- Loại Ly và Rồng phương Tây thì như thế nào?
- Ly là loại rồng chỉ sống được ở dưới biển, ngoại hình giống hệt loại Long nhưng rất phụ thuộc vào nước mặn, do điều kiện sống nên chúng không thể có được hình dạng của con người, vì vậy ngươi không thấy chúng lên bờ bao giờ đâu. Còn Rồng phương Tây là những con mãnh thú, thân là loài thằn lằn, có đuôi dài và khỏe, có sừng và cánh đầy đủ, Rồng phương Tây là biểu tượng cho lòng tham vô đáy, sự quỷ quyệt, độc ác, thói khát máu, loại này tu luyện tới đâu cũng không thể biến thành người, nhưng lại nói được nhiều loại thứ tiếng, chúng chỉ sống ở trong hang động, mỗi lần chúng đi quẩy là Nhân tộc cũng đủ mệt. Nhưng mấy con Rồng ở Liên Minh Huyền Thoại lại bị mấy thằng tranh nhau giết làm ta cười thấy con đĩ mẹ.
Vũ nghe thật kỹ và ngẫm lại những thứ vừa được truyền vào não, hắn vẫn thắc mắc nên hỏi tiếp:
- Thế loại Long có thể biến thành người hả?
- Ngu, chúng thường sống và tu luyện dưới dạng con người, khi cần đến sức mạnh chúng sẽ đột biến thành Rồng nước và có thể cắn chết con đĩ mẹ nhà ngươi.
- Bọn này bá đạo nha, bắt làm nô lệ cũng không phải tồi, ta là phàm nhân và tương lai sẽ bẻ cổ rất nhiều con Rồng.
Máy tính ngay lập tức châm biếm bằng giọng nói khinh thường:
- Ý ngươi là Rồng lộn hả?
- Rồng lộn hay Rồng Thần cũng chẳng có gì quan trọng, tao cân được hết. Mà thằng Long Đầu nó giữ mấy món đồ Nhật Ấn đúng không? Còn tao giữ set đồ Nguyệt Ấn, nó hệ Thủy còn tao hệ Hỏa, duyên số rồi mày ạ.
- Cứ chăm chỉ cày cuốc cấp độ đi. Gáy bẩn sủa dơ thì giỏi.
Sau khi dân hỏi và bộ trưởng trả lời, Vũ bây giờ mới thật sự đi ngủ, được thằng đệ nó chèo xuồng cho quả là tuyệt vời. Ngoan hắn còn cho uống sữa ngọt, không ngoan thì sữa chua thôi.
10 phút sau...
- Dậy, dậy đi.
Thằng Tiến phá giấc ngủ, Vũ vừa chợp mắt một tý đã phải mở mắt xem thằng bạn nó bảo gì.
- Việc gì?
Vũ dựa lưng ra sau trông khá mỏi mệt, vừa bóp tay vừa hỏi trông khá nguy hiểm.
- Nhìn ra đằng sau kìa.
Tiến chỉ tay về hướng sau lưng thằng Vũ, nơi có người đang đứng đợi.
- Đến rồi á? Nhanh vờ lờ.
- Ừ!
Tiến trông bộ dạng khá tức giận, cậu ta bỏ lại cái xuồng rồi vào trong đảo trước, Vũ cũng hiểu phần nào nên hắn không ý kiến. Bắt cái thằng vừa sợ nước vừa không biết bơi đi chèo xuồng, hắn cũng hơi quá đáng.
- Sao hai thằng đến muộn thế?
Người đang đứng đợi không ai khác ngoài chị Ngọc, biểu cảm nàng ta không khác thằng Tiến là mấy. Vừa hôm kia còn cho hắn chơi thỏa thích mà bây giờ...
- À, hôm qua có chút chuyện cần giải quyết. Xin lỗi vì em đến muộn.
- Ừ thế đồ ăn thức uống đâu?
Vũ chỉ tay vào chiếc nhẫn của hắn, hai "chị em" hiểu nhau như vậy chắc không cần phải nói nhiều.
- Thôi đi vào đi chị.
Hắn đuổi Ngọc vào trong và bắt đầu buộc chiếc xuồng vào một tảng đá, nhìn cái thời tiết trên đảo hắn lại muốn lăn ra ngủ.
- Máy tính! Đảo này tên gì? Tao xem bản đồ đéo có.
- Tất cả đảo lớn, đảo nhỏ, hòn, tảng đá... Ở Vịnh Hạ Long này đều không có tên tuổi gì cả. Du lịch ở thế giới này không phát triển nên cái Vịnh này còn hoang sơ và ít người qua lại.
- Cái đảo rộng lớn thế này không biết có gì hay ho không?
- Chắc chắn có. Tự khám phá đi.
Máy tính trả lời kiểu chống đối nên hắn cũng đếch thèm hỏi, bây giờ hắn sẽ đi vào trong gặp mọi người.
Vài phút sau...
- 3 đứa 2 thằng, có nên đánh ngất thằng Tiến rồi thịt cả 3 không nhỉ?
Vũ nhìn Hải Yến với Thanh Lệ rồi suy nghĩ dơ bẩn, cũng không trách được vì hắn là dâm tặc đội lốt con người. Giờ có cắt cu hắn cũng tìm cách để mọc lại.
- Thôi được rồi, luật như thế này, mấy đứa chuẩn bị nghe cho kỹ.
Mấy đứa tân sinh ngồi xung quanh hóng xem Ngọc chuẩn bị nói cái gì, để xem nó sẽ kinh khủng cỡ nào.
- Một ngày sẽ luyện tập 10 tiếng đồng hồ, 6h-11h, 13h-18h. Mỗi ngày một cặp đi với nhau, cứ thế thay đi đổi lại. Ta sẽ đi kiểm tra liên tục, phát hiện không luyện tập sẽ bị phạt nặng. Chúng ta cần một người nấu ăn nữa.
Nàng nhìn qua lại và nói, nhưng chưa thấy ai có động thái gì. Vũ lại phải ra tay:
- Em, nấu nướng được. Mọi người cứ tin tưởng.
Vũ xung phong làm bếp vì hắn lười nhác luyện tập, thứ hai là để thể hiện đẳng cấp.
- Được rồi, mọi người đều tin tưởng em, riêng em được nghỉ trước 1h30 phút để nấu ăn, ăn xong rửa bát, đến tối đun nước.
- Định mệnh tưởng mỗi nấu ăn thôi?
Vũ lên tiếng phản biện, hắn cứ tưởng bở nhưng ăn lại không ngon.
- Im nào, chị chưa nói hết câu, nếu có đứa nào bị phạt thì nó sẽ rửa bát và đun nước thay em. Hợp lý không?
Vũ thấy hợp lý nhưng lại không thuyết phục, hắn phản biện lại:
- Ơ thế chị không phải làm gì à?
- Không, ta là sư phụ của mấy đứa mà.
Mấy đứa khác cũng im lặng đồng tình, với chúng nó tuy không hợp lý nhưng lại rất thuyết phục.
- Hai thằng ngươi làm mất gần hết buổi sáng của cả đội, thôi thì thằng Vũ nấu nướng trổ tài đi. Để xem chị nuốt có trôi qua cổ họng không.
- Ai dà, mọi người cứ ngồi đấy, không tới 1 tiếng đâu nha.
Vũ nhếch mép, không phải đùa chứ kiếp trước hắn luộc mì tôm trứng ghê lắm, chứ không phải hắn "chẻ châu" đâu nha.
Vũ bắt đầu lựa ra một vùng đất trống trải và chuẩn mang đồ nghề ra. Chiếc nhẫn Ma cực sắp được "giảm dung lượng".
- Gạo, Tôm hùm, Sò huyết, Thịt ba rọi(béo), Trứng gà, Thịt gà, rau củ quả, bột ngọt, rượu vang, sữa tươi không đường, muối, gia vị tổng hợp, dầu ăn, gói hút ẩm, keo 502, Rocket 1h, dạ hương....
Vừa mang đồ từ nhẫn ra vừa lải nhải cái mồm, cái mỏ như cái mỏ l*n. Làm mọi người thấy bắt đầu không tin tưởng được.
- Thôi nấu cơm trước đi!
Hắn xếp lại một đống củi để đốt, rồi bình tĩnh đi vo gạo mặc kệ thái độ mọi người.
- Tao thấy mà tao tức á! Tao tức tao không thèm ngồi xuống luôn á!
Tiến đứng ngoài cuộc mà hắn tức luôn á, hắn không thèm ngồi xuống thật luôn á.
Bắc nồi cơm lên đống củi, hắn bắt đầu trở nên nghiêm túc:
- Đã đến lúc! Xoẹt!
Không biết ở đâu ra lửa mà tự nhiên đống củi bốc cháy, mọi người không tin lắm nên cho rằng hắn đang xài ảo thuật để lừa dối.
Hắn rất nhanh mang ra một cái thớt bằng gỗ trông khá đẹp, lấy hết nguyên liệu chưa chế biến như gà lợn tôm sò dạ hương các kiểu xếp thành một loạt trông rất hoa mỹ.
- Xem tốc độ múa đấng Yasuo ngày xưa của ta đây!
Vũ gáy bẩn, trên tay phải hắn lúc này đang cầm một con dao sắc bén, ảo tưởng đó là kiếm của Yasuo, tay trái đang cầm một con gà(đã được thịt và phanh thây, nhưng vẫn còn sơ sài), mắt hắn nhắm chặt rồi mở ra, tay trái bắt đầu tung con gà lên trời và đưa tay phải chém thiên địa qua lại. Anh ta xử lý y như Thầy giáo ba.
- Hasagi!
Con gà xuống thớt, điều đáng ngạc nhiên là nó đã bị cắt hết xương lưng và không bị rách da, ruột gan phèo phổi bị móc ra bằng hết, bao nhiêu lông tơ còn sót lại đều biến mất tiêu, con gà đang ở tư thế rất hợp lý và ngon miệng mặc dù còn chưa xào nấu gì cả.
- Wow! Ghê vậy ta!
Mọi người đứng ngoài chôn chân mà chết đứng, có vẻ như Vũ đã bắt đầu lấy lại được danh dự của hắn.
Vũ kèm theo các chiêu thức Yasuo vào trong việc làm bếp của mình, các thao tác bóc tôm thái thịt, móc sò và phá nắp chai rượu của hắn rất nhanh gọn, làm nhanh y như combo E+Q+Flash vậy.
Tiếp đến hắn làm các nguyên liệu rau củ quả, mọi thứ đều rất hay ho nhưng đến lượt này mới là đáng xem.
- Mấy chị em đừng rụng trứng nhá!
Vũ hít một hơi thật sâu, tay phải hắn cầm một con dao bé nhưng rất sắc nhọn, tay trái hắn ôm nguyên một rổ dưa leo, một củ cà rốt và một quả cà chua.
Tung hết cả đống rau củ lên không, hắn lại đưa dao chém gió với tốc độ bàn thờ, đến nỗi người ngoài chỉ nhìn thấy tàn ảnh mờ nhạt của con dao nhỏ bé kia.
- Aseyo!
Câu nói vừa dứt thì đống rau củ rơi xuống, củ cà rốt thì thành hình đầu một con gà hay đà điểu gì đó, quả cà chua thành hình đóa hoa hồng, mấy củ dưa leo thì bị thái lát rất mỏng. Tất cả được làm rất nhanh gọn và nghệ thuật.
Mọi người chết đứng tập hai, ai đâu ngờ một thằng cô hồn suốt ngày đi quậy phá đánh nhau lại nấu nướng đỉnh kout như vậy, đúng là đừng bao giờ khinh thường người khác.
Cơm vừa chín tới hắn đã múc hết ra trộn vào bát, tuy công việc dồn dập nhưng cơm vẫn rất vừa nước vừa lửa. Không hiểu nổi nãy giờ thằng này vừa sơ chế một đống nguyên liệu vẫn vừa nấu cơm ngon được. Đầu bếp trong Hoàng cung có khi còn gọi hắn là sư tổ luôn được rồi.
Không biết hắn định làm món gì mà trộn rất nhiều gia vị vào bát cơm thậm chí là cả rượu vang đỏ, mọi người đứng ngoài nhìn chăm chú mà cũng không hiểu ý đồ thằng Vũ là gì.
Hắn đổ dầu ăn vào chảo nóng, tiếng nổ tí tách của dầu ăn nghe thật vui tai(chứ không phải tiếng thông ass), tiếp đến cho hành tỏi băm và ớt xanh vào và đảo vài phát. Hắn lau mồ hôi rồi cho cơm với tôm và nước hải sản vào chiên, làm bếp cũng nóng và hao PIN lắm chứ đùa.
Khi cảm thấy đã đủ, hắn cho cơm ra đĩa và trang trí, cơm ở giữa và tôm ở trên, mấy lát dưa leo mỏng lúc nãy hắn sơ chế bây giờ được dùng để xếp thành hình con phụng xung quanh phần cơm. Trông rất hoa mỹ và gây hứng thú cho người ăn cực điểm. Mọi người nhìn vào và bắt đầu thấy đói bụng cực khó chịu.
Mặc kệ cảm xúc của mọi người, Vũ tiếp tục trổ tài diễn xuất của hắn.
Hắn ướp gà vào hỗn độn gia vị của mình, lấy một cái que và xiên ngang để con gà thẳng ra, tưới chút giấm lên khắp thân thể con gà.
- Lửa huyền bí!
Vũ búng tay một cái, một ngọn lửa bùng cháy và thiêu đốt con gà tội nghiệp kia. Nó bắt đầu bị nướng chín với tốc độ bàn thờ, tuyệt nhiên con gà không hề có dấu hiệu đen hay là cháy khét. Mùi thơm đến rất nhanh và tỏa ra xung quanh khiến bụng dạ mọi người trở nên cồn cào hơn bao giờ hết. Dị hỏa mạnh mẽ nó phải tầm cỡ như thế này.
Sau đó hắn mang ra chặt và trang trí rất tinh vi, nhờ đóa hoa hồng bằng cà chua kia khiến đĩa thịt gà càng trở nên mãn nhãn. Khiến liêm sỉ của mọi người bắt đầu không giữ được mà liên tục đòi thử một miếng. Ai nhặt được thì trả lại liêm sỉ cho họ đi.