Hắc kim biến thành một thanh katana rất sắc bén. Đôi mắt hắn bắt đầu trở nên sắc lạnh, hai kiếm sĩ đang lườm nhau đợi thời điểm mà xông vào.
-Ngươi phải thật cẩn thận, phải biết nắm bắt cơ hội mà kết liễu đối thủ, trông hắn to xác nhưng phản xạ lại cực kỳ nhanh nhạy.
Máy tính Z nhắc nhở chủ nhân. Vũ cũng bắt đầu cảm thấy run, hắn chưa từng đấu kiếm bao giờ.
Thấy Vũ có vẻ sợ hãi, gã đàn ông kia xông vào chém trước, Vũ đưa kiếm lên và đỡ được nhưng cũng phải run tay bần bật. Gã ta tiếp tục tấn công khiến Vũ chỉ biết chống cự mà không có cơ hội phản lại.
Keng!keng!keng!keng
Tiếng kêu thanh thúy của kim loại vang lên, gã đàn ông kia không cho Vũ bất cứ cơ hội nào nghỉ ngơi. Liên tiếp các đường kiếm rất hiểm và nhanh gọn. Đỡ đòn mãi cũng không phải ý kiến hay, Vũ khai triển chiêu thức:
-Tốc kiếm!
Thanh kiếm của hắn cháy sáng lên màu đỏ, tay hắn chém với tốc độ cực nhanh khiến Vũ áp đảo và đẩy lui được gã. Nhưng gã đàn ông kia đang là một samurai, những đòn đánh của ông ta với thanh katana là cực kỳ kỹ thuật và nguy hiểm. Tốc độ ra đòn và cách di chuyển cũng khác một trời với Vũ. Những đòn đánh tới tấp có thể khiến Vũ rất khốn khó để chống đỡ chứ đừng nói phản lại.
Cứ đứng thủ và chờ phản công cũng không phải ý hay, Vũ có tốc độ di chuyển nhanh nhẹn nên hắn cứ vừa đánh vừa chạy xung quanh để né tránh và đợi sơ hở của đối phương. Điều này khiến gã kia rất khó chịu, ông ta bắt đầu tức tối và có những combo dễ thuộc và không khác nhau nhiều lắm.
-Thằng oắt con! Ngon đứng lại này!
Ông ta tức giận nhảy tới định chém bay đầu của Vũ, nhưng pha đó hắn né được và bị hụt mất.
Đây là cơ hội không thể tốt hơn cho Vũ, hắn lập tức chém cho một cú mà ông ta không thể đỡ, đạp cho gã mất thăng bằng và lập tức bị một kiếm xuyên qua ngực. Khoảnh khắc Vũ rút thanh kiếm từ ngực ra, máu phun tung tóe khắp đất, hai con ngươi của gã trợn lên như không tin vào điều này. Cơ thể gã ngã ra đằng sau lấy hai tay ôm ngực.
-Mày...mày ngon, nhưng chưa hết...
Gã ta vất vả đứng dậy, cởi bỏ từng lớp giáp trên người, mỗi phụ kiện của gã ta mặc cũng phải cỡ chục ký. Bây giờ trên người chỉ còn mỗi chiếc quần dài, đôi mắt ông ta bắt đầu sắc lạnh và trở nên điên loạn.
Vũ há hốc mồm, tò mò hỏi:
-Nãy giờ lão vẫn chưa xài hết sức mạnh hả?
-Tất nhiên, ngươi chuẩn bị khóc đi là vừa rồi.
Bùmmmmmm!
Sấm sét trên trời nổ ra, thời tiết bắt đầu xấu khiến cho tâm trạng của Vũ trở nên căng thẳng, bây giờ cuộc chiến thực sự mới bắt đầu.
Kiếm của gã kia đột ngột sáng lên ánh màu vàng, có một dòng điện chạy dọc thân kiếm trông rất nguy hiểm. Gã ta nheo mắt lại nhảy tới một chém với ý định kết thúc trận chiến.
Vẫn là cú chém ngu học đó nhưng lần này nó quá nhanh và nguy hiểm. Vũ chỉ kịp lách người qua và giật mình vì tốc độ của gã kia.
-Keng!keng!keng!keng!
Không chỉ tốc độ, sức mạnh mà cả độ thông minh của gã tăng lên đáng sợ. Hắn chém tới chỗ Vũ liên tục và chuẩn xác, chỉ cần Vũ sơ hở không đỡ kịp thì rất có thể sẽ bị chém đôi. Kèm theo rất nhiều động tác giả và combo không giống ai.
-Nguyệt Trảm!
Vũ hét lên và thi triển kỹ năng, hỏa năng lượng của hắn chuyển sang thanh kiếm và chém liên tục khiến cho gã đàn ông khó đỡ. Tuy không nhanh như Tốc kiếm nhưng lại cực mạnh và bá. Gã kia vất vả chống đỡ dẫn đến tức giận, vừa đấu vừa nói:
-Mày đã thích xài nguyên tố, thì tao cũng không nhịn nữa.
Thanh kiếm của gã kia sáng lên ánh màu vàng, bất ngờ gã nhảy lên và thanh kiếm biến thành một tia sét cực dài và nguy hiểm. Vũ không kịp né nên hắn đưa kiếm lên chống đỡ.
-Kenggggggg! xoẹt xoẹt xoẹt!
Âm thanh kim loại vang lên chói tai, dòng điện kinh khủng kia chạm vào Hắc Kim của Vũ nhưng tuyệt nhiên hắn không bị làm sao. Có thể do đây là bảo vật thông minh nên hắn không bị điện giật. Chứ phát đó mà bị thì Vũ chắc chắn nằm xuống kể cả khi máy tính Z nhập vào.
Nhảy ngược ra đằng sau mà tay vẫn run run, việc gã đàn ông khai triển chiêu thức mới khiến Vũ bị bất ngờ và cảm thấy thú vị. Nhưng gã kia thì lại không, hắn ta nhảy tới với thanh kiếm sáng chói và đầy sấm sét chuẩn bị giáng xuống đầu Vũ lần nữa.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Nhát chém chí mạng đó lại xịt mới đau, Vũ phản xạ nhanh nên hắn kịp thời lăn qua và không bị chẻ làm đôi. Hắn liền dãn khoảng cách ra khoảng mấy mét để tìm cách khắc chế tên samurai sấm sét kia.
Quyết tâm cắt Vũ ra làm đôi, gã đàn ông kia thực hiện một pha chém ngang với tia sét đầy uy lực. Vũ không có nhiều lựa chọn, hắn quyết định nhảy lên, để sấm sét nhiễm vào Hắc Kim rồi bắn nó ngược lại với gã đàn ông kia. Nếu hắn không tính toán đúng thì rất có thể bị “gậy ông đập lưng ông”.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Gã đàn ông kia không nghĩ ra trường hợp này, gã ta lập tức bị phản dame và bị choáng bởi điện giật trong khoảng 2 giây.
Thời cơ đến, Vũ lập tức lao tới đâm thật mạnh thanh kiếm nóng bỏng của mình vào sâu cơ thể gã kia. Khoảnh khắc hắn rút kiếm ra thì máu bắn tung tóe, Vũ muốn đây là kết thúc chứ hắn không thể đánh với một kẻ bất tử.
-Hay..hay... Hay lắm nhóc... Hãy kế thừa nó....
Cố gắng nói nốt câu cuối, linh hồn gã đàn ông kia tan biến theo trời đất. Vũ thấy quá nhanh và hắn còn chưa kịp hỏi tên người ta. Trong lòng vẫn còn rất nuối tiếc khi mà hỏi máy tính Z nó còn không biết là ai.
Đứng nhìn bãi chiến trường một lúc, hắn ngẫm nghĩ về cuộc chiến vừa xảy ra. Đánh nhau với một gã đàn ông vượt trội về cấp độ, kinh nghiệm. Nhưng Vũ thắng được là do biết lợi dụng thời điểm và phản công. Giờ hắn mới biết đi đánh nhau mà không mang theo não thì không thể địch nổi ai.
Lặng lẽ tiến về phía căn nhà hoang, cầu mong không gặp được thằng nào nữa chứ hắn sợ lắm rồi. Bây giờ chỉ cần một con quái vật cấp Tập Sự cũng có thể thoải mái mổ xẻ hắn.
Ngôi nhà bé tý nên hắn dễ dàng lấy được chiếc dây chuyền, hắn không vội đeo, bây giờ hắn muốn về học viện thử nghiệm. Vừa bước ra ngoài thì ngôi nhà lập tức biến mất. Hắn thấy sợ sợ nên tốc hành về học viện, ở lại trong rừng thêm giây phút nào thì càng dễ bị lên thớt bao nhiêu. Bởi vì trong rừng sâu không thiếu động vật biết tu luyện chỉ chờ ăn thịt con người.
Khi về đến học viện, hắn lên sân thượng ký túc xá để ngắm trăng. Háo hức đeo chiếc dây chuyền vào, lập tức có hiệu quả.
Xung quanh người hắn sáng lên, cảm nhận bản thân tràn đầy năng lượng và ham muốn chiến đấu mãnh liệt. Năng lượng từ không khí tuôn vào người như nước đổ, hôm nay là ngày trăng tròn nên đối với hắn thì không có gì tuyệt vời hơn. Nhưng nhiều khả năng quá thì sẽ không nhớ nổi, hắn thắc mắc:
-Mày kể lại công dụng của những món đồ Nguyệt Ấn đi, tao quên rồi!
“Nghe đây:
+25% hiệu lực tấn công.(đấm đau hơn, chưởng mạnh hơn)
+23% sinh lực(lâu chết hơn)
+23% năng lượng(cơ thể tích được nhiều năng lượng hơn)
+100% sát thương chưởng.(cứ chưởng ra là được gấp đôi sát thương)
+x4 đòn chưởng mỗi 5 phút(cứ mỗi 5p sẽ có một đòn chưởng x4 lần bình thường)
+50% hiệu lực tu luyện(ban ngày mặc cũng nhận được), 70% dưới ánh trăng khuất, 100% dưới ánh trăng tròn.
+Tất cả mọi thứ bên trên X2 nếu ngươi mặc vào ngày Nguyệt Thực.”
-Quá bá đạo, rất đáng để tao đổ máu đi tìm. Giờ tao nên đặt tên như nào nhỉ?
Suy nghĩ một lúc, hắn không muốn hỏi máy tính, muốn tự dùng não suy nghĩ.