Sáng hôm sau.
– Giấc mơ đêm qua thật đáng sợ, tao thấy dương vật của mình bị teo lại do quay tay nhiều quá.
Trung và Toàn cười hả hê. Cười cái gì thì chắc chỉ chúng nó mới rõ.
Sau cơn ác mộng đêm qua, Vũ nhận ra bản thân mình mạnh hơn trước, hắn kiểm tra lại thì phát hiện bản thân lên được Tập sự cấp 2. Hắn cũng phải bất ngờ trước tốc độ tu luyện của bản thân, phải biết là hắn mới đi học chưa nổi một tuần. Có khi do hắn quay tay tích tụ được nhiều dương khí chăng?
Không muốn mọi người biết đến cách tu luyện tà dị mà mình sở hữu, hắn quyết định sẽ giấu hoàn toàn năng lượng đi. Giả heo ăn thịt hổ là cái trò mà hắn thích chơi nhất
Nếu sáng nay không buổi thực hành thì chắc hẳn lớp học vẫn buồn tẻ như mọi lần. Hắn ra khu luyện tập để xem tình hình nó ra sao. Hóa ra toàn mấy thứ cùi bắp, loại này không cần học cũng được lên lớp.
Trời thì nóng lạ thường, hắn nghĩ ra một ý tưởng cực hay, hắn sẽ rủ con nhỏ Ngọc Yến đi ăn kem với hắn. Tuy không phải đàng hoàng gì nhưng chắc chắn rất hay ho.
Nhưng tự nhiên lại rủ người ta đi. Chắc hẳn cô bé sẽ nghĩ hắn có mưu đồ gì đó nên từ chối là đương nhiên. Hắn cần phải làm chuyện gì có lỗi với cô bé rồi mới đền bù cho được.
Bản chất là một dâm tặc, hắn canh giờ cô bé đi thay đồ ở phòng thay quần áo. Bất ngờ xông vào và bắt gặp cô bé đang cởi áo và để ngực trần. Hắn thốt lên nhưng mắt dính vào hai trái bưởi thơm ngon:
– Ôi mình vào nhầm phòng, cho mình xin lỗi, không thấy gì hết, không thấy gì hết!!
– AAAAAAAAAAAAA!!!
Sau đó hắn vội vàng trốn mất. Tất nhiên là với khuôn mặt sung sướng rồi, nhìn quay lại khu đó và nghe lén:
– Có chuyện gì vậy Yến?
– À không có gì, con chuột thôi mà. Không sao đâu.
Một đứa cùng lớp vào hỏi xem có chuyện gì không. Yến chối không sao nhưng mặt nàng đỏ lên như vừa làm chuyện gì đó rất đồi trụy.
Vũ quan sát nãy giờ, hắn hả hê vì sắp câu được con cá lớn. Biết thế hắn đợi thêm vài giây rồi vào thì nhìn thấy hết cũng nên. Bây giờ phải đợi thêm một chút nữa mới xuống xin lỗi được, lấy cái dâm tặc ra làm hình tượng cũng không hay ho gì nhưng lại rất hiệu quả.
Khi hắn tìm đến cô bé để nói chuyện riêng, hắn lên tiếng trước:
– Chuyện lúc nãy cho mình xin lỗi, do mình không đúng.
– Huhu, bắt đền đấy. Nhìn thấy hết của người ta rồi. Bắt đền đi. Bắt đền đi.
– Hứ… Muốn mình đền gì?
– Kem! Dẫn tôi đi ăn kem!
Vũ lưỡng lự mấy giây:
- Ừm, quyết định thế đi.
– Yeahhhhh.
Lúc này trông nó như trẻ con, vừa như sắp khóc lại cười được. Khoảnh khắc này hắn thấy cô bé dễ thương lắm. Hắn nên đặt tên con là gì nhỉ?
Sau đó 2 người trốn học dẫn nhau đến một quán kem. Cô bé ăn nhiều lắm, hắn thật sự choáng ngợp, mất hết cả hình tượng gây dựng bao lâu. Xong rồi nó còn mang cả một túi trà sữa về nữa, thế là tiền của hắn ra cứ như nước đổ. Đúng là muốn biết lòng tham của một người đàn bà, hãy dẫn cô ta tới một cửa hiệu.
Trên đường về khu luyện tập, nó cứ luyên thuyên các thứ trên đời. Hắn càng nhìn càng xinh, chỉ muốn đè ra phang cho một trận mây mưa. Nhưng một cô bé ngoan hiền thế này hắn vẫn không nỡ… hehehe. Hắn muốn một ngày nào đó cô bé tự hiến dâng cho hắn chứ để hắn tự làm thì hơi chán.
(Mình viết về mặt tình cảm nhạt nên anh em thông cảm)
Sau đó hắn nghỉ hẳn buổi học hôm đó để về phòng nghỉ ngơi. Đang ngồi đọc sách ở phòng thì nghe được tiếng cảnh báo của máy tính:
– Trốn trốn mau, chui vào nhẫn nhanh lên!! Nhanh.
Sau đó hắn lập tức làm theo, vài giây sau thì có tiếng bước chân vào phòng của một Chiến Binh cấp 8, không ai xa lạ thì đó chính là cô giáo chủ nhiệm Trần Ngọc Thúy của hắn.
Ở bên trong chiếc nhẫn nhìn ra, hắn thấy cô ta trông cũng rất đẹp với số đo 3 vòng đều đặn. Nhưng thần sắc thì lại không giống ngày thường. Cô ta lúc này mang khuôn mặt khát tình của một con đĩ lâu ngày. Chắc chắn là lên đây tìm hắn để hiếp dâm rồi hút sạch tinh dịch. Cỡ như hắn mà để cho cô ta hiếp thì không còn gì là hàng họ nữa rồi.
Cô ta tìm hắn xung quanh phòng không thấy liền bỏ đi. Hắn thấy rất sợ hãi nên đành chạy qua phòng 814 và nói:
– Hai bạn ơi cho mình trốn nhờ được không ạ? Cô chủ nhiệm đi gank!!
– À bạn cứ tự nhiên.
Hắn ngồi trong phòng im thin thít, hình như hôm qua mới có hai bạn này chuyển đến đây. Một tên gầy bị cận và một tên trông rất cơ bắp. Hắn ta nhanh chóng làm quen:
– Mình tên là Vũ, ở phòng bên cạnh, rất vui được làm quen hai bạn.
Tên cận nhanh nhảu đáp:
– Ồ rất vui được làm quen, mình tên Lộc Anh Tú, còn đây là bạn thân cùng phòng của mình tên Lương Ngọc Tiến.
Tên cơ bắp lúc này mới lên tiếng:
– Haha vậy là có bạn mới rồi.
Vũ chợt nhớ ra một chuyện, hắn cáo từ:
– Mình có việc bận rồi, thôi để lúc khác nói chuyện tiếp nha.
Hắn ra khỏi học viện, gặp mặt với một người thanh niên lớn hơn vài tuổi. Vũ đưa cho tên kia một cục tiền và thì thầm cái gì đó. Vũ là một kẻ gian xảo nên hắn biết bản thân đang làm cái gì, với hắn cái gì cũng phải được tính trước vài bước và phải nhiều kế hoạch.
Lang thang một lúc thì cũng đến trưa, lúc này hắn cùng Toàn với Trung đi ăn cơm. Lúc bọn hắn về phòng thì thấy phòng 814 bên cạnh có rất đông người tụ tập lại. Hắn liền rủ hai thằng qua hóng biến.
– Hai bọn mày cởi trần ra đi. Khoe luôn cái tóc giang hồ cũng được.
Vũ kêu đồng bọn của hắn phải trông thật ghê gớm, phải thật ấn tượng thì mới có người biết sợ. Hắn chen vào trong và lên tiếng:
– Chúng mày làm gì bạn tao?
Hắn vừa nói vừa chỉ vào mặt một thằng tân sinh. Bọn nó có 5 thằng đang hội đồng Tú với Tiến. Vũ thấy hai thằng kia mặt mũi sưng vù, cơ thể bầm tím chỗ này chỗ kia. Có một tên đáp lại lời Vũ:
– Mày là thằng đéo nào? Cút ngay chứ đừng để tao cáu!
– Á à, Toàn đâu, Trung đâu! Lên vả vỡ mồm mấy thằng này cho tao!!
Chẳng cần Vũ phải nói hết câu, Toàn với Trung xông vào đấm đá túi bụi với 5 thằng kia. Vũ thấy bắt đầu không ổn, hắn ta túm lấy một thằng to nhất mà đấm liên tục vào mặt rồi lên gối nó vào bụng. Sức mạnh vượt bậc nên bọn Vũ dễ dàng đấm cho mấy thằng kia không còn gì là người.
Vũ kéo đầu thằng to xác nhất lên và hỏi:
– Mày mau xin lỗi 2 thằng bạn tao nhanh!
– Đéoooo… bao… Bốppppp.
Tên kia chưa kịp nói hết câu đã bị Toàn đấm một phát vêu cả mồm, Toàn đe dọa:
– Không là ăn đấm thay cơm đấy con ạ! Đừng để các bố nóng lên.
– Em em xin lỗi các anh, tha tha cho bọn em với…
Thằng kia vừa nói vừa khóc. Trung đạp cho nó một phát nữa và nói:
– Còn không cút đi, đừng để bọn tao thấy mày lên đến trên này. Cúttttttt!!!
Thế là mấy thằng kia phải ôm hận đi về. Vũ lên tiếng giải tán:
– Chỗ này đi về hết đi! Không còn gì để xem đâu anh em. Về hết đi.
Khi đợi người ta giải tán. Vũ đóng cửa lại rồi hỏi:
– Sao chúng nó lại đánh mấy bạn?