Chương 18: Quản lý thứ 2, nhập hội.

Đăng xuất khỏi Thiên Long Cửu Bộ, A Thăng nhìn lại đồng hồ, phát hiện đã 1h sáng. Bên ngoài trời tối mịch, không một tiếng ồn hay đèn đường.

Từ khi có Thiên Long Cửu Bộ, phần lớn người đều cắm đầu vào đó, quên ăn quên ngủ, khiến cho thành phố hiếm khi mới được yên tĩnh.

- Làm đồ ăn xong, chạy đến biên giới hẳn vừa kịp lúc.

A Thăng tính toán thời gian.

Hắn đứng dậy đi vào bếp, chỉ là còn chưa kịp nấu nướng gì, tay hắn vừa vô ý cầm cái nồi lên thì nó lập tức kêu beng beng móp méo.

A Thăng đứng hình vài giây. Sau đó thì nhận ra vấn đề, thở dài.

Hắn chưa kiểm soát được sức mạnh thể chất biến đổi của mình. Hôm nay A Thăng gật hái được số thuộc tính khủng, cải tiến thể chất hắn theo bốn loại thuộc tính là Sức mạnh, Thể lực, Trí lực và Thân pháp.

Thiên Long Cửu Bộ chỉ nâng cấp gen người chơi theo thuộc tính thể chất đó. Chứ không thể hồi máu rồi buff giáp như Phật Đà Xá Lợi được. A Thăng mà có thể hồi máu rồi tạo giáp như vậy thì hắn là con quỷ chứ không phải con người nữa rồi.

Chính A Thăng rõ ràng hơn hết sức bùng nổ trong cơ thể mình, nhưng hắn lại chưa quen kiểm soát nó, dù trong người hắn đã có sẵn một sức mạnh còn kinh khủng hơn thế nữa. Bây giờ có thêm nguồn sức mạnh khác, A Thăng nhất thời kiểm soát chưa quen.

A Thăng thở dài sờ đầu:

- Trong nhà còn đúng một cái nồi.

- Đợi Khuynh La đến, nhờ cô ấy cạo cho cái đầu, tự nhiên cảm thấy để đầu trọc rất thoải mái.

A Thăng lắc đầu thì thầm.

....

Một giờ sau đó.

....

Vù vù!

Chiếc Porsche Panamera của Lý Khuynh La băng băng trên đường lộ, tốc độ nhanh như xé gió. Hai bên đường khí độc bao phủ, độc khí lục sắc nhiều đến nỗi không thể thấy rõ.

Phía sau xe của cô, một chiếc ô tô đen nhanh chóng dí sát. Dường như muốn đem xe cô tông nát.

Còn may mắn chiếc Porsche của Lý Khuynh La có tốc độ phá lệ nhanh, có thể kéo dãn khoảng cách. Chỉ là ngay sau đó, vài tia laser từ trong màn độc bắn ra, đem xe cô soi rõ.

Ành! Ành! Ành!

Ngay lập tức, tia laser mang theo mưa đạn nhanh chóng bắn ra, thanh âm như vũ bão.

Trúng phải đạn, thân xe nhá lửa, nhưng mãi mai không có tổn hại. Chiếc Porsche này đã được thiết kế để băng qua Ranh Giới này mà không gặp bất trắc gì.

Mưa đạn vừa qua, một loạt tên lửa cỡ nhỏ cũng theo đến.

Ầm! Đùng!

Thanh âm nổ toạt mang theo khói lửa phát ra kinh động bóng đêm. Chiếc Porsche xuyên qua màn lửa tiếp tục băng băng.

- Phu nhân, bọn chúng đuổi đến rồi.

Tiểu Lý nhìn kính chiếu hậu rồi nghiêm trọng báo. Trong tầm mắt của tiểu Lý, ngoại trừ chiếc xe phía sau bám mãi không buông thì còn có vài bóng ảnh đang băng băng trong khí độc, tốc độ của chúng nhanh kinh dị, chẳng mấy chốc đã đuổi sát phía sau.

Lý Khuynh La mỉm cười, không thèm để tâm nói:

- Bật gift gar, vượt qua Ranh Giới A này chúng ta sẽ an toàn.

Tiểu Lý nghe xong khẽ giật mình, hắn thở nhẹ hỏi lại:

- Thăng ca đến?

Lý Khuynh La không trả lời mà chỉ mỉm cười ngọt ngào, mắt nhìn ra ngoài ngắm làn khói độc mịt mờ.

Tiểu Lý lập tức trả số, bật cần gift gar, phía sau chiếc Porsche bỗng nhiên ghép nối, đưa hai cái bô nhỏ.

Phừng!

Ngay lập tức, hai cái bô xe miệng phun lửa choé, chiếc Porsche lấy tốc độ bất khả tư nghị bức phá lên, mang theo thanh âm động cơ gầm gú xuyên phá màn sương.

Những kẻ phía sau thấy vậy cũng cố gắng bật hết tốc độ đuổi theo.

....

- Thành phố bây giờ thật yên tĩnh.

Đứng trên đỉnh một tòa nhà năm tầng bên cạnh Ranh Giới A, A Thăng quay mặt nhìn thành phố về đêm không đèn, cẩn thận cảm nhận gió mát, nội tâm thanh thản an nhiên.

Vốn dĩ giờ này là lúc các băng đảng tội phạm hoạt động, buôn bán hay thanh toán lẫn nhau, nhưng hôm nay bảng xếp hạng Server mở ra, kích thích tinh thần tất cả nhân sĩ, cho nên một đám cắm đầu cày game, không có ý tứ out. Dẫu sao ngủ trong Thiên Long Cửu Bộ cũng giống như ở ngoài ngủ, nhưng A Thăng đã quen ngủ ở thế giới thực này rồi, vẫn chưa thích ứng được việc ngủ trong game.

Ranh Giới A từ ngoài nhìn vào là một bức tường khí độc cao tận trời đêm, bên trong thỉnh thoảng chớp giật ánh lửa đạn.

Ranh Giới A là bức tường ngăn cách Ngoại Ô với Nội Ô, Ngoại Thành bên trong. Đoạn đường Ranh Giới A có chiều dài 120 cây số, được độc khí bao phủ toàn bộ ranh giới, độc khí này có thể ăn mòn da thịt còn nhanh hơn cả axit, chưa kể bên trong là vô vàng bão đạn mưa boom. Khả năng một người thường qua được Ranh Giới A là 0. Chỉ có những phương tiện đặc biệt mới có thể vượt qua nó.

Đúng lúc này, thanh âm động cơ xe gầm gú từ bên trong ranh giới truyền ra. Nương theo đó, chiếc Porsche đen quen thuộc từ bên trong màn sương độc phóng ra như chớp giật.

A Thăng nhếch mép, đôi đồng tử vàng lấp lánh trong đêm. Từ trên tầng năm, hắn nhấp người bay xuống.

- Qua rồi!

Tiểu Lý thở phào, thả chậm tốc độ lại.

Theo sát phía sau, chiếc xe đen đuổi bọn họ cũng vượt qua tới.

Bất quá, chiếc xe ấy vừa mới ló dạng, thân ảnh to lớn của một hán tử bỗng từ trên trời lao thẳng xuống mũi xe.

ẦM!!!

Chấn động nổ ra, động cơ tan nát. Chiếc xe bị kẻ đó dẫm nát phần đầu không cách nào lăn bánh tiếp.

A Thăng nhếch mép cười, nhìn mấy gã trong xe, cười hòa ái nói:

- Các thí chủ, hồng trần nghiệt ngã, bần tăng đến siêu thoát cho các ngươi.

Dứt lời, hắn vung một đấm hung hãn mang theo cự lực đấm thẳng kính xe.

Bang!

Mặt kính chắn đạn cứng như thép bể nát, tay A Thăng bên trong chuẩn xác nắm lấy đầu gã tay xế, hung hăng kéo ném ra ngoài.

- Chó chết, mày là thằng mà Trần đế đang tìm!

Gã tài xế miệng đầy máu tươi lê lết trên đất, gã run rẩy ngước nhìn A Thăng chằm chằm.

- Đúng thì sao? Thí chủ còn mạng để nói à?

A Thăng cười lạnh. Đồng thời dùng lực lượng mạnh hơn người một tay nhắc gã lên không. A Thăng cao đến 2m2, hình thể khổng lồ như hung thú, gã ta trong tay hắn trông không khác gì món đồ chơi.

- Mày muốn làm gì?!! Mấy thằng kia mau cứu tao!

Gã hoảng sợ giẫy giụa hô hoán nhưng không cánh nào thoát khỏi bàn tay A Thăng. Ba gã còn lại trong xe cũng từ trận chấn động khi nãy run rẩy chui ra. Bất quá đã muộn, A Thăng cười lạnh:

- Thí chủ, kiếp sau có làm chó, nhớ trung thành với chủ như kiếp này, đó là vạn hạnh.

- Chó con mẹ mày!

Gã vừa sợ vừa giận chửi ầm lên. A Thăng một tay nắm cổ hắn ta, tay kia đưa lên chụp đầu hắn.

- Không...ggg..

Thanh âm la hét nhanh chóng thay bằng tiếng xương gãy giòn tan, A Thăng vận sức, sinh sinh nắm đầu hắn bẻ ngang, sau đó vặn mạnh một vòng, trực tiếp đem đầu gã ta vặn đứt lìa.

A Thăng ném cơ thể gã tùy ý ra đường, máu tươi nhanh chóng chảy khắp.

Nhìn vào kính hậu từ xa, tiểu Lý không nhịn được rùng mình, hít hơi lạnh:

- Thăng ca từ khi nào tàn nhẫn như vậy?

- Anh ta luôn tàn nhẫn, chỉ là cậu nhìn không thấu hận thù trong lòng A Thăng thôi. Đi, đến nhà mới trước.

Lý Khuynh La mỉm cười không cho là gì đáp.

Tiểu Lý chép miệng:

- Phu nhân quyết định rời bỏ Giang gia là tốt, đi theo Thăng ca sẽ tốt hơn nhiều so với làm vợ Trần Đăng Quán. Tôi thấy Thăng ca tương lai sẽ làm được việc lớn.

- Chuyện đó cậu nói thừa rồi. Đi.

Lý Khuynh La chề môi.

- Vâng.

Tiểu Lý đạp ga cho xe chạy đi.

Đằng này, A Thăng giết gã tài xế xong, ba gã còn lại từ trong choáng váng tỉnh lại lấy khẩu súng ngắn rút ra. Bất quá, A Thăng không đợi cho ba gã nổ súng liền bức tốc lao lên. Cho dù hình thể hắn cao lớn nhưng tốc độ vẫn bất chấp nhanh không hợp lẽ thường.

Đùng! Đoàng! Đoàng!

Ba phát súng không hề trúng đích, thân ảnh A Thăng đã nhanh như chớp tiếp cận bọn chúng. Đồng thời, một đấm kinh khủng hướng mặt một gã gần nhất giáng xuống.

Bành!

Tiếp nhận một đấm khủng khiếp của A Thăng, thân thể gã đó liền như miếng dẻ rách bay nhanh về sau, bản mặt bị đấm cho lõm xuống sâu, hằn lên hình nắm đấm đầy máu.

Chết đến không thể chết thêm.

Hai gã còn lại hoảng sợ vội vàng nâng súng lên bắn A Thăng. A Thăng cười lạnh, tay mạnh mẽ nhắc nghiêng chiếc xe nát đỡ đạn.

Bang bang bang!

- Không thể nào. Hắn ta nhất định là người của Tam trọng thiên!

Thấy vậy, hai gã đó tuyệt vọng hô.

- Thí chủ, đừng so sánh bần tăng với loại hình thí nghiệm rẻ mạt đó.

Chiếc xe ngã xuống, hiển lộ thân ảnh cao lớn của A Thăng, hắn hòa ái nói.

Dứt lời, A Thăng bức tốc lao lên. Khoảng cách tới hai gã đó chỉ không đến năm bước chân, A Thăng vừa động liền áp sát bọn chúng.

Không có màu mè hoa lệ. Chỉ đơn thuần hai tay nắm chặt hai đầu gã đó. Vận lực bóp lấy, bọn chúng liền đau đớn buông bỏ súng, đầu óc như thể lâm vào mơ hồ.

- Khốn kiếp, chống lại Giang gia và Trần Thị, ngươi có trốn đến khu Tồi Tàn cũng không thoát được đâu!

Còn lại cái miệng không bị nắm, bọn chúng giẫy giụa.

- Tiếc rằng bần tăng không ngu ngốc như hai thí chủ nghĩ, A Di Đà Phật!

Lời vừa nói xong, hai tay A Thăng liền phình to cơ bắp vận lực, nắm hai đầu gã hung hăng đập vào nhau. Bốp! Mốt tiếng bể nát, tay chân bọn chúng buông lỏng giẫy giụa, hai cái đầu dưới cường lực va chạm, trong phút chốc vỡ nát hộp sọ, bao nhiêu máu tanh như vòi nước bắn ra, phủ đầy người A Thăng.

Mặt A Thăng không đổi sắc thả xác hai gã xuống, có chăng thay đổi là ánh mắt kim sắc của hắn càng thêm tà dị.

Đúng lúc đó, hai thân ảnh từ trong Ranh Giới A phi nhanh ra ngoài, tốc độ của bọn chúng nhanh hơn người thường gấp 10 lần. Mang theo kịch độc hướng A Thăng cùng đánh tới.

- Hừ, dị năng giả của Tam trọng thiên đây sao?

A Thăng hừ lạnh.

Tốc độ của chúng có thể nhanh nhưng mà theo A Thăng đánh giá, lũ này chỉ mới hoàn thành thí nghiệm, vẫn chưa hoàn toàn bộc phát tiềm lực, đối với A Thăng bây giờ là còn quá chậm!

Chỉ thấy hai gã đó một người vung chân từ trên cao đá xuống A Thăng, còn một kẻ thì cầm chuỷ thủ nhỏ gọn nhanh như chớp hướng bụng hắn đâm tới.

A Thăng nhanh chóng xoay người sang trái một vòng, vừa vặn tránh được một cước của kẻ phía trên đá qua người, ầm một tiếng, mặt đường bên dưới bị gã một cước đá thủng. Đồng thời lúc A Thăng xoay người vừa xong, tay hắn tinh chuẩn bắt lấy cánh tay cầm dao của gã phía dưới đâm tới. Một tay còn lại lấy khí thế lôi đình đấm trả!

- Chết!

A Thăng gầm to.

Gã đó bị A Thăng bắt lấy cánh tay như gọng kìm, căn bản không thể thoát nổi. Một đấm lôi đình của hắn nhanh như chớp đánh tới, gã đó cố nghiêng đầu né tránh nhưng mà A Thăng chỉ cần thay đổi chút quỹ tích quả đấm.

ÀNH!!

Ngay lập tức, cái đầu của gã ta giống như trái bóng bay khỏi cổ, bay nhanh băng băng trên không mà rải đều máu tươi theo đường.

Vừa thủ tiêu xong hắn ta, bên tai A Thăng liền vang lên tiếng gió rít. Gã còn chớp mắt đã tung cước nhanh như chớp hướng vào đầu A Thăng. A Thăng chưa kịp nhìn liền nhanh chóng như cánh tay lên che chắn.

Một cảm giác cực kỳ cường đại ép đến từ cú đá của hắn ta truyền lên cánh tay A Thăng. Nếu là người thường chỉ sợ bị đá bay rồi.

Chứng kiến A Thăng đỡ được, gã ta mượn sức bật từ cánh tay A Thăng tiếp tục ở tại không trung xoay vòng, nhanh như chớp tung ra ba cước hung bạo lên người A Thăng. Bất quá vẫn bị thể chất trâu bò của A Thăng ngạch sinh đón đỡ. Hơn nữa, còn nhanh như điện bồi lại một đấm.

ĐÙNG!

Vốn gã ta còn chưa tiếp đất thì ăn một đấm trời giáng của A Thăng, thân thể liền bay ngược ra sau, xuyên qua cửa một căn nhà hoang gần đó.

Bên trong nhà, gã ta phun nhiều bụng máu, hung ác nói:

- Đây là con chó giữ cửa khu ngoại ô mà tổ chức nói hay sao? Không được, trước khi chết ta cũng phải báo cáo vị trí của hắn ta cho tổ chức.

Dứt lời, tay hắn run rẩy lấy chiếc điện thoại điện tử sau lưng ra. Nhưng mà, còn chưa kịp làm ra hành động gì thì...

ẦM!!

A Thăng như một cổ xe tăng lấy thân tông đổ tường bê tông lao vào, nhanh như chớp nắm lấy tóm lấy cổ gã đó nhắc lên.

- Cái gì?!

Hắn ta hoảng sợ hô, chiếc máy trên tay rơi khỏi tay, vừa lúc tin nhắn khẩn cấp được gửi đi. A Thăng nắm nhắc gã đó lên không trung, tay còn lại liền đóng mạnh lên đỉnh đầu hắn ta.

BÓP! RĂNG RẮC!

Chiếc đầu hắn ta giống như một quả dưa hấu, bao nhiêu não sọ cùng huyết tương tự họp sọ lõm xuống tràn ra.

A Thăng cười hòa ái buông bỏ thân xác hắn ta xuống, chân thuận tiện đạp nát chiếc điện thoại đang có ai ở đâu bên kia hô: alo alo.

- A Di Đà Phật, các thí chủ vốn không nên đuổi giết người phụ nữ của bần tăng.

A Thăng cười lạnh, quay người trở về.

Cuộc chiến hôm nay để cho A Thăng có nhiều bài học. Bài học lớn nhất là hắn chỉ đơn thuần dùng lực lượng thể chất, không có nhiều kỹ năng chiến đấu. Nếu đối diện với một kẻ dị năng có khả năng chiến đấu như này, nhưng lại ở một ngưỡng sức mạnh cao hơn thì có lẽ A Thăng đã bán sống bán chết rồi. Hắn nhất thiết phải học Kim Cương Kinh quyển công pháp đầu tiên của phái Thiếu Lâm để cải thiện võ công. Bao nhiêu đạo lý cùng kiến thức A Thăng học được từ trong Thiên Long Cửu Bộ cũng sẽ ảnh hưởng đến thế giới thực. Vì thế nếu A Thăng luyện thành Kim Cương Kinh, hắn sẽ cải thiện kỹ xảo chiến đấu rất nhiều.

....

3h sáng.

Đến khi A Thăng trở về khu chung cư của mình, hắn phát hiện có điểm đặc biệt.

- Vl, ăn cướp đi theo bầy à??? Định thó sạch đồ nhà bần tăng sao!!

A Thăng nháy mắt phẫn nộ.

Cái chung cư ba tầng của A Thăng bây giờ có kín người bên trong tầng 1, chỉ có tầng ba của hắn là không ai. A Thăng nhanh chóng xông vào trong, phòng ngừa nhà sập, hắn phá lệ nhẹ nhàng.

Vừa mở cửa ra, cả tầng một một đám mắt lập tức giáng lên người A Thăng.

Nhìn kỹ lại thì mới phát hiện, ở đây có hai băng đảng, một băng mười lăm thằng đực rựa do chị Linh cầm đầu, một băng gồm ba mươi mỹ nhân do Lý Khuynh La cầm đầu. Tiểu Lý cười hì hì nhìn A Thăng một thân đầy máu:

- Thăng ca, anh về rồi.

- Thăng ca! Chung Diệm Sơn em đây là top 6 lực chiến server, có thấy lợi hại hay không đó hả?!!?

Sơn tử phá bỏ im lặng tự hào hô to. Nói xong còn hướng đám tiểu muội nháy mắt đắc ý. Đương nhiên, với cương vị của top 6 lực chiến server, Sơn tử nhận lại rất nhiều ánh mắt sùng bái của đám muội tử.

- Sơn ca đúng là cánh tay phải đắc lực của Thăng ca, hảo cường!

Một huynh đệ hâm mộ nói. Ở đây, người biết A Thăng là Sát Tâm Phật Đà chẳng có một ai, từ khi lãnh danh hiệu Sát Tâm Phật Đà, A Thăng còn chưa có nói cho bọn họ nghe.

- Chuyện gì đây?

A Thăng nghiêng đầu khó hiểu.

Chung Diệm Linh liền hoạt bát nói nhanh:

- Còn chuyện gì nữa, mấy anh em tranh thủ off game thì kéo đến đây định gặp em nói chuyện đổi tên, sẵn hợp mặt bang một lần. Chẳng ngờ Khuynh La mang tới một đám muội tử nói muốn nhập bang, chúng ta còn chờ em về để xác nhận đây.

Khuynh La đã nhiều lần đến chỗ A Thăng cùng hắn ăn hủ tiếu của Chung Diệm Linh, hai người này thập phần quen thuộc, thậm chí còn thân thích vì hai người phụ nữ đồng cảm nhau khi cùng cảnh ngộ.

Đối với nàng nói, Lý Khuynh La yêu kiều cười, đáp lại:

- Tôi không muốn phải chôn thân ở Giang gia nữa. Chẳng phải anh đã nó hãy luôn là đồng minh hay sao? Lần này không làm đồng minh nữa, tôi mang theo các hảo tỷ muội sống ở khu vực Ngoại Ô đến đây, muốn nhập bang, chúng ta về sau là một nhà.

Cái này không đợi cho A Thăng trả lời, một đám huynh đệ hai mắt sáng như sao đồng thanh quát to:

- Duyệt! Chúng ta là một nhà!

- Các muội tử, về sau trong bang chuyện nặng nhọc cứ để ta lo!

- Lau nhà rửa chén, giặt quần áo ta làm cho!

- Có thể hay không sống chung một phòng??

- Cút!!

Thấy một đám sắc lang giang nanh múa vuốt, một đám tỷ muội đồng thanh mỉa mai.

A Thăng buồn cười, trong lòng có phần vui vẻ chứng kiến cảnh này. Hắn nhìn Chung Diệm Linh và Lý Khuynh La gật đầu, sau đó hướng quần hùng nói to:

- Mọi người, rất vui vì tất cả các bạn đã trở thành một phần của bang Nộ Phật. Mà đã là một phần thì chúng ta là huynh đệ. Huynh đệ hai chữ, chỉ có kiếp này không có kiếp sau. Nộ Phật bang tồn tại với tiêu chí: Đoàn kết, tự do, gắn bó và cường đại từng thành viên. Tôi chỉ mong các bạn có thể đối xử với nhau như huynh đệ tương liên, cùng nhau cố gắng mạnh lên, không một ai là dư thừa, chỉ có gắn kết mới có thể tồn tại ở cái xã hội mục rữa này. Nộ Phật hiện tại không có gì để cho các bạn, nhưng chỉ cần mọi người đồng lòng gom góp tài nguyên, tham gia hoạt động tích cực, tôi tin chắc Nộ Phật sẽ đi lên từ chính bàn tay các bạn. Vì một bang hội mang đến hòa bình cho tất cả, đồng lòng!

- Đồng lòng!

Quần hùng nhiệt huyết hô to. Đối với Nộ Phật bang dù chưa xuất hiện vẫn rất trung tâm.

Đặc biệt là cánh nam, bấy lâu này chính A Thăng đã góp cho chị Linh không biết bao nhiêu tiền để lo cuộc sống bọn chúng. Chúng đối với A Thăng kính nể có thừa.

Còn phái nữ, họ là người chứng kiến cảnh A Thăng cứu cả con thuyền ở Tây Hồ ngày trước, họ không biết A Thăng là Sát Tâm Phật Đà nhưng họ biết hắn là Tây Hồ Thố Diện, sùng bái không thôi. Đặc biệt bây giờ hắn càng thêm tuấn lãng, hình thể cao lớn, để cho một đám tỷ muội sớm ướt đẫm vài người.

A Thăng hướng Lý Khuynh La và Chung Diệm Linh nói tiếp:

- Khi có thể lập bang, chị Linh sẽ là người sáng lập, lãnh chức bang chủ, quản lý nhân sự. Còn La phu nhân sẽ là phó bang, quản lý kinh thương bang hội. Có vấn đề gì không?

- Không thành vấn đề.

Hai người đồng loạt hô.

Lý Khuynh La được rất nhiều tay to mặt lớn chú ý, nếu để cô nhận chức bang chủ, tên trưng ra trang đầu danh sách bang vậy thì rất dễ bị nhận ra và làm phiền. Chỉ có những bang mà không được người chú ý mới dễ dàng phát triển hơn.

Bàn bạc xong xuôi, sau đó là một trận tiệc tùng xuyên đêm của quần hùng, nhưng mà cả buổi tiệc A Thăng không nhìn thấy Chung Diệm Linh và Lý Khuynh La đâu. Căn chung cư rẻ rách của A Thăng sắp hết chịu nổi hành hạ của đám nhóc, chỉ mong Là phu nhân sớm ngày tìm được chỗ ở mới để một đám dời đi.

Chạng vạng sáng sau đó, A Thăng hơi ngà say trở về phòng.

Vừa mở cửa ra, đập vào mắt hắn là Chung Diệm Linh với thân hình nảy nở cùng Lý Khuynh La lòi lõm hoàn mỹ ngồi ở ghế sofa chờ hắn, hai người trên cổ đeo vòng xích cùng với sợi dây dài, người mặc quần ngắn áo thun, người mặc sườn xám sát đùi. Muốn bao nhiêu vũ mị có bấy nhiêu vũ mị.

A Thăng khô khan lưỡi nuốt nước bọt:

- Đây là?

- Phần thưởng cho vị bang chủ quang minh lỗi lạc là hai vị phu nhân. Thích không? Bọn tôi chờ anh thật lâu.

Lý Khuynh La yêu kiều cười.

- Nhanh đền đi!

Chung Diệm Linh trách móc, lắc lư bờ mông tròn.

A Thăng trong lòng hoả nhiệt nhanh chóng bừng cháy. Hắn thầm than:

- Xin lỗi trụ trì Huyền Không, con lại phạm sắc giới đây. Tình cảm hai người bọn họ không thể không đáp a!

Hữu tình hay vô tình,

Đều bị ràng buộc bởi chữ tình.

Bần tăng là tình thánh!

A Thăng cười to, cởi phăng chiếc áo ra lao vào bầy cừu.

- Ứ..

Hai vị phu nhân lập tức yêu kiều rên rỉ.