Chương 6: Dân chơi phải cặp kè với dân chơi

Vân không phải gái nhà lành giống như Thuỷ trước kia, chính Tuấn đã nói với hắn: "" Tao giới thiệu nó cho mày chỉ để chơi bời, nó chơi nhưng biết cách, mà mày chỉ cần thế thôi đúng không?""Cứ nghĩ đến mối tình trước với Thuỷ, cô gái con nhà lành đấy, hứa hẹn như thế, tin tưởng như thế để rồi đánh đùng 1 cái là sự phản bội. Đúng là "" Cháy nhà ra mặt chuột!!! ""...Hắn cười thầm trong bụng và khinh bỉ mối tình cũ nát của mình bằng việc ngoáy * mũi rồi bắn bung 1 phát ra khỏi móng tay ... Hắn cần phải quên đi nhanh chóng cái quá khứ chết tiệt kia!!!. Hắn không cần con gái nhà lành như trước nữa..!!!! 2 năm đau khổ vì con gái nhà lành là quá đủ rồi!!!!. Hắn đâu thể lấy lại được quãng thời gian khổ đau đã mất?????Hắn thấy mình cần phải bù đắp bằng những cuộc chơi!!!! Hắn thấy mình cần phải có 1 cô gái đẹp và bên trong không đến nỗi để cặp kè trong lúc thiếu thốn tình cảm vô cùng này - Cẩm Vân đáp ứng đủ! .Đầu óc hắn giờ lại say sưa hồi tưởng, mắt hắn lại mơ màng, miệng hắn lại cười khúc khích khi nghĩ về những lời khen ngon ngọt của Vân: "" Anh có đôi mắt đẹp, cái mũi cao, đôi môi giống...con gái, khuôn mặt hao hao ngôi sao Hàn Quốc Kang- Ta "" - ""Cô ta mang đến sự bình yên và vui vẻ, cũng con nhà giàu, cũng ham chơi giống mình. Thật là hợp cạ quá!!! "" Hắn nghĩ vậy và không phủ nhận với trái tim mình là hắn đang ngày một si mê Vân điên dại, ngoài những lời lẽ ngon ngọt còn là những cảm xúc da thịt mới lạ Vân mang đến.....bằng cách ngồi sau xe cứ áp ngực vào lưng hắn và ngọ nguậy....!!!!

"" Nồi nào úp vung nấy "" - Dân chơi phải cặp kè với dân chơi. Hắn thở dài rồi úp cái gối lên mặt ngủ khò 1 giấc!

*

Đội tuyển Việt Nam thắng Malaysia đoạt tấm vé vào vòng chung kết Seagames làm cả đất nước như vỡ oà trong niềm hân hoan chiến thắng. 9 giờ tối nay, khắp phố phường HN tràn ngập sắc đỏ rực rỡ với biển người đông đúc hò reo. Hắn và Cẩm Vân ngồi trong một cửa hàng kem Ý, nhìn ra đường mà cảm giác mặt đất như rung chuyển dưới chân. Thời gian này tối nào hắn và Vân cũng đi ăn kem. Vân thích ăn kem Ý lắm. Hắn có xem trận đấu tối nay và đã thủ sẵn lá cờ Tổ quốc trong cốp xe rồi, chỉ chờ Vân ăn xong và ra đường là phất thôi.

-Anh ơi dân đen nổi dậy!!!! Buồn cười quá!!!

Cẩm Vân cười sặc sụa và chỉ tay về phía mấy gã thanh niên cởi trần vẽ cờ khắp người cầm xoong nồi gõ loạn xạ ...Hắn tiện tay cầm máy ảnh chụp vài pô làm kỷ niệm phút giây chiến thắng này rồi tự cầm máy ảnh chụp cả hai."" Haha "" - Hắn cười phá lên. Đây là tấm ảnh đầu tiên 2 đứa chụp chung với nhau. Trong ảnh, cái lưỡi hắn thì lè ra. Còn Vân nhăn nhăn cái mũi xinh.

-Mình lên đường đi em.!!!!

Nói rồi hắn nhảy bổ ra lấy lá cờ nhét dưới yên xe bảo Vân cầm choàng lên người. Vân cười và bảo hắn cất đi, kẻo như vậy trẻ con lắm. Nhưng hắn cứ nằng nặc muốn được phất cờ. Vân bèn giật lấy lá cờ rồi giấu đi.

-Em ơi anh muốn phất cờ quá...Em giấu cờ anh ở đâu đưa đây đi. Nhanh nào!!!!

Hắn chống chân xuống xe rồi lắc cái mông cho xe chồm chồm lên. Tay giơ cao lên trời hô to: Việt Nam.........!!! Việt Nam....!!! Việt Lammmmmmmmmmmm "" Hắn sướng đến mức nọi nghịu cả lưỡi. Xung quanh chiếc xe Sh là cả 1 biển người và biển khói, cùng tiếng vít ga, tiếng còi xe, tiếng hò hét của cả vạn con người. Vân cứ vỗ vào vai hắn, mà vừa vỗ vừa cười: "" Anh ngồi xuống đi, trẻ con thế???". Còn hắn thì cười cứsằng sặc....

Họ lướt đi hoà mình vào dòng người đông đúc. Hơi nóng hầm hập lan toả trong dòng máu mỗi người dân đất Việt và hầm hập trong trái tim 2 con người trẻ tuổi.. Hắn như đã quên hết mọi mụôn phiền, trên môi hắn lúc này là nụ cười rạng rỡ cùng đôi mắt long lanh. Hắn thấy hạnh phúc. Một niềm hạnh phúc đơn giản và gần gụi quá.. Nó không lớn lao đâu. Hạnh phúc đó chỉ là việc ngoái nhìn ra sau và thấy được Vân cũng đang cười tít mắt giống hắn thôi. Hắn thấy mình trở nên vô tư như thưở nào. Hắn sắp 20 tuổi rồi. Hắn muốn tận dụng nốt những tháng ngày cuối cùng của tuổi Teen để vô tư và yêu đời. Trong năm qua, hắn 19 tuổi mà sống như một lão 49 tuổi bởi những suy nghĩ già cỗi và bi quan. Cẩm Vân đến và đánh thức điều mà bấy lâu nay hắn dường như đã ngủ quên - đó là tuổi trẻ và sức sống 20...Đột nhiên, Vân xà vào ôm hắn, ngả đầu lên vai hắn...Phút giây đó làm hắn cảm giác đất trời như đảo điên. Chàng trai sắp 20 ngồi im re không nhúc nhích, chảy trong con người chàng lúc này không phải là dòng máu hầm hập nữa mà là dòng máu cuồn cuộn của xúc cảm đôi lứa. Cảm xúc bất ngờ làm chàng bối rối chẳng biết phải mở mồm nói gì bây giờ ngoài một câu rất quen thuộc:

- Mấy giờ em phải về....

- Anh cứ đi đi - Vân nói nhỏ, má ấp vào vai hắn không muốn rời...

- Vậy thì sẽ đi suốt đêm nay

- Ừ....

- Hahaha - Hắn cười rất to, sung sướng vô bờ.

Tối nay hắn diện quả đầu mào gà với màu nhuộm mới đỏ hoe, mặc chiếc áo len hiệu Roberto Cavalli ôm sát lấy tấm thân to khoẻ, quần jean Levi"s rách lỗ chỗ cùng đôi giày trắng Gucci . Vân diện cả bộ jean cùng đôi bốt đen. Vẻ đẹp của chàng trai cao 1m82 với cô gái cao 1m72 làm không ít người đi đường trầm trồ ngưỡng mộ. Đằng sau chiếc xe SH đen là bao cặp mắt đàn ông thèm thuồng Vân bởi thân hình cô ta quá đẹp. Hắn thấy mình thật tự hào. Hắn muốn hét to lên cảm ơn ông Trời đã ban cho hắn niềm tự hào này.

-Em có tin 2 ta là cặp đẹp đôi nhất cái đất Hà Thành này không?

-Không dám

-Còn ai toàn diện hơn được so với chúng ta?