- Chị Chương, hai tô hủ tiếu, một tô không để gan.
Tăng A Thăng gọi chị chủ quán, Chị Chương cũng là một mỹ nhân không kém hương sắc, tuy so nhan sắc kém hơn La phu nhân và Diệp Hy bên cạnh hắn nhưng mà so về mức độ cơ thể thì chị Chương đứng nhất.
Chương Diệm Linh, 35 tuổi, người quen thuộc hay gọi là chị Chương thay vì chị Linh.
- Anh còn nhớ em không ăn gan sao?
Diệp Hy kinh ngạc.
- Có đứa ngốc mới không ăn gan.
A Thăng chề môi.
Diệp Hy lập tức bật cười:
- Vẫn chỉ mắng em câu ấy, gan có vị thối lắm cơ!
Trong lúc chờ đợi chị Chương loay hoay làm hủ tiếu, Diệp Hy dõi đôi mắt to nhìn hắn, cô hỏi:
- 6 năm qua anh đã làm gì?
- Trai bao.
A Thăng mặt không đổi sắc đáp ngay. Diệp Hy cũng không có nhiều bất ngờ, cô mỉm cười:
- Vậy sao? Có lẽ anh đắc khách lắm nhỉ?
- Đương nhiên, đêm nào cũng có.
A Thăng tự hào cười sảng khoái. Diệp Hy khẽ mím môi, chần chừ một chút cô hỏi:
- Có thể nói cho em biết vì sao lúc ấy anh mất tích không? Vì sao lúc anh xuất hiện chỉ toàn là máu? Lúc đấy, em đã đau lòng khi anh không còn quan tâm em nữa.
Cho đến lời cuối cùng, cô không kiềm được mà hai mắt đỏ hồng.
Đối với câu hỏi này, A Thăng hai mắt khẽ động, hắn không trả lời, chỉ tập trung kéo điếu thuốc. Mắt thấy không thể xoay quanh vấn đề này, A Thăng bật cười:
- Như vậy cũng tốt, em không có mãi quấn lấy anh.
- Em phiền phức vậy sao?
- Dính chặt như sam.
Diệp Hy cũng theo đó cười khúc khích. Cô đã đủ trưởng thành, thừa biết hắn đánh trống lảng, cô cũng không muốn tiếp tục khó dễ hắn.
- Cha em sau đó cho người bắt em về, ông ấy có mắng chửi gì em không?
A Thăng tò mò.
- Không ạ, cha lập tức cho em đi du học, sợ em ở gần thì bị anh làm hư hỏng.
Diệp Hy hồi tưởng, cô cười dịu dàng nói vội:
- Nhưng mà em lại bị anh làm hư hỏng từ trước đó rồi cơ!
A Thăng nghe vậy cũng không nhịn được bật cười, cả hai đồng thời hoài niệm về quá khứ.
Thời điểm Trái Đất chưa loạn thế, A Thăng với chiều cao vượt trội đã tham gia đội bóng rổ của trường, giúp đội bóng lấy được rất chiều chức vô địch, gây ra tiếng vang lớn trong nước. Tăng thêm vẻ ngoài tuấn mỹ phi phàm của A Thăng, hắn đã có vô vàng fan nữ điên cuồng, sẵn sàng cởi quần áo lên giường với hắn.
A Thăng cũng không phải thầy tu hay chính nhân quân tử gì, đó là khoảng thời gian nhục dục thăng hoa nhất cuộc đời hắn. Ngày đêm say đắm trong tửu sắc.
Diệp Hy thời điểm ấy học chung khóa với A Thăng, cô gái ngây ngô năm đó yêu hắn say đắm, cả ngày quấn quýt hắn không buông, thậm chí vào những năm cuối cấp còn bạo gan bỏ nhà để ở cùng cái chung cư rách nát với A Thăng.
A Thăng là trai làng chơi nhưng hắn cũng biết giới hạn của mình. Hắn chỉ thuần túy lên giường với những cô nàng hư đốn, hai bên không có nhiều ràng buộc.
Còn Diệp Hy là một cô gái tốt, gia thế thuộc hàng khủng trên thế giới, A Thăng cũng đem lòng yêu thương cô sâu đậm một thời gian dài. Nhưng hắn không đành lòng làm vấy bẩn cô thiên thần mỏng manh trong sáng đó, kéo theo nhiều phiền phức hệ lụy từ gia đình cô.
Thế mà nào ngờ hôm ấy trời mưa, A Thăng ở trong phòng uống rượu say mèm, Diệp Hy một thân quần áo ướt xông vào phòng hắn, quần áo bó sát để lộ thân hình nóng bỏng của cô bên trong.
A Thăng không kiểm soát được lý trí, nhất thời tại căn phòng chung cư của hắn xảy ra một trận bá vương ngạch thương khung, sau đó là long phượng quần vũ cả đêm.
Diệp Hy vừa khóc vừa quằn quại trong lòng hắn.
Sau chuyện đó, cứ ngỡ Diệp Hy sẽ căm phẫn A Thăng, dẫn người đến lột da hắn nhưng không. Cô tiếp tục ở cùng với A Thăng, hơn nữa từ ngày hôm ấy cả hai còn ở chung phòng, từng ngày từng ngày ái muội trôi qua. Đó là khoảng thời gian thăng hoa của tình yêu và nhục dục đi kèm của cô và A Thăng, khó mà phai mờ được.
Bất quá sau đó ba tháng, gia đình Diệp Hy nhanh chóng tìm tới, A Thăng cũng vừa lúc gặp phải biến cố mang tên Phoenix, cả hai mất liên lạc từ đó.
Theo như Diệp Hy kể, bốn năm sau cô du học về tức là ba năm trước. Diệp Hy mang theo hy vọng tìm về căn chung cư cũ, căn chung cư bây giờ, mong rằng có thể gặp được A Thăng. Dù bây giờ cô không còn yêu hắn sâu đậm như trước, nhưng mà đó là tình yêu thời thanh xuân, dư vị vẫn còn đọng lại trong tim Diệp Hy. A Thăng vẫn còn đó, cứ ngỡ như việc làm nhục thiên kim tiểu thư của một ông lớn xã hội đen sẽ lấy đi cái mạng của A Thăng, Diệp Hy khi đó nói với cha mình rằng nếu A Thăng có mệnh hệ gì, cô sẽ tự vẫn đi theo hắn. Cô chỉ mong làm vậy có thể giữ được cái mạng A Thăng.
Nhưng điều khiến Diệp Hy khó hiểu nhất đó là cha cô dù đã nổi điên, thề sống chết phải giết A Thăng nhưng bốn năm sau đó cô trở về thì A Thăng vẫn còn nguyên vẹn đó. Cha cô cũng không dám nhắc đến.
Điều khác biệt duy nhất đó là A Thăng đã không còn là A Thăng năng nổ hoạt ngôn của ngày trước, hắn bây giờ ít nói, mở miệng chỉ toàn lời cợt nhả, hắn giống như đã bị hắc hóa. Cả thế giới sau đó liền loạn lạc, chiến tranh khắp nơi nổ ra, thế giới ngầm dậy sóng.
Thời gian trôi nhanh như chó chạy qua đường, nhiều chuyện như thế, thấm thoát đã 6 7 năm.
- Thiên Long Cửu Bộ là một thế giới mới, với một cao thủ chuyên nghiệp như anh thì không bỏ lỡ phải không?
Diệp Hy mỉm cười hỏi.
- Rất hay, cảm giác chân thực đến từng xúc giác.
A Thăng gật đầu thừa nhận.
Diệp Hy hí hửng tiết lộ:
- Em nghe cha bảo Thiên Long Cửu Bộ áp dụng công nghệ Nano Gen để chế tạo phần mềm lõi, điều đó giúp nhân vật của anh liên kết với thế giới thật thông qua sóng điện não Nano, cải thiện thể chất giống như thuốc tính của nhân vật!
A Thăng trợn mắt kinh ngạc:
- Thật?
- Vâng!
Diệp Hy dịu dàng gật đầu.
Đúng lúc đó, chị Chương với cơ thể múp thịt bưng hai tô hủ tiếu ra, hối thúc:
- Hai đứa nói chuyện hăng say quá đó, ăn nhanh đi, chị chuẩn bị đóng cửa để vào Thiên Long cày cuốc.
- Chị có chơi à?
A Thăng buồn cười hỏi.
- Lão nương bây giờ là bà trùm Vô Lượng Sơn, thống lĩnh hai mươi tên đàn em chiếm một góc rừng. Khinh thường chị mày à?
Chị Chương chống tay hừ lạnh. Đồng thời bổ sung:
- Nói cho em biết, Vô Lượng Sơn có diện tích ba mươi cây số, chiếm một góc rừng nhỏ như chị là kỳ công lắm biết chưa.
Diệp Hy thấy vậy cười tươi, cổ vũ:
- Lợi hại quá đi!
Phát hiện Diệp Hy đáng yêu, chị Chương tập trung đến nàng:
- Ể tiểu muội xinh đẹp, em là bạn gái tiểu Tăng à, tên em là gì?
Diệp Hy liếc nhìn A Thăng, vội vàng lắc đầu cười xòa:
- Em tên là Diệp Hy, em đã có bạn trai rồi ạ.
- Ồ tiếc thật, em mà quen với A Thăng thì mới biết thế nào là sung sướng.
Chị Chương nói rồi còn nháy ánh mắt ý vị thâm trường nhìn A Thăng. Hắn vội vàng ho khan.
Diệp Hy bật cười, nói sang chuyện khác:
- Chị cấp độ mấy rồi chị Chương?
Nhắc đến vấn đề này, chị Chương liền tự hào đáp:
- Không dấu gì em, được mấy huynh đệ trong bang hội nhường quái nhiều, tăng thêm việc chị đi theo lộ tuyến nhiệm vụ của Khoa Cử Đại Sư Trác Nhất Thiểm, lấy được quyển bí thư nhân đôi EXP train quái. Bây giờ chị đã cấp 4.
- Thật sao?!
Diệp Hy và A Thăng lần nữa kinh ngạc, lần này là thật sự kinh ngạc.
So với A Thăng có thuộc tính biến thái đơn thương độc mã liệp sát quái cấp 5, một người chơi thông thường muốn lên cấp lúc này thì phải xâu xé từng miếng nhỏ EXP từ quái, hoặc là kiên trì chờ đợi chạy theo lộ tuyến nhiệm vụ. Khó khăn muôn trùng mọi có thể lên cấp.
Cấp 3 đã vô cùng hiếm thấy, không ngờ chị Chương có thể đột phá cấp 4. Cho dù sau này không có tài lực hùng hậu hỗ trợ, kim thủ chưởng, đô la chưởng các loại như mấy đại gia thì nếu chị Chương có thể giữ vững phong độ, nhất định sẽ là một phương kiêu hùng, hoặc ít nhất đỡ lo chuyện tiền nong cuộc sống nữa.
- Còn em thì sao tiểu Hy?
Chị Chương cười tươi như hoa hỏi Diệp Hy. Diệp Hy liền khiêm tốn đáp:
- Em chỉ cấp 4 chị ạ, tập đoàn của em đang bao một khoả sân ở phía nam Thái Hồ cho nên không lo thiếu quái.
Nói đoạn cô quay mặt nhìn A Thăng rồi chân thành nói:
- Đợi em lên trước cấp 10, sau đó thành lập bang hội, nếu có khó khăn gì anh cứ đến bang hội Tam Diệp tìm em.
- Cảm ơn.
A Thăng cười khà cảm tạ. Em lên trước cấp 10? Lúc đó chắc ta cấp 20. A Thăng không có ý định để lộ tính danh trước khi mình chưa nắm giữ được một chút lực lượng. Cây càng cao đón gió càng lớn, đạo lý này không thể bỏ qua.
Tam Diệp, một trong Ngũ đế kinh tế tài chính đã xuất đầu lộ diện. A Thăng mặt ngoài không thể hiện nhưng trong lòng lưu ý toàn bộ. Chương Diệm Linh cũng là một thớt hắc mã đáng lưu tâm.
A Thăng hỏi chị Chương:
- Chị Chương, chị mở miệng liền bang hội, trong khi chức năng Bang Hội cấp 10 mới mở, lấy đâu ra bang?
Chị Chương nghe A Thăng hỏi vậy liền trố mắt, hỏi lại:
- Chú mày biết dùng Zalo không? Có biết Message không? Kết bạn thêm thành viên vào nhóm chat, xem như kênh bang. Tuy trong game không có kênh chat nhóm đông người như vậy nhưng mà vào game thì nói bằng miệng, ở ngoài thì chat Zalo. Ngu!
- Ngu!
Diệp Hy cũng tranh thủ bồi theo, đồng thời còn cười khúc khích.
A Thăng chép miệng. Mà có chị Chương chỉ dẫn, A Thăng quyết định làm theo, dẫu sao chuyện lập bang đối với hắn sớm muộn gì cũng phải làm. Không cần nổi bậc như bao ông lớn khác, chỉ cần thành viên đoàn kết cả trong và ngoài, A Thăng mới có cơ hội trở mình.
Thời đại này mà không có băng đảng thì muốn báo thù hay sống tốt đều là tứ cố vô thân.
A Thăng có ý định lập băng đảng ngay từ đầu.
- Anh này, ăn xong lên phòng anh nhé, em muốn thăm nhà cũ.
Đúng lúc này, Diệp Hy thì thào bên tai A Thăng. Hắn liếc mắt nhìn nàng, cô gái năm xưa bây giờ có chút khác.
Bầu ngực dưới lớp áo thun đó căng tròn dị thường, còn to hơn cả La phu nhân. Chẳng phải lúc đó lép lắm sao?
A Thăng nuốt nước bọt.
- Ăn nhanh!
Hắn hối thúc.
Diệp Hy thấy thái độ của hắn liền cười khúc khích.
....
- Không nghĩ lại ngăn nắp thật đấy, nhưng mà nó vẫn tồi tàn như cái gác bếp ngày nào.
Diệp Hy bước chân vào phòng liền đánh giá xung quanh.
Căn phòng của A Thăng khá lớn, sống thoải mái đến 4 người, ghế sofa, tủ đồ, bếp núc có đủ. Nhưng so với thiên kim tiểu thư của Diệp gia, trang phục trên người hàng trăm triệu như Diệp Hy thì trông cô như một đoá hồng trong gác bếp vậy.
- Nhưng mà cái gác bếp này lại là nơi em luân lạc nhất.
Diệp Hy vội vàng thì thầm. Sau đó cô quay lại ôm chặt lấy A Thăng đứng phía sau, hai quả ngực mềm mại áp lên ngực hắn, cảm giác đàn hồi hắn có thể cảm nhận được qua lớp áo.
- Chẳng phải em có bạn trai rồi sao?
A Thăng có chút khó hiểu. Diệp Hy là một cô gái có quy tắc, nàng ấy sẽ không phản bội người yêu như vậy.
- Em tưởng đâu anh lại lờ đi chứ, anh ta đang theo đuổi em, Dương Lăng, thiếu gia nhà họ Dương, anh biết đó, hắn ta thèm muốn cơ thể và quyền lực của nhà em chứ không phải yêu em như anh.
Diệp Hy nghịch ngợm đáp. Cô nhón chân hướng đôi môi mộng nước hôn lấy A Thăng, đôi mắt xanh biếc nhắm chặt.
A Thăng đáp trả, nhưng mà rất nhẹ nhàng, hai đôi môi chạm nhau liền dừng lại, khi A Thăng muốn lưỡi tiến vào trong thì Diệp Hy vội vàng buông hắn ra khiến A Thăng hụt hẫng.
Cô tinh nghịch cười khiêu khích hắn. Sau đó chạy đến cửa sổ xoay lưng về phía A Thăng, nói tiếp:
- Thiên Long Cửu Bộ là thời cơ cho anh đứng lên, Minh Chủ Võ Lâm có thể không nhắc đến, nhưng chỉ cần anh có danh vọng cao trong giang hồ thì cuộc sống của anh nhất định sẽ thay đổi. Tiền và quyền.
Bị khiêu khích dục vọng lên như thế, A Thăng làm sao có thể nhịn được. Chứng kiến Diệp Hy xoay lưng về phía mình, để lộ đôi chân thon dài đến tận mép váy sát mông, cự long của A Thăng đã bắt đầu rục rịch.
A Thăng tiến sát Diệp Hy, tay đưa ra trước nắm lấy bầu ngực nàng rồi bóp mạnh.
Cảm giác căng đầy cùng mềm mại túi ngực nàng nhanh chóng truyền tới.
- Nó lớn hơn xưa rồi.
A Thăng đánh giá. Diệp Hy tay đặt lên tay hắn, tùy tiện để hắn xoa bóp, miệng cô thở dốc.
Cơ thể A Thăng áp sát nàng, cự long bên dưới trỗi dậy, chà xát cặp mông tròn của Diệp Hy qua lớp váy.
- Em vẫn còn thương anh rất nhiều.
Diệp Hy bỗng nhiên thổn thức, khoé mắt rịn nước. A Thăng thoáng dừng tay lại, trong lòng thầm thở dài, hắn nói:
- Anh không thể đáp lại em, anh đã có đủ phiền phức gánh nặng, không thể để gia đình em làm phiền thêm.
Tổ chức Phoenix còn đáng sợ hơn cả Tứ hoàng Ngũ đế.
A Thăng chỉ vừa dứt lời, Diệp Hy lập tức xoay người lại vồ lấy mặt hắn để đánh một nụ hôn. Cái lưỡi nhỏ nhắn thơm tho của nàng quyện lấy tất cả trong miệng A Thăng như vũ bão, cuồng nhiệt, kéo dài cho đến lúc nàng không còn thở kịp nữa mới dừng.
Mặt chạm mặt, Diệp Hy thở dốc thì thào:
- Cho dù ngoài đời không thể, hãy tìm em trong Thiên Long, anh có thể cho em một danh phận hay không? Chúng ta sẽ quan hệ trong bí mật mà.
Nói rồi, cô lập tức cởi chiếc áo thun ra, triển lộ cặp nhũ phong trắng muốt trong lớp áo ngực đen, hai đầu hạt đậu hồng như lấp ló phía trên, ngực nàng căng đầy, nảy nở, nhìn chỉ muốn xâu xé nó thật mạnh. Vừa nghĩ, A Thăng vừa đưa tay bóp lấy chúng, cảm giác da thịt trơn mịn cùng đàn hồi bao phủ bàn tay A Thăng, hắn vội vàng nhào nặn chúng để hưởng thụ.
Mặc cho hắn làm bậy, Diệp Hy quỳ hai chân xuống trước mặt A Thăng, cô nhanh chóng cởi chiếc quần jeans hắn kéo xuống.
Cự long lập tức xuất hiện, nó dài quá mặt cô.
- Gân guốc, hôi hám còn to hơn ngày trước.
Diệp Hy hai mắt mê muội đưa mặt lại thật sát nhìn nó, tay cô khẽ chạm lấy.
- Em không thích làm vậy mà?
A Thăng bất ngờ.
- Chỉ cần là anh, em đều thích.
Diệp Hy đáp lời, đôi mắt xanh biếc cô nhìn hắn chằm chằm, hai tay nắm lấy cự long, cô há miệng nhỏ ra, bắt đầu bằng một chiếc lưỡi thơm, Diệp Hy cuộn lấy cự long rồi liếm láp lấy đầu nó, miệng cô khẽ hút một hơi rồi đưa lưỡi vẽ từng đường lên xuống dọc thân nó.
Chiếc lưỡi Diệp Hy như mang theo điện làm tê liệt từng thớt thịt mỗi khi cô liếm qua.
A Thăng nhất thời run rẩy, cảm giác sướng tê tê từ huynh đệ bên dưới, cùng với hình ảnh Diệp Hy với gương mặt tuyệt mỹ dõi đôi mắt xanh nhìn hắn phục tùng, càng khiến cho A Thăng sung sướng gấp bội
Trở đoạn, Diệp Hy đặt đầu cự long vào miệng mình, sau đó từ từ nuốt lấy, chiếc lưỡi bên trong không ngừng liếm láp thân nó. Cảm giác ấm nóng từ cuống họng Diệp Hy nhanh chóng bao phủ tiểu đệ A Thăng, nó quá lớn để cô nuốt trọn, cô đã cố gắng đến chảy nước mắt nhưng chỉ ăn nó đến gần gốc mà thôi. Tiếp tục chu kỳ như thế, Diệp Hy dùng miệng mình như hạ thân, không ngừng nuốt nhả lấy cự long của A Thăng. Đôi miệng nhỏ cùng chiếc lưỡi thơm tho khiến hắn sung sướng như lên tiên.
Ngồi cạnh cửa sổ, hình ảnh Diệp Hy mút lấy tiểu đệ của A Thăng một cách ngon lành và nâng niu như khắc họa lại trong tranh, với cơ thể tuyệt mỹ tràn đầy nhựa sống, cô gái trẻ phục tùng người mình từng yêu bằng tất cả khả năng mình có.
Kích thích quá tột độ, A Thăng đã không thể kiềm nén hô:
- Anh sắp ra!
Nghe hắn nói vậy, Diệp Hy càng tăng tốc, hết dùng lưỡi liếm thân cự long rồi đến nuốt trọn nó trong miệng, cô lên xuống nó trong cuống họng mình thật nhanh. A Thăng giật tít cơ thể, hắn xuất! A Thăng vội vàng muốn rút tiểu đệ ra khỏi miệng Diệp Hy, nhưng cô ngược lại còn lấy tay bấu chặt hai bắp đùi A Thăng, giữ nguyên tiểu đệ của mình trong miệng cô.
Cự long phun trào!
Từng dòng tinh khí đặc sệt tựa như vũ bão phóng thẳng trong miệng Diệp Hy, nhiều đến nỗi tràn ra khỏi miệng khi đang ngậm lấy cự long của cô.
A Thăng căng mình ra vắt sạch tinh binh, phải nửa phút sau đó hắn mới có thể hoàn hồn.
A Thăng vội kéo huynh đệ của mình ra khỏi miệng nhỏ của Diệp Hy. Cô há miệng đầy tinh dịch, giương đôi mắt tinh nghịch nhìn hắn, chợt cô ngậm miệng lại, cố gắng nuốt sạch từng chút tinh trắng trong miệng, sau đó há miệng ra như thể khoe với A Thăng, anh xem này, em đã uống sạch rồi!
Thấy vậy, A Thăng vừa mới xuất trận xong liền lần nữa kinh động cự long, cảm giác hưng phấn như lửa đốt hừng hực trong ngực hắn.
- Muốn ăn em nữa sao?
Diệp Hy tinh nghịch cùng khiêu khích hắn.
A Thăng hô:
- Yêu nữ, nộp mạng!
Hắn vội vàng bế Diệp Hy lên đặt gọn lên bàn, tay nhanh như chớp kéo váy của nàng lên, để lộ chiếc quần lót lọt khe cùng hình xăm một trái tim nô lệ tình dục phía trên hạ thân cô vài li. Trái tim ấy càng tô điểm thêm sự quyến rũ và mời gọi của hạ thân hồng hào lấp ló sau chiếc lọt khe.
Diệp Hy cười đắc ý khi nhìn thấy gương mặt ngớ ngẩn ra vì hưng phấn của A Thăng, cô bỗng mạnh mẽ đẩy hắn ra, bước xuống bàn kéo váy xuống. Diệp Hy nháy mắt:
- Đó là phần thưởng khi anh có thể tìm thấy em ở Thiên Long Cửu Bộ, hơn nữa phải cho em một danh phận đàng hoàng.
- Còn có chuyện này? Em từ khi nào chơi xấu như vậy?!
A Thăng nhất thời to đầu. Diệp Hy mặc kệ hắn uất ức chạy đi nhặt chiếc áo thun lên mặc vào. Hắn càng quấn quýt cô càng vui vẻ. Hôn thoáng qua môi A Thăng, Diệp Hy lè lưỡi:
- Em về đây, hẹn gặp anh ở Thiên Long Cửu Bộ, tên của em trong game là Tam Diệp A Hy, nếu anh muốn tranh bá thiên hạ, nhất định phải tìm em, em sẽ cho anh mượn vốn.
Câu nói này bao gồm nhiều ý nghĩa. Diệp Hy thật sự muốn đồng hành cùng A Thăng.
Dứt lời Diệp Hy nháy mắt yêu thương với A Thăng rồi chạy ra khỏi phòng, vẫy tay chào hắn rồi rời đi.
Tiếng xe ô tô cao cấp ở dưới lầu nổ lên rồi lăn bánh biến mất.
Tăng A Thăng thở dài, hắn mỉm cười.
Có lẽ hắn đã quá cố chấp với hận thù mà hà khắc với tình cảm của bản thân. Diệp Hy dù không còn yêu hắn sâu đậm như ngày trước, nhưng cô sẵn sàng hết lòng nếu A Thăng chủ động quay lại. Cô ấy đã trưởng thành để biết mình có nên cố chấp hay không.
- Nếu có tiểu Hy cùng La phu nhân trợ giúp một phần, việc mình trở thành một cự bá cũng không quá khó khăn.
A Thăng thay đổi cách suy nghĩ. A Thăng là người có vay có trả, hắn sẽ hoàn đủ ân tình của Diệp Hy hay Lý Khuynh La nếu hai người đó cho hắn vay mượn bất cứ thứ gì.
Tiếc cái không ăn được con bé đó, aaa. A Thăng lòng tiếc hùi hụi.
- Ting.
Thanh âm tin nhắn đúng lúc vang lên. A Thăng vội vàng xóa bỏ suy nghĩ trong đầu, lấy điện thoại ra xem.
- Đừng chọn phái Thiếu Lâm nhé A Thăng, theo thông tin tôi tìm hiểu thì Thiếu Lâm công pháp cao thâm nhưng tu luyện rất khó khăn, không đạt nhiều hiệu quả. Qua Mộ Dung với thiếp thân nha, yêu.
Là La phu nhân.
A Thăng bật cười.
- Chiến tiếp thôi!
Không chọn Thiếu Lâm thì không chọn Thiếu Lâm, dù sao ta cũng không thích đi tu.