Chương 7: Triệu Y Tuyết

Zen đi ra ngoài, hướng căng tin trường đi tới. Đây cũng là lí do hắn nhờ Tâm Nhu dẫn đi thăm quan trường, sau đó cặn kẽ nhớ lấy các nơi mấu chốt. Zen vừa đi hết bức tường của thư viện, đột nhiên có 2 tang thi 1 nam 1 nữ xuất hiện ngay góc khuất, hắn bình tĩnh dùng chân gạt cho tang thi nam ngã xuống, đập mạnh côn sắt vào trong đầu tang thi nữ. Còn chưa kịp kêu, tang thi nữ đã ăn vô số côn sắt vào đầu mà nằm im, tang thi nam bò dậy thì bị côn sắt cắm xuyên sọ mà chết

" Bíp...ngài nhận được 2 vàng và 2 kinh nghiệm "

- Mở cửa hàng

Màn hình xuất hiện, Zen không thèm nhìn nói tiếp

- Mua gói kỹ năng Mộc độn giành cho tân thủ

" Bíp...xác nhận "

Ngay sau đó, vô số cách kết ấn, cách vận hành chakra vào tay để thực hiện nhẫn thuật xuất hiện trong đầu Zen, hắn nhắm mắt cảm nhận, từ dưới đất, một cây xanh nhỏ từ từ mọc lên, quấn lấy bàn tay hắn. Tiếp thu tất cả, Zen mở mắt, đập vào mắt là màn hình thông báo kỹ năng

- Có được tất cả mọi thứ rồi nhưng......không đủ MP để thi triển sao? Fuck...mộc phân thân phải 50MP, tứ trụ vây lao 75MP,...,aizzzzz

Dùng ngón tay lướt lướt màn hình, Zen liền sáng mắt, vội chắp tay lại, vận chuyển chakra lên khắp cánh tay

- Mộc độn • Mộc cung

Từ dưới đất, các rễ cây nhanh chóng ngoi lên, quấn vào nhau, tạo thành một cây cung rất vững chắc, dùng dây rừng làm dây cung, các nhánh rễ khác thì tạo thành một mũi tên gỗ. Mộc cung chỉ tốn 10MP, mộc tên thì 1MP 1 cái, ngoài ra còn có mộc thương 10MP, mộc kiếm 10MP, nhưng hắn chọn cung vì ai ngu mà đến gần tang thi cận chiến, lỡ bị tang thi vây quanh thì chết chắc. MP của hắn nhờ lúc nãy ngồi nghĩ trong thư viện, hồi phục được 3 điểm, vừa sài mộc cung nên từ 18 giảm còn 8 điểm

- Mộc tên sử dụng được 5 lần trước khi gãy mất, phải sài tiết kiệm rồi, tối nay cũng nên dồn lực tinh luyện chakra

Cầm cung và tên trên tay, định bước đi thì từ trong xác 2 tang thi vừa chết rơi ra một cuốn sách đỏ cùng 2 đồng tiền đen

- Sách kỹ năng: tiểu hoả cầu. Dùng 20 thể lực triệu hồi một quả cầu lửa đánh vào mục tiêu, gây 20 sát thương kèm hiệu ứng thiêu đốt, mỗi giây mất 1 HP, thời gian hồi: 2 ngày

- Wtf? kỹ năng ngon mà thời gian hồi khá lâu, hmm, còn đồng tiên đen này là gì nhỉ

- Hắc tệ, đồng tiền dùng trong tận thế

Dù lật qua lật lại thế nào, bảng thông báo của đồng tiền vẫn như vậy, Zen liền dùng kỹ năng phân tích

- Hắc tệ, loại tiền tệ lưu hành thời tận thế, thường dùng để nâng cấp kỹ năng, mua chức nghiệp, mua vật phẩm, vũ khí từ NPC, lưu ý: chỉ dùng trong tân thủ thôn

- Ồ, ra vậy, chọn phân tích quả là sáng suốt

" Bíp...chủ nhân, ngài cũng có thể đổi từ hắc tệ sang vàng của hệ thống, 1 hắc tệ = 1 vàng, hệ thống cũng kính mong ngài hãy giết nhiều tang thi nhất có thể, trong một năm đầu, lượng vật phẩm rơi ra sẽ nhiều nhất, sang năm thứ 2 sẽ giảm đi 50%, năm thứ 3 sẽ giảm 75% "

- Wow, ưu đãi vậy à, được được, thu thập nhiều một chút thì tốt

Cầm cuốn sách đỏ và đồng tiền, Zen quăng tất cả vào không gian trữ vật rồi đi tiếp. Trên đường đi hắn dùng 1 mũi tên miễn phí xiên sọ thêm 5 con tang thi nữa, sau đó triệu hồi ra 3 mũi tên phòng hờ. Đi đến một con hẻm giữa căng tin và phòng phô tô coppy, hắn nhìn thấy có vài đồ rơi xung quanh 2 cái xác 1 nằm 1 ngồi dựa lưng vào tường, toàn là đồ ăn và nước uống, trên cái xác nằm sấp mặt có một cái ba lô đóng kín. Để chắc ăn, Zen dùng 1 mũi tên xiên sọ 2 cái xác

" Bíp...ngài nhận được 2 vàng và 2 kinh nghiệm "

- Hên chưa, hoá ra tang thi còn biết nằm chờ sẵn à?

Mở ba lô của cái xác, bên trong cũng có rất nhiều, 3 cái bánh mì, 3 hộp bánh ngọt, 2 chai nước, 5 thanh sô cô la cùng 1 bịch kẹo dẻo. Zen quăng cái ba lô của mình, mang chiếc ba lô đầy ắp đồ ăn lên, mở không gian trữ vật lụm hết các đồ ăn rơi dưới đất bỏ vào. Đang loay hoay, thì đằng sau hắn, có một con tang thi gào lên, chạy tới vồ lấy Zen

- Gàooooo.....gừ....

Bị tiếng gào làm cho giật mình, hắn cuộn người lộn tới trước tránh con tang thi, sau đó rút mũi tên trên lưng, lao tới xiên vào họng con tang thi đẩy ra sau, hắn nhanh chóng lụm lại cây cung, rút mũi tên trong họng tang thi, kéo căng bắn 1 phát giữa trán nó.

" Bíp...ngài nhận được 1 vàng và 1 kinh nghiệm "

Chưa kịp định thần, Zen đã nhìn thấy phía trước là một bầy tang thi vì nghe tiếng gào lớn nên kéo tới, đằng sau cũng có thêm vài con. Bị gọng kìm, hắn nhanh chóng dùng mộc độn tạo ta một cái dây, quấn vào mũi tên bắn lên cao. Mũi tên găm nữa cây vào tường, Zen nhanh chóng nắm lấy sợi dây, dùng 2 chân bước nhanh lên mặt tường. Nhân hoạ đắc phúc, trên vách tường có một cái cửa sổ lớn của căng tin trường, Zen dùng thêm một mũi tên phá cửa kính, thò tay vào gỡ chốt mở ra. Bên trong rất bề bộn, hơn nữa còn có vết máu, Zen nhón chân đi đến tủ lạnh, mở ra nhưng lại không có thứ gì bên trong ngoài ít rau cùng vài cái trứng, bên cạnh tủ lạnh là một cái nồi cơm nhỏ đang cắm điện, hắn mở nắp nhìn thấy bên trong là rất nhiều cơm trắng nóng hổi

- Có vẻ nhân viên căng tin cắm cơm ăn mà lại xảy ra tận thế

Zen rút điện, đút nồi cơm vào không gian trữ vật, tìm tòi tiếp nhưng không có thêm thứ gì, hôm nay là chủ nhật căng tin trường không mở nên cũng không có thứ gì để ăn. Hắn bước tới cửa sổ nhìn xuống dưới, bên dưới đám tang thi vẫn đứng đợi, chốc chốc lại rên rỉ âm thanh mai quái ở cổ họng. Zen cầm một khay ly đến, ném mạnh từng cái về phía sau nhà, nghe tiếng ly bể, đám tang thi cũng chầm chậm lếch đi theo âm thanh. Đợi đến khi đám tang thi đi hết, Zen tụt xuống, chạy như bay về thư viện mà bỏ luôn mũi tên cắm trên tường. Đến cửa sau, hắn lôi nồi cơm ra và gõ cửa

- Mở cửa, Zen đây

Tiểu Vũ mở cửa, còn Tâm Nhu nhìn hắn thì mừng rỡ

- Zen, cậu không sao chứ, có bị thương ở đâu không?

Trong khi Tâm Nhu hỏi thăm thì Tiểu Vũ quan sát hắn, sờ sờ tay và chân xem hắn có vết thương nào không

- Ấy, tớ không sao, cũng không bị thương, xem tớ đem gì về này

Zen mở nắp nồi, Tâm Nhu cùng Tiểu Vũ mắt sáng rực

- Cơm

- Ăn thôi

Hắn cũng lục trong cặp ra 3 cái muỗng lớn, cả 3 cùng ngồi ăn

- Trong tình huống này mà còn có cơm ăn thì quả là nhất

- Cậu kiếm đâu cung với tên vậy?

- À, đánh chết vài con tang thi rơi ra ấy, chỉ được 3 mũi tên thôi nhưng có còn hơn không. Lúc đệ đi có chuyện gì xảy ra không?

Tâm Nhu hí hửng vừa nhai ngấu nghiến đáp

- Có có, để tớ kể cho

---------------- Hồi Tưởng

Lúc Zen đi không lâu, có một đôi nam nữ sinh viên vì quá đói bụng, nên có ý định lên lầu 1 tìm đồ ăn, nào ngờ tầng trên lại là nơi chiếm đóng của bọn người năm 3, tên thủ lĩnh trên đấy đứng ra ngăn cản

- Cút đi xuống, cầu thang tầng 2 là giới hạn của các ngươi, hừ, bọn mọt sách vô dụng

Nói xong hắn cầm một miếng bánh mì lên ăn

- Trên này có đồ ăn, nếu muốn các người chỉ việc giao ra thứ giá trị nhất trên thân thể các người, còn các em gái chỉ việc trao thân cho Lâm Hùng ta thì có thể được ăn no, uống đủ

Lâm Hùng là con của chủ tịch tập đoàn Lâm Gia ở thành phố Trùng Dương này, thường cậy mạnh ức hiếp các học sinh khác, chủ tịch tập đoàn Lâm Gia sợ con mình có chuyện, thường sai giang hồ bên ngoài giả dạng học sinh trà trộn vào trường để bảo vệ con mình. Lâm Hùng thích ăn diện, mái tóc cắt theo phong cách Khá Bảnh, vuốt vuốt keo, nhuộm nâu, mặc một thân áo sơ mi ngoài màu xanh, áo thun trong màu đen, mặc quần tây cũng màu đen luôn. Cô bạn nữ sinh lay nhẹ người nam sinh đứng trước

- Hay là thôi đi Tiểu Hạo

Nhưng nam sinh kia không nghe, nài nỉ Lâm Hùng

- Tầng trệt không có đồ ăn, chúng tôi cũng bất đắc dĩ, anh làm sao có thể thấy người chết mà không cứu chứ?

Lâm Hùng nhíu mày, mỉm cười đáp

- Vậy à

Nói xong hắn giơ chân đạp mạnh ngay bụng Tiểu Hạo, khiến nam sinh này bật ngửa ra sau, lăn xuống cầu thang, nằm dưới đất. Cô nữ sinh chạy lại đỡ lấy bạn trai của mình hỏi thăm

- Tiểu Hạo, cậu không sao chứ?

Lâm Hùng vừa bước xuống cầu thang vừa nói

- Các ngươi còn chưa nhìn ra thế giới này biến thành dạng gì sao? Mạnh được yếu thua, vẫn luôn là quy luật như thế

Bước tới chỗ cô nữ sinh, Lâm Hùng ngồi xuống, chĩa miếng mánh đến trước mặt cô nói tiếp

- Mỹ nhân, em lớn lên xinh đẹp như vậy, đi theo tên phế vật này thì quá lãng phí rồi. Không bằng theo tôi, sẽ không lo chết đói

Nữ sinh kia giận nhăn mặt, lấy tay hất đi miếng bánh của Lâm Hùng xuống đất

- Cút đi, tên lưu manh

Lâm Hùng trầm mặc mấy giây, sau đó tát mạnh vào má phải của cô gái đến khoé miệng chảy cả máu, dùng tay nắm tóc nữ sinh

- Hứ, con tiện nữ như mày dám mắng tao à?

Lúc đấy Tâm Nhu thân làm lớp trưởng, nên đứng ra giải quyết

- Lâm Hùng, anh đừng có ỷ thế hiếp người quá đáng

Lâm Hùng nhìn Tâm Nhu nhíu mày, Tâm Nhu thì vẫn bình tĩnh nói tiếp

- Hiện tại ngoài kia đã rất hỗn loạn, tang thi ăn thịt người khắp nơi, chúng ta đều phải đồng tâm hiệp lực chứ không phải ức hiếp người khác.

Các học sinh chứng kiến chuyện này cũng hô to, đồng ý với Tâm Nhu

- Lớp trưởng của chúng ta nói đúng đấy

- Đúng thế, Lâm Hùng ngươi đừng có vô lí

Lâm Hùng bị nói đến mức phẫn nộ, nhưng hắn lại không hề ngu, hắn biết thân phận của Tâm Nhu nên rất kiên kị, liền thả nữ sinh kia, đứng dậy đi lên lầu

- Hừ, ta ở lầu trên, các ngươi ở dưới, nước sông không phạm nước giếng

Sau đó hắn quay sáng nói với thuộc hạ

- Còn ngây ra đó làm gì, lấy đồ chặn lại cho ta, ai tự ý đi lên đánh gãy chân hắn

Lâm Hùng bỏ đi, Tâm Nhu cùng Tiểu Vũ cũng không có gì để làm nên ngồi ngay ở cửa phía sau đợi Zen

-------------- Kết Thúc

Nghe xong câu chuyện, Zen cũng chã thấy có gì ngạc nhiên, chỉ là một tên cậy cha mình có quyền thế mà ức hiếp người khác, hắn cũng chã quan tâm, chỉ cần tên kia không đụng vào Tâm Nhu cùng Tiểu Vũ của hắn là được. Ăn cơm xong, Zen lấy trong cặp ra 2 chai nước cho 3 người uống

- Đi bên ngoài, tớ thấy tang thi đang đông dần, chúng ta phải dùng tiết kiệm thôi, nhưng 2 người cũng đừng ai nói là mình có đồ ăn hay ăn rồi nghe chưa, không thì phiền phức đấy

- Vì sao?

- Tiểu thư, cô thật ngốc, nếu chúng ta nói, họ sẽ đòi chúng ta chia cho mỗi người một ít. Vật tư này do Zen tự mình đi lấy, chia cho họ thì chúng ta lấy gì dùng, hơn nữa, đến khi chúng ta đói họ cũng đâu có tìm vật tư giúp chúng ta

Tâm Nhu hiểu ra vấn đề, gật đầu lia lịa

- Ưm ưm, nghe tỷ, nghe Zen hết, hihi, nhưng còn cơm trong nồi thì sao

- Dễ mà

Zen đóng nắp, mở cửa để cái nồi sát vách tường bên ngoài, Tiểu Vũ hiểu ra liền nói

- Thật thông minh, đám người kia sợ tang thi đến vỡ mật, không dám ra ngoài nên để bên ngoài là an toàn nhất

- Zen thật giỏi

- Thôi vào trong đi không bọn họ lại thắc mắc vì sao chúng ta ở đây.

3 người cùng nhau vào đại sảnh, bên trong các học sinh người nào gương mặt cũng quạu, phàn vì đói, phàn vì khát. Lâm Hùng làm mặt bỉ ổi, vừa đi xuống cầu thang vừa giang tay

- Các cậu có thể tìm tôi giúp đỡ mà, Lâm Hùng tôi sẽ không nhắm mắt làm ngơ đâu

Thấy Lâm Hùng giả giọng từ bi, Tâm Nhu lại nắm chặt tay nói

- Hừ, cái tên cặn bã này lại làm trò gì nữa đây

Zen cũng không quan tâm, vỗ vai Tâm Nhu nói

- Kệ hắn, chỉ cần hắn không đụng vào chúng ta là được

Lâm Hùng bỗng nhiên sáng mắt

- Ấy, ấy, đây không phải là đại minh tinh mới nổi, được xưng là Tuyết công chúa sao, Triệu Y Tuyết?

Hắn vội vàng đi đến, chống tay lên tường nói xuống

- Cậu cũng biết mình ở tầng 2 mà, mình có đầy đủ thức ăn nước uống nè, đảm bảo cậu không chịu khổ đâu

Tiểu Vũ đứng bên cạnh lay lay Zen

- Thần tượng của cô chủ tôi sắp bị tên xấu xa kia ức hiếp, cậu không muốn làm anh hùng cứu mĩ nhân sao?

- Aizzz, đợi tí đã, xem hắn muốn làm trò gì, tính tôi không phải dại gái đâu

Vị tỷ tỷ 4 mắt kế bên nói

- Bạn học này thật có ý tốt, Y Tuyết đã không ăn gì từ trưa đến giờ, nếu cậu có thể cho em ấy ăn uống thì tôi thật cảm kích

Lâm Hùng cười mỉm, ngoắc ngoắc tay ra hiệu đồng bọn đem 2 cái bánh mì với 1 bình nước đến

- Khách khí gì chứ, nữ thần xinh đẹp mở miệng thì tôi đáp ứng ngay, chút đồ ăn này thì là quà mọn

Tỷ tỷ 4 mắt nhận lấy, cảm ơn rối rít, Lâm Hùng cúi người nhìn Y Tuyết

- Nữ thần à, ở đây hỗn loạn lắm, không khéo sẽ bị người khác cướp đồ ăn đấy, cậu lên trên kia với mình đi, đảm bào cậu sẽ được an toàn

Y Tuyết nhìn chằm chằm Lâm Hùng nãy giờ, cất giọng đầy băng lãnh nói

- Cảm ơn cậu đã cho tôi nước và bánh, nhưng tôi muốn ở đây hơn

Lâm Hùng liền nắm tay Y Tuyết kéo đi

- Bảo cậu lên thì cứ lên, ngại cái gì

Y Tuyết bị kéo đi, đứng dậy dùng sức kháng cự, thét lên

- Buông tay ra

Tỷ tỷ 4 mắt kia cũng giơ tay can ngăn

- Bạn học à, có gì từ từ nói, cẩn thần làm Y Tuyết bị thương

Tâm Nhu bên này thấy thần tượng của mình bị tên cặn bã đụng chạm, liền cắn răng nghiến lợi, Zen nhìn cô gái nhỏ lắc đầu. Bên kia Lâm Hùng vì bị tỷ tỷ 4 mắt ngăn cản, liền trừng mắt với cô ta

- Cô là cái thá gì xen vào chuyện giữa tôi và Y Tuyết, xéo đi

Y Tuyết tức giận vì chị mình bị lăng mạ, thẳng tay tát mạnh vào mặt Lâm Hùng

- Tên khốn khiếp

Lâm Hùng bị tát đau nên thả tay cô ra, Y Tuyết xoa xoa cái tay nhỏ nói

- Đừng tưởng cậu cho tôi một ít thức ăn mà tôi ngoan ngoãn theo cậu, nằm mơ đi

Sau đó ném lại nước và bánh cho thuộc hạ Lâm Hùng

- Trả lại cho các người

Lâm Hùng xoa xoa cái má bị tát, nhăn mặt nói giọng gầm gừ

- Hừ, chỉ là một minh tinh nhỏ nhoi cũng đòi thanh cao sao? Các ngươi đợi ở đó mà đói chết đi. Đi

Hắn quay lưng bỏ đi cùng với bên đồng bọn, tỷ tỷ 4 mắt an ủi Y Tuyết

- Y Tuyết à, em không sao chứ?

Y Tuyết gật đầu, cúi đầu ánh mắt buồn mà nói

- Chị Hoa à, chúng ta chỉ nên tin chính mình mà thôi

Phía bên kia, Tiểu Vũ đang xoa xoa cái cằm nhỏ nói

- Có cá tính, không như đám minh tinh khác dựa vào đám tai to mặt bự mà nổi tiếng

Tâm Nhu thì dùng ánh mắt đáng thương nhìn Zen

- Zen à, chị ấy thật đáng thương, cậu có thể nào giúp chị ấy tí được không

Bị ánh mắt như cả ngàn ngôi sao sáng đập vào mặt, Zen bất đắc dĩ gật đầu. Hắn xách ba lô, đi đến chỗ Y Tuyết

- 2 người không sao chứ?

Y Tuyết thì ngạc nhiên vì chàng trai trước mặt, Hoa tỷ thì che người trước mặt Y Tuyết nói

- Cậu còn muốn gì nữa? Y Tuyết đã mệt rồi, xin hãy buông tha cho em ấy

Zen đưa tay lắc lắc

- Bình tĩnh, bình tĩnh, tôi chỉ đến đưa cho 2 người thức ăn và nước uống thôi, ừm, theo yêu cầu của một fan bự của Y Tuyết

Zen móc trong ba lô ra 2 bịch bánh ngọt, 3 thanh sô cô la, 1 chai nước đặt giữa Hoa tỷ và Y Tuyết

- Sao cậu có....

- Suỵt, suỵt...

Hoa tỷ định hỏi, Zen lại ra hiệu im lặng, lỡ người khác thấy hắn lại phiền phức

- Đây, 2 người ăn hay không thì tùy, tôi chỉ hảo tâm giúp đỡ thôi, nhớ kín đáo đừng để người khác thấy nhé

Nói rồi bỏ đi, Hoa tỷ gom đồ ăn lại, đưa cho Y Tuyết nói

- Ăn đi em

Y Tuyết cũng không từ chối, xé gòi bánh ăn, Hoa tỷ cũng hỏi

- Y Tuyết à, em quen chàng trai hồi nãy không?

- Không, đây là lần đầu tiên em gặp cậu ấy

- Lạ nhỉ, cậu ta với chúng ta không quen không biết, sao chỉ chia thực phẩm cho chubgs ta mà không chia cho mọi người

- Em cũng không rõ nữa

- Y Tuyết à, chị là quản lí của em nhưng chị luôn xem em như là em gái, chị có câu này nói ra em đừng giận

- Không sao, chị nói đi

- Thế giới bây giờ tràn ngập tang thi, tang thi nguy hiểm nhưng lòng người nguy hiểm hơn, đặc biệt là với những người như em, xinh đẹp, giỏi giang, tài năng đều là lí do để em gặp nguy hiểm, chị cũng là con gái bảo vệ em thì không có cách, cách tốt nhất là tìm người đàn ông để dựa vào

- Em biết chị Hoa, nhưng đổi an toàn lấy tấm thân này em không làm được

Hoa tỷ mỉm cười lắc đầu

- Chị không có ý để em cho tên cặn bã Lâm Hùng đâu

- Vậy?

- Ừm, chàng trai kia em thấy thế nào?

Y Tuyết đỏ ửng mặt, e thẹn nói

- Đẹp trai, rất phong độ, rất khoẻ mạnh, cũng rất tốt