Chương 8: Nhị Đạo Phong Thần Kiếm Pháp

- Đại ca, anh quá soái rồi!

Thiếu niên kia trầm trồ nhìn A Thăng.

A Thăng bây giờ ngoài diện mạo tuấn mỹ còn tăng thêm phần thần tính. Đừng nói nữ nhân, ngay cả nam nhân cũng không kiềm được xiêu lòng.

A Thăng hứng thú nhìn hắn ta, thái độ của kẻ này rất đáng kết giao bằng hữu.

- Huynh đệ thêm một cái hảo hữu, tôi là Tăng A Thăng.

Thiếu niên vừa nghe bất ngờ một chút, sau đó là mừng rỡ gửi qua yêu cầu bằng hữu qua:

- Thăng ca, đệ là Chung Diệm Sơn, huynh gọi đệ là Sơn tử được rồi. Kính mong Thăng đại ca sau này chiếu cố.

- Haha.

A Thăng buồn cười, thằng cu này không có họ hàng gì với chị chủ quán Chung Diệm Linh chứ?

Sau khi Thích Ca Hoa Hùng chết, tại bảo rương sau lưng mà nó canh giữ xuất hiện một truyền tống trận mới. Mục tiêu truyền tống đến là Tây Hồ, bản đồ tân thủ giống như Vô Lượng Sơn, nằm ở phía Tây Lạc Dương thành.

Trông thấy bảo rương đã mở ra, A Thăng hứng thú hỏi:

- Cậu mở rương được gì đấy?

Nghe A Thăng hỏi, Sơn tử không dám dấu diếm đem toàn bộ vật phẩm lấy được bày ra đất. Vật phẩm có kiểu cách rất đẹp mắt, vừa nhìn liền biết đồ tốt. Đó là hai thanh trường kiếm dài gần 2m còn đang trong bao vỏ, một thanh màu xanh biển và một thanh màu đỏ máu, kèm theo đó là một quyển bí kiếp và một đóa hoa sen diễm lệ.

Hai kiếm kia tên là Trăn Trối và Huyết Thệ, bí tịch là Nhị Đạo Phong Thần Kiếm Pháp. Còn đóa hoa sen là chí bảo của Tung Sơn bí cảnh, là vật phẩm đặc thù và duy nhất cho nên A Thăng không thể xem xét thuộc tính. Nó đã được Sơn tử sở hữu, chỉ là chưa phục dụng mà thôi.

Sơn tử kính nể A Thăng cho nên không vội phục dụng mà cho hắn xem trước.

Khi A Thăng nhìn thấy hai bảo kiếm đó, thuộc tính của chúng liền hiện lên.

[Trăn Trối]

Phẩm : Trân phẩm

Đẳng cấp : 10

Nói rõ : Tích xưa có vị kiếm tôn, cả đời theo đuổi phong hệ kiếm pháp, bất quá đi đến cuối đời mới luyện thành đạo, khi ấy đã sức tàn lực kiệt, không thể để lại phong mang cho thiên hạ, vì thế mới uất hận để lại lời trăn trối bên trong.

Thuộc tính :

Ngoại công cơ bản +300

Thân pháp +56

Thể lực +40

Chiêu thức phụ gia: [Trăn Trối]

Bị động : Đòn đánh hoặc kỹ năng từ kiếm Trăn Trối mang theo 150% sát thương Phong thuộc tính [bằng hữu chưa mở chức năng Ngũ Hành chưa thể kích hoạt]

- Một thanh Trân khí!

A Thăng hai mắt sáng ngời ngợi. Thời điểm bây giờ Thiên Long Cửu Bộ chưa mở ra Thương Thành, một thanh Trân Khí chính là chí bảo giang hồ. Thương Thành có thể quy đổi tiền thật và ảo, đồng tiền có giá trị nhất trong Thiên Long là Kim Nguyên Bảo (KNB), chỉ có thể nạp mới có được. KNB có thể mua kỳ trân dị bảo, bí tịch Võ công, các vật phẩm cần thiết cũng như thời trang, vũ khí trong Thương Thành.

A Thăng có thấy trên diễn đàn từng nói qua, trong Thương Thành chỉ bán vũ khí có phẩm chất cao nhất là Thượng Phẩm mà thôi. Vẫn còn kém Trân Khí một bậc

Có thể thấy rõ Trân khí quý giá thế nào. Chỉ tiếc rằng Trăn Trối chỉ có cấp  độ 10, không thể đi xa được.

Trái ngược với màu xanh của Trăn Trối, thanh Huyết Thệ kiếm lại có tông màu đỏ của máu.

[Huyết Thệ]

Phẩm chất : Trân Khí

Đẳng cấp : 10

Nói rõ : Tích xưa có vị kiếm tôn, thích cắn máu ăn thề với các bằng hữu trong thiên hạ, một lần cắt quá mạnh tay, kinh mạnh đứt đoạn mà chết. Để lại thanh Huyết Thệ kiếm, có chết cũng ăn thề vời trời đất.

Thuộc tính :

Nội công căn bản +200

Thân pháp +84

Chiêu thức phụ gia : [Huyết Thệ]

Bị động : Đòn đánh thường hút 30% huyết lượng từ sát thương mà Huyết Thệ kiếm gây ra.

Lại là một thanh Trân Khí. Chiêu thức phụ gia Huyết Thệ này rất hữu ích trong PK, tăng khả năng sống sót và độ trâu bò cho kiếm khách.

Một hơi rơi liền hai thanh Trân Khí, A Thăng sau này phải chủ động đi đoạt bí cảnh mới được.

- Thăng ca, kiếm và bí tịch này huynh lấy hết đi. Đệ một đoá Vạn Kiếp Pháp Liên này là đủ rồi.

Sơn tử đúng lúc nói, tay đưa hai thanh bảo kiếm cùng cuốn bí tịch cho A Thăng. A Thăng bất ngờ hỏi lại:

- Vì sao không dùng? Chúng có thể giúp cậu trở thành cao thủ trên giang hồ.

A Thăng bây giờ ngoài trừ dục niệm, tất cả hỉ nộ ái ố tham sân si đối với hắn rất nhẹ nhàng, không có nhiều chấp nhất. Huống chi hắn đã có một Phật Đà Xá Lợi phẩm chất Truyền Kỳ, còn cao cấp hơn cả Thần Khí!

Sơn tử mạnh mẽ lắc đầu đáp:

- Đệ chưa đủ cấp dùng, hơn nữa đệ cũng không thích dùng ngoại công, đệ có Vạn Kiếp Pháp Liên là cả một gia tài rồi Thăng ca.

- Nó có tác dụng gì?

A Thăng tò mò.

- Nó giúp đệ gia nhập hai môn phái, cũng như có thể học hai loại võ công của hai phái khác nhau.

Sơn tử không dấu diếm kinh hỉ đáp ngay.

A Thăng nghe xong không nhịn được trầm trồ khen:

- Lợi hại, tương lai chú mày nhất định là kiêu hùng!

Môn phái nào cũng có ưu có điểm, Sơn tử bây giờ có thể gia nhập cũng như học võ công của hai môn phái thì lợi hại càng thêm lợi hại, khả năng đa dạng và biến ảo là đỉnh tiêm, có thể dùng ưu thế và khuyết điểm của hai phái bù trừ nhau, gia tăng vô vàng chiến lực. Nếu Sơn tử tinh thông võ công của hai phái, hắn là đối thủ đáng sợ nhất trong các trận PK sinh tử.

Chung Diệm Sơn hắn về sau không làm võ lâm kiêu hùng thì cũng là một phương cự bá.

Quá mến tài, đồng thời vì mục đích tạo lập bang phái hùng mạnh mai sau, A Thăng lập tức hào hùng hỏi:

- Nói ra không sợ chê cười, lão huynh đây sắp tới muốn xây dựng một bang phái cả trong và ngoài Thiên Long Cửu Bộ. Mục đích thì chỉ có một, tôi muốn dẫn dắt các huynh đệ trong bang hội đoàn kết đi lên, có một cuộc sống ấm no, không lo bị ức hiếp. Chúng ta sẽ cố gắng chiếm lấy một địa vị cao trong xã hội, mở ra thời đại tự do tự tại cho huynh đệ trong cái bối cảnh xã hội đang lụi tàn và ràng buộc bởi các ông lớn. Sơn tử cậu nếu không chê cười có thể gia nhập từ đây, trở thành thành viên đầu tiên, sau này sẽ là cự lão trong bang.

Nói đến hào hùng hoành tráng, Phật uy như thể bao phủ vạn vật. A Thăng nhắm mắt tự cảm thụ suất khí của bản thân.

Có một chuyện hắn không nói, A Thăng muốn dùng bang hội của mình là vũ khí đắc lực để đối diện với tổ chức Phoenix. Đó nhất định là thời khắc đẫm máu.

Bất quá, Sơn tử nghe đến nước mắt lưng tròng, bị hào khí của A Thăng lắc lư, máu anh hùng nhất thời chảy mạnh. Hắn hùng hổ quát:

- Hảo bang hội! Hảo chí lớn! Thật hay cho một bang phái cả trong và ngoài Thiên Long Cửu Bộ! Nhưng mà, Thăng ca, đệ có bang hội rồi.

Nói xong bốn mắt liền nhìn nhau, yên lặng một chút, A Thăng ho khan một tiếng. Hắn định xem tiếp thông tin của quyển bí tịch thì Sơn tử lại nhỏ giọng nói tiếp:

- Chờ đệ hỏi xin đại tỷ, nếu đại tỷ biết Thăng ca lợi hại như vậy, không chừng đại tỷ cho ta gia nhập bang hội của huynh, thậm chí cả bang hội của tỷ cũng sẽ đi theo Thăng ca. Dẫu sau cả bang hội bọn đệ chỉ toàn gà mờ, đi chung với nhau để không bị ức hiếp. Có Thăng ca với chí lớn làm chủ, bọn họ nhất định sẽ rất vui lòng đi theo.

Nghe xong, A Thăng đàm hắn vài lần, hắn lấy lại tự tin phong độ nói tiếp:

- Khi nào đăng xuất thì kết bạn Zalo tên Thăng Yêu La, tôi thêm cậu vào nhóm chat. Chúng ta liên hệ sau. Chỉ cần gia nhập bang hội, tôi dám chắc sẽ mang các cậu lăn lộn ra danh tiếng.

- Nhớ rồi Thăng ca. Mà La tỷ là ai đấy? Đại tẩu sao?

Sơn tử cười hê hê hỏi. A Thăng im lặng khẽ mỉm cười nhớ đến, hắn tùy ý nói:

- Một tình yêu ái muội, cô ấy tự đổi tên Zalo của tôi, bề ngoài thì đoan trang thanh lịch nhưng mà trong bụng lại là con cọp cái, tôi mà tự ý đổi tên lại thì rất phiền phức.

- Hâm mộ đại ca quá đi.

Sơn tử nghe xong cười to. Cảm thấy hâm mộ vô cùng.

- Không có chuyện gì vui đâu, rất mệt mỏi.

A Thăng nhúng vai trả lời thật lòng, hắn nói tiếp:

- Vậy tôi sẽ nhận mấy món này, sau này có đồ tốt tôi sẽ chia cậu sau.

- Không thành vấn đề, cảm ơn Thăng ca.

Sơn tử cảm kích nói.

Bỏ qua hắn, A Thăng tập trung nhìn cuốn bí tịch trong tay.

[Nhị Đạo Phong Thần Kiếm Pháp]

Loại : Tuyệt học giang hồ

Cảnh giới : 1 / 12 Tầng

Nói rõ : Tuyệt học học giang hồ này được một chàng lãng khách đến từ xứ sở Ionia xa xôi mang đến từ bốn trăm năm trước. Một kẻ bất dung thứ với kiếm pháp tuyệt dịu chạm đến ranh giới của tự nhiên, điều khiển gió như một bậc thầy. Năm ấy Phật Đà tái thế, chứng kiến kiếm pháp tuyệt luân của vị lãng khách nọ hy sinh trên chiến trường, người đã tiếc nuối mà khắc họa kiếm pháp lại thành bí kiếp, cất dấu tại Tung Sơn, để lại cho người đời sau chiêm ngưỡng.

Tầng 1 : Nhị Đạo Bão Kiếm

Khoảng cách: 3m

Đâm tới, gây 220 ngoại công (+ ngoại công căn bản + 100% Phong hệ )

Khi trúng đích, Nhị Đạo Bão Kiếm tạo một điểm cộng dồn Tụ Bão trong 6 giây. Khi có 2 điểm, Nhị Đạo Bão Kiếm sẽ bắn ra một cơn lốc xoáy về phía trước hất kẻ địch Văng Lên Không.

Nhị Đạo Bão Kiếm được tính là một đòn đánh thường: Nó có thể chí mạng, gây các hiệu ứng kèm đòn đánh, bị ngắt bởi khống chế, và thời gian hồi cũng như tung chiêu có thể được giảm bởi tốc độ đánh.

Nếu niệm chiêu khi đang dùng Tầng 3 : Phong Thần Quét Kiếm, Nhị Đạo Bão Kiếm sẽ chém ra bão theo vòng tròn xung quanh người niệm.

Thời gian hồi chiêu : 2s (đã giảm hồi chiêu từ tốc độ đánh), tiêu hao : 30 Khí.

Tầng 2 : Cần 0/10.000 EXP để luyện thành (dùng chiêu, hoạt động Truyền Công, Tu Hành Môn Phái có thể kiếm được EXP chiêu thức)

- Hảo kiếm pháp!

A Thăng sáng mắt khen ngợi, nội tâm thầm kích động. Không ngờ là một Tuyệt học giang hồ.

Tuyệt học giang hồ muốn sở hữu phải tham gia sự kiện quan trọng nào đó của Thiên Long Cửu Bộ, hoặc là phải ghép từng mảnh nhỏ bí tịch ở các hoạt động khó khăn, hoặc cũng có thể lấy được ở các bí cảnh như A Thăng, tuy nhiên tỉ lệ gần như 1%. Nói tóm lại, muốn sở hữu một Tuyệt học giang hồ là muôn vàng khó khăn và xương máu.

Không phải vô duyên mà có câu: Thần công tái xuất, thiên hạ đại loạn.

Không giống như công pháp Ngoại đạo không thể thăng cấp. Tuyệt học giang hồ cũng giống như công pháp Môn phái, chia thành nhiều Tầng, luyện đến tầng càng cao thì càng mở ra nhiều chiêu thức mới, năng cao uy lực của chiêu thức các tầng trước.

Tuy bây giờ Nhị Đạo Phong Thần Kiếm Pháp chỉ mới tầng 1, kiếm pháp không có nhiều ảo diệu như Điệp Ảnh Lăng Phong Kiếm Pháp, nhưng mà uy lực của mỗi kiếm là rất lớn. Hồi chiêu thậm chí chỉ có 2s, Khí cần cũng không nhiều, có thể liên tục vung chiêu, đây là ưu thế của kiếm pháp này.

Cùng là hệ phong, Nhị Đạo Bão Kiếm được tính như đòn đánh thường, phối hợp với Trăn Trối kiếm - đòn đánh thường mang theo sát thương hệ phong thì hoàn toàn tuyệt phối. Chỉ là A Thăng chưa mở ra hệ thống Ngũ Hành, chưa kích hoạt chiêu bị động Trăn Trối của kiếm.

Trang bị xong Phật Đà Xá Lợi và hai thanh Trân kiếm. A Thăng mở bảng thuộc tính của mình lên, nhìn lại tổng quan:

Tính danh : Tăng A Thăng

Đẳng cấp : 13

Môn Phái : Chưa gia nhập

Danh hiệu : Hoạ Quốc Ương Dân, Gấm Dục Vô Niệm, Giang Hồ Tân Tú.

Sinh Lực: 24.000

Khí Lực: 1.100

EXP: 2.360/630.000.

Sức Mạnh: 50

Thể Lực: 100

Thân Pháp: 165

Trí Lực: 10

Nội Lực: 10

Ngoại Công: 1.800

Nội Công: 500

Chính Xác: 200

Chí Mạng: 216

Ngoại Phòng: 50

Nội Phòng: 50

Né Tránh: 270

Kháng Chí Mạng: 10

Thuộc tính phụ gia từ Chiêu Thức Bị Động:

- [Phật Đà Xá Lợi] : Gia tốc tu luyện công pháp Phật môn +500%.

- [Phật Đà Xá Lợi] : Gia tăng uy lực công pháp Phật môn +200%

- [Phật Thủ Che Thiên] Xuyên giáp +30% với bất kỳ đòn đánh hay chiêu thức.

- [Phật Thủ Che Thiên] : Đánh lùi hiệu quả +30%.

- [Phật Thủ Che Thiên] : Tốc độ tấn công +50%.

- [Huyết Thệ] : Đòn đánh thường hút 30% huyết lượng từ sát thương mà Huyết Thệ kiếm gây ra.

A Thăng vừa lòng gật đầu, đóng bảng thuộc tính đi. So với ban đầu, thuộc tính của A Thăng bây giờ đã nhiều chi tiết hơn, đương nhiên là mạnh hơn trước rất nhiều. Khuyến điểm duy nhất là nội ngoại phòng còn quá thấp, phòng thấp thì máu trâu cũng chỉ phụ họa, còn nội công có thấp hắn cũng không quá để tâm. A Thăng đã quyết đi theo Phật gia Thiếu Lâm Tự, vốn nổi danh thiên hạ là chí dương chí cương công pháp, chỉ tu luyện ngoại công, vì thế nội công không quá xem trọng.

Làm xong tất cả, A Thăng ra lệnh:

- Đi thôi. Tôi về thành trả nhiệm vụ, cậu cố gắng cày cấp 10, sau khi đăng xuất nhớ liên hệ tôi.

- Vâng, Thăng ca.

Sơn tử nghiêm túc gật đầu. A Thăng bây giờ đối với hắn danh vọng rất cao, chẳng những thực lực cường đại, cả cách hành xử cùng chí lớn của hắn cũng khiến Sơn tử nể phục.

Cả hai bước vào truyền tống trận, đây là truyền tống trận ngẫu nhiên, có nghĩa là nó sẽ gửi hai người bọn hắn đến bất kỳ nơi nào ở Tây Hồ.

Chính vì đây là Tây Hồ cho nên A Thăng mới yên tâm, không lo bị đám Trác Gia Sát Y Vệ truy sát. A Thăng sẽ mang chuyện tình báo của Quận Kỳ báo cho thành chủ thành Lạc Dương, không thể để công sức liều mạng chạy trốn của Quận Kỳ và hắn đổ sông đổ biển được.

....

Tây Hồ, phía tây Lạc Dương thành. Thời điểm bây giờ Tây Hồ đang có cơn mưa phùn, mưa rơi trên nhiều mặt hồ nước văng trắng xóa, khiến cho cảnh sắc vì thế trở nên hữu tình xen lẫn chút đượm buồn man mác.

Sau khoảng thời gian Thiên Long Cửu Bộ mở cửa hoạt động, Tây Hồ phía tây và Kiếm Các ở phía bắc Lạc Dương thành được quần hùng gọi là khu vực VIP. Đơn giản vì ở Tây Hồ và Kiếm Các là chỗ hoạt động của các băng đảng tội phạm và tổ chức kinh tế có quyền có thế chiếm đống.

Có thể bây giờ trong game những thượng vị giả này không có gì lợi hại hơn người chơi thường, nhưng mà không ai ngu dại vào tranh đoạt.

Đơn giản là dù có trốn được họ ở ngoài đời đi chăng nữa thì một tuần sau Thương Thành mở cửa, những người có tiền sẽ tiến lên trước một bậc, trong game họ vẫn giữ được quyền lực và địa vị của mình. Chẳng ai muốn bị truy sát khắp cùng trời cuối đất rồi nghĩ game luôn đâu.

Thiên Long Cửu Bộ là con đường quật khởi cuối cùng và quyền lực nhất thời đại này. Không chơi Thiên Long Cửu Bộ đồng nghĩa với việc mạng của ngươi không phải do ngươi quyết định nữa rồi.

Nhìn lại một gốc Tây Hồ lúc này, có hai nhóm đông người đang giương cung bạt kiếm đối diện nhau. Hai nhóm này đứng trên hai con thuyền lớn, một bên chỉ có tầm 30 người do một mỹ phụ lãnh đạo, trên thuyền toàn bộ đều là thiếu nữ xinh đẹp, nếu A Thăng ở đây sẽ nhận ra người phụ nữ đó là Lý Khuynh La.

Quần nữ trên thuyền đồng loạt ném ánh mắt chán ghét nhìn sang thuyền bên kia.

Thuyền đối diện là một nhóm hơn trăm người, lãnh đạo là một trung niên nam tử tuấn mỹ, thuộc hạ trên thuyền đều là nam nhân. Tất cả bọn chúng đều một mặt háo sắc nhìn quần nữ trên thuyền Lý Khuynh La. Chỉ có duy nhất sáu người đứng sát sau lưng trung niên tuấn mỹ là nét mặt nghiêm túc.

- La nhi, đã Giang huynh đệ tác hợp cho chúng ta, nàng vì sao lại chối từ?

Trung niên nhân bên kia lãnh đạm mở lời.

Lý Khuynh La hai mắt khẽ dao động, trong lòng hỗn tạp cảm xúc nháy mắt ổn định, cười nhẹ nhàng đáp:

- Trần Đăng Quán ca bây giờ là ông hoàng của Trần Thị, muốn quyền có quyền, muốn mỹ nhân có mỹ nhân, vì sao vẫn mãi đeo đuổi ta?

Lý Khuynh La thiên sinh mị lực, từng cử chỉ, giọng nói tiếng cười đều toát ra phong phạm thành thục, quyến rũ tận xương.

- Muốn mỹ nhân có mỹ nhân? Nhưng anh lại không có được em! Bao năm qua tôi chung tình với em, em không nhận ra hay sao? Xung quanh tôi có nữ nhân khác hay sao?!

Trần Đăng Quán nhíu mày nói to. Hắn khinh thường hừ lạnh:

- Tôi theo đuổi em bao nhiêu năm, dồn hết tâm trí vào em, tôi điên cuồng vì em. Chính em tự nhận ra. Nhưng em lại chọn thằng Giang Hiển thay vì tôi, em nhìn xem em nhận được gì? Trong nhà thì đầy vợ bé, em thì bị rẻ lạnh, có đáng giá hay không ngoài cái mà người ta gọi em là Giang phu nhân??

- Đáng!

Lý Khuynh La mỉm cười đáp vội. Cô lắc đầu cười xòa nói tiếp:

- Giang Hiển phản bội tôi, phản bội trước mặt tôi, rẻ lạnh tôi, anh ấy bị quyền lực che mắt, nhưng trước đó là chính tY tôi cùng anh ấy cố gắng để có được địa vị hôm nay. Còn anh, anh đã làm gì với tôi anh còn không nhớ sao, nó khiến tôi khinh bỉ anh gấp trăm ngàn lần Giang Hiển. Anh còn muốn chiếm đoạt tôi sao Trần gia chủ?

Nói đến lời cuối cùng, Khuynh La yêu kiều cười gọi mạnh ba tiếng Trần gia chủ.

Trần Đăng Quán hai mắt âm trầm, từ tận đáy lòng nói:

- Chẳng lẽ chỉ vì chuyện khi ấy mà em lại hận tôi đến thế? Tôi đã bù đắp lại từng ấy năm cho cả gia đình em còn chưa đủ hay sao? Trần Thị, Trần ngũ đế của tôi bây giờ đủ để cho Giang Hiển quỳ gối dâng em cho tôi, em còn không nhận ra sự thật đó à?

- Sự thật? Sự thật cái Trần Thị bây giờ trở thành vua của đám rác rưởi sao? Vì sao tôi phải vâng lời Giang Hiển đi làm nô lệ tình dục cho anh?

Lý Khuynh La chề môi đỏ khó hiểu.

Trần Đăng Quán hai tay xiết chặt, ánh mắt phiếm hồng nhìn cái cơ thể hoàn mỹ thành thục với từng đường cong nóng bỏng trước mặt, trên hết cả hắn yêu cô đến điên dại! Lý Khuynh La đáng lẽ phải là của Trần Đăng Quán hắn.

Trần Đăng Quán hít sâu, lấy lại bình tĩnh, hỏi:

- Em có biết lời em vừa nói sẽ khiến em gánh chịu hậu quả cay đắng gì không? Trước sau tôi cũng phải có được em. Còn bây giờ, tôi sẽ cho em thấy thực lực đáng sợ của Trần Thị, cho dù là ở trong game hay ngoài đời, Trần Thị luôn áp đảo Giang gia, áp đảo em. Em sẽ là của tôi, La nhi.

Đúng như Trần Đăng Quán nói. Hơn một trăm huynh đệ trên thuyền Trần Đăng Quán có cấp độ thấp nhất là 3, cao nhất là 6, bản thân hắn có cấp độ 7. Cũng là vì bọn chúng truyền tay nhau nhiệm vụ nhận được vật phẩm x2 EXP train quái trong thành, sau đó điên cuồng cày cấp. Với lực lượng như bây giờ, Trần Thị quả thực là thế lực đáng sợ bậc nhất nhì trong Thiên Long Cửu Bộ thời điểm hiện tại.

Nghe được Trần Đăng Quán nói, đám lâu la trên thuyền hắn lập tức liếm mép thèm thuồng, nhìn chăm chăm vào thân hình chúng nữ trên thuyền Lý Khuynh La.

Lý Khuynh La khẽ nhướng mày.

- Hừ, tên già dâm tiện, bọn ta có chết cũng phải kéo các ngươi vài cái mạng.

Bên cạnh Lý Khuynh La, một nữ tử xinh đẹp với mái đầu cột tóc đuôi ngựa trẻ trung bỗng đứng ra hung hăng quát. Sớm đã không nhịn được bọn này ức hiếp La tỷ.

- Phải, mặc kệ những tên khác, chúng ta xúm lại cắt cu Trần Đăng Quán!

- Đúng, quần công chết hắn!

Quần nữ lập tức rộ mé lên.

Khuynh La phất tay áo để cho chúng nữ im lặng, cô nhỏ giọng nói với cô gái cột tóc đuôi ngựa bên cạnh:

- Hiểu Dương, em dẫn theo 15 muội tử chạy theo hướng đông, tôi dẫn theo 15 người còn lại chạy theo hướng Tây. Lúc này không thể sính cường, chúng ta chia rẽ quân lực của hắn để tăng cơ hội sống. Từ đây về Lạc Dương thành không có 2 cây số, rất dễ dàng.

- Nhưng mà La tỷ...

Hiểu Dương mím môi khó nhịn.

- Nghe lời. Không cần vì nóng giận mà mất đi một cấp độ và một ngày thời gian.

Lý Khuynh La mỉm cười nói, dường như trong trường hợp nào bóng hồng này vẫn giữ được phong thái cao quý và trí tuệ của mình.

- Giết!!

Không đợi Hiểu Dương trả lời, thuyền bên kia bắt đầu di chuyển, thanh âm hung bạo nhanh chóng nổ ra. Hơn trăm người rút ra vũ khí, theo Trần Đăng Quán dẫn đầu đâm thuyền về thuyền Lý Khuynh La.

- Đi!

Lý Khuynh La lạnh lùng hô.

Dứt lời, cô cùng Hiểu Dương dẫn theo các tỷ muội chia làm hai hướng, muốn phóng khỏi thuyền mà chạy.

Nhưng đúng ngay lúc đó, hai bóng người từ hư không xuất hiện trên thuyền, chắn ngang đường chạy vội của các nàng. Nhất thời gây ra trận va chạm, đoàn nữ hoảng hốt hét to, đem hai gã đó nhấn chìm bên dưới.

- Ớớ! Thăng ca ơi xung quanh em toàn là gái! Chết mất thôi.

- Ừ!!

A Thăng hốt hoảng đáp lời thằng đệ. Hắn với Sơn tử vừa mới rời khỏi Tung Sơn bí cảnh, chân đạp cổng truyền tống, một giây sau chưa kịp thấy mặt trời liền bị một đám đàn bà đè bẹp dí, bao nhiêu mông với ngực ép lên thân, hỏi sao không hoảng hốt.

Cứ ngỡ dịch chuyển đến lầu xanh luôn rồi.

Mùi hương này?

- La phu nhân?

A Thăng nhướng mày, người nằm sát trên ngực hắn hết thảy dù A Thăng chưa kịp thấy mặt nàng cũng biết được là La phu nhân. Cặp nhũ phong hoàn mỹ dán lên ngực hắn, cảm giác không thể quên được.

- A Thăng?

La phu nhân cũng mở to mắt kinh ngạc.

Sau đó cô liền nhanh chóng nói to với quần nữ:

- Tất cả đứng dậy chạy nhanh!

- Vâng!

Nghe lệnh Lý Khuynh La, một đám nữ mới lấy lại tinh thần vội vàng đứng dậy, cấp tốc nhảy khỏi thuyền, hồ này rất sâu, nhảy xuống nếu không có khinh công thì nhất định phải bơi, còn may bờ rất gần. Cũng nhờ vậy mà Sơn tử và A Thăng mới có cơ hội ngồi dậy.

Sơn tử vẫn còn một mặt phê pha chưa lấy lại tinh thần.

Phần Lý Khuynh La, cô đứng dậy cùng với A Thăng, cười chế giễu:

- Tôi không hiểu từ cậu bay đến. Mỗi lần tôi gặp nạn cậu đều xuất hiện, lần này thật không đúng lúc. Chúng đến rồi, tôi đành phải ở lại giữ chân chúng cho các tỷ muội chạy. Cũng tốt, có cậu theo chôn cùng.

- Là bọn chúng?

A Thăng nhìn cô thật sâu, sau đó dời ánh mắt lên chiếc thuyền lớn đang băng băng đâm đến, trên thuyền là đám đông người mặt đầy hung ác, tay vung đao kiếm, dẫn đến đầu là một trung niên với nét mặt âm trầm. Có ngốc mọi không hiểu chuyện gì xảy ra.

Lý Khuynh La cùng bang hội của cô gặp bang hội khác tập kích.

Mặc cho sóng to gió lớn, đứng chắn trước mặt Khuynh La, A Thăng vẫn bình tĩnh hỏi:

- Cô đang rất đau lòng, tôi chưa từng thấy cô đau lòng đến vậy? Vì bọn chúng sao?

Đi theo câu hỏi đó là sát khí lạnh căm!

Sơn tử bên cạnh hít một hơi lạnh. Hắn yên lặng lui ra sau.

Lý Khuynh La cười giễu cợt, nội tâm bỗng lặng xuống, thì thầm:

- Anh chỉ cần nhìn vào mắt liền thấy hết trong tôi. Chỉ mình anh.

A Thăng mặt không đổi sắc nói:

- Tôi nghe theo lời cô, không tìm hiểu hay hỏi sâu vào cuộc sống của cô. Tôi biết rằng một thằng chỉ sống ở Khu vực Ngoại Ô như tôi không xứng đáng đứng trước ánh sáng bên cạnh cô, nhưng chỉ cần quay lưng lại thì tôi vẫn đứng đó, vẫn đứng trong bóng tối làm chỗ dựa dõi theo cô.

A Thăng quay mặt lại nhìn Khuynh La, đôi hoàng kim nhãn như khắc họa lại hình ảnh cô trên đó. Lý Khuynh La lúc này giương đôi mắt đen nhìn chằm chằm A Thăng, đôi mắt đượm màu mệt mỏi và....rung động. A Thăng nói khẽ:

- Có thể tôi không xứng đáng để em quan tâm đến, tôi chỉ là công cụ thỏa mãn của em, nhưng những thứ em đã cho tôi đáng để tôi liều mạng vì em. Nếu sau này có chuyện như thế này nữa, hãy gọi cho tôi, La phu nhân!

Lý Khuynh La nước mắt chợt lưng tròng lắc đầu, từ đầu đến cuối cô không thể đáp lại một lời. Tim cô đập rất nhanh.

Biết Khuynh La khó xử, A Thăng không nói nữa, hắn quay mặt lại nhìn chiếc thuyền kia đâm tới, nói:

- Vốn dĩ tôi muốn dấu thân phận nhưng vì cô tôi sẽ hủy kế hoạch lớn nhất của đời mình.

- Thăng ca! Em có Ngọc Thố Diện Tráo đây, đeo vào sẽ hiển lộ tính danh trên đầu, giết người cũng sẽ không!

Sơn tử bất chợt nói to, lấy trong hành trang ra một mặt nạ thỏ trắng.

-...

A Thăng.

-...

Lý Khuynh La.

Chứng kiến hai người đó nhìn mình, Sơn tử nở một nụ cười nhiệt thành.

Trang bị Ngọc Thố Diện Tráo vào. A Thăng còn chưa kịp xuất kiếm thì Lý Khuynh La phía sau tò mò hỏi:

- Anh đủ mạnh để giết bọn chúng sao? Hay là chúng ta chạy đi?

-...

A Thăng.

-...

Sơn tử.

ẦM!

Đâm thuyền!