Chương 68: Nhân vật nguy hiểm

Lệ Khuynh Thành trợn mắt lườm Tần Lạc, nói: "Cậu liệu mà cầm cho chắc vào. Tôi chỉ lấy có một cái bình mẫu thôi đấy. Cậu nếu đánh rơi, tôi lại phải gọi người đưa tới. Cậu sẽ lại phải ở cùng với nữ sắc lang như tôi thêm một tiếng nữa đấy. Trong một tiếng này, tôi có thể làm ra rất nhiều chuyện với cậu."

Vô luận là nói nghiêm túc như thế nào, lời nói từ trong cái miệng yêu diễm của Lệ Khuynh Thành thốt ra, luôn khiến người ta nghĩ bậy nghĩ bạ.

"Đây là gì?" Tần Lạc hỏi.

Cẩn thận ngắm nhìn cái bình gốm trong tay. Không thể không nói, Lệ Khuynh Thành là một nữ nhân rất có thẩm mĩ, bất kể là cách ăn mặc hay là cách trang trí phòng làm việc của cô ta đều rất đặc sắc.

Tạo hình của chiếc bình này là giống như bình rượu, miệng tròn cổ dài, nền màu trắng trang nhã, hoa văn màu xanh điểm bên trên vô hình trung đã đề cao đẳng cấp của bình gốm lên rất nhiều, khiến cho chiếc bình rất có giá trị sưu tầm.

"Đây là kết tinh tình yêu của đôi ta." Lệ Khuynh Thành nói, cứ như chiếc bình thuốc này đúng là do cô ta hoài thai chín tháng mười ngày mà sinh ra vậy." Cậu thử đi, xem hiệu quả thế nào.

Tần Lạc mở nút bình, từ bên trong móc ra một chút vật thể hình phấn màu trắng như bột mì, đặt trong lòng bàn tay.

Dùng mũi ngửi ngửi, nói: "Mùi vị không tồi, so với Kim dũng dưỡng cơ phấn của thì thơm hơn một chút, hiệu quả đã trải qua nghiệm chứng chưa?"

"Đương nhiên là rồi. Tuy trong phối phương của chúng ta thiếu loại kim dũng trân quý đó. Nhưng, các dược liệu trung y khác cũng có công hiệu hoạt huyệt tan ứ, khu trừ sẹo. Chúng tôi làm thực nghiệm cả ngàn lần, hiệu quả phi thường rõ ràng."

"Vậy thì tốt, bất kể là thế nào, chất lượng sản phẩm nhất định phải qua cửa. Nếu không, chúng ta thà không làm còn hơn." Tần Lạc nhắc nhở. Phương thuốc này là hắn đưa ra, hắn không thể làm hỏng chiêu bài trăm năm của Tần gia.

"Yên tâm đi. Cái này tôi hiểu mà." Lệ Khuynh Thành gật đầu nói.

"Khi nào thì chuẩn bị đẩy ra thị trường?" Tần Lạc biết, Lệ Khuynh Thành tuy bình thường tuy không nghiêm túc, nhưng tính tình lại rất đáng tin cậy, chắc không nói quá về vấn đề chất lượng.

"Tôi tìm cậu chính vì muốn thương lượng chuyện này." Lệ Khuynh Thành nói. "Giai đoạn đầu, tôi đã thành lập một công ty trách nhiệm hữu hạn Khoa học kỹ thuật quốc tế Khuynh Thành. Công ty này sẽ trở thành tổng bộ của chúng ta, phụ trách kinh xoanh thẩm mỹ viện Quốc tế Khuynh Thành và loại phấn dưỡng cơ này. Nếu sau này chúng ta mở rộng ra những sản phẩm khác, cũng sẽ đưa vào phạm trù kinh doanh của công ty này."

"Tôi đã sai người làm hợp đồng phân phối độc quyền rồi, cậu có thể xem. Nếu không có vấn đề gì, thì cậu sẽ là cổ đông lớn nhất của công ty."

Tuy Khuynh Thành Quốc Tế vẫn hoàn toàn thuộc về Lệ Khuynh Thành, nhưng hai bọn họ đều biết, phấn dưỡng cơ một khi đẩy ra thị trường, sẽ nhanh chóng chiếm lĩnh thị trường, trở thành nghiệp vụ kiếm tiền đệ nhất của công ty.

Tần Lạc một mình chiếm bảy thành lợi nhuận của phấn dưỡng cơ, tất nhiên là cổ đông lớn nhất trong công ty rồi.

Từ nay về sau, hắn không phải là cổ đông bình thường mà địa vị trực tiếp được thăng lên thành ông chủ của Khuynh Thành Quốc tế. Lệ Khuynh Thành sẽ trở thành lãnh đạo cao cấp làm công cho hắn.

Lệ Khuynh Thành nói xong, quay người từ trên mặt bàn lấy ra một bản hợp đồng đưa cho Tần Lạc.

Khi cô ả nhoài người lên bàn lấy hợp đồng, cái mông bị chiếc váy đồng phục ngăn màu bạc vẽ ra một đường cong tròn trịa trước mặt hắn.

Tần Lạc dám lấy tên của lão bà tương lai của mình ra thề, ả ta hôm nay mặc quần lót hình chữ T màu đen.

Mỗi cái nhấc tay nhấc chân của nữ nhân này đều tràn đầy vẻ dụ hoặc, một mỗi nơi trên cơ thể đều cực kỳ xinh đẹp. Điều này đã sản sinh ra một áp lực rất lớn đối với Tần Lạc.

Tần Lạc cầm lấy hợp đồng, nhưng không lập tức giở ra ngay, chuẩn bị mang về nghiên cứu.

Hắn không phải là không tin Lệ Khuynh Thành, đây chỉ là thói quen cẩn thận của hắn mà thôi. Đối với những giấy tờ cần phải ký tên, nhất định phải đọc thật cẩn thận.

Lệ Khuynh Thành cũng không bức Tần Lạc phải lập tức ký hợp đồng, người thông minh giao tiếp với nhau thì không cần phải nhiều lời. Cô ả từ trước đến giờ chưa từng nghĩ Tần Lạc là đồ ngốc.

"Còn có một chuyện phải thương lượng với cậu. Cậu là chuyện gia về phương diện này, cậu cho rằng, phấn dưỡng cơ này nên định giá thế nào?"

"Định giá?" Tần Lạc ngẫm nghĩ, nói: "Cái này thực sự rất khó xác định. Tuy tôi không hiểu đạo kinh doanh, nhưng tôi cũng biết, sau khi trừ đi phí tốn, lại phải nhân với một tỷ lệ phần trăm thích hợp."

"Không dùng Kim dũng làm nguyên liệu, phí tổn của mỗi bình đại khái khoảng ba trăm tệ. Nếu quy mô sau này có thể mở rộng ra một chút, phí tổn có thể sẽ được giảm thấp hơn một chút." Lệ Khuynh Thành thẳng thắn nói.

"Vậy thì để sáu trăm tệ một bình đi?"

"Sáu trăm tệ?" Lệ Khuynh Thành mặt mày kinh ngạc nhìn Tần Lạc.

"Cao à?" Tần Lạc xấu hổ hỏi. Lợi nhuận một phát đề cao lên gấp đôi, quả thực là hơi tham thật.

"Tôi thua cậu đó." Lệ Khuynh Thành cười nói. "cậu biết một bộ chăm sóc sắc đẹp bình thường trong thẩm mỹ viện của chúng tôi bao nhiêu tiền không?"

"Không biết." Tần Lạc lắc đàu. Hắn trời sinh đẹp trai, không cần dùng bộ trăm sóc sắc đẹp.

"Sáu ngàn sáu trăm sáu mươi đồng." Lệ Khuynh Thành nói/

"...." Tần Lạc há hốc miệng, không nói nên lời. Chẳng lẽ những cô gái chạy tới thẩm mĩ viễn tiêu tiền đều ngốc hết rồi sao?

"Cậu quá xem thường năng lực tiêu pha của nữ nhân rồi. Hơn nữa, khách quen của chúng tôi chủ yếu là chuyên gia tiêu tiền, nếu định giá quá thấp, ngược lại sẽ khiến khách quen khinh thường sản phẩm."

"Vậy có thấy định giá bao nhiêu thì hợp lý?" Tần Lạc hỏi lại.

Lệ Khuynh Thành cười vũ mị, đôi mắt lẳng lơ lấp lánh có thần nhìn Tần Lạc, nói: "Tôi bảo người làm hai loại bao bì, một loại là hình nước, một loại là hình phấn. Hình nước có giá thấp, chín ngàn chín trăm chín mươi chín chín tệ một bình. Hình phấn thì giá cao hơn, một vạn sáu ngày sáu trăm sáu mươi tệ một bình."

"Cái này..." Tần Lạc trừng mắt, "Có phải là ra giá quá cao không?"

"Đúng, không cao thì người khác sao chịu mua?"

"Định giá quá cao, người khác sao lại nguyện ý tốn tiền để mua?" Tần Lạc nghi hoặc hỏi. Cái này căn bản là không phù hợp với logic mà.

Lệ Khuynh Thành giơ ngón tay ra lúc lắc trước mặt Tần Lạc, nói: "Tiểu đệ đệ à. Đối với tâm lý tiêu tiền của nữ nhân, cậu còn phải học hỏi nhiều. Sản phẩm chăm sóc sức đẹp giá trên một ngàn có nhiều lắm, sản phẩm của chúng ta đưa ra sẽ không khiến bọn họ chú ý.Nếu giá cả cao hơn sản phẩm đồng loại, ngược lại sẽ có thể hấp dẫn được sự chú ý của bọn họ. Hơn nữa, sản phẩm của chúng ta là bí phương độc nhất vô nhị. Tôi phi thường có lòng tin đối với nó. Nữ nhân căn bản sẽ không để ý đến đống tiền được ném ra đâu, chỉ cần có thể khiến bọn họ trở nên xinh đẹp hơn là được."

Tần Lạc gật đầu, thấy Lệ Khuynh Thành nói cũng có lý, thế nhưng trong lòng vẫn hoài nghi. Nói: "Tôi phụ trách cung cấp phối phương, chuyện kinh doanh thì giao cho cô. Tôi tin tưởng cô có thể làm tốt."

" Tiểu đệ đệ. Chờ phát tài đi!" Lệ Khuynh Thành cười tủm tỉn, nói.

XXXXXXXXXXXXX

Sân bay quốc tế thủ đô, là sân bay cỡ lớn của Trung Quốc mới được thành lập hai năm trước, được sử dụng rất nhiều tài liệu thủy tinh công nghiệp, toàn bộ sân bay giống như một căn phòng trong suốt khổng lồ, khiến người ta có cảm giác đại khí bàng bạc, lại rộng rãi sáng sủa, tính năng thu ánh sáng cực tốt.

Tại đại sảnh ở sau sân bay quốc tế, hai người trẻ thuổi có khí chất bất phàm trác việt vô cùng hấp dẫn sự chú ý của người khác,

"Quản Tự ở phòng thí nghiệm Áo Mặc không phải là rất được trọng dụng sao? Hai năm trước đã bắt đầu độc lập phụ trách hạng mục nghiên cứu, sao đột nhiên lại chạy về Yến Kinh?" Một nam nhân tóc mái che mặt, đeo kính gọng đen, tướng mạo bình thường, nhưng lại tạo cho người ta một cỗ cảm giác âm nhu lên tiếng.

"Hạng người như Quản Tự, sao cam tâm cả đời làm việc cho người khác? Hắn sau khi tốt nghiệp bằng lòng ở lại Mỹ công tác, là muốn tích góp thêm chút vốn mà thôi. Xem ra, hắn hiện tại đã tích lũy đủ rồi." Một nam nhân mặc áo vest armani, để tóc ngắn, đứng tại chỗ mà giống như một ngọn cây lên tiếng.

"Hắn trở về, Yến Kinh sẽ náo nhiệt hơn một chút. Nhớ lúc trước Lăng Tiếu yêu thầm Quản Tự, không biết giờ đã yêu người khác chưa." Nam nhân đeo kính mặt mày tươi cười nói.

"Đó là chuyện của bọn họ." Nam nhân tóc ngắn khóe miệng hơi nhếch lên.

"Đúng vậy. Không quan tâm đến việc của họ nữa. Tôi cũng chỉ là muốn xem náo nhiệt mà thôi. Người tình của quần chúng về rồi, không phải là sẽ khiến cho đám nữ nhân lại minh tranh ám đấu giống như lúc trước sao?"

"Có lẽ vậy." Nam nhân tóc ngắn nói. Giơ tay nhìn đồng hồ, nói: "Chắc là phải ra rồi."

Vừa dứt lời, một nam nhân trẻ tuổi mặt áo sơ mii màu tối, bên dưới mặc một chiếc quần màu trắng ngà bước ra.

Đây chính là một nhân vật cực kỳ chói mắt trong quần chúng, chỉ từ thần thái trong mắt những nữ nhân theo sau hắn là có thể nhìn ra điều đó.

Tướng mạo của nam nhân này vô cùng anh tuấn, khuôn mặt gày gò, vô cùng góc cạnh, sống mũi cao, mắt sâu, khuôn mặt phương đông thuần túy, nhưng lại mang theo mỹ cảm của đàn ông phương tây.

Mặt hắn luôn mỉm cười, nụ cười này khiến người ta cảm thấy thân thiết tự nhiên, tư thế bước đi rất nhanh và vững vàng

Nói một cách thông tục, đây là một loại hình mà tiểu cô nương mười mấy tuổi cho đến phụ nữ ba bốn chục tuổi cũng đều thích.

"Tiên sinh, xin chào, tôi là hành khách ngồi ở bên trái anh. Xin hỏi, anh có thể để lại số điện thoại của anh không? Chúng ta cùng ở Yến Kinh cũng coi như là có duyên phận, tôi cảm thấy, có cơ hội thì chúng ta có thể cùng nhau đi uống chén trà." Một cô gái thanh tú, ăn mặc rất đẹp rốt cuộc cũng có đủ dũng khí, vào lúc sắp vuột ra khỏi miệng thì chạy tới xin số điện thoại.

Nam nhân đó nhìn cô gái, nói với giọng thuần hậu và ôn hòa: "Tôi rất vui vì được uống trà với một cô gái xinh đẹp. Thế nhưng, vợ của tôi nhất định sẽ rất tức giận."

Thần thái trong mắt cô gái lập tức trở lên ảm đạm, xấu hổ nói: "Xin lỗi đã làm phiền anh."

"Người nên nói xin lỗi phải là tôi. Chúc cô may mắn." Nam nhân đó mỉm cười, gật đầu.

Từ đằng xa, nam nhân đó nhìn thấy hai người bạn nhiều năm không gặp đang đứng đơi ở cửa.

Hắn bước nhanh mấy bước, khi tới gần hai người bạn thì phân biệt đấm mạnh vào ngực của bọn họ một quyền.

Động tác này có chút không hợp với khí chất của hắn, nhưng, lại tạo cho người ta cảm giác tình thâm ý trọng.

Quả thực vậy, trên mặt hai người bị hắn đấm một quyền lộ ra một nụ cười chân thành.

"Quản Tự, chào mừng cậu về nước." Nam nhân tóc ngắn nói.

"Quản Tự. Kỳ thức tôi không hoan nghênh cậu trở về cho lắm. Cậu về rồi, tâm hồn của những cô gái đó sẽ bị cậu cướp đi hết. Sau này tôi muốn tìm một mỹ nữ để ra ngoài uống trà sợ rằng cũng không có cơ hội." Nam nhân đeo kính mỉm cười nói.

"Yên tâm đi, của tôi cũng là của các cậu. Đi nào. Chúng ta về nhà." Quản Tự cười nói.