Chương 1: Chuyển Thế Trọng Sinh

Khắp nơi bao phủ một tầng mây mù, như sóng gợn trên bầu trời, nhẹ nhàng mà tĩnh mịch, làm cho người ta thấy vui sướng vô cùng.

Nơi này thiên địa nguyên lực nồng đậm tới vô tận, cơ hồ chỉ cần hấp thụ một chút ít, chỉ là một ngụm thôi cũng kéo dài được cả tuổi thọ.

Đúng vậy, đây chính là Hồng Mông nguyên lực.

Nếu đã có Hồng Mông nguyên lực, vậy thì tuyệt nhiên không cần phải suy nghĩ nữa, đáp án đã vô cùng rõ ràng. Ngoài Hồng Mông giới ra, còn nơi nào có thể có Hồng Mông nguyên lực cơ chứ ?.

Trước mặt là một cung điện vô cùng nguy nga tráng lệ, toàn thân đều là một màu vàng kim chói lọi rực rỡ. Nằm tại vị trí cao nhất của nơi này, chính là nơi trú ngụ của Cửu Long một trong hai vị đáng sáng thế tối cao, đồng thời cũng là nơi chưởng quản mọi thứ của Hồng Mông giới.

Có mặt tại nơi này, chính giữa đại điện là một cái bàn hình tròn, trên bàn có những quân cờ gồm có hai màu đen và trắng. Hai thân ảnh ngồi đối diện nhau, nam tử bên tay phải mặc một bộ y phục màu đen kỳ dị, màng che mặt che khuất đi dung mạo của hắn, khí thế khủng bố vờn quanh, làm cho người ta không dám lại gần.

Nếu như hắn là lạnh lẽo, u mịch thì người phía bên tay trái hắn ngồi đối diện hoàn toàn ngược lại. Một thân y phục màu trắng toát ra vẻ thần bí uy nghiêm không gì sánh được, trên gương mặt mang theo sự uy ngiêm, toàn thân bao phủ một tầng hào quang.

Lúc này đây bước đến trước mặt họ là một người có dáng vẻ e ngại, hắn đứng một bên cung kính hai vị trước mắt không dám lên tiếng.

" Cửu Long này, chúng ta tranh đấu với nhau đến bây giờ là bao nhiu lâu rồi, ngươi có biết không? " Nam tử mặc y phục màu đen mở miệng đánh tan sự im lặng vốn có!

" Không biết, ngươi hỏi chuyện này làm gì? " Nam tử y phục màu trắng tay cầm quân cờ màu trắng vừa đánh vừa trả lời!

" Cửu Long a Cửu Long, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy cô độc hay sao? "

" U Tà, cô độc hay không không quan trọng, quan trọng là ở đây có hai người chúng ta là đủ rồi! "

" Ngươi chắc ở đây chỉ có hai người thôi sao? " Nam tử áo đen liếc mắt sang bên người bên cạnh.

Nghe nam tử áo đen nói, nam tử áo trắng liền dừng một lát, hắn đặt ngay quân cờ của mình lên một vị trí trên bàn cờ rồi vội nói " Chỉ có hai người chúng ta mà thôi, ngoài ra chẳng còn ai cả " Trong lời nói của y cất chứa một sự tịch mịch đến kỳ lạ, nhận ra được điều đó, nam tử áo đen liền nhếch miệng cười tà một tiếng " Cửu Long, ngươi cảm thấy hai chúng ta suốt mấy tỷ năm qua, ngày đánh nhau, đêm chơi cờ không khỏi quá buồn bực đi a "

" Ý ngươi muốn nói điều gì? nói luôn đi đừng bắt ta phải đánh ngươi " Nam tử áo trắng lộ vẻ bực bội, hắn gằn giọng, khí thế của hắn chợt cuồng bạo lên ép về phía người đối diện.

" Đánh, muốn đánh thì ngươi cũng không thể thắng ta, đã bao nhiu lần ngươi cũng dùng cái từ này, có khi nào ngươi cảm thấy thắng qua ta? " Nam tử áo đen không để ý khí thế của nam tử áo trắng, nhẹ nhàng phất một cái làm tiêu tan đi, hắn nhàn nhã đáp lại.

" Nếu không thì chúng ta lại thử sức một hồi, để xem ta có đánh ngươi thành đầu lợn hay không? " Nam tử áo trắng không phục liền nói.

" Thôi, ta không muốn đánh nhau với ngươi nữa, mỗi lần hai ta đánh nhau đều làm cho các tinh cầu nổ tung, làm nhiều sinh linh chết đi, thật tội lỗi a " Nam tử áo đen nói với cái giọng trêu tức.

" Ngươi mà cũng biết tội lỗi ư U Tà, ngươi mà có tình cảm thì tất cả những sinh linh của ta đã van lậy ngươi rồi "

" Thôi, hôm nay ta tới đây không phải cùng ngươi tranh luận, mới lúc vừa rồi ta vừa nghĩ ra một ý tưởng, cái ý tưởng này ta cảm thấy rất hứng thú, tin rằng khi ngươi nghe được liền cũng như ta " Nam tử áo đen gợi ý.

" Được, ngươi nói nghe thử xem nào, nếu không làm ta hứng thú, ngươi cũng biết kết cục của ngươi rồi đấy " Nam tử áo trắng trong lòng cũng có tò mò liền hỏi.

" Cửu Long, ngươi nghĩ chúng ta hai người tranh đấu lâu như vậy nhưng vẫn không có ai chiến thắng qua ai, ta cảm thấy thật sự tịch mịch, ta muốn nói với ngươi là ta muốn chuyển thế trọng sinh tu luyện lại từ đầu, mục đích để tìm kiếm sự kích thích và hứng thú của mình, ngươi nếu cảm thấy hứng thú thì cùng đi với ta " Nam tử áo đen dụ dỗ.

" Nếu ngươi với ta cùng chuyển thế trọng sinh, thì mảnh hồng mông này ai quản lý? " Nam tử áo trắng mặc dù trong lòng có chút hứng thú với đề nghị của người đối diện mình, nhưng y vẫn lo lắng hỏi lại.

" Ngươi lo cái gì mà lo, ngươi nghĩ trên đời này còn có ai có thể chiến thắng chúng ta, theo ta thì chúng ta cứ giao nơi này lại cho Thiên Đạo quản lý, dù gì năng lực của nó ngoại trừ hai chúng ta ra thì nó là người mạnh nhất rồi, không cần phải lo ngại " Nam tử áo đen tiếp tục dụ dỗ.

" Thôi được rồi, Thiên Đạo, ngươi lại đây "

Sau khi nghe tiếng gọi của nam tử áo trắng, một bóng người lập tức xuất hiện, là một nữ tử y phục màu xanh nhạt mang theo khí tức mãnh liệt, mặc dù so với hai người phía trước yếu hơn rất nhiều, nhưng cũng làm cho người ta có một cảm giác áp lực. Nữ tử vội vàng cung kính, khom người khẽ nói " Chủ nhân cho gọi Thiên Đạo "

" Ta gọi ngươi để giao cho ngươi một trọng trách, sau này nơi đây toàn bộ giao cho ngươi quản lý " Nam tử áo trắng lên tiếng.

" Vâng thưa chủ nhân " Nữ tử sau khi nhận được mệnh lệnh vừa ban, nàng khẽ gật đầu đáp ứng rồi biến mất không dấu vết.

" Được rồi U Tà, chuyện đã xữ lý xong, bây giờ ngươi muốn làm như thế nào? " Nam tử áo trắng sốt sắn hẵn lên hỏi.

" Nhìn ngươi kìa, đường đường là Cửu Long sáng thế thần mà lại có thái độ như vậy, thật tình làm cho người ta thật mở rộng tầm mắt à " Nam tử áo đên trêu ghẹo.

" Ngươi bớt bớt lại đi, nếu ta không phải vô địch lâu lắm rồi thì ta cũng chẳng cần quan tâm tới cái chuyện chuyển thế gì gì này đâu " Nam tử áo trắng gằn giọng.

" Thôi thôi, ta biết rồi, ngươi cần gì phải nhảy cẩng lên như chó vậy chứ hã "

" Ngươi nói ai là chó, ngươi có tin ta đánh người thành đầu lợn hay không "

" Ta nói ngươi làm như chó chứ không phải là chó, ngươi hiểu lầm ta rồi, thật là đau lòng quá đi mà " Nam tử áo đen lộ vẻ sợ sệt, ấm ức phân bua.

" Rốt cuộc có muốn đi hay không, nếu không đi thì ta trở về, không rảnh đứng ở đây nói chuyện phiếm với ngươi " Nam tử áo trắng mất vui định xoay người rời đi "

Thấy vậy nam tử áo đen liền ngăn lại " Ấy đừng nóng, bây giờ chúng ta đi ngay, ngươi tính tình bao lâu nay đều như vậy, không thay đổi chút nào, giỡn không có vui a "

" Nói đi, muốn đi như nào ? " Nam tử áo trắng mất kiên nhẫn liền gằn giọng.

" Ừm, theo ta thì để cho công bằng, hai chúng ta sẽ chuyển thế trọng sinh ngẫu nhiên, vị trí thì cũng là một vùng đất ngẫu nhiên, ngươi nghĩ thế nào? " Nam tử áo đen trả lời.

" Vậy cũng được, nhưng ngươi muốn cùng ta cùng chuyển thế tại trên một vùng đất hay là khác nhau "

" Ta nghĩ, chúng ta nên cùng chuyển thế trên cùng một vùng đất, vì sao, vì Cửu Long ngươi cùng U Tà ta là kẻ thù, cũng là bạn tri kỷ, thiếu ai cũng không được, ngươi thấy có đúng không? " Nam tử áo đen miệng nói nhưng trong đầu đang tính âm mưu khác.

" ừm, coi như người thức thời, bây giờ xuất phát luôn hay làm sao, ta có thể chỉ định hai chúng ta cùng chuyển thế cùng một lúc " Nam tử áo trắng phấn khích liền thúc dục nam tử áo đen.

" Được rồi, lên đường nào người anh em " Nam tử áo đen gật đầu, hắn nhếch mép cười mỉm như là vừa lừa gạt người bạn cũng như kẻ thù truyền kỳ đời hắn.

" Được "

" Vạn Thế Chi Thần, Cải Sinh Hoàn Mệnh, Chuyển Thế Trọng Sinh " Sau khi hô một đoạn pháp quyết, một cái hố xuyên không gian được hình thành, hai người sáng thế thần Cửu Long cùng U Tà bước vào trong đó, nháy mất mấy tích không dấu vết.

Sau khi nhìn thấy hai vị chủ nhân đã đi, vị nữ tử liền lắc lắc cái đầu, nàng thì thầm " Haizz, hai tên điên này xuống nhân gian, không biết sẽ làm loạn đến mức nào, cầu mong những sinh linh bên dưới an lành tránh khỏi sự tàn bạo điên khùng của hai tên ác ma này "

" Thiên Đạo, ngươi to gan thật đấy, dám có suy nghĩ mắng chúng ta, ngươi muốn đánh mông hay sao? " Sau khi nữ tử có tên Thiên Đạo vừa có suy nghĩ tiêu cực đối với hai vị chủ nhân của nàng, ngay lập tức có một giọng nói vang lên trong thức hải, nàng hoảng sợ vội lên tiếng " Kính thưa chủ nhân tha tội, Thiên Đạo không dám suy nghĩ bậy bạ nữa " Giọng nói vừa rồi là của U Tà, chỉ có y mới có giọng điệu dâm đãng như vậy mà thôi. Cửu Long tốt hơn nhiều U Tà, Cửu Long uy nghiêm không phải không đúng đắn như U Tà, lúc nào cũng tìm cơ hội đánh cái mông của nàng.

" Thiên Đạo, ngươi lại dám nghĩ xấu về nhân cách của ta, ngươi lại muốn ta lột sạch quần áo của ngươi chăng? " Giọng nói lại vang lên, Thiên Đạo sắc mặt biến sắc, nàng nhanh chóng bỏ chạy, biến mất không dấu vết,.....