Chiều hôm ấy
Vũ đang ngồi tu luyện ngoài bờ biển chợt nghe tiếng bước chân, hắn mở mắt thấy Bích Ngọc đang mệt mỏi đi ra, liền tới đỡ nàng ra ngồi cùng mình.
"Nàng hiệu phó, sao không nghỉ ngơi mà lại đi ra đây?"
"Ở một mình buồn quá, kiếm ngươi nói chuyện tiện thể muốn ra đây hóng gió." Bích Ngọc đáp hắn.
Bỗng nhiên hai người im lặng đến lạ kỳ, sóng biển dạt dào, gió động làm hương tóc nàng thoảng tới chỗ hắn.
Nàng tựa đầu vào vai nam nhân...
Xao xuyến...
Tay nắm lấy tay nàng...
Trái tim nàng đập nhanh một cách lạ kỳ...
Cảm giác này...
Lạ quá....
Nàng thích được như vậy...
Không ai nói với ai câu nào...
Nàng liếc sang nhìn hắn, gương mặt góc cạnh điển trai đang hướng mắt nhìn về phương xa, thể hình rắn chắc và hoàn mỹ đến độ không nhìn ra được khuyết điểm, khí tức thập phần nam nhân làm nàng trở nên yếu đuối và si mê hơn bao giờ hết.
"Nàng đẹp quá..." Vũ quay sang nhìn về người con gái như tiên nữ giáng trần bên cạnh hắn.
"Ta...ta..." Bích Ngọc giật mình khi hắn lên tiếng, chợt không biết nói gì khi đối diện với hắn.
Vũ đáp môi hắn vào môi nàng, cảm giác của nàng là mềm mại và thích thú đến lạ kỳ. Nụ hôn đầu của nàng cứ thế bị hắn cướp mất. Lưỡi hắn tách môi nàng ra tiến vào bên trong, cuốn lấy lưỡi nàng không chịu rời.
"Uhmm..uhm!" Bích Ngọc chống cự một cách yếu đuối, nàng có thể một chưởng đánh bay hắn đi nhưng nàng lại không còn tâm trí để làm vậy. Mắt nàng nhắm chặt xấu hổ không hé ra được, nàng cứ vậy để miệng lưỡi hắn thỏa thích tấn công.
Bất chợt thủy triều dâng tới chỗ hai người, nàng lấy lại được chút tâm trí mà đẩy nhẹ hắn ra, ngượng chín mặt không nói lên lời nào.
"Muộn rồi ah, để ta đưa nàng vào nghỉ ngơi nhé." Vũ đưa ánh mắt quan tâm nhìn nàng, rất giống một người đàn ông chính trực.
"Uhm!" Nàng thẹn thùng trả lời hắn, Vũ chẳng nói gì thêm trực tiếp bế nàng lên tay rồi đi vào trong nhà, nàng xấu hổ nép vào lồng ngực hắn không dám nhìn lên, biểu cảm lúc này đáng yêu vô cùng.
Vũ sau đó ngồi kể cho nàng nghe tiếp những câu chuyện thú vị, tới khi nàng ngủ say hắn mới yên tâm trở ra ngoài tiếp tục công việc của mình.
...
Sáng ngày hôm sau
Như thường lệ trước khi tu luyện, Vũ sẽ nấu một cái gì đó rồi mang cho nàng hiệu phó, hắn tay bê bát cháo vào thì bắt gặp nàng đang trong cơn ác mộng.
"Đừng...đừng...ah...uhmm!"
"Hiệu phó...hiệu phó...tỉnh lại đi!" Vũ nắm tay gọi Bích Ngọc đang miên man.
"Ta...ta sợ..." Nàng bật dậy nép vào hắn làm Vũ có chút bất ngờ.
"Đừng lo, chỉ là nằm mơ thôi hiệu phó, ngoan nào." Vũ trầm giọng ôm lấy nàng dựa vào người hắn, vỗ về nàng như một người chồng lo cho người vợ.
"Hiccc!" Nàng vẫn còn chút gì đó lo lắng.
"Nín đi nha, nàng há miệng ra nè!" Hắn thổi một thìa cháo rồi đút cho Bích Ngọc, nàng nghe hắn nói lấy lại được tinh thần rồi ngoan ngoãn há miệng ra nhận lấy.
"Ta...ta xin lỗi khi có hơi phiền đến ngươi!" Nàng nắm lấy tay hắn thật chặt mà nói.
"Nàng có lỗi gì đâu, ráng ăn một xíu cho sớm khỏi nè."
Bích Ngọc há miệng nhận thìa cháo của hắn rồi hỏi:
"Giữa một cô gái xinh đẹp nhưng vô duyên, và một cô gái không xinh đẹp nhưng mà có duyên. Ngươi sẽ chọn ai?"
"Tại sao tự dưng nàng hỏi như vậy?" Vũ bị bất ngờ chưa biết trả lời sao.
"Thì ngươi cứ trả lời đi!" Bích Ngọc có chút đanh đá yêu cầu hắn.
"Ặc, ta thích ai thì sẽ yêu người đó, bất kể người đó có ra sao, xinh đẹp mà vô duyên ta cũng yêu, có duyên nhưng mà không xinh đẹp ta cũng yêu. Nàng đừng hiểu nhầm là ta tham lam sẽ chọn cả hai nhé, ta nói là có tình cảm với ai thì yêu người đó thôi." Vũ vắt hết công suất não ra được câu trả lời mà bản thân hắn cho rằng đó là hợp lý.
Bích Ngọc mỉm cười nhìn hắn rồi tiếp tục hỏi:
"Ngươi có thích ta không?" Nàng nói xong liền xấu hổ nép vào lồng ngực hắn.
"Ta thích chứ, ở bên nàng ta cảm thấy rất yên bình và hạnh phúc." Vũ như mở cờ trong bụng nói rất dứt khoát mà không cần suy nghĩ.
"Thế còn Anh Thư, Ánh Ngọc, à còn bé Thùy Linh gì nữa, ngươi cũng nói như thế với họ à?" Nàng kể những cái tên mà không hề biết che giấu đi nét ghen tuông thoáng qua của mình.
"Ặc, sao nàng ta biết?" Vũ thầm kinh ngạc trong đầu, hắn nhận ra sự ghen tuông của nàng rồi trả lời:
"Đúng vậy, nhưng mà ta yêu họ thật lòng, cả nàng cũng vậy." Vũ nói với thái độ nghiêm túc nhất có thể.
"Đồ bại hoại này!" Nàng đấm nhẹ vào ngực hắn vài cái rồi ngước mắt lên hỏi:
"Nhưng mà...ngươi nói yêu ta là thật chứ?"
"Nàng có thể cảm nhận được trái tim của ta mà, hay là để ta chứng minh nhé?"
Vũ không đợi nàng trả lời mà nhẹ nhàng áp môi hắn vào môi nàng...
Nàng đáp trả hắn mãnh liệt...
Cảm giác này, sao thoải mái quá...
Ta yêu hắn mất rồi...
Vũ rời môi nàng rồi tấn công xuống cái cổ trắng ngần, khiến nàng quằn quại trong sự kích thích. Tay nàng chống cự đẩy hắn ra nhưng không hề có sự cố gắng...
"Uhm...uhmm!"
Tiếng rên khẽ dịu dàng và quyến rũ từ cổ họng nàng vang lên, như để chống cự lại bàn tay hư hỏng của hắn đang mò mẫm cởi từng chiếc cúc áo của nàng. Môi hắn lại khóa môi nàng khi nàng định nói gì với hắn.
Chỉ sau vài giây ngắn ngủi, tay hắn đã chạm được vào nơi đầu ngực căng tròn kia, nhẹ nhàng xoa nắn đôi gò ngực mỹ miều. Hắn tò mò không chịu được liền rời môi nàng để chiêm ngưỡng thứ thú vị kia là gì.
Tuyệt mỹ... Vẫn chưa đủ để miêu tả thân thể của nàng, làn da trắng hồng, cặp ngực săn chắc phập phồng như mời gọi nam nhân, cảnh tượng này hắn làm sao có thể chịu đựng được cơ chứ.
"Ư..." Môi hắn xâm chiếm một bên ngực tuyệt diệu của nàng, một tay hắn xoa nắn bên còn lại, một tay hắn hư hỏng lần mò tới vùng cấm địa phía dưới. Nàng yếu ớt chống cự nhưng khoái cảm hắn mang lại sao nó kích thích quá, tới nỗi nàng đã ướt hết cửa mình mất rồi.
Hắn nhẹ nhàng cởi quần khiến đôi môi hồng hào dần dần lộ ra, nàng xấu hổ nhắm chặt mắt khi đôi môi hắn đang trườn tới chỗ đó của nàng. Sự ẩm ướt của nó như mời chào hắn đặt một nụ hôn, hắn không nghĩ nhiều áp môi vào cửa mình nàng một cách say mê, dần dần đưa chiếc lưỡi dâm dục vào phía bên trong.
"Ư...ưmmm..."
Nàng khẽ rên trong cổ họng, tay nàng vô thức đưa lên đầu hắn mà ấn vào khiến hắn càng kích thích, hai tay hắn nhanh chóng lột sạch quần áo bản thân khi lưỡi hắn vẫn trong người nàng. Chiếc dương vật khổng lồ của hắn đã tối đa kích thước từ bao giờ, nàng đang nhắm nghiền mắt hưởng thụ nên không hay biết sự tồn tại khổng lồ của nó.
Hai bàn tay sau khi cởi xong lại tham lam đưa lên phục vụ đôi gò bồng tuyệt mỹ khiến nàng sướng phát điên. Cộng thêm chiếc lưỡi điểm mười kia khiến dâm thủy của nàng chảy ra như suối.
"Ah...ư...uhmm...dừng...dừng lại đi!"
Cảm thấy đã đến lúc, Vũ rời "môi" nàng rồi ghé vào tai nàng nói nhỏ:
"Ta yêu nàng, đó là sự thật, mong là nàng có thể cảm nhận được."
"Thiếp...thiếp cũng yêu chàng!"
Cảm thấy đủ ướt át, hắn điều khiển dương vật mình đưa tới cửa âm đạo nàng, mắt nàng nhắm chặt lại vì đang sợ hãi con quái vật kia.
"Aaa..."
Nàng rên lên khi dương vật hắn lấy đi qua cái ngàn vàng mà nàng đã gìn giữ bao nhiêu năm, hắn dừng lại rồi đưa môi tới để khóa đôi môi nàng, sự thoải mái nơi đầu lưỡi khiến cho nàng quên đi cái cảm giác đau đớn kia.
Rồi dương vật hắn bắt đầu ra vào khiến nàng rên rỉ vì sung sướng, trong cái khoảnh khắc giao thoa tuyệt diệu ấy, nàng cảm thấy rất yêu hắn. Nàng muốn trọn đời trọn kiếp cùng hắn.
Hoàn hảo là những gì hắn cảm nhận được từ nàng, thể hình nàng tuyệt mỹ, gương mặt nàng tuyệt trần, tiếng rên đầy dục vọng, hương thơm đầy quyến rũ và đặc biệt là cái cảm giác âm hộ ẩm ướt của nàng khít chặt rồi đong đưa theo từng nhịp đẩy vào của hắn. Hắn muốn mãi mãi được sống trong khoảnh khắc sướng khoái này với nàng.
"Thiếp...thiếp sướng...uhmmm... chàng bại hoại...uhmm"
Cả người nàng quằn quại theo từng cú đẩy càng ngày càng thô bạo của hắn, tay nàng bấu chặt vai hắn, chân nàng kẹp chặt lưng hắn, hứng chịu từng phát đẩy ngang tàn kia mà không muốn hắn dừng lại dù chỉ là một nhịp.
"Bại hoại? Vậy thì tên bại hoại này sẽ khiến nàng chết mê chết mệt."
"A...ư...á..á...chết thiếp mất..."
Dồn dập, dồn dập và càng dồn dập, hắn như một cái máy dập không biết mệt càng lúc càng đẩy mạnh, còn Bích Ngọc oằn người hứng chịu bằng cảm giác sướng khoái đê mê. Nhưng nàng cũng đến giới hạn của mình rồi.
"Aaaa, thiếp...thiếp ra."
Biết nàng lên đỉnh, hắn thúc cú đẩy mãnh liệt nhất vào tận đến tử cung nàng, sướng khoái lúc này không biết phải dùng từ ngữ nào mới có thể tả được, cả hai siết chặt vào nhau hôn nhau say đắm trong khi tinh dịch của hắn bơm từng đợt từng đợt đầy ắp tử cung nàng, nhiều đến nỗi khi hắn rút dương vật ra khỏi cửa mình nàng mà dòng sữa cũng chảy theo ra như suối. Hắn cùng nàng hạnh phúc ôm chặt lấy nhau, lại trao nhau những nụ hôn nồng cháy nhất.