“Amy !”
Amy theo đám đông đi ra vườn trường, đang định đáp xe bus trở về, chợt nghe có người gọi tên, cô quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Clark đứng đối diện đang vẫy tay.
“Clark, sao anh lại ở đây ?” Bây giờ chỉ mới bốn rưỡi chiều, Clark hẳn là ở chỗ làm mới đúng. Amy không ngờ được, nhưng cũng có chút vui mừng, cô mang ba lô chạy qua .
“Ừ, tôi tới tìm cô.”
“Tìm tôi? Sao anh biết tôi tan học giờ này?”
“Cô quên tôi là phóng viên sao? Chuyện nhỏ này rất dễ hỏi thăm. Có thời gian không? Chúng ta tìm một chỗ nói chuyện đi, tôi có mấy việc muốn hỏi cô.” Clark nói.
“Được .” Amy có chút nghi hoặc, vì vừa trên lớp học nên vệ sĩ còn chưa cho cô biết chuyện xảy ra ngày hôm nay.
Tìm quán cà phê yên tĩnh gần đó ngồi xuống, mỗi người tự gọi đồ uống cho mình, Clark đang chưa biết nên mở miệng như thế nào, cứ nhìn Amy muốn nói lại thôi.
Amy thấy Clark hôm nay kỳ lạ như vậy, nghi hoặc hỏi han: “Xảy ra chuyện gì vậy? Anh hôm nay thật lạ.”
Clark rối rắm nửa ngày, cuối cùng vẫn quyết định trực tiếp hỏi: ” Có phải cô phái người bảo vệ tiến sĩ Pratt ?”
“Đúng vậy.” Amy thẳng thắn thừa nhận, cô chưa từng nghi ngờ rằng những người vệ sĩ bí mật bên mình có thể thoát khỏi mắt Clark, ánh mắt kia xuyên thấu có thể sánh với tia X quang.
Amy thẳng thắn lại khiến Clark sửng sốt, anh vốn tưởng Amy sẽ không muốn người khác biết bên cạnh cô có một đám người như vậy, nhiều ngày ở chung khiến Clark hiểu Amy là một cô gái thích cuộc sống tự do bình thường .
Amy thấy anh sững sờ, liền tự mình giải thích nói:”Chẳng phải tôi đã nói vị tiến sĩ Pratt kia có thể gặp nguy hiểm sao? Anh mỗi ngày luôn luôn bận rộn sẽ có lúc không thể bảo vệ ông ta, vậy nên tôi cũng chỉ có thể nhờ người hỗ trợ. Sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao ? “
“Ồ vâng, hôm nay có người muốn giết tiến sĩ Pratt, vệ sĩ của cô đã giải quyết hắn ta, hiện giờ cảnh sát cần anh ta để lấy khẩu cung , không thành vấn đề chứ?”
“À, để tôi hỏi một chút.” Amy lấy di động ra, cũng không tránh Clark, dù sao tai anh ngay cả tiếng con kiến đang bò đều nghe rõ: “Cady, hôm nay ai phụ trách bảo vệ tiến sĩ Pratt ?”
“Buổi sáng là Bernie, anh ta đã giải quyết một sát thủ nên mục tiêu bị bại lộ , buổi chiều là Tabitha sẽ tiếp nhận bảo vệ ông ấy. “
“Bảo Bernie đến cục cảnh sát lấy khẩu cung, đem sự việc kể rõ ràng, tôi sẽ bảo anh trai phái luật sư đi cùng bọn họ .”
“Vâng, tiểu thư.”
Cúp điện thoại, Amy nhìn Clark, cười nói: “Như vậy không có vấn đề gì chứ?”
“Vâng.” Clark gật gật đầu, “Lại nói tôi cũng phải cám ơn cô, nếu không có cô giúp đỡ, có lẽ tiến sĩ Pratt đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn .” Vừa mới nhận việc , có rất nhiều chuyện phải làm, cũng khiến anh lơi lỏng chú ý đối với tiến sĩ Pratt, nếu không có Amy , tiến sĩ Pratt có lẽ đã. . . . . .
“Không có gì phải cám ơn, tôi cảm thấy tiến sĩ Pratt là một người đáng được kính trọng.” Có lẽ ông ta sẽ đồng ý đến làm việc ở cục hàng không Anh quốc? Amy suy nghĩ cân nhắc. Tất cả mọi người không ai phát hiện tên lửa khác thường, chỉ có tiến sỹ Pratt tìm ra , từ điều đó có thể thấy được ông ta là một nhà khoa học nghiêm túc xuất sắccó năng lực, có thể có được nhân tài như vậy, bà ngoại cũng sẽ cao hứng .
Clark không biết suy nghĩ của Amy, anh hưng phấn đưa ra lời mời: “Việc chính nói xong rồi, hay là chúng ta đi ăn cơm chiều đi? Tôi mời cô.”
“Tôi đây cũng không khách khí .”
**
“Sự tình có tiến triển gì không? Có biết là ai đang giở trò?” Amy buông nĩa, cầm lấy khăn ăn tao nhã lau miệng.
Clark cũng buông xuống: “À, có một chút, tôi nghi ngờ là Lex Luther giở trò.”
“Lex Luther? Người này nghe nói là người đàn ông độc thân vàng thứ ba trên thế giới?” Amy khẽ gật đầu, đồng ý với cách nhìn của anh, “Nghe nói hắn ta gần đây muốn tài trợ cho kế hoạch ‘ trạm vũ trụ Prometheus ’ , quả thật khả năng lớn là hắn.”
Clark ngạc nhiên nhìn cô.
“Làm sao vậy?” Amy cúi đầu nhìn lại mình, không có gì không ổn mà!
“Tôi nghĩ cô sẽ không tin lời tôi nói, dù sao hình tượng của Lex Luther ở trước mặt mọi người luôn là chính trực , không giống như người có thể làm ra loại việc xấu này.”
“Tại sao lại không, theo tôi, một thương nhân thành công luôn luôn không muốn cho người khác biết mặt khác của mình, nhất là như Luther loại tỷ phú nổi danh thế giới này, nếu không dùng thủ đoạn nào, làm sao có thể leo lên được đến địa vị như bây giờ ? Hơn nữa tôi thường nghe anh trai nói, nhà tư bản của Mĩ chẳng phải là loại người tốt, hắn làm chút việc xấu cũng là bình thường, huống chi với hắn mà nói, loại chuyện xấu này còn có thể mang đến lợi ích to lớn.” Ngay như anh trai của cô cũng có cơ sở và những việc làm ăn bí mật, Luther là kẻ như vậy, làm sao lại không có ?
“Cô nói rất có lý, tuy nhiên tôi còn chưa có tìm được chứng cứ chứng minh chuyện này là do hắn làm.”Clark có chút rầu rĩ.
“Nhất định phải có sơ hở .” Amy nghiêng đầu tự hỏi, liệu có nên nói với anh trai một tiếng không nhỉ, để anh nhân lúc nào đó kiếm được một miếng từ cái bánh ngọt bự “Lex Luther” này? Câu truyện đã bắt đầu, Lex Luther cũng sắp xong đời, mặc kệ là hắn rơi đài trước hay là sau, đều có lợi.
“Hy vọng là như vậy.” Clark hơi lo lắng, nếu thật sự là Luther làm, hắn chắc chắn sẽ không dừng tay.
“Tin tôi đi, trực giác của tôi rất chuẩn.” Hai ngón tay Amy khép lại chỉ chỉ vào đầu mình.
Clark bị vẻ đáng yêu của cô làm cho bật cười, trong lòng lập tức thấy thoải mái.
“Đi thôi, chúng ta nên về, tôi còn có bài luận phải làm.” Amy đứng lên khỏi ghế.
“Vậy thưa công chúa thân mến, tôi có thể được vinh hạnh tiễn cô một đoạn đường không? Tốt nhất là toàn bộ hành trình.” Clark cũng đứng dậy, giọng khôi hài cúi đầu chào kiểu kỵ sĩ.
“Đương nhiên, kỵ sĩ của tôi.”
**
Bản tin đặc biệt ngày hôm sau đưa tin về quyết định của quốc hội, họ dự định tiếp tục tiến hành kế hoạch trạm vũ trụ “Prometheus”, hơn nữa còn có kế hoạch, quyết định vào cuối tuần này sẽ đưa đoàn các nhà du hành đầu tiên lên trạm vũ trụ .
Lex Luther vô cùng tức giận, hắn thậm chí hủy đi cả mô hình thiết kế của mình, mà so với hắn ngược lại, mấy người nhóm Clark có thể nói là hoan hô nhảy múa. Tiến sĩ Pratt lại càng vui vẻ vì con gái ông cũng là một trong số những nhân viên du hành đầu tiên này.
Tuy nhiên, vẫn phải nhanh chóng tìm ra chứng cớ, bắt được kẻ xấu đang đứng phía sau màn, nếu không cuối tuần lúc tên lửa phóng ra nhất định lại xảy ra tiếp vấn đề.
Amy nghe việc này cũng đồng ý, nhưng là cô không định sẽ tiếp tục nhúng tay vào, mà chờ đợi lần đầu tiên xuất hiện của siêu nhân.
Tuy nhiên Amy cũng không phải không làm gì, cô đã thông báo cho anh trai Gloucester, nhờ anh phái người đến gặp với tiến sĩ Pratt, bảo đảm mau chóng thành công mời ông ta, dù sao chuyện này chỉ cần tra ra manh mối, lệnh cấm không cho phép tiến sĩ Pratt tiến hành thí nghiệm khoa học sẽ bị bãi bỏ, ông ta thậm chí còn có thể được thăng chức . Thế kỷ hai mươi mốt thiếu nhất là nhân tài, mà hiện tại cũng không khác biệt mấy.
Gloucester yêu quý cô em gái nhỏ hơn mình 20 tuổi này đến mức nói gì nghe nấy, nên rất nhanh đã có nhân viên đáp chuyên cơ từ Anh quốc đến, Bernie – người vệ sĩ từng cứu người – cũng theo đi tìm tiến sĩ Pratt .
Bởi vì từng có ơn cứu mạng nên cuộc gặp với tiến sĩ Pratt rất thuận lợi, ông ta đã đồng ý chờ sau khi con gái trị liệu xong sẽ chuyển đến Anh quốc .
Vì thế Bernie lại trở thành vệ sĩ của tiến sĩ Pratt , bảo vệ ông ta cho đến khi an toàn rời khỏi Mĩ.
Louise cùng với anh chàng chụp ảnh Jimmy vốn định đi xem việc sửa chữa tàu con thoi, lại phát hiện thứ đang được sửa chữa chỉ là một cái vỏ giả, tàu con thoi thật đã sớm bị người đánh tráo, bọn họ lén lút tránh thoát nhân viên bảo vệ tìm kiếm nơi đặt tàu con thoi thật sự, bị tình nhân đồng thời cũng là đồng lõa của Lex Luther, người phụ trách kế hoạch trạm vũ trụ “Prometheus” , cũng là kẻ điều hành việc lần này – tiến sĩ Anrui Nate Berndt phát hiện, cô ta không quan tâm đến Lex Luther ngăn cản, một lòng muốn giết chết Louise có thể trở thành tình địch của cô ta, may mắn Clark đến kịp nếu không Louise và Jimmy chỉ sợ đã bị giết.
Lex Luther là loại người để đạt mục đích không từ thủ đoạn, hắn đã cho người cài bom sẵn trong trực thăng của Anrui Nate Berndt từ sớm, giết người diệt khẩu .
Khi tin tức và các báo chí đưa tin hành vi phạm tội của Anrui Nate Berndt, tất cả mọi người đều vui mừng, chỉ có Clark nhíu mày, anh cảm thấy được việc quá trùng hợp, nếu không tại sao bọn họ mới vừa tìm được ít manh mối, đang muốn điều tra tiếp thì đầu mối quan trọng liền bị đứt đoạn? Chuyện này nhất định Lex Luther có liên quan.
Tuy nhiên manh mối không có, việc điều tra đành phải hoãn lại.
“Mày anh vẫn nhíu lại thế, có chuyện gì sao?” Amy gắp ít rau vào bát Clark, hôm nay ăn cơm Trung Quốc, mà Clark thông minh, căn bản cũng không cần lo anh có thể dùng đũa hay không.
Gần đây hai người khi có thời gian sẽ ăn cơm cùng nhau, Amy xuống bếp, mà nhân tiện lại có người giúp mình nhận xét đánh giá một chút, mặt khác hai người cùng ăn dù sao cũng vui vẻ hơn là một người ăn một mình. Hơn nữa Amy cũng muốn nhân đó rút ngắn khoảng cách giữa hai người, gìn giữ tình bạn là điều cần thiết, nhưng không chỉ bởi vì thân phận của đối phương, Amy quả thật rất thích người bạn mới này – đương nhiên chỉ là kiểu yêu mến ưa thích bình thường.
“Không, không có gì, chỉ là có chút vấn đề nghĩ không ra.” Clark không muốn phiền não của mình ảnh hưởng đến Amy, anh nhìn món ngon trước mắt, dùng nó để thay đổi đề tài: “Món này vị thật thơm, là gì vậy?”
“Thịt nướng Phổ Nhĩ, dùng trà Phổ Nhĩ* để chế biến đấy.” Amy cũng ăn một miếng, ở NYU không thiếu du học sinh người nước ngoài, cô đã kết bạn với mấy người Trung Quốc. trong đó có một cô gái cũng thích nấu ăn, món này là cô ấy dạy Amy.
*Trà Phổ Nhĩ: một loại chè sản xuất ở Vân Nam Trung Quốc, được ép thành từng bánh.
“A, một đất nước tuyệt vời, cái gì cũng có thể đem dùng để nấu ăn, đương nhiên Amy, tài nghệ nấu nướng của cô cũng thật là tốt.”
“Cám ơn vì lời khen.” Amy cong khóe mắt, có thể được khen hơn nữa lại là thần tượng của mình, Amy dĩ nhiên cực kỳ vui vẻ.
Nhìn thấy Amy mặt mày rạng rỡ, Clark đang sầu não tâm trạng cũng tốt lên theo, trong lòng vui vẻ liền muốn ăn nhiều hơn, vì thế duỗi tay ra, bỏ qua đĩa rau của Amy, tiếp tục tấn công đám thức ăn ngon lành.