Chương 15: Chương 15: Rời khỏi Sypiea (5)

“Gần tới rồi” Sau khi lên thuyền Moklane chạy thẳng hướng Conis gia, điều khiến hắn hơi kinh ngạc là Rick rất thích Limi cô bé này, có lẽ là do tuổi còn nhỏ, xinh xắn, đáng yêu, ngây thơ tạo cho nàng một cảm giác gần gũi hơn.

Mà vậy cũng tốt, chứ ngoài hắn ra nàng cũng chưa mở lòng với ai nhiều kể cả Conis và Lio. Laki ở dưới bếp nấu một vài món ăn, đến nhà Conis rồi mới làm sẽ không kịp thời gian.

Con thuyền cập bến, mẹ con Conis đã đợi sẵn ở đấy, hai người đã trông thấy đoàn người Moklane từ phương xa, sau tất cả thì cũng chỉ 6 ngày mà thôi.

“Mừng trở về” Trong mắt loé lên vui vẻ không cách nào che dấu, tuy rằng lúc trước quen biết nhau không được lâu, chính xác là khoảng thời gian ngắn, nhưng Conis và Lio đã coi hắn như người một nhà

“Ta về rồi đây” Moklane phấn khởi nói, gì chứ vẫn không vui bằng lúc mọi người tụ tập lại với nhau

Lúc này ngoài Rick ra đại gia vẫn còn chưa biết đối phương nên hai bên khá là nghi hoặc, Moklane ho khụ khụ hai tiếng rồi nói “Đây là Laki và Limi người Shandia hiện đã thành thuyền viên của ta, không cần lo lắng”

“Còn đây là Lio tỷ và Conis, ta quen biết lúc mới đến nơi này”

“Lần đầu gặp mặt, xin được chiếu cố nhiều hơn” Lio và Conis gật đầu cúi chào, chị em Laki lễ phép đáp lại “ Mong được chỉ giáo”

Moklane cười cười “Mà sau này là người một nhà rồi không cần câu nệ thế đâu”

“Người một nhà sao?” Laki và Limi đại khái hiểu ý hắn là gì, nhưng Lio và Conis thì mù mịt. Hắn giải thích “ Ta đã làm xong chuyện cần làm, bây giờ phải trở lại Lam Hải, hai người sẽ đi cùng phải không”

Mẹ con Conis hai mặt nhìn nhau rồi nở nụ cười, Conis nói “ Mặc dù sống ở đây khá lâu, nhưng chúng ta cũng không có bằng hữu hay người thân nào ở đây, một cuộc sống buồn chán nơi này chi bằng thám hiểm cùng cậu xem”

“Quyết định thế đi, bây giờ dùng bữa thôi nào”

Đường phân cách

“Có chắc là ở đây không?” Lio vẻ mặt khẩn trương, có lẽ là sắp rời khỏi nơi sinh sống từ nhỏ nên có phần hồi hộp và lo lắng, mà tất cả đều như vậy, chỉ là biểu hiện nhiều hay ít

“Chính xác là nơi này rồi, mọi người chuẩn bị đi, cũng sắp rồi” Moklane nhớ cột nước đó bắn lên cách không xa lối vào đảo trên trời, tầm 200-300 bán kính phạm vi trở lại

Để chuẩn bị cho thời khắc này, hắn cũng đã tu sửa lại con thuyền một cách triệt để và chắc chắn có thể chịu được lực lượng lúc đáy thuyền va chạm với mặt nước từ trên rớt xuống

5 phút sau

“Đến rồi” Moklane ánh mắt trực hướng chếch về bên phải mũi thuyền, một hồi cuồng phong sóng gió từ phía dưới thổi lên ào ào, ‘ ầm’ cột nước cao xuyên phá bầu trời đâm thủng tầng mây, uy lực này không biết diễn tả như nào, nhưng chắc chắn một điều rằng không yếu hơn nắm đấm động đất của Râu Trắng. Thủy trụ dâng lên đến 10km so với thổ địa đảo trên trời rồi dần dần hạ xuống

“Đi thôi, mọi người bám chặt” Moklane lái con thuyền với tốc độ nhanh nhất lao thẳng vào, sắc măt không chút lo lắng ngược lại còn phấn khích vui vẻ

“Kịp không đây”

Đến khi cột nước ngay phía trước mũi thuyền là phần của thủy trụ bị chia cắt bởi bầu trời chỉ là 200m. Mà đến gần mới thấy tốc độ nước rút rất là ghê nha, ‘ vù ào ào’ 200m phần cột nước vụt tắt thì cũng là lúc con thuyền đặt vào trung tâm vòng xoáy,

mục đích của việc men theo dòng nước này đi xuống là để tránh việc rơi tự do bị cuồng phong uy áp thổi mất phương hướng có thể đâm vào các hòn đảo nhỏ cũng như giảm lực va chạm với mặt biển. Ở trung tâm cột nước này, con thuyền xoay vòng xoay vòng nhưng giúp nó không bị bật ra khỏi dòng xoáy

“Hahaha” Moklane được pha cười điên, hắn có vẻ thích thú những trò mạo hiểm sống còn như này. Về phần còn lại kể cả Rick ai nấy mặt mày xanh lét, nhắm chặt hai mắt, đầu óc choáng váng.

Chỉ dùng 4 phút thời gian, đoàn thuyền Moklane đã thấy rõ mặt biển xanh, ánh mặt trời chiếu vào ánh lên loá cả mắt,

‘ ầm ào ầm ào ào ào’ mặt biển nước văng tung toé như bị hàng chục viên đại bác xói thẳng vào, con thuyền nhảy nhót vài ba cái trên bề mặt rồi mới dần ổn định lại, cánh buồm, cột buồm bị đánh gãy, đáy thuyền cũng xuất hiện vỡ nứt, tình trạng không được tốt.

“Phù an toàn rồi” Trừ Moklane ra cả đám thở phào nhẹ nhõm, quả thật là làm cho người ta đau tim, sơ sẩy một chút là chết chứ chẳng chơi

“Mà con thuyền tựa hồ không đi tiếp được rồi, đi đến thành trấn gần nhất ở đây nào” Moklane nhìn vào máy chỉ dẫn nói, rồi điều khiển con thuyền theo hướng đó, còn gặp mấy tên đầu hạt dẻ thì thôi, ích lợi gì chứ.

Đường phân cách

“À ra là nơi này sao, nhớ như đây là nơi xô xát giữa Luffy với Bellamy đây mà, có sửa thuyền không nhỉ” Hắn neo con thuyền rồi dẫn 5 người bước lên bờ, xác thực một nhóm toàn nữ nhân thế này sẽ gây sự chú ý rất lớn,

nhất là hải tặc đầy rẫy địa điểm thì càng nguy hiểm, mà đối với hắn chỉ là mấy con sâu mọt mà thôi, hôm nay chắc có nhiều kẻ tìm chết lắm đây.

Và đúng như vậy, vừa mới đặt chân vào thị trấn liền bị một đám hải tặc khoảng 10 người chặn đầu, trong mắt bọn hắn đoàn người Moklane như một con dê béo vậy, nữ nhân thì có bao nhiêu bản lĩnh chứ,

Moklane thoạt nhìn cũng không phải là kẻ cơ bắp cuồn cuộn hay nguy hiểm mà dù có chút kĩ xảo thì bên bọn hắn cũng 10 người, thế nào cũng là đường mở.

Mà đám này gàm mờ chắc rồi, trên biển nhiều kẻ như này lắm, muốn đánh giá một người là mhnj hay yếu không thiết yếu đánh gía vóc dáng bề ngoài mà tính trầm tĩnh trên khuôn mặt, khí thế bộc phát trên người…

“Các ngươi mới tới thị trấn này phải không, ở đây có lệ người mới phải nộp phí bảo hộ” Tên cầm đầu mặt sẹo cười dâm, ánh mắt lướt qua lướt lại trên người Lio, Conis và chị em Laki, đặc biệt nhìn đến Rick hắn hơi sững sờ rồi cười to

“Ha ha ha, là người tí hon, không ngờ lại là người tí hon, các huynh đệ chúng ta giàu to rồi” trên hải dương này người tí hon rất là hiếm thấy vô cùng, lại là món đồ chơi yêu thích của các quý tộc, bán với giá rất cao nên khi nhận định Rick là chủng tộc đấy thì hắn cười to

Mọi chuyện lọt vào mắt Moklane, không những đánh chủ ý lên nữ nhân hắn với ánh mắt ghê tơm lại còn ý định mua bán Rick thành món đồ chơi quý hiếm

“Các ngươi… chết rồi” Hai con mắt Moklane bắt đầu băng lãnh, tàn khốc nói