Chương 2: Tinh Cầu Của Giang Phàm

Quan sát cái không gian giác tỉnh một hồi, xác nhận không có vấn đề gì phía sau Giang Phàm mới bắt đầu bình tâm tĩnh khí, tập trung tinh thần.

Hắn hết sức chăm chú tiến hành giác tỉnh tinh cầu.

Có thể giác tỉnh tinh cầu thế nào thì chính tại mấy phút ngắn ngủi này.

. . .

Giác tỉnh tinh cầu có quá trình cũng không phức tạp.

Cũng sẽ không duy trì thời gian quá lâu.

Hoàn toàn quyết định bởi với thiên phú của mỗi người!

Ước chừng đi qua vài phút đồng hồ.

Giang Phàm chậm rãi mở hai mắt ra.

Trên mặt hắn hiện lên vẻ vui mừng.

Hắn cảm giác được một cách rõ ràng.

Bên trong không gian giác tỉnh.

Một mảnh hư vô đã nhiều hơn một điểm màu vàng đất.

Cái điểm màu vàng đất này đang lấy một loại tốc độ mà mắt thường cũng thấy rõ để không ngừng biến lớn.

Hình dạng của nó cũng dần dần rõ ràng.

Đó chính là một quả cầu.

Giang Phàm biết đây chính là tinh cầu mà chính mình đã giác tỉnh ra!

Dường như là quá trình một tế bào sinh trưởng thành phôi thai vậy.

Chỉ là thời gian nhanh hơn rất nhiều.

Đại khái trôi qua năm phút đồng hồ.

Viên tinh cầu này mới chậm rãi định hình.

Đây là một viên tinh cầu màu vàng đất.

Nó lẳng lặng lơ lửng tại bên trong không gian giác tỉnh.

Nhưng một lát, khi Giang Phàm thấy rõ ràng thể tích của viên tinh cầu này thì sắc mặt hắn cũng có hơi đổi!

Vì đây là một viên tinh cầu cực kỳ nhỏ!

Thoạt nhìn thì đường kính của nó vẫn chưa tới 1 km!

Đây là khái niệm gì?

So với một ít quảng trường hơi lớn thì còn muốn nhỏ hơn!

Giang Phàm có chút bất đắc dĩ nói: "Quả nhiên là thế!"

Bình thường vào lúc mô phỏng thí nghiệm, Giang Phàm đều có thành tích không được tốt.

Có thể nói là tư chất bình thường.

Hắn có thể giác tỉnh ra tinh cầu đã không dễ dàng rồi.

Nên đường kính tinh cầu nhỏ một chút cũng là chuyện hết sức bình thường.

Giang Phàm nói: "Tinh cầu nhỏ như vậy thì đừng nói là những loại cao năng lượng cao cấp, mà coi như là năng lượng cấp thấp thì phỏng chừng cũng khó mà chuyển hóa ra được."

Giang Phàm nghĩ tới một cái vấn đề mấu chốt.

Giác tỉnh một cái tinh cầu chỉ là bắt đầu.

Trên ý nghĩa hoàn chỉnh thì tinh cầu sẽ chỉ Sinh Mệnh Tinh Cầu!

Nhất định phải là tinh cầu sinh ra sinh mệnh thì mới có thể được coi là giác tỉnh thành công!

Tổng cộng chia làm ba bước.

Bước đầu tiên: Giác tỉnh tinh cầu.

Bước thứ hai: Đem bổn nguyên chi lực chuyển hóa thành nhiều loại năng lượng.

Bước thứ ba: Thôi diễn sinh mệnh.

Hoàn thành ba bước này thẳng đến khi tinh cầu sinh ra sinh mệnh mới được tính là chính thức giác tỉnh thành công.

Sinh mệnh được sinh ra sẽ gắn liền chặt chẽ cùng với năng lượng của tinh cầu.

Năng lượng tinh cầu càng cao cấp thì xác suất sinh mệnh được sinh ra cũng càng cao.

Mà năng lượng tinh cầu đến từ chính bổn nguyên chi lực đã chuyển hóa.

Nếu tinh cầu càng lớn thì xác suất bổn nguyên chi lực sẽ chuyển hóa thành năng lượng cao cấp sẽ càng cao.

Mà năng lượng lại phân làm năng lượng phổ thông và năng lượng Siêu Phàm.

Năng lượng Siêu Phàm ý chỉ là Chân Khí, Nguyên Khí, Ma Lực, Đấu Khí, Nguyên Lực, Linh Khí,…

Năng lượng phổ thông chính là năng lượng bình thường hay sử dụng.

Ví dụ như quang năng, phong năng, điện năng, địa nhiệt năng, năng lượng hoá học,…

Năng lượng phổ thông cũng có thể sinh ra sinh mệnh, nhưng xác suất nhỏ vô cùng.

Hơn nữa đản sinh ra đều là sinh mệnh phổ thông không có tiềm lực gì.

Giống như là Giang Phàm giác tỉnh tinh cầu có đường kính chưa tới 1 km, vậy xác suất đản sinh ra sinh mệnh sẽ càng thấp.

Và gần như không có khả năng sinh ra sinh mệnh!

Vậy cũng mang ý nghĩa. . .

Giác tỉnh thất bại!

. . .

Bên trong phòng quan sát, ban lãnh đạo nhà trường cùng với mỗi giáo viên chủ nhiệm và giáo viên bộ môn đều đang tề tụ.

Bọn họ đang chú ý đến nghi thức giác tỉnh trọng yếu nhất trong năm này!

Từng người đều mang sắc mặt bình tĩnh, nhưng nội tâm lại còn khẩn trương hơn so với các học sinh đang giác tỉnh bên trong.

Dù sao chuyện này sẽ có quan hệ đến thành tích của trường học!

Nếu như có nhiều học sinh giác tỉnh thành công và tinh cầu có diện tích lớn, như vậy trường học cũng được ích lợi không nhỏ, danh khí sẽ được nâng lên.

Vậy năm sau khi chiêu sinh sẽ càng thêm dễ dàng!

"Số 17 sơ bộ giác tỉnh thành công, tinh cầu có đường kính 8 km."

"Số 28 sơ bộ giác tỉnh thành công, tinh cầu có đường kính 13.5 km."

"Số 33 sơ bộ giác tỉnh thành công, tinh cầu có đường kính 7. 2 km."

. . .

Theo thời gian trôi qua, từng đạo âm thanh vang lên không gián đoạn.

"Số 8 sơ bộ giác tỉnh thành công, tinh cầu có đường kính 28. 5 km!"

Một vị giáo viên lớn tiếng hô lên, nhất thời rước lấy một mảnh quan tâm.

"28. 5 km á?"

"Đây là thuộc về hàng ngũ đỉnh cấp thiên tài rồi đó!"

"Đây là học sinh ban nào?"

"Hình như là ban nhất! Ban nhất lần này có thành tích thật tốt!"

. . .

Hiệu trưởng ở một bên nghe bên này nghị luận mà khẽ gật đầu.

Năm nay xem như thành tích khá vô cùng, đã xuất hiện hai cái tinh cầu có đường kính vượt qua 25 km!

"Thí sinh số 81, tinh cầu có đường kính. . . 0. 81 km?!!"

Một vị giáo viên đọc lên kết quả giác tỉnh của Giang Phàm.

"0. 81 km sao? Không đến 1 km nữa à? Cái này sợ rằng ngay cả sinh mệnh cũng đều khó mà ra đời!"

"Không phải sợ rằng mà dựa theo ghi chép của Liên Bang thì tinh cầu đường kính không đến 1 km tuy nói trên lý thuyết sẽ có khả năng, nhưng từ xưa tới nay chưa từng có ai thành công đản sinh ra sinh mệnh."

"Thật là đáng tiếc!"

Mấy vị giáo viên đều lắc đầu và cảm khái nói.

Ngược lại cũng không phải quá mức kinh ngạc.

Năm trước giác tỉnh ra tinh cầu có đường kính nhỏ hơn 1 km cũng không phải số ít.

. . .