Người của Bắc Uy thương hội cực kỳ tức giận, có xu thế muốn nổi bão nhưng lại bị hội trưởng ngăn cản lại, lão hội trưởng đứng đầu lại cười thản nhiên đáp:
- Lạc công tử nói đùa rồi! Chúng ta thân là thế lực đứng đầu của Chiến Uy thành, là những người duy trì cả đại thành trì này, sao có thể cùng nhau đối phó với thế lực trong thành được? Lại nói mọi người đều là người của Chiến Uy thành, nếu như cứ để mâu thuẫn leo thang thì có vẻ không hay đâu nhỉ?
Lời này của lão nhân có ý muốn kéo theo tất cả những thế lực khác trong thành về cùng một mối để tạo sức ép cho Cửu Trùng lâu. Có câu song quyền nan địch tứ thủ, tin chắc Cửu Trùng lâu không có lá gan chống đối với toàn bộ Chiến Uy thành. Vượt ra ngoài dự tính của lão, Lạc Long lại như cười như không mà tiếp lời:
- Các thế lực trong thành vẫn thường xuyên phát sinh mâu thuẫn với nhau, đây cũng đâu phải chuyện hiếm lạ gì. Lại nói tứ đại thế lực các ngươi nếu như không đủ năng lực thì sao có thể tự nhận là người duy trì cả đại thành trì được?
Lời này của hắn trực tiếp chọc trúng điểm yếu trong lòng lão nhân kia. Quả thực nếu như thực sự đánh sống đánh chết thì chẳng có ai có thể đảm bảo các thế lực khác sẽ giúp bốn nhà bọn hắn cả.
- Ha ha, Lạc công tử nói chí phải, lão phu bội phục. Nếu như không thể khuyên giải được công tử thì chúng ta cũng chỉ có thể đứng nhìn các vị tự giải quyết ân oán với nhau vậy.
Lão ta đã tỏ vẻ nhún nhường, âu cũng là ý tứ chung của ba thế lực bá chủ. Lúc này thì Tây Bình hoàng với Tây Độc hoàng đã thất vọng hoàn toàn với bọn hắn rồi, tin chắc rằng sau này khó mà có thể cùng nhau hợp tác được. Lạc Long bỏ qua đoàn người của Bắc Uy thương hội, tới trước mặt hai người Tây Độc hoàng nói:
- Chúng ta không có cừu hận trực tiếp, ta sẽ không gây khó dễ với các ngươi, chỉ cần Tây Thừa môn thành tâm hối lỗi thì chuyện ngày hôm nay bản tọa có thể cho qua, thậm chí có thể xóa bỏ ân oán với các ngươi.
Hai người kia nghe vậy thì như được đại xá, Tây Độc hoàng lập tức thi lễ nói:
- Lạc công tử thật là độ lượng, khiến cho lão hủ cảm thấy xấu hổ không thôi. Không biết công tử cho rằng như thế nào thì có thể coi là thành tâm hối lỗi?
Lạc Long không có vòng vo, trực tiếp đáp:
- Công khai tạ lỗi với Cửu Trùng lâu ta, cam kết sau này sẽ không dám mạo phạm tới chúng ta, bồi thường một trăm vạn tinh khí linh dịch, Tây Thừa môn các ngươi có làm được hay không?
- Được, chúng ta lập tức thực hiện!
Tây Độc hoàng lập tức đáp ứng, chỉ sợ Lạc Long đổi ý. Lão ta lấy ra một chiếc giới chỉ đưa cho Lạc Long, sau đó phân phó thủ hạ chiếu cáo khắp thành, công khai nhận lỗi với Cửu Trùng lâu, đồng thời cam kết sau này sẽ không có hành vi mạo phạm nào nữa. Quả thực như vậy đã rất tốt rồi, yêu cầu của Lạc Long tuy không phải chuyện nhỏ nhưng cũng coi như để lại chút mặt mũi cho Tây Thừa môn, so với ba nhà kia thì tốt hơn không biết bao nhiêu lần. Lúc này trong lòng của hai người Tây Độc hoàng thậm chí còn có mấy phần cảm kích với hắn. Đây chính là điểm cao minh của Lạc Long, đánh người nhưng lại khiến cho người ta cảm kích hắn. Sau khi Tây Thừa môn hoàn thành việc xin lỗi và bồi thường thì sóng gió cũng coi như đã qua đi, các thế lực lại yên vị chờ lắng nghe thông báo của Bắc Uy thương hội.
- Xin chư vị chú ý lắng nghe lời của lão hủ!
Lão già ngồi trên chủ vị của Bắc Uy thương hội ra vẻ ngưng trọng nói.
- Với những ai chưa biết, lão hủ xin tự giới thiệu một chút, ta là Chu Đoàn của Bắc Uy thương hội, người khác vẫn gọi ta là Chu kiếm hoàng.
Lời này rõ ràng là để cho mình Cửu Trùng lâu nghe, vì ngoài bọn họ ra thì ở đây đâu có ai là không biết Chu kiếm hoàng uy danh khắp chốn chứ.
- Hôm nay tụ họp toàn bộ các thế lực mạnh nhất trong thành là muốn thông báo một việc nghiêm trọng với các vị. Tin rằng đa số chư vị đều đã đoán được đây là việc gì, chính là việc có liên quan tới đại quân yêu tộc chuẩn bị xâm chiếm Chiến Uy thành ta.
Bầu không khí hoang mang lan khắp toàn trường. Mặc dù đại đa số các thế lực đã đoán ra được việc này nhưng khi nghe chính hội trưởng của Bắc Uy thương hội nói ra thì mới hoàn toàn dập đi chút hy vọng ít ỏi rằng có thể còn nguyên nhân khác.
- Lần này đại quân yêu tộc dường như đã xuất động toàn lực, thế tiến mạnh mẽ không gì cản nổi, không chỉ Chiến Uy thành mà Tử Đông thành và Loạn Thạch thành cũng bị nhắm tới, vì vậy nên không thể hy vọng bọn họ tới viện trợ cho thành ta.
- Phải làm sao đây? Chúng ta có nên bỏ thành mà chạy hay không?
Việc đầu tiên mà những thế lực nhỏ yếu nghĩ tới là chạy trốn. Cả ba đại thành trì của nhân tộc bị tấn công cùng một lúc, nước đi này của Tư Nghiêm tuy mạo hiểm nhưng lại là đòn trí mạng đối với nhân tộc. Lần này ba đại thành trì xong đời rồi, những thế lực nhỏ yếu đương nhiên sẽ nghĩ tới việc chạy trốn đầu tiên.
- Thùng!
Chu kiếm hoàng giậm chân xuống đất, xung động lan ra khắp đại điện khiến cho tiếng ồn ào xung quanh im bặt.
- Lão hủ không lừa dối chư vị, cũng tin rằng các vị sẽ không bỏ Chiến Uy thành mà chạy. Chiến Uy thành ta là một trong ba phòng tuyến mạnh nhất của nhân tộc, một khi sụp đổ thì cũng có nghĩa là lãnh địa của nhân tộc bị thu hẹp trầm trọng. Nếu như có nhà nào bỏ Chiến Uy thành mà chạy thì trước mắt sẽ không lo an nguy, thế nhưng mấy chục năm nữa thì lại sao đây? Một khi ba đại thành trì đều sụp đổ thì cũng là lúc yêu tộc thôn tính hết toàn bộ nhân tộc ở Vô Nguyên giới này, đến lúc đó thì nhân tộc khẳng định sẽ bị tận diệt, những kẻ sống sót cũng chỉ có thể làm nô cho yêu tộc, bị bọn hắn coi như gia súc tùy ý giết hại mà thôi.
Lời này của lão ta không hề giả dối, những người có mặt trong đại điện đều là kẻ lõi đời, chỉ cần ngẫm lại chút thì đều thấy chí lí.
- Vì vậy nên lão hủ muốn kêu gọi toàn bộ các vị cùng nhau đồng lòng chống lại yêu tộc. Cho dù chúng ta có phải chết thì cũng là ngã xuống nơi sa trường, nhân tộc há có thể làm nô bộc cho kẻ khác hay sao?
- Nói hay lắm!
Lạc Long đứng lên hưởng ứng đầu tiên khiến không ít người phải kinh ngạc. Hắn thấy cách làm của bốn thế lực bá chủ rất đúng đắn. Đối mặt với địch nhân cường đại tới mức hầu như không có hy vọng thắng thì lại càng phải đoàn kết với nhau, chỉ có như vậy mới có thể tìm được đường sống trong chỗ chết. Mặc dù trước đó có chút hiềm khích nhưng cũng chỉ là vì lập trường khác biệt mà thôi, thực tế thì hắn với những nhà này cũng chẳng có cừu hận gì. Bây giờ thấy việc làm đáng tán dương của Bắc Uy thương hội thì hắn không ngại làm người đi đầu ủng hộ.
- Chỉ có đoàn kết mới có thể có hy vọng cầu sinh, Cửu Trùng lâu của ta đi đầu ủng hộ tứ đại thế lực bá chủ. Những thế lực đồng lòng tham gia kháng địch với Chiến Uy thành cũng sẽ trở thành minh hữu của Cửu Trùng lâu, sau này mọi giao dịch ở Cửu Trùng lâu đều sẽ được giảm hai thành.
Lời này của hắn ngay lập tức khiến quần hùng kích động. Từ sau khi đánh bại hai vị môn chủ của Tây Thừa môn thì danh tiếng của Cửu Trùng lâu đã không thua kém gì Bắc Uy thương hội trong khoản giao thương. Nếu như không phải quy mô của Cửu Trùng lâu còn nhỏ lại thêm vị trí xa xôi thì đã sớm có thực lực đứng ngang hàng với Bắc Uy thương hội rồi. Bây giờ Cửu Trùng lâu hứa hẹn giảm giá thành cho mọi giao dịch, như vậy đương nhiên sẽ khiến võ giả khắp thành đổ xô về Cửu Trùng lâu làm sinh ý.
- Lạc công tử quả nhiên là nhất biểu nhân tài, Cửu Trùng lâu lại vì đại nghĩa mà hy sinh lợi ích, thật khiến cho võ giả khắp thành chúng ta cảm động. Cừu Tiêu bang chúng ta nguyện ý cộng đồng kháng địch với Chiến Uy thành!
- Chiến Đông hội của chúng ta cũng nguyện ý tham gia!
- Chúng ta nữa!
- Cùng nhau đối kháng yêu tộc!
Những tiếng hô vang hưởng ứng vang lên khắp đại điện như sấm rền, dường như tất cả võ giả có mặt tại tràng đều đang đồng thanh đồng lòng. Lạc Long không tỏ ra khiêm tốn trước những lời tâng bốc nịnh nọt mà liếc mắt nhìn về phía hội trưởng của Bắc Uy thương hội. Lão nhân kia thấy tình cảnh sục sôi trong đại điện thì chỉ do dự trong chốc lát, sau đó cũng dùng sức hô lớn:
- Cửu Trùng lâu đúng là làm cho người bội phục, đã vậy thì Bắc Uy thương hội chúng ta cũng không thể ngồi không được. Các hoạt động giao thương ở thương hội chúng ta từ nay cũng sẽ giảm giá hai thành cho các thế lực đồng mình, chỉ mong chư vị có thể cùng nhau đồng lòng kháng địch!
Đại điện lại một lần nữa sôi trào, những tiếng hoan hô cùng với tán thưởng dành cho Bắc Uy thương hội lại liên miên không dứt. Những tưởng kinh hỷ đã kết thúc nhưng Nam Đan phường cùng Đông Lăng các lại lần lượt tuyên bố giảm phí giao dịch cho mọi hoạt động, ngay sau đó bốn thế lực bá chủ lại nhanh chóng hội ý rồi đưa ra quyết định giảm mạnh các loại thuế phí trong thành. Sau ngày hôm nay thì Chiến Uy thành chắc chắn sẽ đón nhận một giai đoạn phát triển mạnh mẽ như được tân sinh, tin tức vừa truyền đi thì lập tức sẽ khiến cho võ giả khắp thành rơi vào tâm tình chờ mong vô hạn. Lạc Long nhìn đầu lĩnh của bốn thế lực bá chủ, miệng không cười nhưng trong tâm lại vô cùng hài lòng. Có thể nói bọn họ đều là những người biết nhìn xa trông rộng, biết hy sinh tư lợi để được đại thế, như vậy thì Chiến Uy thành sẽ càng có vốn liếng để đối phó với yêu tộc. Bốn thế lực bá chủ sau khi nâng cao sĩ khí của võ giả trong thành thì liền thành lập một liên minh tu sĩ gọi là Chiến Uy liên minh. Liên minh này là tập hợp của các thế lực đồng lòng ở lại thủ thành, tạm gác lại ân oán cá nhân để cùng hợp sức chống lại yêu tộc. Nhân tính vốn ích kỷ và tự lợi nhưng mỗi khi xuất hiện kẻ thù chung thì nhân tộc lại hết sức đoàn kết chống ngoại địch. Cũng chỉ có các thế lực tham gia vào Chiến Uy liên minh mới được hưởng ưu đãi mà Cửu Trùng lâu và bốn nhà kia đưa ra. Tất nhiên số lượng các thế lực tham gia Chiến Uy liên minh cũng chỉ được khoảng bảy tám thành mà thôi, đứng trước uy hiếp của diệt vong thì không phải ai cũng có thể giữ cho sống lưng của mình thẳng được, dùng lợi để dụ cũng vô dụng.