Chương 1: Bắc Đẩu

Chương 1: Bắc Đẩu

Ta tên Lý Bắc Đẩu, bởi vì ta ra đời ở thời điểm Bắc Đẩu tinh chói sáng trên bầu trời.

Có câu trên trời có dị tượng, quý tử ra đời, đáng tiếc lại không ứng nghiệm với ta , mụ ta là có bầu trước khi lập gia đình, tên cha khốn kiếp của ta làm nàng to bụng rồi chạy, mụ ta vì không trễ nải việc kiếm tiền nên đã ném ta cho ông cậu ba nuôi dưỡng.

Ông cậu ba là một thầy xem phong thủy, ta lớn lên cùng hắn, học được rất nhiều. Về sau khi hắn già, ta liền tiếp quản cửa hàng phong thủy. Bất quá khách lâu đời thấy ta mới chừng hai mươi, cảm thấy ta không có bản lĩnh thật sự, vì vậy không tới nữa, khiến ta mãi vẫn chưa có cơ hội trổ tài..

Người sống sao có thể để chuyện nhỏ làm cho ngột ngạt. Vì vậy ta quyết định chuẩn bị đi đăng ký làm shipper. Cơ mà bỗng dưng ngẩng đầu lên lại thấy trước cửa có con mèo đen đang ôm cột leo lên trên.

Trong phong thủy, đây là Hắc Hổ ôm trụ, người gặp tất phát tài!

Mèo mới vừa mới leo lên xong, một thiếu phụ hai mươi bảy hai mươi tám liền tiến vào, muốn ta đi xem phong thủy cho nhà nàng.

Ta vội để điện thoại di động xuống, giả dáng cao nhân, hỏi nhà ở đâu?

Thiếu phụ nói ở Dương Thủy Bình.

Ta vừa nghe liền héo queo, khó khăn lắm có kèo mua bán, sao lại ở nơi xui xẻo đó. Lúc ông cậu ta còn tỉnh táo đã định cho ta ba quy củ tới chết cũng không được làm trái. Đầu tiên là âm dương phân tách, thứ hai là không đạp lên ngạch cửa nhà, thứ ba chính là không đi Dương Thủy Bình.

Âm dương phân tách là không được động chạm tới việc làm ăn của người cùng nghề. Hai điều trên còn dễ hiểu nhưng ta thật sự không biết Dương Thủy Bình có gì đáng để kiêng kỵ. Khi ấy ta hỏi ông cậu, lão đầu liền bản, muốn sống lâu thì đừng hỏi nhiều, đồng ý thì làm, không làm được làm chó.

Ta lại chẳng muốn làm chó, cho nên dù thiếu phụ ra gấp đôi tiền ta cũng kiên quyết

từ chối.

Thiếu phụ không biết nội tình, thấy không làm gì được nữa thì mặt trầm xuống, bảo nếu ta không chịu, hôm nay nàng ở lì tại đây không đi.

Tiếp đó bắt đầu tháo nút áo, kéo vai áo xuống.

Là một người độc thân, máu mũi ta xém tí là phụt ra.

Trời ạ, nàng ta muốn làm gì? Xem phong thủy thôi mà, cần gì làm quá vậy chứ? Bất quá ta lập tức phát hiện trên trên da thịt nàng là dấu tay màu xanh, hơn nữa không phải bàn tay lành lặn mà có ngón bị cụt.

CMN, chồng nàng thật biết chơi.

Khoan đã, hình như trên ngực nàng có một nốt ruồi son, trong phong thủy đây được gọi là gai trạch sát, nói lên nhà nàng bị người âm quấy phá, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nàng ấy đã không còn nhiều thời gian nữa.

Không đợi ta kịp nhìn kỹ, thiếu phụ ho một cái rồi nghiêm nghị nói, ngươi nhìn nửa ngày rồi, đã ghiền chưa? Còn không theo ta đi xem phong thủy, ta sẽ hô to ngươi phi lễ ta đó.

Đúng là ở nhà cũng có họa từ trên trời rơi xuống.

Thật ra ta cũng không sợ, cơ mà nếu không đi có khác nào thấy chết không cứu. Nếu có bà lão bị ngã trước mặt ngươi, kêu ngươi đỡ ngươi có đỡ không?

Đã tới nước này nếu không nhận thì cắn rứt lương tâm quá, ta cắn răng quyết định làm người tốt. Đáng tiếc sau này ta mới biết, muốn làm người tốt phải trả cái giá rất đắt.

Thiếu phụ thấy ta đồng ý thì nghĩ chiêu này của nàng có hiệu quả rồi, thần thanh khí sảng, bắt đầu đề phòng con cóc ghẻ là ta sẽ thèm khát thiên nga là nàng. Cơ mà ta cũng lười giải thích.

Dương Thủy Bình ở phía tây huyện thành, hơi vắng vẻ nhưng khi tới nơi vẫn thấy phong thủy của nó vẫn rất tốt.

Năm dãy núi phía sau gộp thành ngũ phúc lâm môn, xem như thu bình an, chiều minh tài. Phía trước có ba dãy núi, ở giữa cao hai bên thấp, cũng chính là trong phong thủy Bút giá sơn.

Nơi đối diện phong thủy Bút giá sơn sẽ sinh ra người ta, con cháu phúc đức lớn, có thể có trạng nguyên hoặc nổi danh bảng vàng. Năm nào đó có một trường cấp ba đã tới nhờ ông cậu ba của ta hỗ trợ chọn nơi xây trường. Hắn đã chọn một nơi đối diện Bút giá sơn, hiện trường cấp ba đó đã nổi danh cả nước, thường xuyên xuất hiện trên Tencent, hàng năm có rất nhiều học sinh thi đậu Thanh Hoa hoặc Bắc Đại.

Còn lại không gì là không ổn.

Ban đầu ta có chút khẩn trương, nhưng khi nhận ra Dương Thủy Bình cũng chẳng phải sơn cùng thủy tận gì thì thầm an tâm.

Sau khi vào nhà, đi một vòng ta liền nhận ra vấn đề của nơi này là cách bố cục.

Dương trạch (nhà cho người dương) được bố trí trước hẹp sau rộng tạo thành hình chữ Giáp chặn tà ma ngoài cả, giúp tích trữ phúc đích, từ đó mới có thể chiêu tài nạp phúc.

Nhưng căn nhà này thì ngược lại, mà chỉ có âm trạch (nhà cho người âm) mới được bố trí như thế, khiến linh hồn dể vào khó ra, dùng để cố linh và an linh.