Chương 5: Huyết mạch tiến cấp- bất tử

Keng, diệt sát Nhập Linh tầng 3 Ác Ma Thú nhận được 3000 sát điểm và pháp lực.

Keng, diệt sát Nhập Linh tầng 3 Ác Ma Thú nhận được 3000 sát điểm và pháp lực.

Keng, nhận được 2 Hồn Đan tam phẩm

Keng, lần đầu vượt cấp diệt sát kẻ địch được tặng 1 gói quà Trưởng Thành.

Liên tục bốn âm thanh thông báo vang lên trong đầu Dương Tuấn, bây giờ hắn đang đứng trong một vùng đất bị hãm sâu, máu tươi, vết cháy đen khắp nơi, dưới chân là xác hai con Ác Ma Thú, Dương Tuấn cũng chẳng tốt hơn, toàn thân máu tươi nhuộm đỏ, cánh tay chi chít vết răng, vết rách do móng vuốt tạo thành.

Thông tin hiện tại:

HP: 10/300.

MP: 20/400. (Hay pháp lực để thi triển công pháp).

Pháp Lực: 6301/6000.

Keng, tu vi tăng lên Luyện Thể tầng 7.

Âm thanh thông báo tăng cấp của hệ thống vang lên, một dòng nước ấm chảy khắp cơ thể Dương Tuấn, phục hồi những vết thương, khôi phục sức sống.

Mỗi khi lên cấp, thì dù có chết đi cũng có thể sống lại, giống như được sinh ra lần nữa, không một chút khiếm khuyết.

- Công năng này thật tiện lợi a, lấy chút thịt ăn chứ nhỉ?

Dương Tuấn dùng Thiên Đao xẻ phần thịt ở bụng và thân của con hổ và gấu, ném vào túi đồ, sau đó thả lại một viên Hồn Đan, xem như làm việc tốt cho Ác Ma Thú nào may mắn.

Sau khi Dương Tuấn rời đi, một bóng đen lao ra, nuốt lấy viên Hồn Đan, sau đó từ từ cắn nuốt thịt của hai con Ác Ma Thú này, thịt chúng là thứ đại bổ, bóng đen nhìn về hướng Dương Tuấn rời đi, ánh mắt trở nên sắc bén, nó chính là Dạ Bôn Lang mà Dương Tuấn đã tha mạng.

.....................................................

Trở về hang động của Hồ Điệp, Dương Tuấn từ hệ thống mua một bộ nồi, chảo, lấy trong túi đồ một cái bàn cùng hai cái ghế bằng gỗ, đây là do khi vào rừng Dương Tuấn đã làm ra, dùng củi đốt lửa, Dương Tuấn làm sạch thịt, dùng gia vị từ hệ thống ướp thịt, lấy một phần nấu canh, một phần dùng dầu từ một loại cây trồng rừng Chân Cơ chiên vàng, một ít rau hắn hái được từ túi đồ cũng xào sơ qua, tạo thành một bữa ăn đơn giản.

Dù sao, Dương Tuấn kiếp trước là trẻ mồ côi, nên tay nghề nấu ăn của hắn khi nấu cho em gái và Ngọc Lan là không phải tầm thường.

Tiếc là vẫn chưa tìm được gạo, cho nên không có cơm, Dương Tuấn dọn hai bộ chén đũa cho mình và Hồ Điệp, sau đó gọi nàng ấy.

Bữa cơm diễn ra chóng vánh, bàn thịt nhanh chóng bị càn quét, Hồ Điệp và Dương Tuấn xoa cái bụng căng tròn do ăn no của mình, thoả mãn.

- Hư~ Hơ~ Bỗng nhiên nóng quá vậy?

Dương Tuấn phe phẩy bàn tay, cảm giác sức nóng đang lan toả khắp cơ thể, khuôn mặt trở nên đỏ rực.

Hồ Điệp cũng chẳng khá hơn, khuôn mặt đỏ bừng, viền mắt ướt át, miệng thở ra từng làn hơi nóng, ngã gục trên bàn ăn.

- Ư~ Ta nóng quá, cơ thể ta nóng, nóng quá~

Hồ Điệp cố gắng đứng dậy, thân thể liêu xiêu men theo vách đá đi vào cuối hang động, Dương Tuấn cũng cố gắng đi theo, vừa hỏi hệ thống.

Keng, là do Ác Ma Thú Hổ Tộc và Hùng Tộc trong huyết mạch có một loại chất dẫn để dùng làm dâm dược, nhưng nó có tác dụng không mạnh mẽ, cần một khoảng thời gian để phát huy tác dụng.

Dương Tuấn dùng sức vỗ đầu một cái, tuy kiếp trước thịt hổ và gấu cũng gây kích ứng nhẹ, nhưng cũng chỉ khi liên quan đến mật và gân mà thôi, trước nay hắn cũng chưa chế biến qua chúng, đây thực sự là lần đầu tiên hắn chế biến chúng, thật quá tai hại mà.

- Ư, a, nóng quá, nóng quá...

Cuối hang động là dòng suối long lanh, Hồ Điệp từ lúc nào đã cởi bỏ quần áo, ở bên trong dòng suối tự thoả mãn, nhưng lại không có chút tác dụng nào.

- Vì nghĩa quên thân....

Dương Tuấn cởi bỏ y phục, nhảy vào trong dòng suối, tay ôm Hồ Điệp vào lòng, hai bàn tay nhanh nhẹn nhào nặn hai quả đào tiên tròn trịa của nàng.

- Ưm, hưm, đừng làm như vậy mà~ Nha~

Hồ Điệp đưa ngón tay vào miệng, cố gắng kìm nén, miệng cố nói Dương Tuấn dừng lại, nhưng bị hắn kéo hai nụ hoa, khiến nàng há hốc miệng mà rên lớn.

- Để ta giúp nàng....

Dương Tuấn đưa miệng lại gần bên tai Hồ Điệp, miệng thì thầm, sau đó ngậm vành tai của nàng, day nhè nhẹ, bàn tay tinh nghịch đưa xuống phía dưới, hai ngón tay cho vào mật động chọc ngoáy.

- Hư, a~ Đừng m~

Hồ Điệp chưa nói hết câu đã bị miệng Dương Tuấn khoá lại, lưỡi hắn giảo hoạt quấn lấy lưỡi nàng, nước bọt chảy dài xuống cằm.

- Đến nào....

Dương Tuấn bồng Hồ Điệp lên, cự vật hùng dũng xông phá mật động, mật đạo bóp chặt cự vật không rời, nước suối ấm bị ép vào trong mật động, khiến Hồ Điệp ngất ngây vì khoái lạc.

(Không nói nữa, tự tưởng tượng đi 😄)

....................................

Sau một canh giờ ròng rã chiến đấu, Dương Tuấn bế Hồ Điệp, từ trong túi đồ lấy ra một cái giường gỗ, một đống lớn bông vải lấy từ trong rừng và một lớp da thú sạch phủ lên trên, dùng một cuộn lụa, bông, da thú cho vào Sáng Tạo, là đã có hai cái gối đầu cùng chăn, Dương Tuấn đặt Hồ Điệp như một con mèo nhỏ trong lòng nằm lên giường, sau đó cùng nằm lên, kéo chăn lại, cùng Hồ Điệp ngủ say trong hạnh phúc.

(Tụi sửu nhi chưa vị thành niên đã xyz rồi 😏)

.....................................

Lại một buổi sáng bình thường nữa, Hồ Điệp tỉnh giấc trong vòng tay ấm áp của Dương Tuấn, khiến nàng không muốn dậy ngay, cố nằm im tận hưởng nó, ngước nhìn khuôn mặt đang ngủ của Dương Tuấn mà khiến nàng ngây ngẩn không rời mắt.

- Mặt ta dính gì sao?

Bỗng nhiên Dương Tuấn thình lình mở miệng nói, khiến Hồ Điệp giật mình, mặt đỏ bừng xoay người đi hướng khác, khiến Dương Tuấn phì cười, kéo nàng xoay người lại.

- Thế nào? Mặt ta xấu chỗ nào nào?

Dương Tuấn đưa khuôn mặt của mình sát lại gần mặt Hồ Điệp, hơi thở nóng hổi phả vào nhau, khuôn mặt Hồ Điệp từ từ đỏ ửng.

- Xấu ở đây này....

Hồ Điệp xoay mặt đi, hai nắm tay đấm thùm thụp lên ngực Dương Tuấn, giống như một cô vợ đang giận dỗi chồng mình.

- Hắc hắc, để ta xấu xa cho nàng xem...

- Nha~ Đừng mà~ Á, ư...

Buổi sáng trong hang động vang ra âm thanh thở hổn hển của một đôi nam nữ, tiếng da thịt va chạm càng thêm sự dâm dục của họ.

Thái Dương hơi ngã bóng, cũng đã gần trưa, Dương Tuấn và Hồ Điệp mới dừng lại, cả hai thay y phục, Hồ Điệp giận dỗi xoay người đi, trước đó còn thẹn thùng hôn má Dương Tuấn, Dương Tuấn thì nở nụ cười vui vẻ, tiếp tục đi vào rừng lịch luyện, cũng như sưu tầm một ít thực vật hoặc gì đó có ích.

Lần này, Dương Tuấn may mắn tìm được một dòng sông khá lớn, tôm cá sung túc, nước cũng khá sâu, cho nên Dương Tuấn dùng một loại gỗ dẻo dai, khá bền, dùng sáng tạo làm ra lưới, quăng xuống sông, muốn kéo một mẻ lớn.

Uỳnh.....

Vừa kéo một tấm lưới đầy ự tôm cá, một cột nước khổng lồ toé lên, bên trong là một con cá sấu cực to, toàn thân màu nâu sẫm cứng rắn, ánh mắt đỏ ngầu nhìn Dương Tuấn.

Keng....

Ác Ma Thú: Thạch Bì Ngạc Ngư.

Tu vi: Nhập Linh tầng 6.

......................

Rống....

Ngạc ngư rống lớn, thân hình khổng lồ lao tới Dương Tuấn, Dương Tuấn mặt biến sắc thu tất cả vào túi đồ, nhanh chóng đạp thân pháp chạy trốn....

Uỳnh....

Mặt đất chấn động vì thân hình của cá sấu, mặt đất không chịu nổi áp lực nứt toác như mạng nhện, cá sấu tức giận vì mất mồi đuổi theo Dương Tuấn, tốc độ của nó không kém thân pháp Dương Tuấn là bao, Dương Tuấn vừa chật vật né chướng ngại vừa chạy thì con cá sấu cứ thế càn quét, khiến khoảng cách cả hai nhanh chóng rút ngắn.

Dương Tuấn khóc không ra nước mắt, vừa chạy vừa la hét.

- Ngạc Ngư ca, ta không làm gì sai à, đuổi theo ta làm gì?

Rống....

Con cá sấu hầu như không nghe, chỉ rống lớn sau đó tăng tốc đuổi theo Dương Tuấn không bỏ.

- Đừng, đừng tới đây~ À......

Tiếng thét sợ hãi của một thiếu niên vang dội trong khu rừng, khiến từng đàn phi cầm sợ hãi bay tứ tán, một cột bụi cát bắn lên trời cao, liên tục nhiều cột bụi như vậy, mỗi lần xuất hiện cột bụi lại là một tiếng hét đau lòng vang lên.

Hộc.... Hộc....

Trong một hang động tăm tối, vọng ra tiếng thở dốc của một nam nhân, Dương Tuấn may mắn cắt đuôi được con cá sấu, sau đó trốn vào hang động này vì cảm nhận được sự chấn động mãnh liệt của mặt đất từ xa.

Hang động tối tăm khiến Dương Tuấn phải mở Thị Huyết Nhãn để quan sát, thì một điều khiến hắn phải giật mình sợ hãi.

Phía trước, là một cái hồ cực lớn, bên trong không phải nước mà là máu tươi đang di chuyển như có sự sống, khi Dương Tuấn bước đến gần thì phần hang động sau lưng Dương Tuấn sụp xuống, phong toả mọi lối đi, bỗng nhiên hang động bừng sáng lên, cái hồ máu loé ra từng tia sáng màu đỏ.

- Đây là cái gì? Tại sao ở đây có nhiều máu như vậy?

Dương Tuấn đi vòng quanh xem xét, thì mặt huyết trì này sôi trào, từ bên trong chui ra một con bò cạp khổng lồ bằng máu.

Keng....

Linh Thú: Huyết Linh Ma Hạt.

Tu vi: Độ Kiếp viên mãn.

.....................

Đọc xong thông tin về con bò cạp máu, mặt Dương Tuấn trắng bệch, xong, ta xong mất rồi.

Ùng ục....

Mặt hồ máu lần nữa sôi trào, xuất hiện một xoáy nước kì lạ, một nữ phụ với vẻ ngoài mị hoặc quyến rũ bước ra, mái tóc cùng đôi mày màu đỏ kì lạ, bộ áo bào rộng rãi xốc xếch lộ ra bộ ngực to lớn ở trong, bàn tay trắng nõn vuốt ve con huyết hạt cao hơn cô ta hai, ba trượng.

- Tiểu nam nhân, đừng sợ hãi, bọn ta sẽ không làm hại đến ngươi, chỉ là ngươi có hai lựa chọn, ngươi có muốn nghe hay không?

Người nữ phụ mở miệng nói, ngón tay vuốt nhẹ bờ môi đỏ mọng của mình, ánh mắt dụ hoặc nhìn Dương Tuấn.

- Cứ nói đi, đừng lòng vòng nữa, các ngươi rõ biết ta không có đường lui kia mà.

Dương Tuấn khoanh tay trước ngực nói, vẻ mặt vênh váo ngạo mạn, nhưng thực chất là rất sợ hãi.

- Haha, ngươi thật vui tính, được ta nói, một, ngươi giải phong ấn giúp bọn ta, ngươi sẽ có lợi ích, hai, ngươi có thể chọn không giúp và góp "chút" tiết vào huyết trì này.

Nữ phụ này che miệng nở nụ cười, phong tư quyến rũ của một nữ nhân thuần thục, nhưng bên trong là sát ý đậm đặc.

- Được, ta giải, ta giải cho các ngươi, nhưng làm thế nào?

Dương Tuấn gật đầu liên tục như gà mổ thóc, đùa sao, không làm chỉ có chết à.

- Rất thông minh, chỉ cần ngươi tìm được Huyết Ngọc Nhãn ẩn núp trong huyết trì này, phá hủy nó, phong ấn sẽ được phá giải, nhưng chuyện gì sẽ xảy ra trong đó thì bọn ta không chắc.

- Được, ta làm...

Ùm....

Dương Tuấn nhảy ùm vào huyết trì, cố gắng lặn sâu xuống đáy nhưng khắp nơi chỉ là từng dòng máu di chuyển.

- Cái tên ngu xuẩn này, ta chưa nói hết kia mà, đừng tưởng máu ở đây chỉ là máu bình thường, mà là Chân Linh Huyết của Thượng Cổ Huyết Hạt, chỉ cần xui xẻo gặp phải một giọt, thì sẽ bị nó cắn nuốt đến linh hồn cũng không tha đâu.

Người phụ nữ vỗ trán một cái, chịu thua sự ngu đần của Dương Tuấn.

...............

Nữ phụ này là Tần Hiến Anh, lúc trước là một nữ tu thiên tài, đạt đến cảnh giới Nhân Tiên viên mãn, đang định đột phá thì bị gia tộc khác ám hại, phong ấn tại đây để làm thức ăn cho chân linh của Thượng Cổ Huyết Hạt, nhưng rất may chân linh này tiêu tán từ lâu, hoá thành một hồ máu ở đây, Hiến Anh khi bước vào thì được Huyết Hạt trao lại truyền thừa, không gian này cũng bị chia cắt, khiến 1000 năm qua không ai tìm được nơi này, Hiến Anh cũng bắt đầu tu luyện truyền thừa, nhưng đó lại là Ma Công tái sinh Thượng Cổ Huyết Hạt, khiến cô phải từ bỏ tu vi, hoà làm một với Huyết Trì để sống, tu vi chuyển hoá trở thành một con Huyết Hạt Linh Thú, từ đó không gian này lần nữa mở ra, những người tiến vào đều bị nhan sắc của Hiến Anh mê hoặc, làm thức ăn cho Huyết Hạt, máu bọn họ hoà vào Huyết Trì, từ từ ngưng tụ chân huyết để chân linh huyết của Thượng Cổ Huyết Hạt cắn nuốt, lần nữa tái sinh.

Câu chuyện này đã qua 3000 năm, Hiến Anh vẫn chỉ là Thường Dân trong khi tuổi đời và hình dáng không thay đổi, vẫn là một thiếu nữ 24 tuổi của gần 5000 năm trước.

............................................

Trở lại với Dương Tuấn, thiếu niên này đang ở sâu trong Huyết Trì trầm tư suy nghĩ, vô cùng nghiêm túc.

- Hình như là..... mình lạc rồi chăng?

Dương Tuấn vuốt vuốt cằm, đôi mày nhíu lại trầm tư.

Keng, Huyết Mạch + 10 vạn exp.

Bỗng nhiên Dương Tuấn cảm giác có gì đó xuyên vào cơ thể, sau đó liền có âm thanh hệ thống vang lên.

- Hả? Cảm giác như Huyết Trì có chút thay đổi, hay là mình nhìn lầm?

Dương Tuấn mở mắt ra, nhìn chung quanh Huyết Trì, cảm giác như chỗ này có chút thay đổi.

Keng, Huyết Mạch + 10 vạn exp.

Keng, Huyết Mạch + 10 vạn exp.

Keng, Huyết Mạch + 10 vạn exp.

.................................................

Âm thanh hệ thống vang lên không ngừng, khiến đầu Dương Tuấn muốn nổ tung, một khung chiếu màu xanh lam hiện lên trước mặt Dương Tuấn, bên trong là một thanh ngang dài màu đen, ở bên trái là một dòng màu đỏ đang đầy lên, một dòng chữ số hiện lên phía trên

Hấp Huyết: 100 vạn ↑/9999 vạn. Tiến thăng Huyết Mạch.

- Hệ thống, chuyện gì xảy ra?

Keng, Huyết Mạch phát hiện môi trường cực kì có lợi, nên lập tức phát động Hấp Huyết để tiến cấp.

- Thì ra là vậy sao. Cách này cũng tốt, đợi Huyết Trì cạn hết thì dễ tìm hơn rồi.

Dương Tuấn nảy ra một ý, tự khen mình thông minh một cái, tinh thần chìm vào túi đồ hệ thống, kiểm tra thu hoạch của mình hôm nay.

- Hừm, thức ăn hôm nay đã không phải lo rồi, khoan, đây là gì?

Dương Tuấn kiểm tra túi đồ thì phát hiện một gói quà nằm lẳng lặng ở đó, bên trên có dòng chữ Gói Quà Trưởng Thành, mở ra ngẫu nhiên phần thưởng.

- Thử vận may xem sao?

Keng, mở ra gói quà Trưởng Thành nhận được Vé 101 Trò Chơi vĩnh cửu.

- Cái gì cơ? Vé 101 Trò Chơi? Cần lời giải thích?

Dương Tuấn đầu đầy dấu chấm hỏi, một mặt mơ hồ hỏi hệ thống.

Keng, Vé 101 Trò Chơi là tích hợp không gian của 101 trò chơi khác nhau, cứ mỗi ngày chỉ có thể tiến vào đó một lần, có thể mang theo người khác, cách ly không gian thực tại, bên trong mỗi trò chơi sẽ có 3-10 nhiệm vụ, mỗi nhiệm vụ sẽ có một phần thưởng tương ứng độ khó, phải hoàn thành tất cả nhiệm vụ mới có thể thoát ra tại một vị trí khác vị trí ban đầu.

Hệ thống giải thích với Dương Tuấn.

- Nếu như vậy sau này đánh không lại có thể chui vào không gian này rồi. Đồ tốt nha.

Dương Tuấn vỗ tay một cái, phấn khích vô cùng.

Lúc này, bên ngoài Huyết Trì bây giờ đã cạn kiệt, Hiến Anh đợi bên ngoài sợ hãi, Huyết Trì cạn kiệt thì sức sống của nàng và Huyết Hạt cũng sẽ mất đi.

Keng, Huyết Mạch hấp thu cực hạn, tiến thăng trở thành Bất Tử Nhân huyết mạch hoàn mỹ.

Bất Tử Nhân huyết mạch (hoàn mỹ): Huyết Mạch bất tử, máu có thể giúp người bị người mang huyết mạch hút máu qua trở thành một người bất tử như người mang huyết mạch.

................................................

- Hả? Bất Tử Nhân?

Dương Tuấn khó hiểu, nhưng Huyết Trì bây giờ đã cạn kiệt, chỉ còn cao đến bụng Dương Tuấn mà thôi, huyết trì bây giờ chỉ là một hố sâu hơn trăm trượng.

Vụt.... Uỳnh....

Một bóng người lao xuống, là Hiến Anh sắc mặt trắng bệch, Huyết Hạt khổng lồ bây giờ chỉ to bằng nắm tay.

- Hiến Anh, ngươi bị gì vậy?

Dương Tuấn đỡ lấy thân thể lung lay sắp ngã của Hiến Anh, sở dĩ Dương Tuấn biết tên nàng vì hệ thống đã cho hết thông tin về nàng, nhưng việc Huyết Trì có liên quan đến sức sống của Hiến Anh thì không.

- Huyết Trì cạn rồi, mau, màu tìm Huyết Ngọc Nhãn đi...

Huyết Hạt trong tay Hiến Anh tan thành một dòng máu chảy xuống huyết trì, Hiến Anh kiệt sức ngã vào vòng tay Dương Tuấn, khuôn mặt trắng bệch nói với Dương Tuấn.

Ục... Ục...

Huyết trì cạn kiệt bỗng nhiên sôi trào, Dương Tuấn ngay lập tức bế Hiến Anh nhảy vọt ra khỏi hố sâu, chạy ra khỏi hang động.

Ầm... Ầm...

Hang động sụp đổ, bên trong đống đá vụn từ từ chui ra một con bò cạp khổng lồ, dài hơn 40 trượng, hai cái càng khổng lồ quét qua mặt đất, tạo ra một cơn bão cực mạnh thổi bay Dương Tuấn, điều đặc biệt là nó chỉ có một mắt, một viên huyết châu to lớn ở giữa trán.

Keng.....

Chân Linh (linh hồn nguyên vẹn): Thượng Cổ Huyết Hạt.

Tu vi: Đại Thừa cảnh viên mãn.

... Huyết Ngọc Nhãn: Phách Linh viên mãn...

.........................................

- Không xong, Hiến Anh, bây giờ làm gì?

Dương Tuấn lo lắng hỏi Hiến Anh.

- Phá hủy Huyết Ngọc Nhãn... Sức sống của ta sắp cạn rồi...

Hiến Anh dùng hết sức nói ra, cuối cùng đôi mắt nhắm nghiền, chân tay vô lực.

- Nè, đừng có chết chứ, ngươi còn chưa trả công cho ta, đừng có đùa như vậy.

Dương Tuấn lắc lắc thân thể Hiến Anh, cuối cùng đưa miệng đến gần cổ Hiến Anh, răng nanh dài ra, ngoạm vào cái cổ trắng ngần của Hiến Anh, hút máu của nàng, sau đó cắn lên bàn tay của mình, cho Hiến Anh uống máu, cứu sống nàng ta.

Uỳnh....

Một bóng đen với tốc độ kinh khủng đập tới, Dương Tuấn hết sức chật vật né tránh, tìm một chỗ thật xa đặt Hiến Anh đang từ địa ngục trở lại, tìm một hướng khác dẫn dụ Thượng Cổ Huyết Hạt.

Ầm....

Dương Tuấn vừa chạy được hơn 20 trượng đã bị cái đuôi khổng lồ của Thượng Cổ Huyết Hạt đập trúng, văng ra xa hơn trăm trượng, cơ thể biến thành một vũng máu thịt dưới đất, nhưng từ đó lại xuất hiện lại một người thiếu niên, Dương Tuấn.

- Phù, đau đấy chứ...

Dương Tuấn thở ra một hơi, xoa xoa cơ thể vừa phục sinh của mình, trong lòng vừa sợ hãi vừa kích động.

Ầm....

Thân hình khổng lồ của Thượng Cổ Huyết Hạt rơi xuống, mặt đất chấn động kinh khủng, nứt toác ra, Dương Tuấn bị khí kình thổi bay lăn lóc trên mặt đất.

Xuất ra Hoả Long Thiên Đao, Dương Tuấn nắm chặt cán đao, ánh mắt đối chiến với Thượng Cổ Huyết Hạt.

Trận chiến này, nếu không thắng thì không còn cách nào cả.