Chương 18: Bạn Cùng Phòng Luôn Nghi Ngờ Tôi Là Nữ Giả Nam - Chương 18

Thời gian đã qua nửa học kì, trên diễn đàn trường rốt cuộc cũng xuất hiện một bài viết mà độ thảo luận còn cao hơn bảng xếp hạng giáo thảo.

Nội dung bài viết là một video, nam sinh trong video tướng mạo xuất chúng, cầm một cái túi tiến vào nhà vệ sinh nam khu tổng hợp bên trái, một lát sau đi ra lại là một cô gái mặc áo khoác, tuy góc quay nhìn không rõ nhưng vẫn đủ để mọi người thấy cô gái này không chỉ có vóc dáng cao ráo còn có ngũ quan tinh xảo xinh đẹp lạnh lùng. Video Cố Nghiêu thay trang phục như một quả bom nổ tung diễn đàn trường.

Bài viết "Nữ trang đại lão - Cố Nghiêu" hot ngay trong một đêm, liên quan đến tin đồn Cố Nghiêu thích giả gái còn là đồng tính luyến ái lan truyền nhanh như gió, còn có người nặc danh tố cáo Cố Nghiêu ỷ vào gia thế đào góc tường nhà người khác.

Buổi tối, nhóm sinh viên năm nhất cũng bởi vì bài viết này mà ồn ào một trận.

Bạn A: Không nghĩ tới Cố Nghiêu lại có sở thích này...

Bạn B: Không phải đã nói cậu ta là đồng tính luyến ái sao?

Bạn C: Mấy người có nghe không? Mấy ngày trước có người nhìn thấy cậu ta và một nam sinh khác ở sân thể thao có cử chỉ mập mờ...

Bạn B: Ai thế... Ai thế...? Biết thì nói mau đi...

Bạn C: Cái này... Tôi thật ra cái gì cũng không biết...

Bạn A: Các người cẩn thận, người ta là phú nhị đại đó, trong nhà không dạy nổi, đồng tính luyến ái thích giả gái thì làm sao, ai dám quản?

Bạn D: A... A.... A... Nói không chừng người ta chính là một đôi đó!

Bạn E: Con mẹ nó các người đừng nói nữa, Cố Nghiêu mặc váy cho dù không trang điểm cũng như vậy....

Bạn D: Là tôi không xứng làm con gái!

Bạn E: Không hình dung nổi, nhưg và cái mặt kia, cái chân kia, tôi cũng muốn xem!

Hệ thống: Bạn E bị nhân viên quản lý Cố Diệc cấm ngôn ba ngày.

Cố Diệc: @Bạn A thật ngại quá, bạn học Khưu Thịnh Minh, có tiền đúng là rất tuyệt vời (mỉm cười)

Lý Xán và Trương Bằng Huy vốn đang đáp trả những bình luận công kích Cố Nghiêu ở bài viết trên diễn đàn, bỗng nhìn thấy một loạt thao tác của Cố Diệc trong nhóm, không nhịn được giơ ngón cái lên.

Mà nhân vật chính của sự kiện này, Cố Nghiêu lại không có một phản hồi nào.

Buổi tối hôm đó Cố Nghiêu không về trường, anh mập nhìn cậu sáng sớm đi ra khỏi quán net mang theo sắc mặt khó coi không khỏi rùng mình một cái.

Tối hôm qua Cố Nghiêu đặt điện thoại xuống liền điên cuồng chơi game, sau đó chuông điện thoại vang lên liên tục cũng không bắt máy, mãi cho đến khi điện thoại hết pin, từ vẻ mặt đó của Nghiêu ca, anh mập nghĩ chắc có người sẽ gặp xui xẻo.

Thời điểm cách giờ lên lớp còn có năm phút đồng hồ, dưới kí túc xá nam sinh của học viện cơ khí có người đánh nhau, không ít người xem náo nhiệt chạy đến vây xem, nhanh chóng chiếm hết lối đi.

"...! Khưu Thịnh Minh, mày còn mặt mũi mà nói là bạn bè?"

"Bạn gái của mày thì chính mày hiểu, rõ ràng cô ta căn bản là chướng mắt mày."

"Con mẹ nó mày lặp lại lần nữa xem...."

Âm thanh ồn ào náo động vẫn còn chưa dứt, một hộp sữa đậu nành mới uống được vài ngụm tưg xa bay tới, xoay tròn trên không trung bằng tốc độ cực nhanh, đập xuống nơi phát ra âm thanh huyên náo.

Hai nam sinh đang níu lấy cổ áo nhau lập tức buông tay ra, dạt sang bên cạnh.

"Hừ."

Một tiếng này vang lên, xung quanh một mảnh yên tĩnh.

Đám người không biết lúc nào đã tản ra thành một lỗ hổng, Cố Nghiêu thẳng người chậm rãi đi đến, đôi mắt hoa đào quét qua đám người đang chỉ trỏ xung quanh, cười như không cười nhìn bọn họ nói:" Rau gà mổ lẫn nhau có ý nghĩa gì? Đánh cho đến chết đi..."

Hai người sắc mặt vốn đã khó coi, sau đó lại đỏ lên, nam sinh bị bạn gái phản bội nổi giận đùng đùng cất bước đi, để lại Khưu Thịnh Minh bị Cố Nghiêu gọi lại.

Thời gian lên lớp đã đến, thấy mọi người xung quanh đã tản ra gần hết, Khưu Thịnh Minh cau mày nhìn Cố Nghiêu quát:" Cố Nghiêu, mày có ý gì...!?"

"Tao có ý gì?" Đây là trong lòng đã rõ còn ở chỗ này giả bộ hồ đồ à?

Cố Nghiêu cười lạnh một tiếng, từng câu từng câu trả cho y:" Mày bịa đặt tao ở trường cấp ba cướp bạn gái của mày, sau đó lại quay video ác ý hãm hại tao, mày bẫy tao nhiều như vậy, mày nói xem tao có ý gì?"

Mấy nam sinh buổi sáng không có tiết đứng trên lầu muốn xem đánh nhau, một trong hai nhân vật chính là người hot nhất hôm qua, Cố Nghiêu, vì vậy bắt đầu mang điện thoại ra quay lại.

Lúc Cố Diệc đi đến, trên mặt Khưu Thịnh Minh đã ăn một đấm, trên mặt Cố Nghiêu đầy vẻ hung ác lại đạp trên người y một cái, nhìn có vẻ không thể nguôi giận ngay được.

Khưu Thịnh Minh vốn ngại nội quy của nhà trường vẫn chưa dám đánh trả, bây giờ lại gặp phải Cố Diệc vội chật vật che khoé miệng nói:" Cố Diệc! Cố Nghiêu đánh nhau cậu thân là phó chủ tịch hội học sinh, cậu sẽ không để việc tư xen vào việc công làm trái quy định đúng không?"

Đồng phục trên người Cố Diệc vô cùng sạch sẽ, tóc tai cẩn thận tỉ mỉ, một chút cũng không nhìn ra đêm qua hắn không hề ngủ. Cố Nghiêu vừa quay đầu lại nhìn đã bị hắn ôm lấy từ phía sau.

Tay Cố Nghiêu còn đang giữ nguyên năm đấm cắn rằn nói:" Cố Diệc, con mẹ nó cậu buông ra cho lão tử."

Mỗi lần đều dùng nội quy "đánh nhau sẽ bị đuổi học" ngăn cản cậu, cậu sớm đã chịu đủ rồi.

Cố Diệc không thèm liếc nhìn Khưu Thịnh Minh, một tay vòng qua bả vai Cố Nghiêu, một tay xoa xoa lưng giúp cậu hạ hoả:" Nghiêu Nghiêu, tôi hiểu tâm tình của cậu, nhưng cậu không thể ra tay..."

"Cậu giải thích cái rắm! Cậu cũng cút đi!"

Không đứng chung chiến tuyến với cậu thì coi như vứt đi, rõ ràng muốn giúp đỡ Khưu Thịnh Minh còn muốn ngăn cản cậu, tại sao cậu không được tức giận? Cậu hận không thể cắn chết tên Cố Diệc đần độn này!

Sắc mặt Cố Nghiêu vô cùng khó coi, càng về sau càng giận tím mặt.

"Không đánh bây giờ thì không được?" Cố Diệc lại hỏi.

"Đúng!"

"Tốt lắm."

Một câu "Tốt lắm cái rắm" của Cố Nghiêu còn chưa thốt nên lời, Cố Diệc đã buông cậu ra, một cú đấm lưu loát ngoan lệ rơi vào mặt Khưu Thịnh Minh.

Khưu Thịnh Minh lảo đảo lui về phái sau vài bước, không thể tin nổi mà bụm mặt nhìn hắn, khí lực của Cố Diệc lớn hơn Cố Nghiêu rất nhiều, mặt y lập tức sưng lên.

Cố Diệc nói:" Cũng đúng, mày bịa đặt cho Nghiêu Nghiêu lâu như vậy, sớm nên trả lại."

Mấy nam sinh trên lầu thấy tình thế xoay ngược, điện thoại cầm ở tay suýt nữa từ trên cao rơi xuống, phó chủ tịch hội học sinh không chỉ không ngăn cản đánh nhau trong trường mà còn tự mình xông lên làm nhân vật chính?

"Hai đứa chúng mày thật buồn nôn!" Dưới lâu, tiếng kêu gào thảm thiết và tiếng chửi rủa của Khưu Thịnh Minh điếc không sợ súng, Cố Diệc trầm mặt càng ra tay ác liệt hơn, một quyền đánh vào bụng y, nắm đấm lại vung mạnh lên, tư thế kia làm cho Cố Nghiêu giật nảy mình.

Cố Nghiêu không ngăn cản được Cố Diệc, vội nói:" Cố Diệc! Tôi không muốn báo thù..."

Thấy người vây xem trên lầu ngày càng nhiều, thậm chí có người nhận ra Cố Diệc bắt đầu quay phim chụp ảnh, Cố Nghiêu cuống lên:" Cố Diệc con mẹ nó cậu dừng tay! Cậu muốn đánh chết nó à?"