"Reng!"
"Đó là tiếng chuông của đội Tây Dương, mời bạn trả lời ạ!" Nữ MC có vẻ bất ngờ khi đội tuyển Tây Dương đã có động tĩnh.
"Đó...đó là ông...Bùi...Bùi Xuân Huấn ạ!" Trần Hà Linh ấp úng mãi mới nhớ được tên của người ta.
"Bạn có chắc chắn đó là câu trả lời đúng?" Nữ MC hỏi lại khiến Hà Linh có chút hoang mang.
"Em chắc chắn ạ". Hà Linh quả quyết.
"Xin chúc mừng đó là một câu trả lời đúng, các đội khác sẽ bị sụp xuống 1 mét." Nữ MC phấn khởi thông báo vì thế trận trở nên cân bằng giữa các đội.
"Câu hỏi tiếp theo, lõi bảo vật mã KZT được phát minh ra vào năm bao nhiêu?"
5 giây trôi qua
10 giây trôi qua
"Không có tiếng chuông nào?"
"Họ đều không biết chăng?"
"Câu này khó quá!"
14 giây trôi qua
"Reng!"
"Ồ, đó là tiếng chuông của đội tuyển Thăng Long, xin mời anh trả lời!"
"Đáp án của tôi là năm 1969!" Vũ rất tự tin như thể hắn là người tạo ra thứ đó.
"Xin chúc mừng đội tuyển Thăng Long, đó là một câu trả lời đúng, các đội khác bị sụp xuống thêm 1 mét." Nữ MC chúc mừng làm bọn Vũ sướng như phát điên.
"Wow, em Vũ của chị đỉnh quá." Hồng Hạnh bóp cổ hắn để ăn mừng.
"Ặc, em không thở được."
"Hahahaha, chú đỉnh lắm."
...
Vài phút sau
"Căng thẳng quá trời."
"Hai tên này đua nhau ghê quá."
"Hay là ta với ngươi cá cược đi!"
Tất cả khán giả đang tập trung hết giác quan để theo dõi cuộc thi, tới nỗi không một ai dám phát ra tiếng động dù là nhỏ bé nhất. Nguyên nhân tại sao họ trở nên căng thẳng như vậy?
Ở giữa sân vận động, từ 4 tòa Tháp Trí Tuệ đại diện cho 4 học viện giờ chỉ còn lại 2 tòa, nhường lại cuộc chiến cho hai đội tuyển Thăng Long và đội tuyển Sông Hương. Hai đội này có một cuộc chiến dai dẳng suốt mấy phút đồng hồ, đúng hơn là cuộc chiến tay đôi giữa Trường Giang và Vũ. Chẳng ai nhường ai mà bấm chuông liên tục tranh nhau trả lời, tới cái nỗi MC chưa đọc xong câu hỏi đã có tiếng bấm chuông. Hai đội Cửu Long và đội Tây Dương may mắn mỗi đội được 1 câu rồi bất lực cứ vậy bị tụt xuống mặt đất không có phanh lại.
Cả hai đội tuyển giờ chỉ còn cách mặt đất đúng 1 mét, vì vậy câu hỏi tiếp theo sẽ quyết định chiến thắng thuộc về phe bên nào. Mặt ai nấy ở đây cũng đều toát mồ hôi hột vì cái sự căng thẳng, tay đặt sẵn lên nút chuông chỉ chờ nữ MC đọc là bấm ngay.
Vũ làm gì có chuyện căng thẳng tới mức độ như thế, nãy giờ hắn chỉ diễn xuất cho cuộc thi thêm phần hấp dẫn nên có nhả cho Trường Giang cơ hội đối phó với mình. Tay hắn cầm vạt áo giả vờ lau lau mặt nhưng thực ra là làm màu khoe cơ bắp là chính.
"Câu hỏi cuối cùng, lõi bảo vật mã KZH dùng loại keo nào để cố định?"
Cứ tưởng sẽ có tiếng chuông ngay khi MC đang đọc câu hỏi, nhưng tuyệt nhiên cả hai đội đều im lặng đến đáng sợ. Trường Giang không nhớ, gã không thiên tài đến mức cái gì cũng biết. Gã không dám bấm liều vì nếu lần này trả lời sai sẽ bị thua lập tức. Gã thầm mong Vũ cũng không biết giống gã để MC có thể hỏi câu khác.
5 giây trôi qua.
Vũ luống cuống hỏi những người trong đội tuyển, nhưng không một ai có câu trả lời cho hắn.
10 giây trôi qua.
Và rồi 14 giây trôi qua.
"Keng!"
"Wow, là tiếng chuông kêu từ đội tuyển Thăng Long, anh có 10 giây để đưa ra câu trả lời." Nữ MC đưa ánh mắt nhìn về phía Vũ, gương mặt hắn bối rối vô cùng giống như vừa mới cuống quá bấm nhầm.
"Hắn biết câu trả lời thật sao?"
"Ta không chắc chắn, nhìn bộ dạng hắn xem sự bối rối kìa."
"Chết đi nhóc con, biết cái đéo gì mà bấm chuông như thật." Trường Giang thầm chửi rủa Vũ trong lòng.
7 giây trôi qua hắn vẫn chưa trả lời được.
"Lõi bảo vật mã KZH sử dụng keo con voi 502 thưa chị MC." Là Vũ lên tiếng ở những giây cuối cùng.
"Anh chắc chắn chứ?" Nữ MC nghi hoặc nhìn hắn.
"Chắc con mẹ nó chắn." Vũ thầm nghĩ trong đầu, nhưng hắn lại nói ra kiểu khác:
"Chắc chắn thưa chị." Vũ trả lời với ánh mắt quả quyết.
"Đó là..." Nữ MC cố tình nhấn nhá.
Mọi người căng thẳng không ai dám thở mạnh hay phát ra tiếng động, chăm chú nhìn vào nữ MC xinh đẹp đứng giữa sân vận động.
"Đó là câu trả lời chính xác, Tháp Trí Tuệ đội tuyển Sông Hương sẽ bị sụp 1 mét đồng nghĩa với việc chỉ còn lại Tháp Trí Tuệ của đội tuyển Thăng Long. Chúc mừng đội tuyển Thăng Long giành chiến thắng trong phần thi kiến thức và nhận lấy trọn vẹn 5 điểm. Đội tuyển Sông Hương về nhì sẽ nhận lấy 2 điểm!"
Thật ra câu hỏi cuối cùng này Vũ đã tự đánh cược, vì hắn muốn xem Trường Giang có thể trả lời được hay không, ngay những giây đầu Trường Giang không bấm nút chuông là hắn đã hiểu bản thân tự thắng cược rồi. Biết câu trả lời nhưng chỉ muốn diễn sâu thêm một tý, cứ dễ dàng chiến thắng người ta sẽ bảo hắn ăn gian. Mà đúng là hắn ăn gian thật hắc hắc.
Nữ MC vừa dứt lời, khắp sân vận động tràn ngập tiếng vỗ tay vang trời, chiến thắng của họ là hoàn toàn thuyết phục và xứng đáng.
"Hoan hô, chúng ta làm được rồi!" Vũ ôm các đồng đội của hắn nhảy múa ăn mừng ngay tại chỗ.
"Hay quá em ơi!" Các anh chị của hắn cũng nhảy theo để ăn mừng.
"Đội chúng ta thắng rồi, huhuhu!" Mọi người ở học viện Thăng Long đều nhảy múa ăn mừng theo đội tuyển ở sân vận động Mỹ Đình.
"Hừ, làm như kiểu vô địch tới nơi rồi!" Long Tuấn Kiệt của đội tuyển Tây Dương tỏ ra ghen ghét, hắn tự nhủ vào vòng đại chiến sẽ tìm thằng Vũ đầu tiên để tính sổ.
"Hắc hắc quả nhiên hắn là một thiên tài giả kim thuật, học viện Cửu Long cũng là Nhân tộc nên không bàn tới. Đội tuyển Tây Dương bây giờ sẽ bị khán giả thầm châm chọc là chân tay phát triển hơn đầu óc và kém xa trí thông minh của Nhân tộc, Long tộc tuy thể chất mạnh nhưng hàng chục câu hỏi chỉ có thể trả lời được một câu." Thầy hiệu trưởng Thái Văn Dúi tự cười thầm trong lòng khi chứng kiến đội nhà chiến thắng.
"Kết thúc vòng thi đầu tiên - so tài cá nhân, xếp hạng đầu tiên vẫn là đội tuyển Tây Dương với 9 điểm số, vươn lên thứ hai là đội tuyển Thăng Long với 8 điểm số, cùng xếp thứ ba là đội tuyển Sông Hương và đội tuyển Cửu Long với 5 điểm số. Rất cảm ơn quý vị đã dõi theo và mời quý vị cùng các đội tuyển tạm nghỉ ngơi, cho tới 14h chiều sẽ bắt đầu vòng thi thứ hai: đại chiến!" Đợi nữ MC thông báo xong, các đội tuyển cùng nhau đi về phía đường hầm nghỉ ngơi hồi sức cho cuộc đại chiến sẽ diễn ra vào chiều nay.
"Chúng ta nghỉ ngơi thôi, vào vòng đại chiến làm gì còn đội nào mạnh bằng Long tộc chúng ta chứ?" Đội trưởng Nguyễn Anh Tuấn nói xong quay lưng đi về phía đường hầm.
Bên này cả đội Sông Hương buồn bã đi vào đường hầm, chỉ còn thiếu một chút nữa thôi, bọn họ sẽ giành được 5 điểm và có thể đòi lại thể diện cho đội trưởng. Họ không hề biết cả đội có thể đi tới câu cuối cùng chính là nhờ Vũ nhả ra cho họ chút thể diện, nếu để họ biết điều này Vũ tự hỏi họ còn sốc tới mức nào nữa. Lý Trường Giang công tử lủi thủi đi đằng sau một mình, hắn thật sự rất cay, toàn bộ thể diện của hắn đã mất gần như sạch sẽ. Bắt đầu cuộc đại chiến hắn sẽ vác kiếm đi tìm Vũ ngay lập tức và chà đạp kẻ thù của mình tới bao giờ đã đời thì thôi.
"Chúng ta cũng về nghỉ thôi mọi người!" Long vẫy đội tuyển Cửu Long của mình vào đường hầm, hắn nãy giờ chẳng quan tâm lắm đến cuộc thi kiến thức mà chỉ hóng chờ buổi đại chiến vào chiều nay. Nơi hắn có thể cầm đao dí thằng Vũ rồi chém nó một trận sống chết. Không hiểu sao đầu óc Long sinh ra cảm giác ghét thằng Vũ vê lờ, mặc dù Vũ còn chưa động chạm gì tới hắn và đội tuyển Cửu Long.
"Hắt xì!" Vũ đang đi tới khu vực nghỉ ngơi cũng không khỏi hắt xì một cái.
"Đm thằng nào nói xấu mình không biết, đen cho mày là tao hết ngứa họng rồi nên không muốn dùng mõm nữa." Hắn vừa đi vừa tự chửi trong lòng.