Dựa theo lời dặn của Giang Phàm mà các bí tịch công pháp võ kỹ đều bị Khải hạ lệnh thu hồi đến bên trong cung điện.
Lấy quyền hạn của Giang Phàm, hắn sẽ có thể trực tiếp liền đem mấy thứ này lấy ra!
Chỉ là những thứ này đối với Lam Tinh cũng không có ích lợi gì.
Vì vậy Giang Phàm đã cầm lấy chúng và lần nữa đi tới hiệp hội tinh cầu để chuẩn bị dùng chúng để hối đoái thành tài nguyên hoặc là tài chính!
...
Tại hiệp hội tinh cầu, trong đại sảnh của lầu một, vẫn là người đến người đi, một bộ cảnh tượng nhộn nhịp.
Giang Phàm đi tới trước gian phòng lần trước.
Nhân viên tiếp đãi vẫn là nữ nhân viên trẻ kia.
Nhưng lần này phía trước ngược lại là không có ai đứng xếp hàng.
Giang Phàm trực tiếp đi tới và đưa ra thẻ căn cước, nói: "Xin chào, tôi muốn hối đoái một ít vật phẩm."
Nữ nhân viên trẻ tiếp nhận thẻ căn cước nói: "Xin chào tiên sinh, cho hỏi ngài cần hối đoái vật phẩm gì?"
Cô ta nhanh nhảu rà thẻ một cái rồi lập tức ngẩng đầu nhìn Giang Phàm.
Đối với người thanh niên đẹp trai tuấn tú ngày hôm qua tới đây, tất nhiên đã lưu lại ấn tượng cho nữ nhân viên trẻ này.
Giang Phàm lấy ra võ kỹ bí tịch đào móc được từ viên tinh cầu Võ Giả kia, nói: "Tôi muốn hối đoái một ít võ kỹ công pháp này!"
Hắn đặt ở trên quầy một đống lớn tập sách thật dầy, trùng trùng điệp điệp.
Viên tinh cầu kia cũng đã được tạo ra mấy thập niên, cho nên nó sẽ có không ít võ kỹ công pháp.
Chứng kiến nhiều bí tịch như vậy nên nữ nhân viên trẻ kia có chút ngoài ý muốn mà nhìn xem Giang Phàm, hỏi: “Giang tiên sinh, đây là. . . những thứ mà ngài đã thành công lấy được tại viên tinh cầu Võ Giả kia vào ngày hôm qua sao?"
Giang Phàm gật đầu nói: "Đúng vậy!"
Chuyện này cũng không có gì phải giấu giếm, vì chỉ cần tra một cái thì liền biết.
Ánh mắt nữ nhân viên trẻ bỗng nhiên lóe lên một tia kinh ngạc!
Ngày hôm qua cô ta đã đề cử cho Giang Phàm viên tinh cầu này.
Tuy nói là nó đã kế cận sự tan vỡ, nhưng dù sao nó vẫn là một tinh cầu Võ Giả tầm trung!
Nội bộ của văn minh Võ Giả cũng có phân chia, gồm có sơ võ văn minh, trung võ văn minh và cao võ văn minh!
Trong đó cao võ văn minh mà phát triển đến mức tận cùng thì sẽ vô cùng cường đại!
Nhưng trung võ văn minh cũng không thể khinh thường.
Đối với người mới mà nói, đại đa số đều sẽ tuyển chọn sơ võ văn minh.
Nếu như không phải ngày hôm qua không có lựa chọn tốt hơn, như vậy nữ nhân viên trẻ này cũng sẽ không đề cử viên tinh cầu kia cho Giang Phàm.
Nhưng cô ta thật sự không nghĩ tới, người thanh niên trước mắt mình lại có thể giải quyết nó nhanh như vậy.
"Chẳng lẽ cậu ta là nhân vật thiên tài của một trường học nào đó?"
Trong lòng nữ nhân viên trẻ lẩm bẩm một câu sau đó lập tức bắt đầu kiểm tra.
Ước chừng sau ba phút là đã kiểm tra xong.
Nữ nhân viên trẻ ngẩng đầu nhìn về phía Giang Phàm rồi lộ ra nụ cười, nói:
"Nơi đây có tổng cộng 31 bản võ kỹ công pháp, trong đó có 11 bản không có phẩm cấp."
"Phẩm cấp Hoàng Giai có 15 bản."
"Phẩm cấp Huyền Giai có 5 bản."
"Trong đó còn có một bản đao pháp có phẩm cấp là Huyền Giai trung cấp!"
Nghe được nữ nhân viên trẻ giảng giải xong thì Giang Phàm khẽ gật đầu.
Các loại tinh cầu văn minh sẽ có sự cao thấp bất đồng.
Chúng đều riêng phần mình có sự phân chia cảnh giới.
Không chỉ về phương diện tu luyện mà bao quát cả vật phẩm, công pháp cũng đều như vậy, vì để dễ dàng hơn cho việc tiến hành giao dịch.
Đối với các loại tinh cầu văn minh, vô luận là văn minh cao cấp hay là văn minh cấp thấp thì cũng đều thống nhất sử dụng cấp bậc phân chia từ thấp đến cao.
Chúng chia làm bốn cái cấp bậc gồm: Hoàng Giai, Huyền Giai, Địa Giai và Thiên Giai.
Trong đó, mỗi cái cấp bậc lại phân ra ba cái cấp bậc nữa là sơ, trung và cao!
Nữ nhân viên trẻ hỏi: "Xin hỏi là ngài muốn đem những võ kỹ công pháp này đổi thành tài nguyên hay là đồng tiền liên bang?"
Giang Phàm nói: "Đổi thành đồng tiền liên bang đi!"
Về phương diện tài nguyên, hiện tại thứ Giang Phàm cần nhất chính là quặng sắt!
Bởi vì Lam Tinh kiếp này có diện tích vẫn là quá nhỏ so với Lam Tinh kiếp trước.
Nó đản sinh ra giống loài và khoáng vật bị thiếu khuyết rất nhiều.
Trong đó thứ trọng yếu nhất chính là quặng sắt thì vẫn còn chưa thành hình.
Nhưng mỏ sắt lại có giá cả rất xa xỉ. Dù là thấp nhất nhưng phỏng chừng cũng muốn trên 1000 vạn, cho nên Giang Phàm hiện tại vẫn còn mua không nổi.
Dựa theo lý thuyết mà nói, vật phẩm bên ngoài sẽ không cách nào trực tiếp đầu nhập vào bên trong tinh cầu giác tỉnh, mà nhất định phải sử dụng Thủy Tinh Cầu để tiến hành đóng gói trước!
Vô luận là sinh vật hay là tử vật cũng đều như vậy.
Những loại võ kỹ công pháp không có phẩm cấp thì không đáng bao nhiêu tiền, mỗi bản chỉ có giá mấy trăm là tối đa.
Còn võ kỹ công pháp có phẩm cấp Hoàng Giai và Huyền Giai thì ngược lại, chúng sẽ quý giá hơn một ít.
Mà bản đao pháp Huyền Giai trung cấp kia thì được định giá là 200 ngàn!
Nếu là ở thị trường bên ngoài, vậy phỏng chừng nó sẽ có thể bán ra cái giá càng cao hơn.
Nhưng thứ nhất là Giang Phàm không có phương pháp bán ra thị trường.
Thứ hai là chuyện này cũng tương đối hao phí công phu, mà Giang Phàm cũng không có quá nhiều thời gian để đi làm như vậy.
Tổng cộng hắn đã bán được hơn 50 vạn.
Giang Phàm không khỏi cảm thán: "Đi tới những tinh cầu khác để đào móc tài nguyên thì thật sự vẫn là phương pháp phát tài nhanh nhất."
. . .