử từ thiên sứ tượng đá: "Mạn Chi cửu khảo thiên sứ thần, chúc mừng ngươi truyền thừa giả." giọng nói lại tiếp tục truyền đến: "Nhất khảo bước qua bốn mươi hai bậc thang thiên sứu điện."

Xong xuôi nàng trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, lại lần nữa là không thể bước lên a.

Vân Phàm gật đầu: " Mạn Chi đây là cửu khảo một trong nhất khảo, một khi ngươi hoàn thành sẽ được thần ban cho nồng đậm linh khí, tăng cao cảnh giới nhanh chóng."

"Cái này cũng chính là bản nguyên thực lực khi còn sót lại của thần, truyền lại cho chúng ta. Như vậy thần đời trước một khi truyền lại cho chúng ta."

"Hết bản nguyên thực lực, cũng chính là lúc đó chúng ta hoàn thành cửu khảo. Nhưng nếu như chúng ta không thể hoàn thành, ta cũng chưa biết kết cục."

"Cũng không gặp thiên kiếp, còn có công pháp pháp bảo vũ khí."

Mạn Chi gật đầu, nàng lần trước bước được ba mươi hai bậc thang chỉ còn lại mười hai bậc thang.

Nàng liền nói: "Vân Phàm ca ca lần này ta sẽ cố gắng bước lên bốn mươi hai bước."

Vân Phàm gật đầu, hắn đưa tay lên đầu nàng, ngón tay chạm đến đầu nàng một cổ linh khí được truyền vào trong đầu nàng.

Một cổ tinh thần lực mạnh mẽ truyền vào trong đầu nàng, Mạn Chi gật đầu đa tạ Vân Phàm ca ca. Nàng liền nhanh chóng quay người, chạy nhanh lên được mười bậc thang.

Rồi dần dần chậm lại, đây đã là uy áp cảnh giới Luyện Khí cảnh thất giai, Mạn Chi cắn chặt răng chỉ là một luyện khí cảnh thất giai uy áp, làm sao có thể đèp ép được ta.

Nàng nhanh chóng chạy đến hai mươi bậc thang, cảnh giới đã lên đến cửu giai, nàng bước chân dần chậm lại.

Vân phàm bên dưới, nhìn cũng rất lo lắng. Hắn cũng không giúp được gì, ánh mắt nhìn nàng.

Mạn Chi sư muội, cố gắng lên ta đã truyền cho ngươi Trúc Cơ cảnh viên mãn tinh thần lực. Để ngươi lúc đau nhất không ngất đi.

Mạn Chi trên cầu thang tiến tới Thiên Sứ Điện, nàng đã bước đến lần trước ba mươi bậc thang, nàng nhanh chóng bước lên bậc thứ ba mươi ba bậc thang.

Đôi chân liền run rẩy, Trúc Cơ cảnh trung kỳ uy áp. Nàng ngước nhìn lên bậc thang tuy chỉ cần một bước, nhưng thật ra nó to lớn hơn bất kỳ thứ gì nàng từng nhìn thấy.

Nàng lại bước lên bậc thang thứ ba mươi tư, Trúc Cơ cảnh trung kỳ uy áp gần hậu kỳ. Càng ngày càng mạnh.

Nàng quay đầu nhìn lại thấy Vân Phàm, hắn đang nắm chặt tay. Nàng cũng biết Vân Phàm ca ca đang cổ vũ nàng, lần trước nàng mới bước đến ba mươi.

Lần này chắc chắn sẽ bốn mươi hai, nàng lao nhanh đến được thêm hai bước, ba mươi sáu. Còn kém sáu bậc, cố gắng lên.

Nàng thân hình ý thức cũng đã theo khống chế của nàng, uy áp đã tiến đến hậu kỳ tinh thần lực cùng uy áp. Nàng căn bản không chống được bao lâu, nàng tinh thần lực chỉ là Trúc cơ cảnh hậu kỳ.

Nàng cố gắng bước lên một băng thang, vừa đặt chân lên nàng liền bị một cỗ linh khí màu vàng đánh bay, ngã về phía sau.

Vân Phàm nhanh chóng nhảy lên ôm lấy nàng trong ngực, Vân Phàm liền đáp xuống: "Mạn Chi sư muội ngươi không sao chứ?"

Mạn Chi gật đầu, mặt nàng thẹn thùng: "Vân Phàm Ca Ca ngươi có thể hay không để ta xuống."

Vân Phàm gật đầu buông hai tay ra, nhìn Mạn Chi rồi hỏi: "Sư muội ta cũng đã nhìn ra, cái này không cần đến cao thâm thực lực, chỉ cần ngươi tinh thần lực hảo."

Mạn Chi gật đầu: "Mỗi lần ta bước lên một bậc thang tinh thần lực đều bị công kích, uy áp chỉ cảnh giới tuy cao hơn nhưng ảnh hưởng chỉ là cảnh giới nhỏ."

Vân Phàm cũng gật đầu: "Bây giờ chúng ta ở đây tu luyện tinh thần lực của ngươi, thời gian ở đây không sai biệt làm là bảy một."

"Ở trong đây bảy ngày bên ngoài có bảy giờ."

Mạn Chi gật đầu, nàng cũng biết Vân Phàm ca ca nàng gặp qua mới là Trúc Cơ cảnh trung kỳ, nàng bây giờ nhìn ra lại là Trúc Cơ cảnh hậu kỳ.

Chứng tỏ Vân Phàm ca ca được thần truyền cho bản nguyên thực lực. Nàng lại ngồi xuống bắt đầu tu luyện công pháp Tinh Thần Lực Công Kích.

Bắt đầu ngồi xuống vận công. Vân Phàm hắn cũng không tu luyện. Trong hư không thế giới linh khí nồng đậm hơn bên ngoài nên dễ dàng tu luyện.

Vân Phàm hắn bước lên trên cầu thang, cũng không gặp uy áp. Như hắn đoán, quả nhiên thần truyền thừa giả mới nhận được uy áp.

Hắn bước lên, nhìn thấy Thiên Sứ Điện muốn bước vào bên trong, bị một kết giới màu vàng ngăn cản.

Hắn định phá toái kết giới : "Ngươi không phải truyền thừa giả Thiên Sứ Thần ngươi không có quyền năng bước vào, ta thấy ngươi cùng nàng hảo hữu."