Chương 149: Sẽ cho chàng một bất ngờ...

Vũ nghe vậy cũng không khỏi dâng lên một trận chua xót, mắt hắn tuôn lệ, môi hắn không ngừng mở lời xin lỗi…

Sau khi đã ổn định tâm tình, Bích Ngọc mới ngước đôi mắt ngấn lệ lên nhìn Vũ, gương mặt tinh nghịch của hắn giờ đây đã được pha lẫn sương gió, tuy nàng không biết hắn đã phải trải qua những gì trong suốt thời gian qua, nhưng chắc rằng nó chẳng hề dễ dàng chút nào.

"Nhưng mà tại sao? Chàng phải biến thân thành người khác như vậy?" Bích Ngọc rưng rưng đôi mắt hỏi Vũ, khả năng hắn có nỗi khổ nào đó mới làm như thế.

Hắn lau đôi mắt nàng, âm trầm giải thích:

"Chỉ là bảo vệ bản thân không cho ai nhận ra mà thôi, nàng nói xem gã hiệu trưởng còn ở đây không?"

"Hiệu trưởng? Ý chàng là lão già kia sao?" Nàng tỏ ra bất ngờ.

"Đúng rồi, chẳng lẽ lão ta có vấn đề?" Vũ nhận ra thái độ của Bích Ngọc, chắc hẳn đã xảy ra biến động nào đó kể từ ngày hắn bỏ học.

Đúng thật là như vậy, nàng kể hắn nghe chuyện hai gã họ Thái sớm đã thôi việc, để lại cho nàng chức danh hiệu trưởng có phần nặng nề với một cô gái tuổi chưa đầy ba mươi.

"Tại sao chàng lại hỏi về điều đó, phải chăng có chuyện gì ẩn giấu?" Bích Ngọc nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của hắn mà gặng hỏi.

"Rất nhiều ấy chứ, nhưng chuyện dài lắm, sẽ kể với nàng sau." Vũ nói xong tươi cười, cho rằng bây giờ không phải lúc nên nói những vấn đề như thế.

"Chúng ta mau đi thôi, có một bất ngờ cho chàng đấy nhé!" Nàng vui vẻ đáp lại, tay kéo hắn ra ngoài phía cửa.

Trùm kín mặt mũi theo Bích Ngọc đi về phía tòa nhà ba tầng, nàng dắt tay hắn như dắt một đứa bé.

"Tin nóng đây, hóa ra tin đồn về chuyện có ma trong học viện đều là bịa đặt, chỉ là mấy thằng học viên năm ba giả thần giả quỷ, vừa bị bắt tối qua rồi."

"Mặn thế chắc ở nhà ăn muối thay cơm ấy mà."

"Tin chuẩn không để ta còn đi kể?"

Đám học viên bàn tán xôn xao, Vũ chỉ cười thầm lẳng lặng đi theo người tình hắn. Đến nơi liền bị nhốt vào văn phòng hiệu trưởng còn Bích Ngọc đi đâu đó với lời hứa hẹn: "Sẽ cho chàng một bất ngờ."

"Cạch!" Cánh cửa mở ra, một nữ nhân xinh đẹp bước vào với chiếc khăn che kín hai mắt…

"Tuệ Nghi!" Vũ ôm chầm lấy nàng chủ nhiệm, hương thơm hoa nhài tức thì tỏa lên mũi làm hắn si mê.

"Chàng…" Tuệ Nghi tuy không thấy, nhưng vẫn cảm nhận được hơi ấm cùng giọng nói từ hắn, làm sao mà nàng có thể quên được chứ…

Vũ nhẹ nhàng cởi bỏ chiếc khăn, ngay khi Tuệ Nghi vừa nhìn thấy hắn đã ôm chặt khóc nức nở, nàng thật sự nhớ bóng hình hắn, giọng nói hắn, tất cả những gì của hắn, không có ngày nào là không nghĩ tới hắn…

Che chở nàng trong lòng, Vũ cũng hận bản thân lắm chứ, nhưng hắn chẳng thể làm gì khác.

Mất một lát an ủi, Vũ cảm thấy đã đủ liền biến chuyển bộ mặt sang tà dị:

"Nàng nói xem, đã bao lâu rồi không có ai chạm vào đây?" Vũ hỏi đồng thời bóp lấy cặp ngực to tròn của Tuệ Nghi, điều đó khiến nàng ngượng đến chín mặt thỏa sức cho hắn chơi đùa.

"Ư…ư…" Tuệ Nghi khẽ rên rỉ bởi khoái cảm, thân dưới của nàng sớm đã ướt đẫm một mảng, quả thật đã quá lâu rồi nàng mới lại được hắn kích thích như vậy.

"Quên ta rồi sao?" Bích Ngọc chen vào giữa, môi nàng ngay tức thì chiếm lấy môi Vũ, lưỡi nàng quấn lấy lưỡi hắn đầy say mê, cả hai chăm chú đến mức mặc kệ nước miếng nhầy nhụa chảy dài theo khóe miệng.

Tay Vũ cũng đâu có rảnh, một tay xoa nắn đầu ngực Tuệ Nghi, tay còn lại hắn giải khai cho thằng em rồi vuốt mái tóc nàng. Rất nhanh Tuệ Nghi đã hiểu ý vội vàng quỳ xuống dưới chân người tình, hé mở đôi môi đỏ mọng ngậm đầu khấc vào miệng mình mà mút.

Chiếc lưỡi nhỏ xoắn quanh đầu rùa rồi đánh bem bép lên nó một cách điêu luyện, đến nỗi Tuệ Nghi còn không hiểu sao mình thành thạo đến thế, rõ ràng đã quá lâu rồi nàng không làm tình với hắn cơ mà. Về phần hai hòn bi của Vũ cũng không còn cô đơn, sớm đã được đôi bàn tay nhỏ nhắn xinh xắn của Bích Ngọc chăm sóc.

Tay phải hắn luồn xuống hạ thân Bích Ngọc để tìm kiếm môi hồng thơm ngon kia, tay còn lại giữ chặt đầu Tuệ Nghi, nắc thật mạnh một cú vì kỹ năng của nàng làm hắn quá sướng.

"Ót!" Dương vật lút cán khiến Tuệ Nghi trợn tròn mắt, họng nàng cứ thế bị hắn đâm sâu.

"Ặc…cái cảm giác…thật tuyệt làm sao…" Nhấp nhả trong cổ họng mỹ nhân, Vũ tự cảm thán không thôi.

"Ưhhhhhhh…" Bích Ngọc bị ngón tay tà ác của hắn khai thông mạng nhện, cổ họng nàng rên lên theo bản năng. Bao nhiêu nước miếng tiết ra đều là bị Vũ mút sạch không còn một giọt.

"Bẹp…ưhhh…ưhhh…bẹp…bẹp…bẹp…bẹp…" Chiếc miệng đáng thương của Tuệ Nghi bị Vũ nắc ra nắc vào không thương tiếc, nàng cũng sốc lên tận óc chỉ có thể rên khẽ trong cổ.

"Aaaa…thiếp ra…aaaa…" Bích Ngọc rời môi Vũ để kêu la, cả người nàng nóng bừng bừng, hai mắt lờ đờ vì nhục dục…rồi nàng cong người xuất ra những dòng dâm thủy ướt đẫm sàn nhà. Vũ thấy vậy liền cường hãn bế nàng lên bàn để uống thứ nước dâm dục đó, cảnh tượng khiêu gợi không gì tả nổi.

Để mặc Bích Ngọc đang co giật, Vũ rút con hàng bị nước bọt của mỹ nhân Tuệ Nghi bao trùm ra ngoài cho nàng thở, nhìn nàng trìu mến yêu thương:

"Thật xin lỗi Tuệ Nghi…chỉ tại cổ họng nàng tuyệt với quá…"

"Hơ hơ hơ…" Tuệ Nghi thở dốc bởi Vũ đã nhanh chóng kéo nàng ngồi xuống mặt hắn, dương vật chĩa thẳng lên trời tạo thành tư thế sáu chín dâm dục cực độ.

"Ót!" Lại một âm thanh lút cán được vang lên, là âm đạo của Bích Ngọc vừa nuốt trọn dương vật Vũ ngay trước mắt Tuệ Nghi. Hông nàng bắt đầu nhấp, hai tay nàng cùng hai tay Tuệ Nghi cũng xoa nắn bầu ngực của nhau để đắm chìm trong trò chơi sắc dục.

"Chụt… chụt… chụt…" Tiếng bú liếm hai chiếc lỗ tình của Tuệ Nghi, thề với trời đất đó là món mà Vũ thích nhất trên đời.

"Bẹp…bẹp…hơ…hơ…bẹp…bẹp…thiếp sướng… sâu…sâu quá….bẹp…bẹp…hơ…hơ…" m đạo Bích Ngọc bị đầu rùa dội mạnh lên như muốn phá tung ra làm nàng phê pha kinh khủng. Những thớ thịt căng ra do chuyển động khiến cả người nàng run lên mãnh liệt vì kích thích.

"Hơ…hơ…nhột…sướng…ahhh…hơ…hơ…" Tuệ Nghi cũng biết sướng chứ bộ, kích thích nơi hạ thân làm nàng chỉ muốn đắm chìm mãi mãi trong trò chơi sắc dục này mà thôi, nàng sắp đầu hàng chiếc lưỡi ma quái kia tới nơi rồi.

Vũ phê lắm rồi, hắn hận không thể mọc ra thêm cái dương vật nữa để làm tình thỏa thích…

"Sướng…hơ…bẹp…hơ hơ…ahhh…bẹp… bẹp… hơ… hơ… bẹp… bẹp…aaaaaa…" Hai nữ nhân đồng loạt oằn người lẫn co giật biểu thị cho việc lên đỉnh, mặt Vũ, dương vật Vũ khi này đã bị dâm thủy trắng xóa bao bọc, hắn thích, hắn sướng kinh người. Cho hắn thật nhiều dâm thủy nữa đi…

"Ahhhh…" Vũ gầm lên…hắn tới đỉnh cực lạc rồi…dương vật hắn run lên bắn tinh dịch nóng hổi thẳng vào tử cung Bích Ngọc, chơi tay ba hình như khiến hắn xuất được nhiều tinh dịch hơn thì phải hắc hắc…

Ba người thỏa mãn nằm đè lên nhau, tâm sự tất cả những chuyện đã xảy ra trong thời gian vừa qua. Nhưng cũng chỉ được một lúc, thằng em Vũ lại cương lên mạnh mẽ, hắn liền đè Tuệ Nghi xuống thực hiện nghi thức truyền thống…

"Bẹp…Ưhhhhhh… bẹp…Ưhhhhhhhh…bẹp…" Tuệ Nghi trợn tròn mắt trước những cú dập như muốn phá tan âm đạo mình của tên tà ác, nó khiến đầu óc nàng không còn nghĩ được gì ngoài việc lắc hông phối hợp với hắn, cặp mông trần khêu gợi của nàng bị dập tạo thành những đường sóng thịt cực độ hấp dẫn…

Bích Ngọc không chịu thua, nàng lấy một chiếc ghế bốn chân rồi xếp quanh mặt Tuệ Nghi, ngồi lên trên để Vũ bú liếm cho nàng thỏa thích…