Chương 19: Bần tăng nghẹn chết rồi!

Căn chung cư A Thăng bây giờ chia ra ba tầng thành viên, tầng cuối là các huynh đệ lương sơn bạc, tiểu Lý cũng ngủ bên trong. Tiểu Lý với Sơn tử đặc biệt hợp khẩu, còn có năng khiếu nói chuyện không tệ, có thể ổn định lòng anh em.

Tầng thứ hai là chỗ của ba mươi tỷ muội, bây giờ các nàng chỉ mặc đồ lót mà ngủ để cho thoáng mát, chúng huynh đệ mà nhìn thấy cảnh này chắc sẽ không kiềm được lao vào quần ẩu.

Còn tầng ba...

- Hai người có thể tha cho tôi không?

A Thăng đau khổ cầu xin.

Hắn đang bị Lý Khuynh La và Chung Diệm Linh trói chặt tay chân vào bốn góc giường, A Thăng thừa sức phá vỡ dây trói nhưng hắn muốn tôn trọng các nàng.

Trên người A Thăng lúc này không còn mảnh vải che thân, con cự long bên dưới gồng cứng gân guốc trực chỉ trời xanh.

A Thăng vừa dứt lời, Chung Diệm Linh chỉ còn chiếc áo thun che ngực liền ngồi lên mặt hắn, đem hạ thân ướt át với hàng mu to bịt miệng A Thăng lại, bờ mông to tròn đó che hết khuôn mặt hắn bên dưới.

Dâm khí thơm nồng sọc mũi, A Thăng lập tức say đắm mùi hạ thân thơm phức của Chung Diệm Linh, hắn há miệng tham lam cắn nút lấy hai miếng thịt mềm, dâm thủy từ hạ thân nàng sao mà nhiều, tràn ra khỏi mép miệng A Thăng, hắn tham lam hút rột rột từng cái mạnh mẽ, đồng thời lấy lưỡi liếm láp miếng thịt sò đỏ hỏn mềm mại, trở miệng liền nút lấy hạt đậu xinh xắn phía trên hàng mu thịt.

- Ứ..

Chung Diệm Linh hai tay nắm lấy đầu hắn làm điểm tựa, nàng ngẩn đầu lên hưởng thụ, tùy ý để hắn cắn mút.

Bên dưới, Lý Khuynh La còn trong chiếc sườn xám đem miệng nhỏ ngậm lấy đầu cự long, khẽ mút, đôi môi mỏng đỏ tựa như cánh hồng bao phủ toàn thân cự long càng tô điểm thân thể nó, chiếc lưỡi thơm trong miệng nàng vuốt ve đầu nó vài lần mới nhả ra.

Lý Khuynh La thích thú cười trong khi miệng vẫn còn rà lưỡi đi dọc thân cự long. Cảm giác như điện giật mỗi lần nàng chạm tới, A Thăng nhắm mắt tận hưởng.

Lý Khuynh La lấy lưỡi vẽ thành nhiều đường dọc theo gân guốc của cự long, từ đỉnh đầu chậm rãi liếm xuống cho đến tận gốc, tiếp tục một chu kỳ lên xuống mềm mại ướt át, cuối cùng nàng nuốt lấy thân cự long đến tận cuống họng ấm nóng của mình, Khuynh La đặt nó lên lưỡi mềm rồi sóc nó trong miệng liên tục, chiếc lưỡi nuốt nhả theo từng nhịp sóc dịu dàng, sau đó một phút Khuynh La mới chịu nhả ra, để cho thân cự long ướt đẫm nước bọt.

A Thăng đê mê!

Lý Khuynh La lại tiếp tục rà lưỡi bên ngoài thân cự long, lần này vừa liếm đến gốc chân cự long nàng bất chợt buông bỏ thân rồng, miệng liền ngậm lấy hai hạt long bi to như quả trứng vịt vào miệng, bên trong lấy lưỡi đảo qua xào lại liên tục, giống như muốn nuốt hai hòn long bi vào bụng. Vừa nút long bi, tay của Lý Khuynh La dịu dàng vuốt lấy thân rồng, đôi khi nhẹ nhàng vuốt trụ, đôi lúc lại bóp chặt nó đến nổi gân xanh. Miệng thì liên tục nút nhả cùng đá bi.

A Thăng rúng người sung sướng.

Chung Diệm Linh nhắc hạ thân khỏi mặt A Thăng, nàng bò người về sau, thay tay Lý Khuynh La ngậm lấy tiểu đệ A Thăng, tiếp tục một vòng nuốt sống nó đến tận cổ họng rồi sóc nhanh, chiếc lưỡi trong miệng nàng không để yên như Lý Khuynh La, nàng vừa sóc thân thân rồng, vừa lấy lưỡi đánh lên người nó qua lại. Phía dưới thì bị Khuynh La nuốt trọn hai hòn bi. Cảm giác sung sướng tê rần!

- Aaa, hai phu nhân. Tha cho ta!

A Thăng sung sướng bí bách rên rỉ.

Nghe hắn cầu xin, Lý Khuynh La nhả long bi ra, nàng cười lạnh đáp:

- Mơ đi cưng!

Dứt lời, nàng xoay người bò ngang A Thăng, mặt phối hợp với Chung Diệm Linh ngậm lấy thân rồng, khúc trên Chung Diệm Linh nuốt trọn, khúc dưới nàng dùng lưỡi cùng miệng ngậm lấy bên ngoài, cảm giác sung sướng bao phủ toàn thân tiểu đệ. Khuynh La xoay hạ thân đưa lên trên mặt A Thăng, muốn hắn mút hạ thân hồng hào của nàng, tiếc rằng đó là nàng suy nghĩ, A Thăng quá cao lớn để nàng đưa mông mình tới mặt hắn, cặp mông trắng tròn của nàng chỉ đặt tới ngực hắn, phơi bày hạ thân hồng hào ướt đẫm trước mắt hắn.

A Thăng không nhịn được cười khà khà đắc ý.

Nghe hắn cười vậy, Lý Khuynh La tức tối hừ lạnh, đang ngậm lấy khúc giữa thân tiểu đệ của A Thăng liền há miệng hồng, nhẹ nhàng cắn lấy!

- Á!!

A Thăng giật nảy mình trợn mắt, vừa đau vừa sướng a!

- Ta xin lỗi!

A Thăng mệt mỏi cầu xin. Hắn bây giờ rất muốn mạnh mẽ nhét cự long vào hạ thân các nàng để mà dập cho sướng mà!

Hai cô ác nữ này muốn hạ chiến lực của A Thăng xuống thấp nhất trước khi xuất chinh đây mà. A Thăng bây giờ càng thêm to khỏe, Lý Khuynh La và Chung Diệm Linh nghỉ mình không chịu nổi cuồng công của hắn cho nên một tiếng này không ngừng kích thích hắn, muốn hắn gần xuất tinh mới chịu cho hắn ra trận.

Nhưng mà thấy hắn gần xuất thì các nàng lại dừng lại, để cho A Thăng một trận kêu gào, các nàng thích làm sao! Được nước làm tới!

Đã không thể 69 với A Thăng, Lý Khuynh La dứt khoát hợp lực với Chung Diệm Linh, đem cự long của A Thăng từ trên xuống dưới nuốt mạnh, cảm giác ấm áp và ướt át bao phủ toàn thân cự long.

Chung Diệm Linh nhả đầu nó ra, Lý Khuynh La liền lập tức thay vào, đem nó ngậm chặt, nuốt lấy nửa thân rồng mà bú mạnh liên hồi.

Hai nàng cũng ngon nghê rên ư ư trong miệng.

Phần Chung Diệm Linh, sau khi buông bỏ thân rồng, nàng liền hướng xuống hai hòn long bi phía dưới hà một hơi ấm nóng, nhưng không dừng ở đó, nàng hướng xuống nữa, dùng lưỡi hồng liếm quanh lỗ hậu A Thăng.

- Á!

A Thăng quíu người. Chung Diệm Linh cười đắc ý, nàng tiếp tục đưa lưỡi liếm một vòng hậu môn của A Thăng, sau đó, đưa lưỡi vào trong! Từ trong lỗ hậu, nàng kéo một đường lên thân long bi rồi nuốt chúng vào miệng.

Phía trên, Lý Khuynh La tăng tốc sóc đầu cự long trong miệng, hai tay còn lại phối hợp vuốt trụ kịch liệt.

A Thăng muốn xuất!

- Hai phu nhân, tôi ra!!

A Thăng sung sướng rào to. Tinh binh lưng miệng, chuẩn bị phóng xuất.

Bất quá, Lý Khuynh La cùng Chung Diệm Linh nháy mắt, cả hai chợt nhả cự long của A Thăng ra. Đồng thời một người một tay vỗ thật mạnh lên khúc thép cứng đó.

- Á!

A Thăng đau đớn hét. Từ cơn sung sướng muốn thăng thiên bỗng nháy mắt hóa thành cơn đau địa ngục và hụt hẫng.

- À há, giỡn mặt với bần tăng như vậy, hai nàng không có kết cuộc tốt lành đâu!

A Thăng vừa buồn cười vừa đe dọa.

Nhìn hai vị phu nhân sắc nước hương trời, mỗi người mỗi nét, hạ thân da thịt phơi bày trước mặt mà không ăn được. A Thăng cưng chiều vô cùng, cũng sắp nhịn không nổi rồi.

- Kết cuộc thế nào? Nếu anh dám cưỡng hiếp tôi thì không có lần sau cho anh đâu!

Lý Khuynh La cười quyến rũ, không thèm quan tâm A Thăng khó chịu.

Nàng thừa biết A Thăng sẽ không làm chuyện gì khiến nàng không thoải mái. Trong lòng có điểm ngọt ngào như thế.

- Bình thường chị cầu xin em dừng lại nghỉ mệt, em có chấp nhận không? Hôm nay cho em biết bức bách là gì.

Chung Diệm Linh khinh thường cười, tay còn dịu dàng xoa lấy hai hòn bi của A Thăng.

- Chúng ngon thật đó.

Chung Diệm Linh liếm mép, hai mắt thèm khát.

A Thăng chép miệng bất lực, hắn ngã đầu ra giường nhắm mắt, thì thào:

- Bần tăng chịu thua, hai thí chủ muốn chém muốn giết thì tùy.

Nghe hắn nói vậy, hai vị phu nhân không kiềm được cười tươi khúc khích.

Thấy A Thăng đã xuống binh, Lý Khuynh La nháy mắt với Chung Diệm Linh, hai người lập tức hiểu ý.

Chung Diệm Linh lập tức trèo qua cự long của A Thăng, nhưng không có đưa nó đưa vào huyệt động, nàng dùng hai mép mu thịt để ngậm lấy thân cự long rồi ngồi xuống bụng A Thăng, ép chặt thân rồng xuống bụng hắn, hai mép thịt hồng hào chà xát lên thân rồng, cảm giác vẫn như cũ mềm mại ướt át.

- Ư!

Cả A Thăng và Chung Diệm Linh đồng loạt rên rỉ.

Tiếp đó lại là một hồi tra tấn, Diệm Linh lập tức kéo lê mép thân hồng hào của mình lên xuống tiểu đệ A Thăng, dâm thủy từ cô đẫm ướt cả thân rồng, hạ thân mềm mại ấm nóng của cô dù không đút vào vẫn hút chặt lấy nó, nhớp nháp dâm tuyền.

Phía trên, Lý Khuynh La nằm lên lòng ngực A Thăng, ép chặt đôi nhũ phong lên đó. Hai mắt cô nhìn hắn đầy yêu thương, Khuynh La thì thầm:

- Không ngờ ngày chúng ta về chung một nhà lại nhanh đến vậy.

A Thăng cắn răng chịu đựng dục vọng dày vò từ Chung Diệm Linh, hắn cười tươi đáp:

- Nhanh thật, phiền phức cũng đến nhanh hơn tôi nghĩ.

Lý Khuynh La khẽ thở dài, buồn bã nói:

- Trần Đăng Quán và Giang Hiển xem như tôi là món hàng, trong khi trước kia tôi đã cùng anh ta cố gắng đạt được thành tựu hôm nay. Trần Đăng Quán thì mưu sát cả gia đình tôi để lấy sản nghiệp từ cha tôi. Bây giờ tôi trốn đến đây, mấy gã rất nhanh sẽ điên lên tìm tôi.

- Có hai kẻ từ Tam trọng thiên truy sát phu nhân lúc ấy, là người Trần Đăng Quán thuê sao?

A Thăng tựa như vô ý hỏi.

- Phải. Anh sợ sao? Bỏ tôi sao?

Lý Khuynh La cười nhạt hỏi.

- Em đừng có mà hỏi thừa!

A Thăng thật lòng cười đáp.

Nghe hắn đáp, hai mắt Lý Khuynh La chứa vô hạn ngọt ngào, cô lập tức đem môi hồng hôn hắn.

Một nụ hôn ướt át, chiếc lưỡi thơm tho của Khuynh La cuộn lấy A Thăng quyết liệt.

Bên dưới Chung Diệm Linh chợt tăng tốc chà xát, để cho A Thăng càng thêm tê liệt huynh đệ, thèm khát muốn đút vào đến đỉnh điểm.

Lý Khuynh La kết thúc nụ hôn ngọt ngào, cô liền kéo chiếc sườn xám xuống, trưng bày ra bộ ngực trắng nõn căng tròn của mình, sau đó, dưới sự há hốc của A Thăng, cô đặt bộ ngực căng tròn của mình lên miệng hắn.

A Thăng như với được vàng, hắn hết cắn hạt đậu bên này lại quay sang bên kia mút đáo đê.

Hương thơm từ thân thể hai người phụ nữ che lấp mọi giác quan của A Thăng. Hắn có xúc động muốn phóng xuất nữa rồi!

Lần này, Chung Diệm Linh nhận ra chuyện đó, cô đưa tay nắm chặt gốc tiểu đệ A Thăng bốp mạnh, không cho nó bắn ra, sau đó đem nó dựng thẳng, cô lập tức nâng hạ thân lên cao, từ từ há mở mép thịt nuốt cự long vào ổ.

- Ư...

Tiến trình cự long nhập ổ diễn ra rất chậm rãi, sung sướng cũng theo từng centimet thịt lan truyền. Cự long của A Thăng bây giờ dài tới 28cm, thể hình to lớn, nó nông gần như từng thớt thịt trong người Diệm Linh ra.

- Ớ..

Chỉ mới vào được một nửa, Diệm Linh đã há miệng lè lưỡi phê pha, hai mắt khép hờ tê tái.

Ấm áp, thịt nóng xiết chặt từng cơ.

A Thăng cũng nhắm nghiền mắt sung sướng, miệng vừa bú vú Khuynh La, vừa hưởng thụ bên dưới Diệm Linh thắt chặt.

Thấy Diệm Linh nửa bước khó tiến, Lý Khuynh La mỉm cười, cô nằm yên trên ngực A Thăng, hai chân kẹp lấy hông Diệm Linh giúp cô ấy ép xuống.

Chung Diệm Linh cắn môi, hai mắt nhắm nghiền. Có Khuynh La giúp đỡ, hạ thân cô ngày một há miệng nuốt lấy tiểu đệ A Thăng, quá trình đó Diệm Linh không kiềm được rên rỉ ư ử trong miệng. Cho đến khi toàn bộ cự long nằm hết trong hạ thân cô, Diệm Linh không nhịn được nữa, cô run rẩy nắm lấy hai chân trắng của Khuynh La, há miệng rên:

- Ứ, chị ra!

Chỉ vừa ăn hết tiểu đệ to lớn của A Thăng, Diệm Linh liền phóng xuất!

Lý Khuynh La thích thú cười, cô thu chân lại ngồi dậy, chứng kiến người đàn ông của mình một mặt đê mê, Khuynh La quyến rũ cười đắc ý. Sau đó cô chống tay ra sau lưng trên bụng A Thăng, nhoài hạ thân ra trước mắt hắn.

Lý Khuynh La liếm mép môi cắn răng. Hạ thân không một cọng lông hồng hào của cô trưng bày trước mặt hắn, cảm nhận hơi thở hừng hực nóng hổi như trâu phà vào hạ thân mình, Lý Khuynh La nhu nhược hỏi:

- Đẹp không?

- Đẹp!

A Thăng theo bản năng gật đầu đáp nhanh.

- Thơm không?

Cô tiếp tục hỏi.

- Thơm!

A Thăng không kiềm được hô, sau đó đưa lưỡi ra thật xa cố liếm lấy nó. Khuynh La ngọt ngào khúc khích, cô đẩy thân về phía trước.

Hạ thân Khuynh La lập tức dâng tới sát miệng A Thăng. Hắn mừng rỡ như điên, cố gắng há to miệng nuốt lấy nó, mút thật mạnh một hơi cho sạch dâm tuyền đang râm rỉ, sau đó điên cuồng liếm mép hai mép thịt đỏ hồng, mút chặt hột le phía trên trong miệng, hắn dùng lưỡi đánh hết từng nếp thịt hạ thân Khuynh La, giống như một đứa trẻ mút kẹo, điên cuồng mà cắn mút.

Hương thơm nồng từ hạ thân Khuynh La thời khắc truyền vào mũi A Thăng, càng khiến cho A Thăng điên cuồng táp lấy táp để.

Khuynh La yêu kiều rên, hai má ửng hồng, nhắm mắt hưởng thụ.

Phía dưới, Chung Diệm Linh sau khi đã quen hình dạng của cự long A Thăng, nàng lập tức nâng cao hạ thân rồi dập xuống. Xác thịt mềm mại từ hai bộ phận truyền tới sao mà sung sướng. Diệm Linh tăng nhanh tốc độ dập mạnh, hai mép mu của cô nuốt lấy cự long đến tận gốc, bên trong xiết chặt nó từng cơn, mỗi lần nhắc lên là chảy dài tinh trắng nhớp nháp.

Diệm Linh ôm lấy eo thon của Lý Khuynh La làm điểm tựa, cô gia tốc nhấp nhanh, giống như nữ tướng cưỡi ngựa trên sa trường, đem bờ mông nẩy nở của mình vỗ mạnh xuống thân A Thăng mỗi khi hạ thân cô mạnh mẽ dập xuống.

- Áa..a.aaa...ư...ơ....

Thanh âm cả ba sung sướng rên rỉ vang lên khắp phòng. A Thăng thỏa mãn dục vọng, hắn phối hợp Chung Diệm Linh, từ bên dưới giã hông lên, nhất thời thanh âm phập phập phập ái muội vang to.

- Tử cung chị... trời ơi chết mất....ứ..

Chung Diệm Linh hai mắt mê muội rên.

Khuynh La cũng dí mạnh hạ thân mình vào miệng A Thăng, để cho hắn mạnh mẽ mút lấy mút để. Chẳng mấy chốc nửa giờ sau đó, Khuynh La run rẩy người, tay ôm lấy đầu A Thăng nhoài người lên, miệng rên:

- Em ra..aaa...á!

Khuynh La vừa dứt lời liền phóng xuất dâm tuyền như thác nước ngọt ngào, A Thăng say mê mút hết từng giọt một. Hắn hớp lấy hạ thân nhạy cảm của Khuynh La còn đang run rẩy, khiến cho nàng co giật từng cơn khoái cảm.

Phía dưới, Diệm Linh cũng rên la khàn giọng hô:

- Tử cung chị nát rồi A Thăng..huhu sướng chết mất...chị raa..ứ...

Diệm Linh vừa nói vừa co giật thân thể, hạ thân cô bóp nghẹt cự long của A Thăng, cô ngước mặt lên trời hưởng lạc, bao nhiêu dâm thủy nương theo tiểu đệ A Thăng chảy xuống. Mặc dù vậy, A Thăng vẫn cố tăng tốc giã hông, hắn sắp phun trào rồi!

A Thăng tăng tốc khiến cho Diệm nhất thời khóc thét trân mình, để cho hắn dày vò. Bất quá, khi A Thăng gần như phóng xuất, hắn nhắm nghiền mắt rên rỉ sung sướng, Diệm Linh bỗng nhiên bật người dậy, rút cự long ra khỏi động thịt.

- What the hell??

A Thăng nhất thời trợn mắt. Đáp lại lời hắn là ánh mắt tinh nghịch của hai vị phu nhân, Lý Khuynh La nói:

- Ông xã, trời sáng rồi, mau vào Thiên Long Cửu Bộ nhanh đi thôi.

Chung Diệm Linh mệt nhoài thở, cô chề môi phụ họa:

- Nhanh lên cày hoạt động, muốn hùng bá thiên hạ mà giờ này còn nằm đây á?

A Thăng mặt đơ ra, hai mắt mở lớn nhìn hai vị phu nhân vừa nói xong liền mặc đồ chạy ra khỏi phòng.

Trước khi đóng cửa, Lý Khuynh La quay mặt nhìn hắn mỉm cười nói:

- Thiên hạ bây giờ chỉ có mình anh là Thiếu Lâm phái, em thấy trong danh sách bạn, anh nhất định là Sát Tâm Phật Đà, chuyện này không thể dấu huynh đệ trong bang. Hoạt động cá nhân anh có thể làm một mình, nhưng hoạt động giang hồ thì anh nhất định phải kéo bọn tôi nghe chưa!

- Tiểu La, chúng ta đi lựa nhà mới mua cho cả bang ở đi. Vào game sau!

Thanh âm của Chung Diệm Linh từ tầng dưới truyền lên.

- Em tới đây!

Lý Khuynh La tuổi nhỏ hơn cho nên ngoan ngoãn xưng chị em với Diệm Linh. Cô dứt lời liền đóng cửa để A Thăng từ đầu đến cuối không nói lời nào ở lại.

A Thăng ngửa đầu ra giường, tay chân vẫn còn trói chặt, cự long uất nghẹn không thể phun trào.

Im lặng một chút, A Thăng quát ầm lên:

- Bần tăng nghẹn chết rồi!

Hét xong, thở ra một hơi. Được rồi, nếu đã không thể làm ăn gì nữa thì hắn đành phải Thiên Long Cửu Bộ thôi. Hôm nay hắn phải tranh thủ học công pháp Thiếu Lâm rồi chạy hoạt động. Từ khi đến cấp 13 hắn chưa từng xem trong bảng hoạt động có gì. Ngoài r còn có tự thân việc làm, cường hóa, khảm ngọc, võ công, nhiệm vụ, cày trang bị. Hắn không định để mình tuột hậu phía sau đâu.

Phía sau A Thăng có rất nhiều thớt hắc mã tiềm lực. Hắn không thể lơ là.